Giáo Thảo Alpha Thành Chim Trong Lồng

Chương 4: Mấy phiên ngoại nhỏ




Giáo Thảo Alpha Thành Liễu Lung Trung Điểu

(Giáo thảo Alpha thành chim trong lồng)

.4 | Mấy phiên ngoại nhỏ

【 Phiên ngoại sinh tử 】

Đứa bé đầu tiên của Tạ Trạch và Sở Yến.

Sinh ra ở đêm giao thừa đầu tiên sau khi bọn họ kết hôn.

Nặng năm cân, là một cô bé Omega khỏe mạnh.

Đứa thứ hai chào đời ở đêm thất tịch năm thứ ba.

Là một nhóc Omega bụ bẫm mềm mại.

Có hai đứa bé này rồi, Alpha lập tức từ nam thần tuấn mỹ tự phụ lưu lạc thành vú anh thô ráp.

Cho bú thay tả vỗ sặc sữa... Thuần thục đến khiến người đau lòng.

Nhưng hết lần này tới lần khác Alpha mê muội trong đó.

【 Giả thiết Hội chứng rối loạn tin tức tố 】

Một căn bệnh tin tức tố hiếm thấy, Omega quanh năm suốt tháng tiêm quá nhiều thuốc ức chế tin tức tố có tỷ lệ mắc phải cao.

Nếu người bệnh có Alpha độ xứng đôi trên 80%, thông qua kết hợp có khả năng chữa lành.

Độ xứng đôi càng cao, khả năng chữa lành càng cao.

Kèm theo tác dụng do nồng độ tin tức tố Omega quá cao, con cái người bệnh sinh ra trong lúc chưa khỏi, đại đa số có giới tính Omega.

Thích hợp kết hợp và sinh dục có thể tăng nhanh tiến trình trị liệu của người bệnh.

—— trích từ não động kỳ quái không tiết tháo của tác giả, xin mọi người đừng coi là thật.

【 Phiên ngoại gặp cha mẹ 】

Lần đầu tiên Sở Yến gặp cha mẹ.

Là vào ngày giỗ của mẹ Tạ Trạch, ở trước mộ của mẹ Tạ Trạch.

Gió đêm phơ phất thổi qua bụi cỏ màu xanh trước nghĩa trang, mang theo tiếng xào xạt xa xăm.

Tạ Trạch quỳ trước mộ, đặt hai bó hoa dành dành trong lòng lên cạnh mộ bia.

Một bó của cậu, một bó của Sở Yến.

"Về sau mẹ có thể nhận được hai bó dành dành rồi, quà tặng nhân đôi, vui không?"

Cậu dùng đầu ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng lau đi lớp tro mỏng dính trên tấm hình trắng đen, hỏi như dỗ dành trẻ con.

Cô gái trong hình độ tuổi hoa quý, cười rất điềm tĩnh lại dịu dàng.

Tạ Trạch khẽ mở miệng hỏi: "Có muốn nghe câu chuyện của bà ấy không?"

Sở Yến quỳ bên cạnh Omega.

Alpha sớm đã thuộc lòng lý lịch cuộc đời của Tạ Trạch đau lòng nắm lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của Omega.

Omega nắm trở lại, lập tức bị Alpha trở tay giữ chặt chậm rãi ủ nóng.

Tạ Trạch thản nhiên kể ra một câu chuyện.

Ngày xưa, có một thiếu nữ Omega đơn thuần nhu thuận.

Cô là con gái độc nhất lúc tuổi già của một quý tộc.

Từ nhỏ đã được yêu chiều hết mực.

Vợ chồng quý tộc dạy cô thiên văn địa lý, dạy cô cầm kỳ thi họa, dạy cô thiện lương và yêu.

Lại không dạy cô thế gian này ngươi lừa ta gạt và lòng người hiểm ác đáng sợ.

Vì bọn họ cảm thấy lấy quyền thế và địa vị của mình, có thể phù hộ con gái cả đời.

Chờ thiếu nữ lớn lên rồi, bọn họ cẩn thận lựa chọn một Alpha quý tộc làm người đáng tin cậy, môn đăng hộ đối cho cô.

Nhưng con gái luôn nhu thuận... ở ngay ngày đính hôn bỏ trốn cùng một tiểu tử nghèo.

Một năm sau, thiếu nữ mang thai dẫn tiểu tử nghèo về nhà.

Cha mẹ vừa cẩn thận chăm sóc thiếu nữ, vừa không thể làm gì khác hơn là đồng ý tiểu tử nghèo ở rể.

Bọn họ vốn tưởng rằng vào cửa chỉ là một người ở rể bình hoa không có tài năng gì, mãi đến trước khi chết mới phát hiện gã lại là một con rắn độc âm lãnh sặc sỡ.

Rắn độc núp trong góc tối không ai thấy không ngừng phun nọc độc, cấu kết với bác sĩ gia đình, khiến thân thể của vợ chồng quý tộc nhanh chóng suy kiệt.

Vợ chồng quý tộc ở lúc sắp chết, trong lòng lo lắng vẫn là an nguy của con gái.

Đáng tiếc câu "Cẩn thận người bên gối con" của bọn họ, nói được phân nửa đã nuốt khí, cuối cùng ôm hận mà chết.

Sau khi rắn độc được như nguyện chiếm lấy quyền lực và tài phú của quý tộc rồi, bắt đầu không kiêng kỵ gì nữa.

Gã công nhiên đón tình nhân mối tình đầu và con riêng của mình về nhà.

Con riêng chỉ lớn hơn con của thiếu nữ hai tháng thôi.

Tính tình thiếu nữ mềm yếu, bị bắt nạt cũng không dám nói, chỉ có thể trốn trong phòng ôm con lén khóc.

Ban đầu rắn độc vẫn có chút tình cảm với mẹ con thiếu nữ.

Nhưng tình nhân mối tình đầu của gã xuất phát từ ghen tỵ và trả thù, cố ý tới tìm thiếu nữ, nói cho thiếu nữ chân tướng năm đó.

Tình yêu của thiếu nữ chỉ là kết quả của âm mưu và tính kế.

Cha mẹ của thiếu nữ cũng chỉ là chướng ngại vật đoạt quyền của gã.

Toàn bộ của thiếu nữ đều là bị người đàn ông này hủy diệt.

Buồn cười là, người đàn ông này, là người chồng mình vi phạm nguyện vọng của cha mẹ, tự mình lựa chọn.

Là sự vô tri và ngu xuẩn của cô, hại cha mẹ yêu cô nhất.

Thiếu nữ không chấp nhận được sự thật này, phát điên tại chỗ.

Rắn độc tới thăm thiếu nữ mấy lần, phát hiện thiếu nữ điên rồi, rất nhanh mất hết kiên nhẫn với cô.

Điên điên khùng khùng mấy năm xong, thiếu nữ cuối cùng tìm được giải thoát trong một ngày mưa to.

Lúc hồi quang phản chiếu, cô ngâm nga khúc hát ru ngày xưa mẹ cô đã hát cho cô nghe, đánh cho mình một lớp trang điểm xinh đẹp.

Mặc cái váy đẹp nhất của mình vào, đứng trước gương xoay hai vòng, thiếu nữ cười dịu dàng ôm con trai vào lòng, không ngừng liên lạc với mấy người, trật tự rõ ràng sắp xếp xong xuôi tất cả đường lui cho con trai.

Luật sư. Bác sĩ. Tước vị. Thuộc hạ cũ.

Cuối cùng, cô ôn nhu hát một khúc hát ru cho con mình.

...

Nói xong sau, vành mắt của Tạ Trạch đỏ bừng, giọng nói khàn khàn khô khốc hỏi:

"Câu chuyện có phải nhàm chán lắm không?"

"Bà ấy có phải ngốc đến đáng sợ không?"

Sở Yến chậm rãi mở miệng: "Ngây thơ mềm yếu không phải tội, những kẻ lòng muông dạ thú đó mới đáng chết."

"Bà ấy rất thương em, em cũng rất yêu bà ấy." Alpha trịnh trọng mở miệng, "Anh phải cám ơn mẹ vợ, bà ấy nhất định đã hao hết tâm tư, mới để người yêu của anh bình an lớn lên."

Tạ Trạch hít sâu một hơi, đè xuống cảm xúc trong lòng: "Mẹ à, mẹ nghe thấy rồi chứ? Con rể của mẹ khen mẹ kìa."

"Lũ người đó đã bị con tống vào tù rồi."

"Mẹ không cần lo lắng con sẽ giẫm lên vết xe đổ của mình."

"... Còn có, con thật sự rất nhớ mẹ."

"... Con sẽ thường tới thăm mẹ."

...