Group Chat Chỉ Có Một Mình Ta

Chương 1: Chào Mừng Bạn Đến Với Nhóm Chat Xuyên Thời Không




Chương 1: Chào Mừng Bạn Đến Với Nhóm Chat Xuyên Thời Không

Nguyễn Phong Nhiên, năm nay 19 tuổi, là học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba. Vậy mà một biến cố đã xảy ra.

Rồi, hắn xuyên việt đến thế giới khác.

Ở nơi này, người người có thể tu tiên, có kẻ lại chọn tu ma, phật tu cũng chẳng vốn thiếu. Nhưng duy chỉ có người phàm là khó lòng sống được trong cái thế giới mạnh được yếu thua này.

Cho nên muốn tồn tại trong thế giới này, hắn phải tu tiên.

“Ta phải tu tiên!”

Trở thành một tên khất cái nghèo nàn, nhìn người đi qua đi lại. Thiếu niên đến từ địa cầu nhanh chóng đưa ra quyết định, mở đầu cho con đường của một vị Tiên Quân.



Nguyễn Phong Nhiên, năm nay 19 tuổi, là học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba. Vậy mà một biến cố đã xảy ra.

Rồi, hắn xuyên việt đến thế giới khác.

Ở nơi này, ác quỷ chui ra từ địa ngục, thiên đường sụp đổ, sinh vật bị biến dị, nhân tính tan vỡ. Người phàm nhanh chóng trở thành đồ ăn cho bọn chúng, không khác gì lũ giòi bọ cả.

Có người bị nhốt ở trong gương, vĩnh viễn không thoát ra được.

Có người trở thành mồi câu cho âm hồn quỷ dữ, ngày ngày bị giày vò cho đến điên cuồng.

Có kẻ mất hết hình dạng, cuối cùng trở thành một thứ sinh vật tởm lợm, vô tri.

“Mình không thể sống nổi trong thế giới này…”

Nhanh chóng, thiếu niên đến từ địa cầu đã tuyệt vọng nhận ra hắn sẽ c·hết. Bởi lẽ làm sao một đứa trẻ có thể sinh tồn trong hoàn cảnh này cơ chứ?



Nguyễn Phong Nhiên, năm nay 19 tuổi, là học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba. Vậy mà một biến cố đã xảy ra.



Ở nơi này, khoa học kỹ thuật phát triển, con người đã có thể du hành không gian, khám phá khắp vũ trụ. Không biết từ khi nào, thế giới đã trở nên rộng lớn hơn bao giờ hết.

Có người chinh phục cả một hành tinh, trở thành đế vương của nơi đó.

Có kẻ chinh phạt khắp mọi dải ngân hà, trở thành một hung thần ác sát mà không ai dám đụng vào.

Cũng có người nhanh chóng phá vỡ giới hạn của bản thân, trở thành một tồn tại siêu phàm mà không ai có thể kiểm soát nổi.

Còn Phong Nhiên, giờ đây hắn chỉnh là một đứa trẻ được tạo ra nhờ kỹ thuật nhân bản vô tính nhằm phục vụ cho những trận chiến liên miên.

“Mình… xuyên không ư?”

Suy nghĩ lờ mờ xuất hiện trong đầu đứa trẻ, nhưng nó nhanh chóng mệt mỏi kiệt sức, để rồi khi nó nhắm mắt lại và b·ất t·ỉnh…

Ầm!

Không gian xung quanh chợt vỡ nát ra, để lộ những mảng tối ở đằng sau đó. Khiến những nhà khoa học đang nghiên cứu chợt mừng rỡ, họ lấy ra thiết bị vừa chắp vá không gian lại, vừa kêu lên:

“Thành công rồi! Sinh thể có tiềm lực cao nhất đã được tạo ra!”

“Hi vọng của chúng ta đây rồi!”

Đây là câu chuyện kể về một thiếu niên đến từ địa cầu, cuối cùng trở thành một món v·ũ k·hí sống cho những cuộc c·hiến t·ranh triền miên.



Mọi con đường đều có chung một điểm xuất phát, thế nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ rẽ nhánh ra và dẫn đến muôn vàn những địa điểm khác nhau. Để rồi cuối cùng, ta có được những đích đến hoàn toàn khác biệt. Chính bởi vì cuộc sống tồn tại vô vàn khả năng, cho nên nó đã tạo ra vô số những giả thuyết về một vũ trụ song song.

Để rồi, nơi tụ họp của các giao điểm đã bắt đầu.

Nguyễn Phong Nhiên, năm nay 19 tuổi, là học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba. Vậy mà một biến cố đã xảy ra.

Hắn trượt đại học.



Đúng vậy, bởi vì thể chất không đủ so với yêu cầu để đi vào lớp Chiến Sĩ, tinh thần cũng chẳng đủ đáp ứng để trở thành một Nhà Dị Năng. Cho nên nhanh chóng, phần thi về thể chất lẫn tinh thần của hắn hoàn toàn kéo xuống, khiến cho điểm lý thuyết dù cao, cũng chẳng đủ đạt.

Ở thế giới này, từ ngàn năm trước đã tồn tại những người phi thường mạnh mẽ, thường được gọi là Người Thức Tỉnh. Bọn họ ưu việt, thông minh, hoặc mạnh mẽ phi thường, hoặc có thể hô mưa gọi gió.

Xuyên suốt dòng lịch sử, những người như vậy đã tồn tại trên khắp toàn thế giới, ví dụ như ở đất nước quê nhà của hắn có Phù Đổng Thiên Vương bẻ tre đánh vạn quân, Cường Bạo Đại Vương ba lần chiến thắng Thiên Lôi. Mà ở ngoài nước, lại có nhà khoa học người Anh tên Newton đã khám phá ra Trái Trọng Lực, hay người Thụy Điển Alfred Bernhard Nobel đã phát minh ra thuốc nổ và cách dùng tinh thần lực áp dụng lên nó,... Nhìn chung, những Người Thức Tỉnh đều là những danh nhân được ghi nhận vào trong lịch sử.

Theo dòng phát triển của thời đại, nhân loại bắt đầu nghiên cứu và dần dần tìm ra cách để tạo ra Người Thức Tỉnh. Bọn họ bắt đầu phổ biến các loại thuốc, thực phẩm sử dụng các hợp chất hữu cơ nhằm đánh thức khả năng tiềm ẩn trong mã gen và não bộ loài người. Dần dà, những Người Thức Tỉnh non nớt đã được ra đời, trở thành một khái niệm đã có trong học tập và rèn luyện.

Thông thường, các học sinh sau khi tốt nghiệp cấp 3 sẽ bắt đầu quá trình thức tỉnh. Thế nhưng Phong Nhiên lại trượt ngay từ những vòng đầu tiên, thế có c·hết không cơ chứ?

“Thôi được rồi, vậy thì ít nhất mình cũng đã ghi danh vào một trường đại học Luật. Nhằm không đủ trình độ với các trường dành cho Người Thức Tỉnh.”

Vừa về phòng, Phong Nhiên đã thở dài day day lấy mí mắt của mình. Xui xẻo thay, ba mẹ hắn đã ra đi từ sớm, thành ra bây giờ Phong Nhiên cũng chẳng có ai an ủi cho mình cả.

Ở thế giới này, việc trở thành Người Thức Tỉnh là điều gì đó rất đỗi tuyệt vời. Chỉ cần trở nên siêu phàm mạnh mẽ thì cái gì muốn cũng có thể có, nhưng nếu bản thân không có sức mạnh thì cho dù cố gắng nỗ lực gấp trăm lần để kiếm được tiền bạc. u cũng sẽ bị đám Người Thức Tỉnh c·ướp đi mà thôi.

“Chậc, cuối cùng thì mình cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.”

Phong Nhiên gãi lấy mái tóc của mình và bước vào bếp mà pha một cốc mì tôm. Chính vào lúc này, một âm thanh máy móc vang lên bên tai hắn:

[Đinh! Hệ Thống đã tìm kiếm được chủ thể thứ AZX0131, đã kiểm tra được sự tồn tại của chủ ký sinh. Đang tiến hành liên kết… 10%... 20%... 40%...]

Bầu không khí tĩnh lặng, Phong Nhiên ngơ người ra, sau đó hắn đưa tay nhéo lấy má của mình. Nhanh chóng, hắn mừng rỡ mà kêu lên:

“Hệ Thống?”

Thật đấy ư? Hệ Thống chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, sao bây giờ lại xuất hiện trên người hắn rồi? Phải chăng ông trời chiếu cố bao nhiêu năm tầm thường của Phong Nhiên ư?

Như để chứng minh rằng Phong Nhiên không ảo giác, ngay lập tức, một giao diện group chat xuất hiện trong đầu hắn.

“Group chat? Chẳng lẽ sau đó sẽ có các nhân vật từ Chư Thiên Vạn Giới xuất hiện đúng không?” Phong Nhiên háo hức nói, nhưng rồi sau đó hắn chợt trở nên lo lắng: “Má nó! Biết thế mình đã chăm chỉ cày manga, anime hơn rồi!”

Thế nhưng sau đó, vô số thông báo xuất hiện trong group chat.



[Phong Nhiên đã tạo group chat]

[Phong Nhiên đã gia nhập group chat]

[Phong Nhiên đã gia nhập group chat]

[Phong Nhiên đã gia nhập group chat]

[Phong Nhiên đã gia nhập group chat]

Phong Nhiên:...

Này này, sao lại bị lặp thông báo thế này? Có phải là Hệ Thống bị lỗi rồi hay không chứ? Hắn nghi ngờ nghĩ thầm, nhưng cũng nhanh chóng thử nhắn vào trong giao diện:

“Kệ đi, ít nhất cũng thử nghiệm việc nhắn tin trong đầu xem nào…”

Nhanh chóng, hắn gửi một lời chào đầy tình thương mến thương đến hư không, vì dù sao cả group chat cũng chỉ có một mình Phong Nhiên mà, đúng không?

Phong Nhiên: Chào mừng mọi người đã gia nhập group chat!

Phong Nhiên: Cuối cùng cũng thành công! Móa nó chứ!

Phong Nhiên: Ta! Tiên Quân! Gia nhập group chat!

Phong Nhiên: C·hết tiệt, là Tà Thần phương nào, sao ngươi có thể xâm nhập vào tinh thần của ta?

Phong Nhiên: Ồ? Thú vị thật đấy, dành thời gian đùa giỡn với ta, các người cũng chán sống rồi nhỉ?

Tin nhắn nhanh chóng nhảy lên, dĩ nhiên, Phong Nhiên chỉ nhắn có một lần, vậy thì những lần còn lại là ai đã nhắn?

Phong Nhiên: Cái quái gì vậy?

Phong Nhiên: Ông trời ơi! Cuối cùng cũng kết nối được tất cả với nhau!

Phong Nhiên: Không được rồi! Sao không có em gái đến từ nhị thứ nguyên nào ở đây?

Phong Nhiên: Không được! Ảo mộng này chân thật quá mức rồi, là vị Tà Thần nào ra tay đây?

Phong Nhiên:...