Giáo Thảo Quá Bá Đạo, Làm Sao Đây?

Chương 2




Chuông tan học vang lên, Lục Dung đứng dậy, len lỏi trong dòng người hỗn loạn đi đến nhà ăn, nhìn qua thì chỉ là một học sinh cấp ba bình thường.

Thật ra là vị "Đại ca" trong truyền thuyết của trường cấp ba Thành Nam.

Mỗi trường học đều có loại bang phái tổ chức như vậy, không thích lên lớp, cả ngày không có tinh thần học tập thích gây sự, cho dù là cấp ba Thành Nam nổi tiếng thành phố S cũng không ngoại lệ, chỉ là năm nay học sinh không cảm giác được sự tồn tại của thế lực ngầm đó trong trường nữa.

Mấy năm nay, nhắc đến lão đại cấp ba Thành Nam, ông chủ của tiệm net gần đó còn phải rùng mình một cái.

Đến bây giờ lão đại đã cai quản Thành Nam được bốn năm, từ ngày nhập học đầu tiên, đã không đem luật bảo vệ vị thành niên để ở trong mắt, liên tục cướp của bạn học. Khi Lục Dung học lớp 11, sau giờ học một ngày nọ, không may bị đại ca chặn trên đường trở về nhà. Đại ca ép hắn nộp thuế, không phải...

"Lục soát cậu ta" Lão đại đấm một đấm ở trên vách tường, in lại một dấu tay lớn.

Lục Dung: "Tôi có đồ này muốn đưa cho lão đại."

Lão đại: "?"

Lục Dung hai ngón tay lấy tiền từ trong ví, mờ ám nhét vào trong túi lão đại.

Lão đại: "..."

Lão đại hành tẩu giang hồ nhiều năm chưa từng gặp phải người như vậy, không khỏi liếc mắt nhìn hắn. Lục Dung khi đó đã trưởng thành, thân hình cao ráo, khuôn mặt thanh tú, hoàn toàn trái ngược với người bị chặn cùng lúc với hắn Lương Văn Đạo, đang sợ hãi run rẩy, suýt tè ra quần.

"Nhiều... Nhiều như vậy?" Lúc lão đại hỏi có chút ngượng ngùng, có thể là do dựa theo quy trình chuẩn hoá hắn phải hung dữ mà hỏi nhiều thêm một câu.

Lục Dung lạnh nhạt nói: "Cứ như vậy đi, thực sự xin lỗi học trưởng. Chỉ là tôi có ý này, có thể giúp học trưởng kiếm được tiền."

Lão đại: "Cái gì?"

Lão đại nắm đấm rất cứng, đầu óc thì rất đơn giản. Hắn ở trong trường học ngang ngược không kiêng nể gì, nhưng thật ra là làm việc chân tay, giãy giụa kiếm tiền cực khổ. Làm giáo bá của một trường, hắn thường xuyên phải đại diện cho cấp ba Thành Nam đấu solo với các giáo bá trường khác, đã là đấu solo, thì sẽ có hy sinh đổ máu, phí bảo kê có lúc còn không đủ tiền thuốc thang. Bên ngoài thì đầy phong quang, ngày nào cũng căng thẳng trải qua.

Đặc biệt là sau khi có Alipay và Wechat trực tuyến,mọi người mang ít tiền mặt hơn. Trời tối lão đại ngồi yên tĩnh bắt đầu suy tư: Làm giáo bá như vậy cũng được sao? Quá thất bại rồi!

Lúc này nghe nói Lục Dung có cách giúp hắn kiếm tiền, lão đại động lòng, bảo Lục Dung trình bày chi tiết suy nghĩ giúp hắn kiếm tiền một chút.

Lục Dung nói: "Dựa vào bạo lực đoạt tiền, các bạn học tâm lý đều có oán niệm, không có thể dài lâu. Muốn khiến cho bọn họ cam tâm tình nguyện đem tiền đưa ra, thì làm giao dịch với bọn họ, có qua có lại. Bắt đầu từ nhu cầu của họ, cho bọn họ muốn thứ họ cần, không cần đại ca động thủ, tự bọn họ sẽ trăm phương ngàn kế đưa cho. Theo tôi thấy, bây giờ học sinh cao trung, chép bài tập rất nhiều."

Hắn ban đầu đưa ra 1 tệ một phần bài tập, 6 tệ toàn bộ bài tập, 20 tệ tính tiền kế hoạch theo tháng. Năm đó tiền tệ vẫn chưa phát triển như vậy, học sinh cấp hai cũng không có tiền, hắn ra giá phù hợp với ví tiền của các bạn học.



Lão đại rất tức giận: "Mẹ nó, cậu kêu tôi giúp người khác làm bài tập?"

Ý cậu là: Cậu muốn con mẹ nó làm bài tập, tôi lại ở chỗ này kiếm tiền?!

"Đương nhiên không cần đại ca tự mình động thủ." Lục Dung xách lên nhóc lùn đang khóc bên cạnh, "Vừa hay, đây là học bá toàn năng Lương Văn Đạo. Đại ca nếu như tin tôi, thì đem việc giao dịch này của tôi đi làm, đại ca cầm đầu, chúng ta thu tiền phí, tiền nhân công, đại ca cái gì cũng không cần bận tâm."

Trong bang phái trước nay chưa có việc này, lão đại làm bộ suy tính nửa ngày.

Lục Dung nói: "Dù sao cũng hơn đại ca mỗi ngày không có lý tưởng."

Có một đàn em đứng ra: "Dựa vào cái gì mà xem thường tụi tao không có lý tưởng! Hôm qua tao kiếm lời được một ngàn tệ!"

Lục Dung mắt phượng một nghiêng: "Kiếm được lời ở đâu vậy?"

Đàn em nhìn lão đại một chút, được hắn cho phép, khí thế hung hăng nói: "Tôi ngày hôm qua tại ( vương đạo) bên trong có một cái trang bị hiếm*, bán được một ngàn tệ!"

*Do không biết tiếng Trung nên chỗ này tui không hiểu cho lắm nếu mng hiểu thì giải thích cho tui với nhé

Lục Dung mắt sáng rực lên, nghiêm túc hỏi: "Cậu tên là gì?"

Đàn em:"Lão B"

Lục Dung trên dưới đánh giá hắn một phen: "B ca, cậu hình như không phải học sinh của Thành Nam."

Lão B hơi đỏ mặt: "Trước kia là..."

Mà sau khi tốt nghiệp trung học liền đến nhà xưởng gần đó làm việc.

Lục Dung ừ một tiếng, không những không xem thường hắn, ngược lại còn giao cho hắn một nhiệm vụ: "Sau này cậu không cần phải làm việc chân tay nữa, đến quán net quản lí đi, để tôi xem một chút có thể lập đội chuyên kiếm các trang bị hiếm hay không. Cậu lợi hại như vậy, đánh thay chắc cũng không có vấn đề gì đi? Cậu có mấy huynh đệ tốt như vậy?Gọi hết bọn họ tổ chức một phòng làm việc đánh thay, cậu thấy có được không?"

Lão B: "Hả?"

Lục Dung quay đầu đối lão đại nói: "Ngành Internet giúp đỡ lẫn nhau,dở tới đâu cũng có thể vượt cấp nhanh chóng."

Có lẽ là do phong thái bình tĩnh của Lục Dung đã khiến lão đại chấn động, hoặc là do lão đại đã mệt mỏi sau khi trải qua những cuộc đấu đá,nói chung là lão đại động lòng rồi. Trong con ngõ Thành Nam thường xuyên bị cướp, giáo bá Thành Nam đã có một bước ngoặt lớn,...cho dù là lão đại trong lòng đang bối rối, thì cũng cảm nhận được làn gió xuân của sự đổi mới từ thanh niên Lục Dung.

Trong mấy tháng tiếp theo, Lục Dung mang theo học bá Lương Văn Đạo, bạn bè Lý Nam Biên, đem dịch vụ chép bài tập phổ biến đến toàn bộ các lớp.Dịch vụ chép bài tập này bị nhóm giáo bá độc quyền, tiền liên tục chuyển đến Alipay của lão đại.



Lúc đó dịch vụ tương đối đơn giản, chính là Lương Văn Đạo làm bài thi, ghi đáp án tiêu chuẩn đưa những người khác chép. Lương Văn Đạo bề ngoài xấu xí, người cũng rất không đáng chú ý, trước đây toàn bị nhóm giáo bá bắt nạt, hiện tại lại thành trung tâm toàn bộ dịch vụ của nhóm giáo bá -- bởi vì hắn thực sự... Làm bài quá giỏi rồi!

Lương Văn Đạo là loại thiên tài có thể đạt điểm tối đa tất cả các môn học, cho dù là đề tài khoa học xã hội rộng đến đâu cũng có thể đáp đến cùng một đáp án tiêu chuẩn. Thậm chí là giáo viên đã dạy học nhiều năm cũng nói rằng, từng thấy học giỏi, chưa từng thấy học lực mạnh mẽ như vậy. Lục Dung biết thời biết thế cho hắn cái danh "Học thần". Lương Văn Đạo học lực mạnh mẽ thêm vào Lục Dung đổ thêm dầu vào lửa, rất mau đưa thiết lập tính cách thiên tài Lương Văn Đạo lan truyền đến toàn trường, đâu biết tính cách thiết lập thành công quá mức vững chắc, lão đại sợ hãi đến nổi tên của hắn cũng không dám gọi, lúc thường đều dùng "Con trai kia" gọi hắn.

Lúc bắt đầu dịch vụ, bởi vì đáp án quá mức giống nhau, dịch vụ chép bài tập từng bị giáo viên phát hiện, cũng gặp phải vây quét. Lục Dung rút kinh nghiệm xương máu, suy nghĩ thay đổi hướng dịch vụ, tìm được thiên tài tính nhẩm Nhan Cẩu, đưa ra hệ thống tính điểm. từ nay về sau, mỗi người lấy đến bài thi sẽ là đáp án độc nhất, muốn 60 điểm là có 60 điểm, muốn 90 điểm liền có 90 điểm.

Sau đó ổn định giai đoạn thứ 2, Lục Dung mang theo lão đại làm theo cách của giai đoạn 2, tìm được học bá của mỗi lớp, vừa đấm vừa xoa,ép bọn họ gia nhập dịch vụ chất xám này. Bởi vì lão đại nắm đấm rất cứng, Lục Dung chia tiền cũng rất cao, nhóm học bá vừa hay cũng muốn làm bài thi, cớ gì mà không làm!

Sau khi Lục Dung ổn định dịch vụ này, liền chạy đến quán Net, ở cùng lão B một tháng.

Trong một tháng này, Lục Dung dưới sự trợ giúp của mẹ tìm hiểu hết các cơ chế và lối chơi phổ biến trên thị trường, đồng thời phân tích cách kiếm tiền. Những cách kiếm tiền có ích thì có khoản tiền đánh thay, tiền bán trang bị.

Lục Dung cho rằng thực lực hiện tại của bọn họ đủ khả năng để đánh thay, vì vậy hắn đã giúp lão B tạo một bộ tài khoản, gồm cả Taobao, ngày đêm ẩn nấp trong các nhóm game khác nhau để nhận lệnh thay cho bọn họ. Nhận xong, bọn họ không tự chơi, đi tìm cao thủ, đưa danh sách cho bọn hắn chơi, bọn họ lấy 40%.

Sau một thời gian, bọn họ liền biến thành một nền tảng trung gian đánh thay, trong điện thoại di động của lão B có hơn một trăm nhóm game, đồng thau đều muốn tìm đánh thay, trong danh sách của hắn còn có một nhóm cao thủ game, lúc rảnh rỗi muốn dựa vào đánh thay kiếm tiền. Lão B mỗi ngày nhận đơn, dựa vào tiền phần trăm kiếm được rất nhiều tiền.

Lục Dung nhắc nhở hắn tuyệt đối không nên theo bất cứ hình thức nhóm nào: "Người mua là khách hàng, đánh thay là nguồn cung cấp, chỉ cần không tìm được lẫn nhau, cậu vĩnh viễn có thể kiếm lời từ chênh lệch giá."

Lão B: "OK!"

Sau một học kỳ, trong KTV, lão đại say khướt kéo Lục Dung than thở giống như Lưu Bang: "Tôi hôm nay mới biết làm giáo bá tốn kém như vậy!"

Thật sự rất đắt!

Lục Dung ngồi ở bên cạnh hắn, lấy ra chén giữ ấm, rót cho mình một ly trà Tích Lan, bình tĩnh tự nhiên mà uống một hơi cạn sạch.

Mấy vị giáo bá cảm thấy được kiến thức là sức mạnh trên người của Lục Dung, liền bắt đầu học tập chăm chỉ, mấy năm sau thuận lợi thi đậu khoa chính quy, không kéo tỉ lệ lên lớp của cấp ba Thành Nam xuống.

Trước khi ra trường, lão đại truyền vị trí giáo bá cho Lục Dung, cũng để lại cho hắn một người có năng lực đánh nhau bảo vệ hắn, tên của người đó là Đặng Đặc.

Giáo bá được truyền lại, chưa từng xuất hiện bất kỳ cuộc chiến nào, bởi vì lão đại đã sớm trống rỗng rồi, làm việc chính trong bang phái là Lục Dung và đội của Lục Dung. Bọn họ gần như là kiếm tiền bồi dưỡng các phần tử cá biệt trong bang phái.

Lục Dung tiếp nhận vị trí đến nay đã nửa năm, chưa từng dùng Đặng Đặc một lần. Lục Dung vô danh, ẩn mình trong phòng học, quản lý dịch vụ cũng là Lý Nam Biên đứng ra, khiêm tốn kiếm tiền lời, cho nên người của cấp ba Thành Nam đều quên mất, bọn họ đã từng có giáo bá.

Đa số bọn họ đều giống Kim Mộng Lộ, chỉ biết là có một dịch vụ chất xám, sao chép bài tập khổng lồ ở ngôi trường này...

Nhưng mà, Lục Dung không biết rằng giấc mộng "Im lặng làm giàu" cùng với cuộc sống thanh bình của mình sẽ kết thúc vào ngày này. Hắn hồn nhiên cùng Nhan Cẩu, chạy đến chỗ bán bánh mì chả cá trên tầng ba nhà ăn.