Giữ Trọn Trái Tim Em

Chương 8




Hai người lên đến phòng mà mẹ chồng cô đã đặt trước căn phòng vô cùng rộng rãi sang trọng và sạch sẽ nhưng nó khiến cho Nhược Hy nhìn vào liền đỏ mặt cô không ngờ lại biến thái đến như vậy chiếc ghế quan hệ và mấy cái dụng cụ giống như trong bộ phim 50 sắc thái, cô liền nói thầm.

"sao lại có thể như vậy chứ mọi người cứ bị làm sao ấy."

từ khi cô đặt chân đến đây không có gì là bình thường cả, về phần Thế Phong hắn rất bình thường ung dung bước vào trong còn Nhược Hy thì vô cùng xấu hổ cô bảo người nhân viên mang hành lý cho hai người để hành lý ở ngoài cửa rồi đưa tiền bảo anh ta rời đi không thể để anh ta thấy những thứ được trưng bày trong phòng kẻo người ta lại nghĩ cô và hắn là biến thái.

Nhược Hy một mình lôi đóng hành lý vào phòng còn Thế Phong vừa vào phòng thì đã nằm trên giường nghịch điện thoại, cô nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ, Thế Phong không rời mắt khỏi màn hình điện thoại mà lên tiếng ra lệnh cho Nhược Hy.

" Lấy giúp tôi cốc nước tôi hơi khát."

Nhược Hy liền phẩn nộ nhìn hắn nói.

" Anh không có tay chân để đi à."

Thế Phong cầm lấy điện thoại đưa cho cô xem nhìn lên màng hình Nhược Hy chỉ biết ngậm ngùi đi đến tủ lạnh lấy nước cho hắn uống cô tức đến đỏ tai nhưng không thể nào làm gì được hắn, Nhược Hy cầm ly nước tiến về phía Thế Phong trong đầu cô liền nảy ra một ý tưởng táo bạo sẽ khiến hắn khó chịu nhưng không thể nào làm được gì Nhược Hy. Cô tiến càng gần về phía hắn rồi giả vờ vấp phải miếng thảm trải trên sàn ngã về phía Thế Phong khiến cho phần áo của hắn ướt sủng một cảnh tượng phong phú hiện ra trước mắt Nhược Hy, cơ bụng săn chắc của hắn bị chiếc áo sơ mi trắng đã ướt sủng dán chặt vào để lộ trong vô cùng gợi cảm.

Nhược Hy bất giác đến nơi đó không ngừng nuốt nước bọt, Thế Phong chao mày tức giận nói.

" Cô đang làm cái quái gì vậy hả."

Nhược Hy chỉ biết cười gượng máu xàm sở của cô đã lên đến đỉnh điểm, Nhược Hy vội chạy đến bàn lấy khăn giấy rồi tiến về đưa tay lên cởi cúc áo của Thế Phong ra miệng không ngừng nói.

" Anh mau đi thay áo đi."

Lời nói lại khác với hành động của mình tay cô đã cởi được phân nửa cúc áo, Thế Phong nhìn cô với gương mặt bất lực hắn đưa tay giữ chặt lấy bàn tay đang làm càng của Nhược Hy.

" Cô đang làm gì vậy hả ?"

Nhược Hy vẫn hồn nhiên nói.

" Thì cởi cúc áo giúp anh chứ còn gì."

Thế Phong liền nghĩ ra một trò đùa gì đó hắn liền cười nham hiểm, rồi bỗng nhiên bế bổng Nhược Hy đè cô nằm xuống giường, Nhược Hy ngơ ngác một hồi mới biết mình đã chọc phải hổ dữ cô vội vàng ngồi dậy nhưng liền bị Thế Phong dùng thân thể to lớn đè xuống, lúc này Nhược Hy mới biết sợ là gì cô né tránh ánh mắt của hắn.

" Anh định làm gì tôi mau buông ra."

Thế Phong đưa tay bóp lấy chiếc cằm nhỏ của Nhược Hy buộc cô phải đối diện với hắn, tuy cô có hơi háo sắc nhưng vẫn là con nai tơ trong sáng, hắn luôn luôn chiếm ưu thế hơn cô.

" Để tôi dạy cô cách cởi cúc áo đúng cách."

Nhược Hy liền vùng vẫy mạnh hét lớn.

" Không cần mau buông tôi ra tên chết bầm nhà anh có tin tôi mét mẹ anh là anh ức hiếp tôi không hả."

Thế Phong nghe Nhược Hy nói liền phì cười nói.

" Mẹ tôi sẽ không can thiệp vào chuyện vợ chồng đâu."

Nhược Hy nhìn hắn đầy bất lực cô bắt đầu diễn vở kịch chú mèo con nhút nhát.

" Xin anh đó mau buông tôi ra đi mà, tôi sẽ không làm vậy nữa đâu."

Thế Phong nhìn cô cầu xin gương mặt đầy hài lòng đưa tay nhéo vào má của cô nói.

" Phải chi lúc nào cô cũng biết nghe lời như vậy thì tôi đâu cần dùng biện pháp mạnh."

Hắn ngồi dậy đi đến tủ lấy đồ rồi đi vào phòng tắm để thay chiếc áo đã bị ướt sủng. Trong đầu Nhược Hy lúc này liền nghĩ đến chiếc điện thoại của hắn cô đi đến bên bàn cầm lấy chiếc điện thoại, Nhược Hy lo lắng nhìn về phía cửa phòng tắm xem chừng, cô bất lực nhìn màn hình điện thoại miệng không ngừng lẩm bẩm.

" Mật khẩu là gì chứ."

Tiếng mở cửa làm cho cô giật mình làm rơi chiếc điện thoại xuống sàn, Nhược Hy vội vàng cúi xuống nhặt lên.