Gió Đông Không Lạnh Bằng Anh

Chương 9: Cạnh Tranh Công Bằng




Tư Sở đánh một giấc đến tận trưa , cô mở mắt ra . Điều đầu tiên là suy nghĩ đến chuyện trốn thoát khỏi đây . Cô muốn thoát khỏi Âu Thành Đông , một chút bên cạnh anh cô cũng không muốn.

Vệ sinh cá nhân xong , đồ đạc của cô cũng đã được chuyển về đây , là do Tô Linh một tay sắp sếp vào tủ quần áo.

Tư Sở lười biếng chọn bừa một bộ đồ , thay xong liền xuống nhà ăn chút gì đó bỏ bụng.

- Cô chủ , cô ăn gì đó đi . Em dọn cho cô nha

Tô Linh vừa nhìn thấy cô liền nói , Tư Sở chỉ gật đầu , nhìn xung quanh mới để ý . Tất cả đều được Âu Thành Đông lắp camera , anh muốn giám sát cô sao?

Tư Sở liền khó chịu nhìn chiếc camera ngay phòng khách , cô cầm lọ bông ném thẳng vào ống kính . Tô Linh vừa xoay người rời đi liền hoảng hốt nhìn lại , cả người thất kinh vì người con gái trước mặt.

- Dám lắp camera giám sát tôi sao?

Nói xong cô liền phủi tay đi vào bếp . Tư Sở ngồi xuống bàn ăn , cô nghịch điện thoại.

Âu Thành Đông đang trong phòng làm việc , không khí căng thẳng đến mức thở mạnh cũng không dám . Nhìn người đàn ông chạc tuổi mình , đang kiêng cố ngồi trước mắt . Không ai khác là Trí Thông , anh ta cố chấp , ngồi ở đây gần cả tiếng đồng hồ vì ý nghĩ đinh ninh muốn đưa Tư Sở trở về Thánh Xuyên.

Bỗng điện thoại nhận được cuộc gọi đến , Âu Thành Đông chẳng buồn quan tâm đến đối phương , trực tiếp lấy ra nghe.

( Cậu chủ , cô chủ vừa đập nát chiếc camera cậu lắp ở phòng khách . Nhìn cô ấy tức giận lắm ạ )

Nghe Tô Linh ở nhà báo cáo , Âu Thành Đông chỉ bật cười , từ bao giờ mà Tư Sở lại có cái thói ngang ngược này?

( Tôi biết rồi )

Nói xong anh liền tắt điện thoại , tin nhắn liền được gửi đến.



"Âu Thành Đông tôi nói cho anh biết , anh lắp bao nhiêu chiếc camera thì tôi đập bấy nhiêu . Anh muốn giám sát tôi sao? Đừng mơ!!!"

Là tin nhắn của cô gửi đến , Âu Thành Đông chỉ nhếch mép cười , ngón tay lưu loát gõ trên điện thoại . Xong xuôi lại cất vào túi , tiếp tục với người đàn ông trước mặt.

- Rốt cuộc anh đến đây với mục đích gì? Nói nhanh , tôi không có nhiều thời gian.

Âu Thành Đông trước mặt Trí Thông rất thoải mái vắt chéo chân , lãnh đạm hỏi

- Tôi muốn gặp Tư Sở , và muốn biết tình trạng cô ấy hiện có ổn hay không?

Giọng nói mang bội phần lo lắng lẫn gấp rút , trong đó có sự kiên quyết đến kì lạ.

Âu Thành Đông vẫn khuôn mặt cũ , anh nhún vai liền nói

- Cô ấy không có ở đây , mời anh về cho

Nói xong liền đứng dậy trở về bàn làm việc , Trí Thông cũng không kém cạnh , anh ấy liền đi đến trước mặt Âu Thành Đông , hai tay chống lên bàn làm việc của anh.

- Tôi muốn biết mối quan hệ của anh và cô ấy là gì? Tại sao hết lần này đến lần khác lại làm phiền cô ấy?

Trí Thông khó chịu nói , mục đích anh đến thành phố là rất nhiều .Trong số đó việc đưa Tư Sở trở lại Thánh Xuyên và biết được mối quan hệ của cô và Âu Thành Đông mới là quan trọng nhất

Âu Thành Đông buông cây bút trên tay xuống , hai tay đan vào nhau . Thoải mái tựa người ra phía sau ghế , nhàn hạ trả lời

- Là vợ chồng , còn gì thắc mắc nữa không?

Trí Thông như bị cơn cuồng phong đánh thẳng vào tâm trí , câu trả lời của Âu Thành Đông khiến hai bên lỗ tai anh ta không còn nghe được gì nữa . Vợ chồng? Vợ chồng?



Hai từ đó vang dội trong tiềm thức của Trí Thông , khuôn mặt cương quyết lúc nãy cũng vì câu nói của Âu Thành Đông đánh gục , anh ta vẫn không tin . Tư Sở vậy mà lại là vợ của tên đáng ghét trước mặt sao?

- Ha! Vợ chồng , vậy sao ba năm trước cả hai người bước vào cục dân chính làm gì? Sau khi ra khỏi đó , Tư Sở cô ấy khóc rất nhiều . Chẳng phải đã ly hôn rồi không?

Trí Thông lấy lại bình tĩnh , liền lục lại trí nhớ cao siêu ra đối phó với Âu Thành Đông.

Anh cũng không vội , Âu Thành Đông sắc bén nói.

- Vợ chồng nào mà không đổ vỡ? Vết thương nào mà không lành? Cũng như tôi với cô ấy , làm lành với nhau rồi thôi , anh còn muốn cái gì nữa?

Nói ra câu này , Âu Thành Đông anh còn muốn tự chửi bản thân mình thật là khùng , sao tự dưng lại có thể nói ra những lời này? Chẳng phải ba năm trước anh vẫn luôn muốn ly hôn với cô sao? Làm lành sao? Nực cười thật đấy...

- Âu Tổng , tôi hy vọng tôi và anh sẽ cạnh tranh công bằng!

Đôi mắt của Trí Thông đỏ long lên , anh ta vốn hết lí lẽ để nói rồi . Đánh liều buông ra câu này , dù sao , Tư Sở hiện tại vẫn không thuộc về ai . Vậy tại sao không thử đánh cược một lần.

- Được!

Âu Thành Đông liền chấp thuận , anh không ngần ngại . Nhưng nếu Tư Sở chọn Trí Thông , thì cô hãy nhớ rằng đời đời kiếp kiếp về sau sẽ có một Âu Thành Đông hận cô đến tận xương tủy!

Nhưng câu trả lời đó hiện tại vẫn chưa co kết quả , sẽ sớm thôi , kết quả là câu trả lời thỏa đáng.

...

Tư Sở ngồi ăn hết phần ăn của mình , xong rồi lại xem ti vi , cô vốn không biết chuyện gì xảy ra ở Âu Thị cả , cũng không nghĩ rằng Trí Thông hiện tại đang ở thành phố này . Và còn cố chấp trước mặt Âu Thành Đông làm loạn.

Cô cứ vô tư , ngày hôm nay , kẻ thì vô tư , kẻ thì hụt hẫng và người thì nôn nóng . Tất cả rồi sẽ đi về đâu? Cuộc cạnh tranh công bằng này sẽ diễn ra đến bao giờ?