Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter

Chương 211




Trần Quốc Tứ chợt giật mình, anh nhận ra mình đã đi quá xa khỏi vấn đề chính khiến bản thân có mặt ở đây.

“Thật ngại quá! Tôi lạc đề quá xa rồi!” – Trần Quốc Tứ gãi đầu, vẻ mặt ngại ngùng.

Gs.Dumbledore nhẹ nhàng lắc đầu, ông nói: “Không vấn đề. Cậu thực sự giống Thomas, trong những cuộc trò chuyện, nó cũng rất hay đi lệch chủ đề. Tuy nhiên những chủ đề đi lệch đó đa phần đều khá thú vị!”

Trần Quốc Tứ cười cười, đáp lại: “Nếu như có thời gian, tôi muốn cùng ngài tâm sự nhiều hơn nữa. Nhưng hiện tại, tôi cần quay về càng sớm càng tốt.”

“Vậy chúng ta tiếp tục.” – Gs.Dumbledore cũng không ngại, ông có thể nhìn ta anh bạn trẻ bên này đang rất sốt ruột.

Trần Quốc Tứ hít sâu một hơi, sau đó anh ta tiếp tục câu chuyện về thế giới của mình:

“Vào năm 2030, nhà nước đầu tiên thừa nhận sự tồn tại của những con người thuộc thế giới ngầm xuất hiện tại châu Phi. Sau đó hàng loạt các quốc gia khác cũng lần lượt công bố sự tồn tại thế giới ngầm. Các quốc gia này cũng đưa ra cải cách và bắt đầu phát triển một xã hội dung hợp giữa những người bình thường và những người phi thường (những người không phải người thường nói chung).

Tuy nhiên, mọi việc không thuận lợi. Bên cạnh các quốc gia thừa nhận và cải cách, có rất nhiều quốc gia không chấp nhận chế độ mới, nơi mà người thường và phi thường bình đẳng.

Dù đã qua rất nhiều thông tin cải tổ, nhưng vẫn còn rất nhiều người còn bảo thủ. Ở rất nhiều nơi, có nhiều người phi thường cho rằng địa vị của họ là siêu nhiên, họ cho rằng người thường là ngu ngốc và hạ đẳng, là loài chưa tiến hóa hết, không xứng đáng được đối xử bình đẳng.

Còn người thường thì cũng không thiếu những người lo sợ sự xuất hiện của những người phi thường sẽ de dọa tới địa vị và lợi ích của họ. Những kẻ phi thường ở trên kia tuy tự cho mình siêu nhiên nhưng về cơ bản cũng giống với người thường, vì sợ lợi ích bản thân bị hao tổn mà sẵn sàng chặn đứng tiến trình phát triển của xã hội.

Điều tệ hại là những con người bảo thủ này đa phần đều là những kẻ có địa vị và quyền lực nhất định trong xã hội của mình. Những kẻ này thậm chí khống chế truyền thông ở quốc gia của họ, che lấp thông tin và vặn vẹo sự thật.

Chính do lũ người này mà thế giới bị phân hóa thành 2 cực đối lập nhau. 2 nhóm quốc gia này bởi đường lối chính trị cũng như xã hội khác biệt mà dần dần nảy sinh ma sát và xung đột.

Sau vài năm, tình hình của các quốc gia bảo thủ dần trở xấu đi. Các quốc gia cải cách đã có những tiến bộ vượt bậc về quân sự, y tế và kinh tế nhờ vào sự hợp tác giữa khoa học và ma thuật.

Dưới tình thế đó, các quốc gia bảo thủ yêu cầu tổ chức một cuộc hội nghị nhằm hòa hoãn tình thế của mình.

Nhưng cũng tại chính cuộc hội nghị này đã diễn ra một sự kiện lớn, một sự kiện thay đổi hoàn toàn xu thế của thế giới.”

Trần Quốc Tứ dừng lại, nhìn một cách chăm chú vào Gs.Dumbledore, nói từng chữ một:

“Tại cuộc hội nghị, một cuộc ám sát đã xảy ra. Hàng loạt các lãnh đạo cấp cao của các quốc gia đổi mới thiệt mạng. Mọi đầu mối đều chứng minh rằng một nhóm người thuộc các quốc gia bảo thủ đã bày ra âm mưu này với mục đích khiến cho các quốc gia đổi mới – các quốc gia không có quá nhiều căn cơ, bị dao động nền tảng và rơi vào hỗn loạn.

Trong số những người bị thiệt mạng, có ngài và cụ nội của tôi, ông Trần Văn Nhân!

Cuộc hội nghị ngày 21/6/2033 này vì sau được gọi với cái tên hội nghị Hồng Môn bởi sự ảnh hưởng của nó.

Sau khi biết tin về cuộc ám sát, cha của tôi bị đả kích nặng nề, ông hoàn toàn vứt bỏ con đường hòa bình ban đầu mà bản thân đã chọn. Thay vì sử dụng chiến tranh văn hóa, để người dân các nước thấy được lợi ích của việc cải cách, ông cường thế liên hợp tất cả các quốc gia đổi mới. Liên minh lớn nhất trong lịch sử thành lập và chuẩn bị chiến tranh.

Trước sự liên hợp của các quốc gia đổi mới và sự cầm quyền từ một kẻ tràn đầy thù hận, các quốc gia bảo thủ cũng bắt đầu chính thức liên hợp thành một khối. Sau một năm kể từ cuộc ám sát tại hội nghị Hồng Môn, chiến tranh thế giới thứ 3 bùng nổ.

Trận chiến này kéo dài suốt 20 năm, hầu như không có một quốc gia nào thoát khỏi tình trạng chiến hỏa. Kết thúc chiến tranh thế giới thứ 3, dân số thế giới giảm hơn 1 tỷ người, một mảng lục địa lớn trở thành tử địa.

Chi tiết cuộc chiến thì tôi xin phép không thể kể lại chi tiết. Sau chiến tranh thế giới thứ 3, thế giới hợp nhất thành 1 và lấy tên là Liên bang Địa Cầu. Bởi chiến tranh để lại sự tàn phá quá khủng khiếp, hoặc có thể là con người đã chịu quá nhiều mất mát nên thấu hiểu nhau hơn, những năm tiếp theo trải qua tương đối yên bình.

Khi mà toàn bộ nguồn lực của thế giới được tập trung lại, đó là một sức mạnh khổng lồ. Chỉ trong vòng ngắn ngủi 10 năm, những thiệt hại về vật chất mà chiến tranh mang tới được khắc phục, sau đó nhân loại bắt đầu tiến vào kỷ nguyên vũ trụ.

Vào lúc này, cha của tôi đã lui ra khỏi trung tâm quyền lực của thế giới, hay ít ra mặt ngoài là như vậy, và tập trung vào nghiên cứu cải tạo ma thuật và các loại kỹ thuật.

Tôi có 4 cùng với 6 người anh chị em nữa của mình ra đời vào những năm cuối của cuộc chiến tranh. Tuy nhiên, chúng tôi không thực sự là con của cha mình. Chúng tôi là thành tựu nghiên cứu của cha khi ông cấy ghép gen của mình với gen của những con người xuất sắc khác.

Tôi là một đứa con được “tạo” ra! Tôi chỉ có “cha” và không có “mẹ”!”

Gs.Dumbledore sững sờ, những gì mà Trần Quốc Tứ nói thực sự khiến một con người trải qua vô số biến cố to lớn như ông cũng phải hoảng hốt. Ông chưa từng nghĩ tới học trò của ông lại có tiềm lực lớn như vậy. Dù Thomas trong mắt ông vô cùng xuất sắc, nhưng ông chưa bao giờ cho rằng cậu ta thực sự có thể thay đổi hoàn toàn thế giới.

* * *

Trên một con đường nhỏ vắng vẻ nối liền Hogsmeade, cặp sinh đôi tóc đỏ đang rảo bước trở lại trường.

Trên đường đi, Fred quay làu bàu: “Gs.Dumbledore thật quá cẩn thận rồi. Cái màng phép thầy ấy giăng ra hoàn toàn cắt đứt mọi tín hiệu của chúng ta.”

George tán đồng: “Xem ra chúng ta còn phải cải tiến thêm cho thiết bị nghe lén. Nó quá dễ bị ảnh hưởng rồi!”

Fred: “Đúng vậy! Nhưng ít ra thì chúng ta cũng nghe được một thông tin vô cùng thú vị. Chúng ta nên nói gì với Thomas khi cậu ta trở lại đây?”

George chợt rơi vào trầm tư, thậm chí là bước chân của anh ta cũng dừng lại. Fred ngay lập tức nhận ra sự bất thường từ người anh em của mình, anh dừng lại, hỏi: “Sao thế?”

George lúc này ngẩng lên, nhìn thẳng vào Fred, nói: “Em nghĩ là chúng ta không nên nói chuyện này cho Thomas.”

Fred ngây người, anh không nghĩ George lại phản đối mình. Anh không nhớ lần cuối cả hai bất đầu quan điểm là khi nào nhưng Fred biết trong cả hai người George luôn là người cẩn trọng hơn. Và mỗi lần George ngăn Fred lại, anh ta chưa bao giờ sai lầm.

George tiến tới, kéo lấy tay của Fred và lôi anh đi về phía trường học, vừa đi vừa nói: “Đi! Trở về trường, tìm một chỗ kín đáo và chúng ta sẽ nói tiếp. Em có cảm giác rằng việc này không đơn giản như vậy.”

Fred nhìn khuôn mặt nặng nề của George và gật đầu. Thân hình của hai anh em nhanh chóng biến mất khỏi con đường nhỏ.

* * *

Trở lại với quán Đầu Heo, Gs.Dumbledore đã hoàn toàn tiêu thụ hoàn tất những thông tin mà Trần Quốc Tứ mang tới. Ông cúi đầu xuống, trầm ngâm thật tâu.

Trong suy nghĩ của Gs.Dumbledore, Thomas chỉ dừng lại ở một đứa trẻ có nhiều tiềm năng. Cậu ta là thiên tài, nhưng cũng chỉ đến thế. Thiên tài trên thế gian này không thiếu. Trong cuộc đời của mình, Gs.Dumbledore đã gặp và biết cũng không ít.

Trong số họ, có những người ở thế giới người thường, với trí tuệ của mình, họ có thể ngồi nhà và suy luận ra tinh không vũ trụ. So với trí tuệ của họ, sự thông minh của Thomas chỉ là chú tài lanh. Nhưng với trí tuệ không quá đột biến như vậy Tưởng Quốc có thế thay đổi và thống nhất thế giới…

Gs.Dumbledore tự hỏi, liệu bản thân mình có lên tin tưởng vào câu chuyện của anh bản trẻ trước mặt này hay không? Ông biết rằng bản thân mình không hề bị lừa dối, nhưng điều này quá vô lý.

Nếu người tự xưng là con trai của Tưởng Quốc nói rằng tương lai của cậu ta có thể trở thành một phù thủy vĩ đại vượt qua ông hay bất kỳ tiền nhân nào thì Gs.Dumbledore sẽ hoàn toàn tin tưởng bởi tài năng của Tưởng Quốc về ma thuật thực sự quá rõ ràng. Nhưng một người có tài giỏi tới đâu cũng không thể thống nhất thế giới, đây là chân lý mà nhân loại đã dùng hàng chục ngàn năm văn minh để chứng minh nó.

Gs.Dumbledore đưa tay xoa trán, sử dụng Triết Tâm Trí thuật thời gian dài như vậy quả là một gánh nặng khủng khiếp, cho dù đó là với một phù thủy hùng mạnh như ông.

“Xin lỗi anh bạn trẻ, câu chuyện của cậu thực khó tin. Ta cần một lý do cho cái sự thật điên cuồng này.” – Gs.Dumbledore nói với một giọng điệu tràn đầy mệt mỏi.

Trần Quốc Tứ khẽ gật đầu, cười khổ: “Tôi cũng biết là như vậy. Cho dù ở thế giới của chúng tôi, sau khi cuộc cách mạng hoàn thành rất nhiều năm, tất cả con người vẫn gọi nó là kỳ tích.”

Gs.Dumbledore cũng không lên tiếng, ngoại trừ kỳ tích, ông thực sự không biết nói gì về những điều mà Tưởng Quốc ở một thế giới khác đã đạt được.

“Tuy nhiên, tôi… tôi… là một trong số ít… những người… biết được thứ gì đã tạo nên kỳ tích đó.” – Trần Quốc Tứ đột ngột lên tiếng, giọng của anh ta run nhẹ.

Gs.Dumbledore ngẩng đầu nên, nhìn thẳng về phía Trần Quốc Tứ. Đúng vậy, người trước mặt có thể nói là một trong những người thân thiết nhất với Tưởng Quốc, là con trai của cậu ta, khả năng Trần Quốc Tứ biết được bí mật của cha mình là vô cùng lớn. Và ông thực sự tò mò bí mật đó là gì.

Trần Quốc Tứ siết chặt ly trà trong tay. Nói ra bí mật này đồng nghĩa với việc anh ta thực sự không còn đường quay lại, thực sự phản bội lại Trần Tưởng Quốc. Và điều đó khiến cho linh hồn của anh ta sợ hãi. Cho dù khi lựa chọn tới đây, Trần Quốc Tứ đã có sẵn lựa chọn cho mình, nhưng bước ra một bước cuối cùng này lại khó khăn hơn tất cả những gì trước đó cộng lại.

Gs.Dumbledore lẳng lặng chờ đợi, ông có thể nhận ra sự giằng co trong tâm hồn của Trần Quốc Tứ. Ánh mắt của Trần Quốc Tứ làm ông nhớ lại Severus Snape khi mà anh ta tới mật báo về Voldemort và cầu xin ông cứu Lily Potter. Ánh mắt của một con người đang đứng trên bờ vựa từ bỏ lý tưởng của mình.

Sau một hồi, Trần Quốc Tứ thở dài, ánh mắt bình tĩnh trở lại. Anh ta đã đưa ra quyết định.

“Sức mạnh để tạo ra kỳ tích đó đến từ khả năng ma thuật bẩm sinh của cha tôi.”

“Ý của cậu là khả năng tiên tri?” – Gs.Dumbledore hỏi.

Trần Quốc Tứ lắc đầu: “Đúng nhưng cũng không hoàn toàn. Dù sao cũng không trách ngài, bởi chính cha tôi ngay từ đầu cũng tưởng đó là khả năng tiên tri. Nhưng ông ấy nhận ra bản chất của nó và sử dụng nó để đạt được khả năng và sức mạnh mà chưa từng ai đạt tới.”