Người buồn, cớ sao tâm trạng ta cũng theo đó mà buồn? Người vui, cớ sao tâm trạng ta cũng theo đó mà vui? Tại sao tâm trạng của người đều có thể mạnh mẽ ảnh hưởng đến ta? Hết thảy, đều giống như là một giấc mơ đẹp, giấc mơ của tình yêu thương. Con người ta, ngay từ khi sinh ra cũng đã không thể nào lý giải được như thế nào gọi là yêu. Nó thật giống như một loại cố chấp, không biết yêu nhưng lại vẫn cố gắng yêu, để rồi càng ngày càng trầm luân. Giống như tự mình bước chân vào mê cung, để rồi không còn cách nào mà thoát ra được nữa.
Đối với anh, em chính là định mệnh. Vậy còn đối với em, anh là gì? Sự xuất hiện của em ở trong anh chính là một điều kỳ diệu. Vậy sự xuất hiện của anh ở trong tâm trí em có phải giống như cảm xúc của anh dành cho em hay không? Tình yêu không phải lúc nào cũng là một màu hồng phấn. Nó hội tụ đủ mọi loại xúc cảm từ vui cho đến buồn, từ hạnh phúc cho tới đau khổ. Và ngay cả khi chúng ta đã trở thành một đôi uyên ương, cảm xúc ấy vẫn chưa bao giờ bị mất đi. Càng yêu lại càng nhung nhớ, càng trầm luân, càng mê loạn. Càng yêu, lại càng bất chấp...