Chương 94: Trận đấu tay đôi (2)
Khán giả hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cuộc đọ sức họ nghĩ sẽ kéo dài và gay cấn đã kết thúc quá chóng vánh với phần thắng nghiêng về một bên.
"Không thể nào!"
"Nghe nói vệ sĩ của Tập toàn Luke là pháp sư chuyên nghiệp đấy."
Họ nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Rudger trong sự hoài nghi. Rudger không thay đổi tư thế cầm quyền trượng của mình. Vẻ mặt của hắn thậm chí không thay đổi, như thể chiến thắng là điều đương nhiên.
"Người thắng cuộc là Rudger Chelici!"
Trọng tài tuyên bố trận đấu kết thúc.
Bầu không khí của sảnh tiệc, vốn bị bao trùm bởi sự im lặng và kinh ngạc, lúc này mới trở lại trạng thái ban đầu.
Bốp bốp bốp
Mọi người bắt đầu vỗ tay tán thưởng. Giống như những giọt nước rơi trên mặt nước tĩnh lặng tạo ra những gợn sóng, tiếng vỗ tay lan truyền và lấp đầy toàn bộ sảnh tiệc.
"Ôi trời ơi! Đây là trình độ của giáo sư Theon sao?"
"Hạ gục một pháp sư chuyên nghiệp với sức mạnh áp đảo như vậy. Quả là khiến người ta kinh ngạc!"
"Những thần chú vừa nãy là gì vậy? Tốc độ thật là kinh khủng! Tôi thậm chí còn không thấy anh ta thực hiện ma pháp đó."
"Có vẻ tin đồn vị giáo sư đó phát minh ra ma pháp mới không phải là giả."
Sự kiện bất ngờ này đã mang lại khá nhiều hứng thú cho các vị khách tham gia.
"Quả là đáng kinh ngạc!"
Theodore Luke nhìn Elisa Willow mỉm cười bên cạnh như thể biết trước điều này sẽ xảy ra.
"Trợ lý của con trai ta là một pháp sư nổi tiếng, ta chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta sẽ b·ị đ·ánh bại trong tích tắc như vậy. Tất cả giáo sư của Theon đều có trình độ như vậy sao?"
"Ahaha. Không thể nào. Giáo sư Rudger là trường hợp đặc biệt."
"Cũng phải. Chà, ta không nghĩ có nhiều người có thể đạt đến trình độ như vậy ở độ tuổi đó."
"Dù sao thì ngài không phàn nàn gì về kết quả này nữa đúng không?"
Theodore Luke mỉm cười và lắc đầu.
"Có vẻ như ta thực sự đã già rồi. Đây là một trận đấu công bằng, ta không có gì phản đối cả."
Nói xong, Theodore Luke nhìn con trai của mình vẫn đang giữ vẻ mặt thảm hại như thể vẫn còn chưa tin vào thất bại trước mắt.
"Không cần bận tâm đến thằng con ngu ngốc đó của ta. Ta sẽ dạy dỗ lại nó."
"Thật tốt khi nghe ngài nói điều đó."
"Nhân tiện ta cũng có một việc muốn nhờ hiệu trưởng."
Khi Theodore Luke cố gắng đi thẳng vào vấn đề, Elisa Willow lắc đầu.
"Ngài không cần nói. Câu trả lời là không."
"Ta còn chưa nói nó là gì mà."
"Ngài đang yêu cầu tôi giới thiệu ngài với giáo sư Rudger đúng không? Tôi xin lỗi, nhưng vui lòng không liên hệ với giáo sư của chúng tôi."
"... ... Cô ấy à. Thôi được, nếu cô đã nói vậy, ta sẽ không gặp mặt anh chàng đó."
Theodore Luke cuối cùng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giơ tay đầu hàng trước lời cảnh báo tinh tế của Elisa Willow.
Rudger chắc chắn là một người tài năng, nhưng ông ta thấy không đáng phải mạo hiểm phá vỡ quan hệ tốt đẹp với hiệu trưởng Theon chỉ để kết giao với người này. Theodore Luke là người có ảnh hưởng cực lớn đến giới chính trị và tài chính của đế quốc, nhưng cũng có không ít nhân vật ông ta không thể động đến. Người phụ nữ trước mặt là một trong số đó.
"Chà, nói như thế này thì có chút hơi quá."
Theodore Luke nói và liếc xéo về phía lối vào sảnh tiệc.
"Nhưng tôi không biết bọn họ sẽ làm gì đâu."
"... ... Đúng vậy."
Elisa Willow đi theo Theodore đến lối vào sảnh tiệc, nước da của hiệu trưởng hơi cứng lại. Cô ta có thể thấy một vài gương mặt không được chào đón bước vào phòng tiệc.
* * *
'Gì vậy?'
Nhìn trợ lý của Ivan Luke nằm dài trước mặt, Rudger khá sửng sốt. Hắn vẫn nghĩ kẻ này là một pháp sư mạnh, ai mà ngờ rằng anh ta lại bại trận nhanh như vậy?
Mất công hắn nghiêm túc nghĩ biện pháp đối phó.
Đúng là hắn có hơi lo lắng vì không biết đối phương sử dụng loại phép thuật nào. Thật ngạc nhiên, đối thủ của hắn là một pháp sư chuyên về t·ấn c·ông nhanh. Tính đến điều đó, người trước mặt có thể được coi là một người tài năng chuyên về đấu tay đôi.
Thật không may cho anh ta là ma pháp của Rudger lại khắc chế của những pháp sư như vậy.
Tuy Rudger không tự hào về ma pháp [Mã Nguồn] của mình cho lắm. Nhưng ma pháp đó khiến tốc độ niệm phép của hắn nhanh đến mức ngay cả một pháp sư cấp năm cũng khó có thể theo kịp. Tất nhiên chỉ là ưu thế về phương diện tốc độ nhưng như vậy cũng đủ để áp đảo các pháp sư chuyên t·ấn c·ông nhanh.
Người trợ lý bị ngất được các vệ sĩ của Luke khiêng đi. Ivan trông thất thần như thể hắn ta vẫn không thể tin rằng mình đã thua trong cuộc quyết đấu.
"Cái này... ... !"
Hắn nhìn Rudger một lúc lâu, đôi mắt mở to và nắm tay siết chặt. Nhưng hắn không hét lên như lúc trước.
"Cậu có phải là Rudger Chelici không?"
Một giọng nói đột nhiên phát ra từ phía sau. Rudger từ từ quay đầu lại và nhìn chủ nhân của giọng nói.
Một người lớn tuổi với bộ râu trắng dài đang đứng đó, tay chống gậy.
Một ông lão kỳ lạ.
Bởi vì tất cả mọi người đều mặc những bộ trạng phục trang trọng, ông ta là người duy nhất mặc một chiếc áo choàng rộng đến mức nổi bật. Đó là một bộ trang phục chắc chắn bảo vệ đứng ở lối vào sẽ ngay lập tức đuổi người ra ngoài. Tuy nhiên, nếu nhìn biểu tượng đính trên áo choàng thì câu chuyện lại khác.
"Ngài đến từ Toà Tháp Ma Thuật?"
"Ồ, quan sát rất nhạy bén."
Trước câu nói của Rudger, ông lão bật cười với đôi mắt sáng ngời. Dấu hiệu tượng trưng cho một tòa tháp cao được bao quanh bởi một vòng tròn vàng. Ông lão trước mặt là một pháp sư bước ra từ Toà Tháp Ma Thuật.
Một pháp sư có thứ hạng khá cao. Ngay cả Ivan Luke cũng nhận thức được sự tồn tại của Toà tháp Ma thuật, hắn không dám gây chuyện.
"Ngài tìm tôi có chuyện gì?"
Ông lão không đến một mình. Ông ta được hộ tống bởi năm vị pháp sư khác phía sau.
"Ta đã quan sát trận đấu. Ma pháp của đối thủ rất nhanh, nhưng của cậu lại nhanh hơn thế nhiều. Ta chưa từng thấy ai có thể niệm phép nhanh đến như vậy."
"Vậy sao?"
"Nó có phải là [Mã Nguồn] được đồn đại gần đây không?"
"Đúng là nó."
Rudger gật đầu, dù sao cũng chẳng có gì phải giấu.
"Ồ ồ! Ta hiểu rồi! Nó thật tuyệt!"
Ông lão phản ứng dữ dội như một đứa trẻ khám phá ra một món đồ chơi mới uyệt vời. Nhìn thấy phản ứng của ông lão, Rudger bất giác nhíu mày.
Hắn hỏi với giọng hơi cộc lốc.
"Vậy tại sao ngài lại đến gặp tôi?"
"Ôi trời. Nghĩ lại thì, ta thậm chí còn chưa tự giới thiệu bản thân nhỉ?"
Thay vì trả lời câu hỏi của Rudger, ông lão tự giới thiệu.
"Ta là Altego Dantes, một thành viên của Hội đồng của Toà Tháp Ma Thuật."
"... ... Tôi là Rudger Chelici, giáo sư mới của Theon."
"Ta biết. Lý do ta nơi này là để gặp cậu."
"Gặp tôi sao?"
"Thực ra ta định tự mình đến gặp cậu ở Theon, nhưng ai có thể ngờ rằng sẽ có người can thiệp."
Rudger biết người mà Altego đang nói đến là ai.
"Ồ! Đây không phải là ngài Altego sao?"
Bởi vì người được hỏi đã bước ra với một nụ cười trên môi. Altego nhận ra người mà ông ta đang nói đến, ông ta cau mày.
"Elisa Willow. Không thể tin được là cô lại xuất hiện ở một nơi như thế này? Cô không thấy xấu hổ vì hành động của bản thân sao?"
"Vậy thì, ngài Altego, ngài đang làm gì ở một nơi như thế này?"
"Ta có cần phải trình bày cho cô không? Ta chỉ xuất hiện ở đây vì có người ta cần gặp."
"Haha. Ngài rất thẳng thắn. Ngài ở đây để gặp giáo sư mới của chúng tôi phải không?"
Vẻ mặt vui tươi của hiệu trưởng cho đến bây giờ đã trở nên sắc bén hơn kể từ khi đối mặt với Altego.
Quan hệ giữa hai bên có vẻ không tốt lắm.
Hội đồng là đại diện cho thế hệ cũ còn hiệu trưởng Theon là đại diện cho thế hệ mới chấp nhận thay đổi và muốn phát triển. Chỉ cần nhìn vào cách họ nói chuyện là hiểu.
"Nhân tiện, đây không phải là nơi thích hợp cho một người như ngài Altego đến, phải không?"
"Nếu không phải có người cố tình làm khó dễ, ta cần phải tự mình đến đây sao?"
Nói xong, Altego cố phớt lờ hiệu trưởng. Ông ta nói với Rudger.
"Dù sao thì ta cũng sẽ không thể nói chuyện lâu ở đây được, vì vậy ta sẽ nói thẳng. Hãy gia nhập Toà Tháp Ma Thuật. Ta có thể cho cậu mọi thứ tốt nhất."
"Ngài Altego!"
Hiệu trưởng Elisa Willow hét lên, Rudger cũng ngạc nhiên trước những lời nói thẳng thừng của Altego. Hành vi của ông ta bây giờ rất thô lỗ nhưng Altego vẫn tiếp tục phớt lờ những phản ứng xung quanh.
"Một pháp sư tầm cỡ như cậu không nên lãng phí tài năng của mình chỉ để dạy dỗ một lũ trẻ. Cậu là một tài năng xứng đáng với Toà Tháp của chúng ta.
"... ... ."
"Sao nào? Ta sẽ tự viết thư giới thiệu. Chỉ cần đến Toà Tháp Ma Thuật, cậu sẽ có được địa vị rất cao."
Từ phản ứng này, có vẻ như bọn họ đã cố gắng liên lạc với hắn từ trước, nhưng không thành công do hiệu trưởng can thiệp. Cuối cùng, không còn cách nào khác, bọn họ phải đến bằng cách lợi dụng bữa tiệc này.
"Đó cũng là một điều tốt cho cậu. Cậu sẽ không phải lãng phí thời gian của mình để dạy một lũ trẻ con. Chắc gì bọn trẻ đó đã biết ma pháp là gì? Nhưng Tòa Tháp thì khác, đó là nơi mà mọi pháp sư trên lục địa đều muốn gia nhập!"
Altego không kìm được hưng phấn khi nói về Toà Tháp. Theo góc nhìn của Altego, Toà Tháp là tốt nhất, mọi thứ khác đều là rác rưởi. Tuy lời nói đó thực sự kiêu ngạo, nhưng theo một cách nào đó, nó không sai.
Rudger giả vờ suy nghĩ một lúc trước khi mở miệng.
"Nếu tôi gia nhập, ngài có thể cho tôi những gì?"
"Ồ."
"Giáo sư Rudger?"
Elisa Willow không thể tin được.
"Haha! Cậu muốn gì? Tiền bạc? Số tiền tài trợ đến cho Toà Tháp hàng năm không thua kém so với Theon! Ta không biết họ có thể trả cho cậu bao nhiêu, nhưng ta có thể chắc chắn trả cho cậu ít nhất gấp ba lần lương hiện tại của cậu!"
"... ... ."
"Hay cậu muốn quyền lực? Nếu cậu làm việc dưới quyền của ta và nộp tài liệu về ma pháp, cậu sẽ có thể nhận được vị trí pháp sư trực thuộc Hội đồng! Hay cậu muốn cổ vật? Ta cũng có thể cho nếu cậu muốn!"
"Trong trường hợp đó."
Rudger đi thẳng vào vấn đề.
"Nếu tôi yêu cầu một vị trí trong Hội đồng trưởng lão, ngài có thể cho tôi không?"
"Cái gì?"
Khuôn mặt của Altego trong giây lát chợt méo mó. Điều tương tự cũng xảy ra với năm pháp sư đang lắng nghe cuộc đối thoại.
"... ... Cái gì? Hắn muốn một vị trí Hội đồng trưởng lão?"
"Thật không biết điều. Được vào Tháp Ma Thuật đã là một vinh dự cho một kẻ như hắn rồi. Vậy mà hắn đòi một vị trí trong Hội đồng?"
Rudger phớt lờ phản ứng của năm người phía sau, hắn bình tĩnh nói.
"Đấy không phải là chỗ dành cho những kẻ chỉ biết khoe khoang về độ tuổi mà không có bất kỳ tài năng nào sao?"
"... ... Cậu nghiêm túc chứ?"
"Tôi hoàn toàn nghiêm túc."
Khuôn mặt của Altego thay đổi giống như một con chim bồ câu b·ị b·ắn. Ông ta lườm Rudger, nghiến răng nói.
"Dám từ chối lời đề nghị của Toà Tháp còn chưa đủ? Ngươi còn phỉ báng danh dự của trưởng lão hội đồng. Ngươi nghĩ bản thân vừa nghiên cứu ra một ma pháp mới là có thể muốn nói gì thì nói sao?!"
Ông lão vừa nói chuyện vui vẻ lúc trước đã không thấy đâu nữa. Trán Artego đầy gân xanh, mặt ông ta đỏ bừng.
"Có những điều không thể nói... ... !"
"Tôi đoán tôi phải nói điều này."
"Cái gì?"
"Câu trả lời của tôi."
Rudger nhìn xuống ông lão trước mặt, kẻ bị ám ảnh bởi ý tưởng về những người được chọn.
"Cho dù ngài có cho tôi thứ gì đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không đến một nơi như Toà Tháp Ma Thuật."