Gnasche

Chương 23: Tương tư




Trở về nước, An Nhiên cầm trong tay chiếc nhẫn mà Kal đã trả lại đi đến cửa hàng trang sức. Vừa bước vào, cô đưa nhân viên rồi nói.

- Tôi muốn bán chiếc nhẫn này!

Nhân viên sau khi thẩm định lại hàng liền thanh toán cho cô, An Nhiên cầm lấy tiền rồi rời khỏi đó.

Em trai cô là An Tâm sau khi nhận được tin nhắn cô về nước thì liền lái xe đến đón, An Nhiên nhanh chóng bước lên xe ngồi. An Tâm nhìn thấy sắc mặt không mấy vui vẻ của cô nên không hỏi gì, chỉ nhẹ giọng nói.

- Chị về đúng lúc đấy!

- Sao thế?

An Nhiên ngồi phía sau tò mò hỏi, An Tâm cười tươi.

- Hôm trước ba mẹ đi công tác rồi, hôm nay chị muốn đi đâu em sẽ đưa chị đi!

Nghe vậy, An Nhiên bĩu môi nói.

- Tốt lành dữ vậy sao? Nói đi, muốn bao nhiêu?



- Hehe, chị cho em 30 là được!

An Tâm cười tươi nói, tâm trạng vô cùng phấn khích. Còn An Nhiên thở phào nhẹ nhõm hỏi.

- Ba mẹ có phát hiện gì không?

- Không, họ không thấy chị em liền nói chị đi chơi với bạn vài hôm nữa sẽ về!

Chiếc xe chạy một lúc cũng về đến nhà, An Nhiên mở cửa bước vào trong. Sợ cô quên nên An Tâm ở ngoài gọi vọng vào.

- Chị! Chị ơi.

An Nhiên lấy điện thoại trong túi ra chuyển tiền vào tài khoản của An Tâm, nghe tiếng thông báo tin nhắn cậu liền mở ra xem thì thấy tài khoản được cộng thêm 30 triệu. Mắt cậu sáng ngời, không nhịn được mà bắt đầu nịnh.

- Chị Nhiên là tốt với em nhất, chị là người đẹp nhất trên đời!

Nói xong, An Tâm hào hứng lái xe chạy đi chơi. Người giúp việc nhìn thấy cô đã về nên chỉ cười tươi, An Nhiên trở về phòng để nghỉ ngơi, mấy ngày qua cô thật sự rất mệt mỏi. Chỉ nghĩ đến cảnh ngày hôm ấy cũng đủ cô suy sụp tại chỗ. Buổi tiệc cuối tuần nhanh chóng diễn ra, Yorn ăn mặc sang trọng cùng ba mẹ đi đến địa điểm. Bà Joanna mặc một chiếc váy màu trắng, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ tinh tế, còn ba của Yorn vẫn như mọi ngày. Ngồi trên xe, ông bình tĩnh trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ. Đến nơi, khách mời đều là đối tác nên ai nấy đều thận trọng và lịch sự trò chuyện với nhau. Yorn đi theo ba mẹ gặp mặt và chào hỏi từng người, xong xuôi họ ở lại tiếp chuyện với nhau Yorn thấy không vui đành lấy cớ đi ra ngoài để thoát khỏi nơi nhàm chán này. Anh đứng bên ngoài ban công, nhìn bầu trời đêm trăng sáng, anh bất giác đưa tay ra để chạm vào nhưng chỉ là hư không. Nhìn ánh trăng, anh vô thức nhớ đến An Nhiên, không biết từ khi nào anh đã trót yêu cô. “Anni! Bây giờ em có ổn không? Liệu em đang có.... nhớ đến anh dù chỉ là một chút....” Mỗi lần nhớ đến cô, tim anh lại đột nhiên đau nhói. Lần đầu anh gặp cô ở trường, mái tóc vàng óng ả cùng với dáng vẻ khác với những người ở đây nên đã vô tình thu hút sự chú ý của anh. Khi đến gần, người cô toả ra mùi hương lavender thoang thoảng nhẹ nhàng khiến cho anh cảm thấy rất dễ chịu. Chỉ nghĩ đến vậy thôi cũng đủ để anh cười tủm tỉm chìm đắm trong sự hạnh phúc này. ~~~ 2 tháng sau, hôn lễ giữa Kal và Layla được tổ chức rất lớn. Khách mời đều là thương nhân và đối tác, người thân và bạn bè đến rất đông, Kal mặc một bộ vest trắng được thiết kế riêng. Tóc nhuộm thành màu nâu hạt dẻ, đôi mắt màu xanh sâu thẳm trông rất đẹp trai, trên khuôn mặt cũng chững chạc hơn. Layla ở trong phòng thay đồ mặc một chiếc váy cưới cúp ngực được thiết kế riêng, tóc được bối gọn lên, khuôn mặt được trang điểm tinh tế càng thêm xinh đẹp kiều diễm. Tiếng nhạc du dương vang lên, ai nấy đều vỗ tay chúc mừng cho bọn họ, mc dùng những lời có cánh để cho bầu không khí càng thêm náo nhiệt. Trong tiệc cưới, bạn bè của Layla có cả Violet, Annette, Alice, Butterfly,..v...v... đến dự. Khi tung hoa cưới, Layla ném hoa cưới về phía sau. Ai nấy đều vui vẻ chụp hoa cưới, Annette cũng bị lôi vào đám đông nên hoa cưới bất ngờ lọt thẳng vào người cô. Mọi người nhìn thấy cảnh này đều vỗ tay chúc mừng. - Ôi Annette, chúc mừng nhé! - Tới lượt Annette của chúng ta rồi đó! Annette bị cảnh này doạ cho ngây người, nhưng vì sĩ diện nên cô đi đến chỗ Yorn đang đứng cùng những vị khách khác. Những người có mặt đều ngạc nhiên nhìn nhau, Kal đứng bên cạnh Layla chứng kiến cảnh này thì trong lòng hơi khó chịu, vì anh biết rõ người Yorn thích chính là An Nhiên. Dưới bầu không khí căng thẳng, Annette đưa bó hoa về phía Yorn. Anh nhíu mày nhìn cô, bộ dạng lạnh lùng không muốn dính líu đến, mẹ Yorn đứng ở bên cạnh nhìn Annette liền nhận ra cô là luật sư có tiếng trong ngành. Bà ghé vào tai Yorn thì thầm. - Mau nhận lấy đi, cô gái này chính là sự lựa chọn tốt nhất đối với con! Yorn vốn định lên tiếng phản bác nhưng bị ánh mắt sắc bén của bà lườm, anh đành kìm nén cơn giận liền bỏ đi khỏi đó trước sự có mặt của mọi người. Annette bị từ chối thẳng thừng như vậy, cô tức giận nhìn theo bóng lưng của anh mà thầm nguyền rủa. “Yorn! Anh được lắm, dám làm tôi mất hết mặt mũi trước mọi người. Tôi sẽ khiến anh vĩnh viễn thuộc về tôi”