*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Aizz, đã được 2 tuần cô chuyển tới biết thự của người được cho là cô sẽ lấy Ngự Thiên Hải. Chuyển đến đây không được về nhà họ Liễu ăn tết, lại còn không được tự tiện ra ngoài nữa chứ. Tên chồng Ngự gì gì đó thì chưa gặp mặt dù chỉ một lần. Haizz, chẳng lẽ đúng như mình nghĩ. Mình xuyên tới đây là để làm bình hoa di động a.
Nhưng mà cho dù làm bình hoa di động cũng phải cung cấp những thứ cần thiết như là điện thoại, máy tính đại loại vậy. Không có mấy thứ đó đúng là chán chết mà .
Duy chỉ có một cái mà cô bực tức nhất. Đủ đồ của Liễu Nguyệt Y này chả có một cái quần nào cả, toàn váy không.
-"Hôm nay phải quyết tâm đi mua sắm cho bằng được!!!" cô đứng dậy, tiếp tục lục tung đống đồ của Liễu Nguyệt Y xem có bộ nào mình mặc được.
Tự nhiên cảm thấy Liễu Nguyệt Y này bánh bèo ghê gớm luôn. Đồ toàn là màu hồng với màu trắng không hà.
Cô cầm túi xách thập thò xuống nhà, cầm đôi giày cao gót tới 5 phân màu hồng của mình lên, cô nhón chân hết sức nhẹ nhàng để không ai phát hiện.
Cứ tưởng là sẽ thành công nhưng hình như có ai đó đằng sau vỗ vai cô
-"Thiếu phu nhân, người đi đâu vậy???" giọng nói khàn khàn nhưng chứa chan sự dịu dàng này chẳng phải là thím Trương. Quản gia của biệt thự này hay sao chứ.
Cô quay lưng qua, cười gượng
-"Haha, thím Trương à!!! Người có thể cho tôi ra ngoài mua đồ được không???"
-"Dĩ nhiên là được!!! Nhưng phải để ta đi chung " thím Trương dừng một cái rồi nói tiếp -"Được không thiếu phu nhân??? Thiếu gia đã căn dặn tôi rồi!!! Mong thiếu phu nhân thông cảm"
-"Thôi được, thôi được" hết cách rồi cô đành chấp nhận vậy
Về tới biệt thự, cô thấy có một chiếc langbogini màu đen huyền đậu bên trong
-"Đó là xe của ai vậy thím Trương???" cô thắc mắc hỏi
-"Dạ là của thiếu gia"
Cuối cùng cũng gặp được đại boss này rồi.
-"Vào trong xem thử mặt chồng tôi thôi nào"
-"Vâng"
Cô bước vào trong, thứ đầu tiên đập vào mặt cô đó chính là một gương mặt yêu nghiệt.
Chồng cô hảo soái a. Gương mặt góc cạnh. Ngũ quan tinh tế, mũi cao. Mắt hổ phách lạnh lùng, sâu không thấy đáy. Đôi môi mỏng đo đỏ khẽ nhếch. Tay cầm ly rượu vang đỏ. Tất cả chỉ có 2 chữ để miêu tả thôi: YÊU NGHIỆT a
Cô nhanh chóng định thần trước nhan sắc của anh ta
-"Anh là Ngự Thiên Hải???" cô rõ biết nhưng hỏi lại cho chắc ăn a
-"Phải" anh ta lạnh lùng nhìn cô
Cô trề môi, có cần phải kiệm lời như vậy hay không chứ??? Chán chết đi được. Nói chuyện với hắn thà nói với đùi gối còn sướng hơn.
-"Tôi lên phòng" nói rồi cô thẳng tiến tới cầu than
-"Đứng lại" thanh âm lạnh lùng mang tín chất ra lệnh vang lên
-"Gì???" hắn đã kiệm lời rồi thì cô cũng kiệm luôn, sợ gì chớ
-"Lúc nãy đi đâu???"
-"Trung tâm thương mại"
-"Tôi đã cho phép hay chưa???"
-"Anh đại ca tôi chắc???" không trả lời cô cố ý hỏi lại. Với tính cách kiêu ngạo như cô, nói chuyện với hắn như vậy là nhường nhịn hết cỡ rồi
-"Phải"
=.= Tên này đây là giỡn mặt với cô
-"Phải con khỉ khô á chứ phải. Nhường đủ rồi nghen!!!!" cũng đều là ăn cơm mà sống, sao mà kiệm lời dữ vậy chớ???
-"Cô ăn nói kiểu đó hả??? Rốt cuộc cô có phải con gái không???" hắn đanh mặt lại hỏi
-"Không phải là con gái sao tôi lấy anh!!! Hỏi ngu" cô nhịn không nổi rồi, nếu còn nhịn nữa cô sẽ điên a ( Tg: Chị nhịn ghê ha, người ta nói câu nào chị đớp lại câu đó)
Hắn không nói gì đi đến phía cô. Hắn đi đến đâu cô lùi đến đó. Hắn bây giờ đã dồn cô hết đường lui luôn rồi. Khoảng cách của hai người rất gần, gần đến mức cô có thể nghe được hơi thở của cả hai. Tim đập thình thịch, cô khẽ đỏ mặt
-"Muốn, muốn gì???" cô lắp lắp nói
Hắn hôn nhẹ lên môi cô
-"Tốt nhất là em nên ngoan ngoãn làm thiếu phu nhân của Ngự gia đi!!!"
Đây là đang ra lệnh cho cô??? Mơ tưởng
-"Không thì sao???" cô cương quyết cãi lại
-"Em đừng thách thức tôi" hắn nâng cằm cô lên, định hôn nữa
Cô vội đưa tay che miệng lại -"Đừng, đừng hôn!!! Tôi sẽ nghe lời mà"
-"Tốt" hắn buông tay ra, bước ra ngoài
Cô như sực nhớ gì đó, vội chạy theo hắn
-"Này, này đợi đã"
-"Chuyện gì???"
Cô cười, đưa ánh mắt cún con -"Anh có thể gắn wifi cho tôi được không???"