Gọi Dượng Là Chồng

Chương 5







Hi Vãn ngồi trên xe kể vu vơ với cô nảy giờ cũng đã gần đến trường

" rốt cuộc vẫn chưa làm gì hết ? " Lam Y ngồi nghe cô kể rồi gật gật đầu, kết luận ra bằng một câu hỏi

" tất..tất nhiên là chưa rồi " Hi Vãn nói cô xoay mặt ra phía trước

" cậu có công nhận là người mình giới thiệu ăn đứt người yêu cũ cậu không " Lam Y nhìn cô nói với giọng tự hào, miệng chẳng kìm được mà cười tươi rói

" ừm nhìn cũng được, nhưng mình không thích kiểu bà già láy máy bay " Hi Vãn gật gật đầu, cô nói với giọng chán nản, người đàn ông đẹp trai như vậy nhưng tiếc thật, gu cô không phải phi công trẻ

" chẳng mấy chốc suy nghĩ của cậu cũng sẽ thay đổi thôi " Lam Y mở nguồn chiếc điện thoại đang cầm trên tay xem giờ, sau đó xoay qua nhìn cô rồi cười nói

Đây là nụ cười thứ hai trong buổi sáng của Lam Y rồi đó, ôi trời ơi chắc hôm nay sẽ có mưa bão luôn quá 

Chiếc xe Audi được phanh gấp trước cổng trường học, được thu hút vô vàn ánh nhìn vào nó. Lam Y và Hi Vãn bước ra các ánh nhìn từ xe đã di dời sang hai người con gái bên trong vừa mới bước ra, quả thực là tiên nữ dáng trần mà

Vội bỏ ngoài tai vô vàn các lời khen ngợi, ganh tị đó, Lam Y đợi Hi Vãn đang ngồi bên trong xe bước ra ngoài rồi dùng một tay mạnh mẽ đóng chặt cửa xe lại, hàng chục ánh mắt nhìn thấy cảnh tượng đó mà không khỏi thương xót

Cô và Hi Vãn cùng nhau sải bước vào bên trong ngôi trường học, bước đi mạnh mẽ mà dứt khoát vô cùng, cô và Hi Vãn đi đến đâu lập tức đều là tâm điểm chú ý ở nơi đó. Nam nhân nào ở trường cũng phải gục ngã trước nhan sắc trời phú của cả hai

Bước vào lớp học, ai ai cũng quen thuộc với cảnh tượng này hằng ngày của Lam Y. Cô đi đến bàn học của mình vứt thẳng chiếc ba lô lên bàn làm gối nằm rồi ụp thẳng mặt xuống chiếc ba lô

Hi Vãn nhìn cô rồi lắc đầu chán nản, cô thở dài một hơi rồi lên tiếng nói " nhìn cậu chẳng có tí sức sống nào cả "

Lam Y nghe cô nói nhưng cũng chả muốn để ý các lời nói đó vào tai, vội lấy tay vẫy vẫy như muốn kêu " Hi Vãn cậu đi ra xa khỏi mình đi " rồi lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ 

Thấy hành động cô vừa mới làm, Hi Vãn hứ nhẹ một tiếng nhỏ sau đó lại lấy sách vở ra để trên bàn, xem lại bài vở để chuẩn bị vào tiết 

...

Sau khi các buổi học kết thúc, cô mệt mỏi mà thu dọn đống sách vở đang bừa bộn trên bàn vào ba lô, đột nhiên lại xoay qua nhìn Hi Vãn rồi nói

" hôm nay mình qua thăm mẹ cậu, cũng lâu rồi mình chưa qua thăm cô " Lam Y vác chiếc ba lô đã đầy đủ sách vở, cô nhìn Lam Y vẫn còn đang loay hoay dọn đồ

Nghe Lam Y nói vậy cô cũng chẳng có gì bất ngờ lắm, lúc trước cô vẫn thường hay tới thăm mẹ cô nhưng dạo gần đây có lẽ cô khá bận nên chẳng qua được. Lam Y ngước lên nhìn cô rồi gật gật đầu

" ừm, cũng lâu rồi cậu chưa qua thăm mẹ mình, bà nhớ cô lắm rồi " Hi Vãn nhìn cô vui vẻ nói

Vừa đi ra khỏi cổng trường đã nhanh chóng thấy được chiếc Audi được đậu trước cổng, mọi người xung quanh nhìn chiếc xe mà cũng có thể dễ dàng đoán ra được chủ nhân của chiếc xe này quả thật là một mĩ nữ xinh đẹp hút hồn, quả đúng thật là như vậy

Lam Y và Hi Vãn xuất hiện làm mọi người rời mắt khỏi chiếc xe thay vào đó là nhìn ngắm hai cô gái này, cô và Hi Vãn nhanh chóng vào xe để tránh nghe được những lời ồn ào bàn tán ngoài kia

" đến nhà Hi Vãn " Cô ngồi vào xe thở nhẹ rồi nhìn vào gương phía trước xe nói với người tài xế, cậu ta gật nhẹ đầu rồi lên tiếng " vâng, cô chủ "

Chân ga nhanh chóng được đạp đồng thời đó bánh xe cũng di chuyển và rời khỏi chỗ người đang đông đúc chật chội đó. Hôm nay là một ngày học rất nhiều của cô và Hi Vãn, dù từ trường đến nhà cô không xa nhưng quãng đường ngắn ngủi đó cũng đủ thời gian cho Lam Y chợp mắt một lúc 

" két..."

Chiếc xe Audi ngay bây giờ đã được đậu trước một tiệm bánh nhỏ, tuy đơn giản nhưng cũng rất đông khách, mọi người ở đây vẫn thường hay đến chỗ này để mua bánh của bà

" xin chào quý khách ạ " Người đàn bà đã hơn bốn mươi tuổi tuổi đang loay hoay lau dọn, nghe tiếng mở cửa liền niềm nở mà chạy ra chào đón

" con chào cô " Lam Y chạy đến chỗ bà, cô vui vẻ đưa lên một hộp quà đã chuẩn bị trước đó

" là Lam Y đến thăm cô sao, đã lâu rồi con mới ghé nhà cô chơi " Bà vui mừng chạy đến, hơi nhón chân để ốm lấy cổ cô. Thấy vậy cô tinh tế mà hơi khòm người xuống để bà có thể dễ dàng ôm mình

" dạ, mấy hôm nay con bận quá chẳng có chút thời gian rãnh " Lam Y trên tay vẫn còn cầm hộp quà mà ôm lấy bà, tay vỗ nhẹ vào lưng

Lam Y rất thương bà và bà cũng vậy, cô xem bà như người mẹ ruột của mình. Mỗi khi nhà bà có gì ngon hay có một loại bánh nào đó đặt biệt, đều kêu Hi Vãn mang bánh sang cho cô. Cô trước khi gặp bà và sau khi gặp bà đều là hai thái cực hoàn toàn khác nhau, gặp bà rồi cô cứ như một chú cún nhỏ vậy

Hi Vãn đứng bên cạnh nhìn cảnh hai người họ cứ đang ríu rít chào đón nhau mà lòng lại chợt nảy ra suy nghĩ " chẳng biết mình là con ruột hay cậu ấy là con ruột ? "

" mọi người chào hỏi nhau như vậy là được rồi, hmm...con thấy Lam Y có mang thức ăn sang cho mẹ đó, hay chúng ta cùng nhau ăn nha " Hi Vãn liền nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện của hai người, nhìn thấy được hợp quà trên tay Lam Y liền lên tiếng

Mãi nói chuyện về bà mà cô cũng quên bẵng đi món quà mà mình đã chuẩn bị, nghe Hi Vãn nói vậy cô mới chợt nhớ ra rồi đưa hộp quà cho bà

" con đến đây thăm bác là bác đã mừng lắm rồi, còn quà cáp gì nữa " Bà nói rồi tay để lên tay cô mà vỗ vỗ, ánh nhìn trìu mến

Nghe bà nói vậy cô chẳng còn biết phải trả lời như nào đành cười trừ cho qua chuyện 

" à bác đã nấu cơm rồi đó con sẵn tiện vào ăn luôn " Bà nhìn cô rồi nói, ánh mắt lóe lên tia hy vọng. Cô chẳng bao giờ ăn cơm chung với bà cả, toàn sang nhà nói chuyện với bà và gửi quà cáp sau đó là ra về, dù cho bao nhiều lần bà kêu cô ở lại dùng bữa

" vâng, được ạ như vậy thì con sẽ không khách sáo đâu nhé " Cô nắm lấy đôi bàn tay chai sạn của bà, rồi khóe miệng công lên mà đôi mắt híp lại

Mọi người cùng nhau vào bếp dùng bữa, phải nói bà nấu ăn rất ngon rất hợp khẩu vị của cô. Suốt cả buổi ăn mà cả hai cứ cùng nhau nói chuyện ríu rít, ngày hôm đó Hi Vãn như bị mẹ mình cho ra rìa vậy

...

" con về rồi lần sau lại ghé chơi nhé " Bà đứng trước cửa tiệm bánh, đang nuối tiếc mà tiễn cô về, chẳng quên lấy một ít bánh cho cô

" vâng con biết rồi ạ, bác nhớ giữ gìn sức khóe nhé " Cô nhìn bà bằng ánh mắt vô cùng âu yếm, nhìn cảnh tưởng bây giờ cả hai như hai mẹ con ruột vậy, họ làm cho nhau những hành động rất tình cảm

Nói rồi cô chào tạm biết bà rồi đi lại chỗ đậu xe, nơi mà người tài xế đang đợi sẵn trước đó

Khi ngồi trên xe, cô nhìn hộp bánh trên tay mình mà lòng bất giác lại vui sướng rạo rực, chẳng hiểu sao mỗi khi gặp bà cô lại cảm thấy cơ thể mình như vừa mới được giải phóng đi không ít áp lực và mệt mỏi vậy

...

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã được ngừng lăn bánh tại cổng của Lam Gia, nơi có hàng loạt người vệ sĩ tinh nhuệ đứng trước cánh cổng lớn. Cô bước xuống xe dưới bao sự kính nể của những người vệ sĩ, được xếp thành hai hàng thẳng tấp, và chừa cho cô một lối đi ở giữa

Bước vào Lam Gia, hôm nay căn nhà lại trở nên bất thường một cách kì lạ, chẳng còn u ám như mọi hôm mà ngược lại không khí đang rất vui vẻ và trong lành, cô nghe thấy tiếng ồn ào phía sau bếp lặp tức nhanh nhẹn di chuyển vào bên trong căn bếp

" mẹ ? " Lam Y đứng vẫn còn đeo ba lô trên vai, đôi mắt mở to tròn ngạc nhiên nhìn vào bàn ăn. Người mẹ cao quý bao năm bỏ rơi con mình, rốt cuộc ngày hôm nay cũng chịu quay về rồi sao ?

" về rồi đó sao ? " Như Tuyết vẫn tiếp tục ăn cơm mà chẳng để tâm đến cảm xúc cô con gái, thậm chí một cái liết nhìn cũng chẳng có

"  sao hôm nay mẹ lại quay về đây ? " Lời nói lạnh lùng mà vô cảm được thốt ra từ miệng cô, Lam Y khá ngạc nhiên vì sự xuất hiện của bà vào ngày hôm nay

" mẹ về thăm con gái của mẹ, không được sao ? " Nghe cô hỏi vậy, bà điềm đạm bỏ chén đũa đang cầm trên tai xuống, ánh mắt sắt bén liết nhìn sang cô đồng thời đó lời nói từ miệng bà cũng được thốt ra

" wow mẹ còn nhớ mình có một người con gái sao ? " Cô mở to mắt rồi wow lên một tiếng đầy sự khinh bỉ, một bên chân mày hơi nhếch lên

" con..." Nghe Lam Y nói như vậy bà cũng chẳng còn từ gì để đáp lại, đành nuốt lại cục tức vào bụng

Cô đi đến tủ lạnh, mà rót ra cho mình một cốc rựu vang, đi đến phía bàn nhẹ nhàng kéo ghế ngồi xuống đối diện mẹ mình

Mãi mê nói chuyện với Như Tuyết cô cũng chẳng để ý đến sự hiện diện của người đàn ông này. Nhấp nhẹ một ngụm rựu rồi cô nhàn nhạ lên tiếng hỏi bà

" ông ta là ai ? " Lam Y nhìn bà, cô hỏi trổng không như vậy mà chẳng dùng kính ngữ, tay cầm ly rựu đang còn uống dỡ mà cổ tay hơi lắc nhẹ