Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 83: Bài kiểm tra đầu tiên (2)




Chương 83: Bài kiểm tra đầu tiên (2)

Soạt soạt.

Trong giảng đường yên tĩnh, chỉ có tiếng ngòi bút ma thuật lướt trên mặt giấy khẽ vang lên. Tinh thần và trí lực của học sinh đang bị ăn mòn theo thời gian vì áp lực đến từ đề thi.

'Khó quá! Câu này nói cái gì vậy?'

'Mình cá là đã nhìn thấy câu này ở đâu đó rồi, sao tìm mãi không thấy nhỉ?'

Rudger đứng thẳng trên bục giảng, nhìn chằm chằm vào các học sinh.

Như đã cảnh báo trước đó, đề thi lần này là đề mở. Sẽ không có vấn đề gì nếu học sinh tìm kiếm những nội dung liên quan đến vấn đề trong sách giáo khoa.

Nhưng nếu chỉ nhìn vào sách là biết ngay đáp số thì còn gì là đề thi?

Các câu hỏi không chỉ là yêu cầu kiến ​​thức một chiều. Rudger đã cố tình vặn đi vặn lại các câu hỏi, vì vậy nếu không hiểu bản chất sẽ không thể nhìn thấu cái bẫy ẩn sau đó.

Trên thực tế, đó cũng là một phương pháp được sử dụng để phát triển khả năng tư duy. Đặt một cái bẫy ở giữa một vấn đề. Nó có trong tất cả các câu hỏi nên sẽ làm học sinh đau đầu.

Đó là lý do tuy đề thi chỉ có hai mươi câu hỏi nhưng thời gian kiểm tra lại kéo dài ba tiếng.

'Mặc dù mình đã học rất chăm chỉ, nhưng đề thi quả thực rất khó!'

Rene cũng cảm thấy như hơi nước đang bốc ra từ mái tóc của mình.

Mắt cô quay cuồng, các chữ cái trên tờ giấy kiểm tra dường như uốn éo và nhảy múa.

Khó. Rất khó.

[Câu 1.

Dung dịch ma thuật dùng để lưu trữ ma lực trong quá trình hấp thụ ma lực từ trong không khí. Sau khi tiếp xúc với bên ngoài trong mười năm, dung dịch có thể chế tạo thành đá ma thuật cung cấp ma pháp cho các pháp sư có thể sử dụng. Để tinh chế dung dịch này thành dạng tinh khiết và tạo ra kết tinh đá ma pháp... ... .]

Mối quan hệ giữa dung dịch ma thuật và đá ma pháp là kiến ​​thức cơ bản được học trong các lớp Thi triển ma pháp.

Kết tinh dung dịch ma thuật trong hơn mười năm và biến nó thành đá ma pháp, đồng thời xử lý nó để tạo ra các đồ tạo tác hoặc công cụ ma thuật được sử dụng bởi các pháp sư.

Về cơ bản, những cây đũa phép mà các pháp sư sử dụng được tạo ra bằng cách trộn những viên đá ma thuật này với những loại gỗ đặc biệt.

Giáo sư đã từng nói rằng phần này sẽ xuất hiện trong bài thi. Vì vậy, để không quên bất cứ điều gì, Rene đã nghiên cứu cẩn thận và xem lại nhiều lần.

Nhưng vẫn khó quá!

Rene không ngừng đọc đề.

[... ... Sau đó, dung dịch ma thuật được thêm nước và thêm Kali để tạo thành hai chất riêng. Nếu chuyển hóa các chất này trong điều kiện phòng, hãy mô tả các giải pháp có thể tạo đá ma pháp từ hai chất này.

(Nhiệt độ trong phòng thí nghiệm được giữ không đổi ở 30 độ và áp suất là 0,982 atm. Phản ứng kết tinh của chất thứ hai áp dụng tốc độ thay đổi tiêu chuẩn.)]

Đây mới chỉ là câu số một?

Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là câu đầu tiên này lại là câu hỏi có số điểm thấp nhất. Rene không phải là người duy nhất nghĩ như vậy, những học sinh khác xung quanh cũng đang gặp khó khăn tương tự. Dù đã có sự chuẩn bị, nhưng các câu hỏi trong đề thi khó hơn mọi người tưởng, áp lực mà các học sinh cảm thấy đang cực kỳ lớn.

'Mình cần bình tĩnh!'

Rene lướt qua mọi câu hỏi.

Được rồi. Tất cả chúng đều khó, nhưng nếu đọc kỹ, có thể thấy rằng các câu hỏi chỉ được hỏi từ những gì đã được dạy trên lớp.

Giáo sư Rudger không nói dối. Giáo sư đặt vấn đề từ tất cả những gì đã dạy, không có câu hỏi nào chứa kiến thức ngoài chương trình từ đầu năm học.



'Có vẻ học sinh năm hai không gặp nhiều khó khăn như năm nhất.'

Erendir ngồi cạnh đang chăm chú làm bài.

Rene bỗng cảm thấy có thêm động lực khi nhìn thấy như vậy.

'Cố lên, mình có thể làm được!'

Đôi mắt cô bé sáng ngời.

* * *

'Hừm. Một công thức khá phức tạp.'

Flora Lumos trả lời các câu hỏi kiểm tra với vẻ mặt không cảm xúc.

Bàn tay cầm bút của cô không hề nghỉ ngơi. Thay vào đó, nó nhanh hơn gần gấp đôi so với những học sinh khác.

Flora cũng mơ hồ cảm nhận được, tuy giáo sư cho thời gian là ba tiếng nhưng chắc chắn đó không phải là một thời lượng dư dả với đề thi như thế này.

'Nếu mình cố gắng giải liên tục không nghỉ thì có dư ra được mười lăm phút không?'

Các câu hỏi cũng được điều chỉnh phù hợp với trình độ của học sinh năm nhất vì Rudger hiểu khả năng của học viên trong lớp. Hơn nữa, các câu hỏi không hề cố tình đánh đố.

'Hừm. Nếu hiểu bài toán này theo tiêu chuẩn mặc định của Đế quốc thì đó là một cái bẫy. Công thức thí nghiệm Ruplamosk là của Vương quốc Durman chứ không phải Exilion nên tất nhiên phải tuân theo tiêu chuẩn của nơi đó. Bản thân tiêu chuẩn là một loại lừa dối. Quả thực nếu không ghi chép cẩn thận thì sẽ mắc bẫy ở câu này.'

Flora nắm bắt ngay ý định của người ra đề và viết câu trả lời.

Bề ngoài, Flora giả vờ như không có gì to tát, nhưng thực tế, càng giải đề, cô càng thêm khâm phục khả năng đặt vấn đề của giáo sư.

'Có thể thay đổi câu thần chú này như thế nào? Cách thứ nhất và thứ hai bề ngoài có vẻ giống nhau, nhưng hướng của dòng chảy ma pháp về cơ bản là khác nhau. Học sinh không biết sẽ bị nhầm lẫn.'

Đây là một câu hỏi hay.

Với tốc độ này, Flora nghĩ rằng cô có thể giải quyết đề thi trong vòng một giờ.

Chợt nhận ra điều gì đó, Flora ngừng di chuyển cây bút.

Thật không thể tin được.

Đối với cô, bài kiểm tra trong học kỳ chẳng khác gì một sự kiện nhàm chán.

Giải thích những thứ đã biết bằng cách viết chúng ra.

Có gì nhàm chán hơn thế không?

Dù vậy, Flora chưa bao giờ rớt khỏi vị trí đầu.

Ngoài tài năng bẩm sinh về ma pháp, cô còn được sinh ra với một bộ óc tuyệt vời có thể dễ dàng hiểu được ma thuật.

Kết quả là cuộc sống của Flora ở Theon không có bất kỳ sự kích thích nào.

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Flora sinh ra hứng thú với câu hỏi kiểm tra và nghĩ rằng nó thật thú vị.

'Không thể nào.'

Flora run rẩy nắm chặt tay.



Nhưng khi tưởng tượng đến phản ứng của Rudger khi cô nộp tờ giấy trắng.

"Hừm. Nộp giấy trắng sao? Hoá ra trình độ của trò cũng chỉ có vậy."

Giáo sư chắc chắn sẽ nói điều đó.

Không tức giận hay khó chịu mà chỉ bình tĩnh chỉ ra khuyết điểm của cô.

'Mình sẽ không bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra!'

Vậy nên làm gì đây?

Chỉ có một cách duy nhất. Làm giáo sư phải ngạc nhiên với bài kiểm tra này.

Vị trí đầu?

Tầm thường!

Cô sẽ nhắm đến điểm số tối đa.

Bản thân Rudger không nghĩ nhiều, nhưng Flora đã tùy ý quyết định điều đó.

Flora thể hiện ý chí mạnh mẽ và bắt đầu tập trung vào các câu hỏi.

Cô không nhận ra rằng khi càng giải quyết vấn đề, cô càng đắm chìm trong nó, như thể bị hút vào mà không nhận ra.

* * *

Rudger đứng trên bục chăm chú theo dõi khoảng ba mươi phút. Sau đó, cảm thấy đã đủ, hắn vẫy tay ra hiệu cho trợ lý của mình.

"Vâng?"

Sedina đáp lại bằng một giọng rất thấp.

Rudger chỉ ngón tay vào hai chiếc ghế trong góc. Sedina gật đầu, cầm lấy hai chiếc ghế bên cạnh và mang chúng lên bục.

"Ngài định làm gì?"

"Ngồi đi."

"Hả?"

Sedina ngồi xuống ghế mà không nghi ngờ gì nhiều.

Rudger cũng đặt một chiếc ghế gần đó và ngồi thoải mái.

"Thư giãn đi."

"?"

"Vẫn còn hai tiếng rưỡi nữa. Đứng yên một chỗ trong khoảng thời gian còn lại chỉ khiến chân không thoải mái thôi. Cứ ngồi ở đây đi."

"Thưa ngài, ngài... ... !"

Sedina ngước nhìn Rudger với khuôn mặt xúc động.

Rudger vốn đã quen với ánh mắt đó chợt nhận ra có một ánh mắt khác đang bay tới, hắn quay đầu lại.

Trong số những học sinh tham gia kỳ thi, một cô gái với mái tóc trắng đang nhìn chằm chằm vào hắn với ánh mắt dữ dội.

Julia Plumheart.



Ngay khi bắt gặp ánh mắt của Rudger, Julia Plumheart lập tức tập trung vào giải đề thi, nhưng Rudger không khỏi cảm thấy rất khó chịu trước ánh mắt thiếu tôn trọng đó.

Mục tiêu chính là Sedina, không phải hắn.

'Chà. Không cần phải chỉ ra.'

Rudger ngồi xuống ghế và khoanh tay thư giãn.

Thời gian còn lại là hai tiếng rưỡi. Từ góc độ chờ đợi thì khá dài nhưng từ góc độ học sinh giải bài thì sẽ cảm thấy rất rất ngắn. Dù có là những vấn đề cơ bản thì cũng sẽ mất khá nhiều thời gian. Nếu không thể giải quyết tất cả các câu hỏi, học sinh sẽ tập trung vào phần mà chúng nắm chắc nhất.

Các học sinh không phải là những kẻ ngốc nên chúng chắc chắn sẽ tập trung trước vào những câu hỏi chúng chắc chắn có thể trả lời. Cho dù một học sinh kém cỏi đến đâu thì vẫn sẽ có một lĩnh vực nhất định mà học sinh đó am hiểu.

Kết quả là, trạng thái hiện tại của các học sinh trong lớp là tập trung tinh thần cao độ giải đề thi. Đây là khung cảnh mà bất cứ giáo sư nào cũng luôn muốn thấy. Ngay cả Flora Lumos giờ cũng đang nhìn chằm chằm vào đề thi.

Có rất nhiều người xuất sắc.

Cả Rene và công chúa ngồi bên cạnh đều đang miệt mài giải đề. Aidan và những người bạn của cậu ta ngồi phía sau dường như cũng gặp khó khăn, nhưng có vẻ họ chưa bỏ cuộc.

'Cô gái tộc người thú đằng kia cũng giỏi đấy.'

Cô bé đang siêng năng giải quyết vấn đề một cách bình tĩnh, không bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh.

Rudger đã nghĩ sẽ rất khó khăn cho cô bé vì là một thú nhân, nhưng thật ngạc nhiên, cô bé đã thích nghi rất nhanh chóng.

Thú nhân cũng có văn hóa, lịch sử và truyền thống của riêng họ. Và thay vì sử dụng ma pháp, những thú nhân sử dụng sức mạnh của Mẹ Thiên nhiên được gọi là 'Linh hồn'.

Linh hồn tương tự như tinh linh tự nhiên, nhưng chúng có sự khác biệt rõ rệt. Nếu tinh linh là hiện thân của sức sống dồi dào của thiên nhiên dưới mọi hình thức, thì linh hồn là một khái niệm lớn không chỉ bao hàm thiên nhiên mà còn cả tổ tiên, động vật.

Trong hệ thống Triệu hồi có một lĩnh vực gọi là .

Ban đầu nó không có tên trong hệ thống triệu hồi, sau đó nó được thêm vào khi con người đàn áp các bộ tộc thú nhân và tiếp thu nền văn hóa của họ.

Tất nhiên, thú nhân tức giận vì con người tự ý ràng buộc truyền thống lâu đời của họ với một loại ma pháp.

'Bây giờ thái độ của thú nhân chắc cũng giống như vậy.'

Nhưng một cô gái thuộc tộc người thú đã đến Theon học ma pháp.

'Họ của học sinh đấy là Ovalley sao?'

Đương nhiên Rudger hiểu đó chỉ là tên gọi được dùng để gọi một cách thoải mái trong xã hội loài người.

Trên thực tế, họ của cô bé hẳn phải là O-Belly.

Nó có nghĩa là Huyết thống Belly, đối với con người, điều này giống như họ của một gia đình quý tộc.

'Hình như mình đã nghe cái tên này ở đâu đó.'

Rudger không biết nhiều về thú nhân nên hơi mơ hồ.

Hắn có lẽ sẽ tìm hiểu sau.

Khi Rudger còn đang suy nghĩ, hai tiếng đã trôi qua.

"Còn nửa tiếng nữa là hết thời gian. Nếu có ai nộp bài muộn dù chỉ một phút, bài thi đó sẽ không được chấp nhận, hãy nhớ kỹ điều đó."

Nghe những lời này, tốc độ viết của các học sinh càng trở nên khẩn trương. Cảm giác sốt ruột dâng lên khắp căn phòng.

'Sẽ rất thú vị nếu mình cho bài kiểm tra tiếp theo khác đi một chút.'

Rudger có một niềm vui kỳ lạ khi nhìn thấy các học sinh đau khổ.