Gió Rừng Thông Thổi Bay Vạt Áo

Chương 5





Bạch Mộ Tuyết hy vọng Vạn Ngọc Sơn có thể cùng mình ra nước ngoài, nhưng Vạn Ngọc Sơn không đi, anh nói tổ mẫu vẫn còn ở đây, từ nhỏ anh đã được tổ phụ tổ mẫu nuôi dưỡng, tổ phụ không còn nữa, anh phải ở lại chăm sóc cho tổ mẫu, không thể đi Mỹ.Bạch Mộ Tuyết khóc như lê hoa đái vũ: “Ngọc Sơn, chỉ có ba năm thôi, đến kỳ nghỉ anh có thể quay về bất cứ lúc nào mà.”Vạn Ngọc Sơn trầm mặc như nước lặng: “Em cứ đi đi, ba năm sau quay về tìm anh.”Bạch Mộ Tuyết ôm anh khóc đến không thở nổi.“Khóc cái gì, anh vẫn sẽ ở đây đợi em.”“Ngọc Sơn, mấy năm nay em vẫn luôn không nói chuyện này với anh, thật lòng em rất để ý đến vị hôn thê kia của anh, mà bây giờ em phải rời khỏi anh lâu như vậy, em sợ lắm.”Vẻ mặt Vạn Ngọc Sơn có hơi lạnh lùng: “Chỉ là mấy trưởng bối cao hứng ước định, sao ai cũng coi trọng chuyện này như vậy? Nếu em cũng để ý thì anh sẽ cho người đi từ hôn.”Bạch Mộ Tuyết co rúm trong lòng anh, nhẹ nhàng gật đầu, cô yêu người đàn ông này, một khắc cũng không nỡ rời khỏi anh, nhưng lại không lay chuyển được ý kiến cha mẹ, cũng may chỉ có ba năm, ba năm trôi qua cô sẽ lập tức trở về bên cạnh anh, không bao giờ rời đi nữa.Vào ngày Bạch Mộ Tuyết xuất ngoại, Phương Lam và những người khác đều đến tiễn cô, nhưng cô ấy đợi hồi lâu vẫn không thấy Vạn Ngọc Sơn đâu.

Bạch Mộ Tuyết tủi thân bước vào cổng kiểm tra an ninh, vừa đi vừa khóc.Không ai biết ngày hôm đó vạn Ngọc Sơn đã đi đâu.Từ đó về sau, Vạn Ngọc Sơn gia nhập xí nghiệp của gia tộc, gánh vác trọng trách tổ phụ để lại, ngày ngày anh đều tranh đấu quyết liệt, bận rộn không kể ngày đêm.


Ba năm nhanh chóng trôi qua, Bạch Mộ Tuyết không trở về, cô nói mình đang xin thẻ xanh chuẩn bị định cư ở Mỹ.

Lúc Vạn Ngọc Sơn hay tin, anh chỉ nói ‘đã biết’, sau đó đặt toàn bộ tinh lực ở Vạn thị.

Cứ cách một khoảng thời gian, giới thương nghiệp sẽ thấy Vạn thị tung ra sản phẩm mới, đồng thời, anh cũng đưa ra một loạt cải cách, đưa Vạn thị bước lên đỉnh cao một lần nữa.Phương Lam quyết định vỗ tay khen ngợi Bạch Mộ Tuyết.

Cô ta không ưa Bạch Mộ Tuyết.

Người phụ nữ này lúc nào cũng cũng kiều kiều nhược nhược, thường mang bộ dáng ngoan ngoãn hiểu chuyện.Có điều kể từ lúc đó, Vạn Ngọc Sơn không yêu đương thêm lần nào nữa.


Mặc dù bên cạnh anh cũng có vài phụ nữ nhưng đều không lâu dài, Phương Lam không hiểu nổi, một người ưu tú như anh sao có thể để cho những phụ nữ đó chia sẻ thân thể.

Cô ta nguyện ý đi theo anh đến hết đời này, bèn tìm một cơ hội nói ra tiếng lòng mình.Ngay lúc đó giọng nói Vạn Ngọc Sơn lạnh nhạt: “Chuyện này liên quan gì đến cô?”“Em thích anh, từ khi gặp anh em đã thích, em chỉ muốn biết anh thích bọn họ ở điểm nào, làm sao em mới có thể so với bọn họ? Tại sao anh lại không thích em?”Vẻ mặt Vạn Ngọc Sơn thờ ơ, nói: “Cô cho rằng tôi hứng thú với mấy chuyện tục tằng này sao?”Phương Lam nói: “Chẳng lẽ không phải?”Vạn Ngọc Sơn chỉ bảo cô ta đừng quấy rầy mình nữa, tránh xa anh một chút, cũng đừng tìm anh nói chuyện.

Mà Phương Lam lại càng cảm thấy mê hoặc, bởi vì cô ta thích Vạn Ngọc Sơn nhưng lại không chiếm được, lãng phí mười mấy năm ròng.


Kỳ thật cô ta cũng có rất nhiều đàn ông theo đuổi, song cô ta đều không thích, mà những phụ nữ bên cạnh Vạn Ngọc Sơn cũng đều biết Phương Lam, có người làm lơ cô ta, cũng có người ghen ghét, từng có người cố ý mang chuyện kiều diễm ái muội giữa mình và Vạn Ngọc Sơn đến kích thích Phương Lam, nói rằng những khi đó Vạn Ngọc Sơn vô cùng hung mãnh, khi động tình sẽ mút lấy môi phụ nữ, linh hồn nhỏ bé gần như bị anh hút cạn.Phương Lam tức giận đến đỏ vành mắt, những những chuyện sắc tình tư mật này cô ta thật sự không thể chịu nổi, trong lòng như nổi trống, tai đỏ miệng khô, bởi thế càng thêm thống hận Bạch Mộ Tuyết.

Chính vì bị cô vứt bỏ, Vạn Ngọc Sơn mới trở nên buông thả chuyện nam nữ như vậy.Lý Thư Khanh khuyên cô ta: “Cậu vẫn nên tìm người để gả đi thì hơn, chờ đợi Ngọc Sơn thích cậu, phỏng chừng đến lúc trời sụp đất nứt, sông cạn đá mòn cũng chưa chờ được.”Phương Lam sao có thể cam tâm, tuy Vạn Ngọc Sơn cự tuyệt cô ta nhưng cũng không ngăn cản cô ta chui vào vòng bạn bè của anh mà chờ đợi, chỉ cần một ngày anh chưa lấy vợ thì ngày đó cô ta còn bám lấy anh, muốn biến người đàn ông này thành của riêng mình.Lý Thư Khanh nói cô ta tẩu hỏa nhập ma rồi, cô ta càng cam tâm nhập ma.Phương Lam ngồi đợi trên xe nửa ngày mới lấy di động gọi đến Lý Thư Khanh, bên kia vẫn chưa ngủ, la hét uống rượu, lại còn đánh bài, Lý Thư Khanh chưa kịp mở miệng cô ta đã khóc lóc trước, nước mắt rơi lã chã không gì ngăn được..