Gió, Biển Và Em

Chương 1: Duyên gặp gỡ




Hôm ấy, chỉ vì Hạ Liên bị gió thổi bay mũ ở bãi biển mà gặp Chính Ly. Anh chàng thấy mũ bay về phía mình liền đưa tay lên trời cao với lấy cái mũ rồi từ từ tiến về nơi cô gái đang đứng.

Hạ Liên khẽ cúi đầu.

- Em cảm ơn anh nhé!

Chính Ly cười xòa, gãi gãi đầu.

- Hì, có gì đâu.

- Hạ Liên, làm gì ở đấy thế, đi nào!

Hạ Liên quay đầu theo tiếng cô bạn gọi, chỉ kịp vẫy tay chào chàng trai, rồi đi mất. Chính Ly vẫy vẫy theo, trong lòng khá tiếc nuối vì chưa kịp xin số cô nàng xinh đẹp.

Nhưng, mối duyên của họ vẫn chưa dứt.

Tối ấy, Hạ Liên cùng bạn bè tổ chức picnic trên bãi cát. Chính Ly cũng ở gần cách đó không xa, cũng cùng đồng nghiệp ở công ty tổ chức tiệc nướng. Chợt một anh bạn cùng làm với Chính Ly hẩy hẩy tay anh, thì thầm:

- Bên kia có mấy cô gái trông nóng bỏng quá, họ cũng nướng thịt kìa. Hay tôi với anh sang mời họ ly rượu, tranh thủ thấy em gái nào hấp dẫn thì tán, yêu luôn!

Chính Ly mới đánh mắt sang chỗ Hạ Liên, nhìn thấy cô gái đang cười đùa với bạn, thế là anh hạ quyết tâm sang đó mời rượu cô ấy một ly rượu, tiện thể mời bên đó liên quân nướng thịt với bên anh. Tất nhiên là các cô gái bên Hạ Liên đều đồng ý. Cơ hội được làm quen với các anh đẹp trai sáu múi thì chả tội gì họ phải từ chối cả. Bữa nướng hôm đó vui lạ. Chính Ly cũng có cơ hội gần với Hạ Liên hơn, có cơ hội được biết tên nhau. Lúc này thì cả hai cũng cởi mở hơn, anh mời rượu cô, cô đưa lại xiên nướng cho anh, anh trò chuyện với cô, duy chỉ có xin số cô là anh chàng quên béng mất. Mọi người cứ ăn uống linh đình, vui vẻ với nhau. Có người hát hò, cũng có những người xúm xụm lại chơi trò thật hay thách, thua thì phạt uống rượu. Chính Ly và Hạ Liên cũng tham gia.

Tiệc chỉ bắt đầu tàn khi có người nhắc đến thời gian, lúc này thì trăng đã lên cao, người ta cũng dọn về gần hết thì Chính Ly mới sực nhớ ra. Mặt anh đần thối ra vì quên mất chuyện trọng đại, quên xin phương thức liên lạc của người đẹp mất tiêu.

Chợt cậu bạn thân huých vai anh, nói:

- Không về đi còn đứng đó ngẩn tò te cái gì đấy? Mà kể cậu nghe, tôi vừa xin được số của một cô em trông rất chi là xinh tươi nhé! Tóc ngắn ngang vai, đúng gu vỡi luôn!

Chính Ly vẫn xị mặt ra, không đáp. Anh quanh đi ngó lại để xem Hạ Liên còn ở gần đó không, hóa ra còn gặp thật.



Cô đang đi dạo ven biển phía xa xa, chắc đang say nên đi bộ cho tỉnh rượu. Chính Ly chạy nhanh ra chỗ cô. Chẳng may anh mất đà, ngã cái uỵch trước mặt người đẹp. Cô bất ngờ, vội đến đỡ anh dậy.

- Chết, anh có sao không ạ? Sao chạy vội thế!

Cô vừa nói vừa phủi bớt cát trên người anh.

Chính Ly xua xua tay.

- Anh, anh không sao, vấp cục đá thôi ấy mà. Ngã thế này đã nhằm nhò gì!

Rồi anh cười lớn cho bớt ngượng. Hạ Liên bụm miệng cười.

- Haha, anh vui tính thật đấy.

Chính Ly gãi gãi đầu, cười hì hì, lí nhí nói.

- Em...em cho anh xin số nhé!

- Dạ? Anh nói to lên một chút được không? Em chưa nghe thấy gì hết.

- Em cho anh xin số được không?

- Ui giời tưởng gì chứ cái này thì đơn giản! Anh đưa máy đây em add cho.

Trong thâm tâm Chính Ly như muốn nhảy cẫng lên, vui sướng biết bao nhiêu. Hạ Liên rủ anh đi dạo, anh lại càng vui sướng hơn nữa.

Nhưng đi dạo mà không ai nói gì thì cũng kì, thế nên Chính Ly là người gợi ra chuyện trước.



- Nhà em ở đâu thế? Chắc là hôm nay đi du lịch cùng bạn bè nhỉ?

Hạ Liên đáp:

- Vâng, tụi em thỉnh thoảng lại tổ chức du lịch tự do để cho khuây khỏa đầu óc anh ạ. Chứ công việc tụi em nặng dữ lắm. Nhà em thì ở khu đô thị Uất Liễm anh nha.

Chính Ly la lên:

- Ơ, nhà em ở đó à! Anh là hàng xóm xa của em này.

- Ôi, trùng hợp vậy ạ! Số nhà anh số mấy thế?

- Số 51 em. Còn em?

- Em số 39 ạ.

Rồi Chính Ly cười cười chìa tay ra, như muốn nói bắt tay để kết tình làng nghĩa xóm, Hạ Liên hiểu ý liền nắm lấy tay anh.

- Không ngờ gặp được cả hàng xóm thế này, không biết còn điều gì ngẫu nhiên hơn anh nhỉ! Mà chắc anh cũng đi du lịch cùng bạn phải không?

- À, anh đi cùng đồng nghiệp trong công ty ý mà. Mỗi năm công ty lại tổ chức đi một lần. Mọi năm thì anh không có hứng đi, chẳng qua nghe thấy đi du lịch biển thì anh miễn cưỡng. Ai ngờ gặp được cô gái xinh đẹp như em đây!

Hạ Liên cười, đánh nhẹ vào vai anh.

- Nào, anh cứ trêu em!

- Anh nói thật mà, nói điêu làm chó luôn!

Chính Ly cười xòa, vờ né những cái đánh của cô.