Gọi Dượng Là Chồng

Chương 21







Xe đã được dừng bánh ngay trước cổng Bạch Thị, tấm thảm đỏ được trãi dài sang trọng vào bên trong sảnh lớn của tập đoàn. Bạch Phong Thần và Lam Y chỉ vừa xuống xe lập tức đã có những người vệ sĩ từ đâu chạy lại, vay quanh cả hai. Cô như bị choáng ngợp trước sự đồ sộ của tập đoàn, cũng như cách đón tiếp chủ tịch của các cô nhân viên tại công ty. Tập đoàn Lam Thị lúc trước cô đi đi lại lại hàng vạn lần, nhưng dạo gần đây là chẳng có hứng thú gì đến các tệp hồ sơ cũng như những con số, vì vậy mà bỏ bê tập đoàn cho đến nay, mặc ai quản thì quản cô vẫn vui chơi thoải mái 

Chỉ vừa mới đặt chân xuống thảm đỏ phía bên ngoài, các cô nhân viên đã nhanh chóng sửa soạn lại bản thân một cách hoàn hảo nhất để đón tiếp chủ tịch. Sánh bước cùng hắn là một mỹ nhân, phải nói là sắc đẹp ngút trời, từ mắt, mũi cho đến môi, tất cả đều hoàn mĩ

Đứng giữa hàng loạt những lời bàn tán từ các cô gái đó, Lam Y lại chẳng thấy khó chịu mà ngược lại cô còn cảm thấy thích thú. Bản thân cô trong vài năm qua cũng thay đổi rất nhiều thứ, không nhận ra là lẽ đương nhiên, nói như vậy chẳng phải là cô dùng đến dao kéo đâu

Người bên cạnh cô lại tỏ thái độ khác. Bạch Phong Thần ghét phải nghe những lời soi mói thị phi của người khác, mục đích chính lại là Lam Y nên hắn càng ghét hơn : " các người rãnh rỗi lắm sao mà ở đây bàn tán ? " Phong Thần đứng ngay tại trung tâm sảnh, giọng nói van vọng mang khí chất lãnh đạo mà nói

Đám đông nhanh chóng được giải tán chỉ sau câu hỏi của hắn, bọn họ vẫn không ngừng bàn tán về danh tính của người con gái đi cạnh Phong Thần là ai

Bạch Phong Thần cùng cô đi lại thang máy dành riêng cho cấp trên, bấm nút rồi không cần phải chờ đợi, cửa thang máy đã mở ngay sau khi hắn nhấn nút. Thang máy được thiết kế sang trọng, cửa kính trong suốt nên nhìn rất rộng rãi. Chỉ thoáng chốc thang máy đã được dừng lại tại một tầng lầu cao nhất tập đoàn. Cả hai cùng nhau đi đến nơi làm việc của Phong Thần

Lam Y như bị thu hút bởi vẻ sang trọng và gọn gàng ở nơi hắn làm việc, đây có vẻ là một tay hắn thiết kế. Trước mắt cô là một tấm kính lớn trong suốt, có thể nhìn thấy được toàn cảnh Thượng Hải. Trang trí thêm là một vài chậu cây kiển trong rất thoáng mát, màu chủ đạo của phòng hắn chủ yếu là xám trắng, không quá rối mắt cũng không kém phần sang trọng

Phong Thần đi lại ngay ghế ngồi của mình, hắn cởi bỏ chiếc áo vest ra, vắt lên ghế rồi lãnh đạm lên tiếng : " em ngồi đây, đợi tôi làm việc xong thì cùng đi ăn "

" ừm "

Chiếc máy tính đã được bật sáng, hắn ngồi xuống bàn làm việc, phong thái đã sẵn sàng

Lam Y đã quá chán nản khi phải ngồi yên một chỗ trong suốt thời gian rất dài, cô ngứa chân mà đi lòng vòng căn phòng, dừng lại ngay chiếc ghế đối diện hắn, chỉ cách một cái bàn

" sao vậy, đói rồi à ? " Đang mãi mê làm việc thì cũng không thể nào tập trung được với cô, thấy Lam Y đang đi lại ghế ngồi thì hắn quan tâm nên hỏi. Cô vẫy vẫy tay rồi lắc đầu " không có, làm việc tiếp đi "

Vì đã quá chán nản, cô chẳng còn biết làm gì ngoài việc ngồi trên chiếc ghế tựa mà xoay xoay hơn chục vòng, hắn cũng phải chào thua trước cô không thể nào tập trung làm việc được. Lam Y đã nghĩ đến ý định sẽ chạy ra bên ngoài chơi, sẵn tiện làm quen với mọi người trong công ty. Nghĩ gì thì làm náy, cô đi đến bộ ghế sofa cách đó không xa, quơ lấy chiếc túi xách rồi nhanh chóng đi ra ngoài

Phong Thần thấy dáng vẻ bé xíu cô đang lay hoay, tò mò nên lên tiếng hỏi : " đi đâu vậy ? "

" tôi đi lòng vòng trong công ty thôi, anh cứ làm việc đi " Hết câu, đôi chân nhanh thoăn thoắt của cô đã chạy đi trước sự ngỡ ngàng của Phong Thần

Tập đoàn Bạch Thị quả thật rất khác so với trước kia, từ ngày Bạch Phong Thần lên nắm giữ vị trí chủ tịch, không thể không công nhận một điều hắn đã làm rất tốt công việc của mình. Công ty cũng ngày càng phát triển lên không ít, vượt xa các công ty đối thủ còn lại. Hắn đã cho sửa sang lại mọi thứ ở công ty, từ những điều nhỏ nhặt nhất cũng sửa

Cô đi từng phòng đều thấy tất cả nhân viên trong công ty đều rất siêng năng và chăm chỉ, chế độ làm việc của bọn họ cũng rất tốt. Không ai lại muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này, tập đoàn lớn chắc chắn tiền lượng cũng bộn, số tiền không nhỏ nên bọn họ sẽ rất trân quý công việc mà mình đang có

" a...xin lỗi..chị xin lỗi em có sao không ? " Một cô nhân viên với thân hình nhỏ nhắn, cô ấy đang ôm một sắp tài liệu thì vô tình đụng trúng cô. Sắp tài liều cứ như vậy mà văng lên tứ tung, rãi trắng xóa xung quanh

Không màn đến mình, cô ấy vội vã bò lại gần Lam Y mà đỡ cô đứng dậy, lo lắng hỏi han đủ điều. Gương mặt cũng nhăn nhó vì cú va chạm khi nảy cũng khá mạnh, cù chỏ va xuống sàn đất cũng rất đau 

" không sao đâu, chị có sao không ? " Cảm thấy bản thân mình cũng đã ổn, cô vội vàng hỏi thăm lại người nhân viên khi nảy đã đụng trúng mình

" chị..chị không sao, thôi chị đi trước " Cô vội lắc đầu rồi cũng nhanh chóng rời đi, nhìn thấy bộ dạng đang gấp gáp của cô ấy thì chắc chắn đang có một chuyện rất quan trọng. Lam Y cũng không giữ chân cô ấy lại để hỏi gì thêm, chỉ đứng phía sau rồi nhìn bộ dạng đang nhanh chóng chạy đi của cô ấy

" công ty chắc hẵng đã giao rất nhiều việc cho nhân viên, khiến mọi thứ trở nên rất gấp rút đối với họ " Nhìn xung quanh rồi cô vội kết lại một câu, đa số nhân viên ở công ty, họ không đi như người bình thường mà đa số là phải chạy, chắc hẵng công việc đã hối thúc bọn họ. Cũng đúng, mức lương như thế nào thì phải bỏ ra công sức như vậy

Lam Y lại tiếp tục đi tham quan một vòng tập đoàn, các nhân viên ở đây đều xem cô như một nhân viên mới vào để thực tập vậy. Bọn họ rất thân thiện, bắt chuyện để chào hỏi cô trước, không giống như những tình tiết mà cô đã từng gặp qua trên các bộ phim 

Cô trở về phòng của Bạch Phong Thần khi đã tham quan đủ hết mọi ngõ ngách trong tập đoàn. Căn phòng trở nên yên tĩnh hơn lúc ban nãy rất nhiều, vừa bước vào căn phòng chỉ toàn nghe thấy tiếng sột soạt mà hắn đang lật tài liệu. Bóng dáng nhỏ nhắn đang đứng trước bàn chủ tịch, cô ấy có hơi ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng mở cửa

" là em à ? "