Chương 63: Truy đuổi (1)
Sedina Rosen trở nên thấp thỏm trước mặt Rudger là vì cô có chuyện muốn nói. Đó là lý do tại sao cô ấy không rời đi mà đứng trước cửa văn phòng của hắn.
"Có vẻ như có vài tên cấp dưới đang tự tiện hành động."
"À cái đó...đúng vậy, thưa ngài."
Sedina cố gắng nói gì đó nhưng nhận ra rằng không cần thiết, cô gật đầu. Như Rudger đã nói, một sự thật không thể phủ nhận là có vài người đã hành động một cách tùy tiện.
"Chính xác là chuyện gì đã xảy ra?"
"Một Đệ Nhị... ... đang tự hành động và không báo cáo lại."
"Báo cáo cho ta từ đầu."
Cơ thể mỏng manh của Sedina run lên trước giọng nói của Rudger.
Nhưng đây không phải phản ứng do sợ hãi.
Hồi hộp.
"Sự việc bắt đầu từ một Đệ Tam đang thăm dò tin tức. Người này đang thu thập thông tin về một số người hầu mà hắn đã xử lý khi ẩn náu ở Theon, và tình cờ hắn nhận ra rằng một trong số họ có liên hệ với viên đá."
Viên đá ban điều ước.
Nếu chỉ đơn giản nghe về nó, mọi người thường sẽ coi đó là một tin đồn thất thiệt thường tồn tại trong một học viện ma pháp.
Nhưng người này lại cảm thấy bị thu hút bởi một cái gì đó và tiếp tục cố gắng thu thập thêm thông tin về Thánh vật.
"Tình cờ là lại có lời đồn lan truyền giữa các học sinh, thế là hắn hoàn toàn tin tưởng rằng viên đá có thật. Sau đó, hắn phát hiện ra nơi lưu giữ Thánh vật lúc những người canh giữ lơ là."
"Tên đó hẳn phải báo cáo lên trên."
"Vâng, ngài nói đúng. Đệ Tam đó đã báo cáo lại cho một Đệ Nhị. Nhưng..."
"Tên Đệ Nhị đó không báo lại với ta."
"... ... Đúng vậy."
Nếu là thông tin quan trọng như vậy thì hẳn phải báo cáo lên cấp trên là Đệ Nhất của tổ chức.
Tuy nhiên, tên Đệ Nhị đó đã giấu thông tin này và tự mình hành động đánh cắp viên đá.
"Hắn thật sự nghĩ ta sẽ không biết gì sao?"
"..."
"Kẻ đó là ai?"
"Tên hắn là Demires."
Rudger chống cằm, ra hiệu muốn biết thêm. Sedina tiếp tục.
"Trong số các Đệ Nhị, hắn là người có quan hệ mật thiết với bộ phận tình báo phụ trách công việc ở đó. Tuy nhiên, so với dã tâm của mình, khả năng của hắn có vẻ không đủ."
"Ngươi nghĩ động cơ của hắn là gì?"
"Thật khó để đánh giá, nhưng có lẽ... ... tôi nghĩ lần này hắn đang muốn lập công để được thăng cấp."
"Vị trí Đệ Nhất?"
"Đúng vậy. Ngài Linh Cấp đã tạo ra vị trí cho bảy Đệ Nhất và nói rằng các vị trí đó có thể thay đổi bất cứ lúc nào kể cả vị trí Linh Cấp."
Khi câu chuyện về Đệ Nhất xuất hiện, Sedina đã rất phấn khích mà không nhận ra. Bởi vì vị Đệ Nhất mà cô ấy ngưỡng mộ đang ở ngay trước mặt.
"Hiện tại, các Đệ Nhất vẫn đang giữ vững vị trí của mình, nhưng cũng có khá nhiều Đệ Nhị muốn giành lấy vị trí của họ."
"Phải."
Rudger gật đầu trong khi nghĩ về hệ thống phân cấp của tổ chức.
Hắn đã nghĩ chúng chỉ đơn giản là những tên khốn khét tiếng tàn nhẫn với những kẻ phản bội, nhưng không ngờ bên trong tổ chức lại có những quy tắc khắc nghiệt như thế này.
Điều đó có nghĩa là bất cứ ai bị loại hoặc không làm tròn công việc của mình sẽ đánh mất vị trí hiện có.
Có thể các Đệ Nhất hiện tại cũng là những người đã chiếm đoạt vị trí của ai đó.
Tuy nhiên, điều Rudger tò mò nhất là sự tồn tại của Linh Cấp, kẻ sáng lập ra tổ chức này.
Hắn ta nghĩ gì mà lại đặt ra những quy tắc điên rồ như vậy?
Hắn ta chắc chắn rằng bản thân sẽ không bị tước ghế?
Phải có cơ sở thì mới có thể tự tin đặt ra quy tắc như vậy. Có vẻ đây là một kẻ có niềm tin vào sức mạnh của mình.
Rudger không biết đó là loại người gì, nhưng chắc chắn phải cẩn thận với người này.
"Tình hình bây giờ như thế nào rồi?"
"Có vẻ như Demires đã triệu tập các Đệ Tam khác. Trước khi di chuyển cổ vật, họ đã đột kích vào khu vực lưu trữ, lấy đi món đồ và hiện đang chạy trốn."
"Cô có biết chúng đang ở đâu không?"
"Tôi không thể xác định vị trí của hắn ta nhưng hắn ta chắc chắn chưa đi xa."
"Bọn chúng vẫn chưa thể rời khỏi Theon."
"Đúng vậy."
Rudger lấy tay xoa nhẹ cằm.
Sedina không thể xác định nơi ẩn náu của Demires bởi vì tình huống quá khẩn cấp. Xem xét thời gian hiệu trưởng liên lạc, có vẻ vụ việc xảy ra cách đây không lâu.
Tuy nhiên, nếu hiệu trưởng nói cần giúp đỡ thì tên Demires đó hẳn phải có kỹ thuật lẩn tránh rất tốt.
Rudger quay lại và nhìn ra ngoài cửa sổ. Bây giờ là lúc mặt trời lặn và hoàng hôn bắt đầu xuống. Mùa xuân chưa hết nên ban ngày chẳng kéo dài. Bóng tối của màn đêm sẽ sớm bao phủ nơi này.
Điều đó sẽ làm cho việc truy đuổi thậm chí còn khó khăn hơn.
"Ta phải hành động thôi."
"Cái đó... ... ! Ngài đích thân đi xử lý sao?"
"Đúng vậy. Phải giải quyết vụ này sớm trước khi mọi thứ dần mất kiểm soát."
"Tôi có thể làm gì?"
Sedina thu hết can đảm để hỏi.
"Không cần."
"Sao?"
"Thông tin ngươi cung cấp cho ta đã đủ rồi. Làm tốt lắm."
"?!"
Sedina không ngờ những lời đó lại thốt ra từ miệng Rudger. Cô tự hỏi liệu mình đã bao giờ nghe những lời này trong đời chưa.
Đó là lần đầu tiên Sedina được ai đó công nhận.
Rudger mặc chiếc áo khoác dài màu đen treo trên mắc.
"Đừng ra ngoài. Ta sẽ để phần còn lại cho ngươi xử lý."
"... ... ."
Rudger nói khi đi ngang qua Sedina đang cúi đầu để kìm nước mắt.
* * *
Rudger chỉ nói vài câu để xoa dịu tâm trạng, nhưng trông Sedina có vẻ cảm động ra mặt. Mặc dù hắn không hiểu phản ứng đó cho lắm, nhưng hắn nghĩ rằng đó là vì cô ta đã trải qua nhiều khó khăn. Cố tỏ ra mình mạnh mẽ nhưng chỉ là lớp vỏ ngoài để che giấu nội tâm yếu đuối của mình.
Gia tộc Rosen?
Rudger có nghe nói về gia tộc này. Gần đây họ là một thế lực mới trong các gia tộc danh giá. Mặc dù bên ngoài không nổi tiếng nhưng chắc chắn rằng họ đã dùng đủ mọi thủ đoạn bẩn thỉu để phát triển gia tộc. Nếu phải đánh giá, Rudger nghĩ rằng người đứng đầu gia tộc đó còn tệ hơn cả tên Bellbot Rickson mà hắn đã g·iết.
Tuy nhiên, điều đó không liên quan gì đến Rudger.
Đây rõ ràng là việc cá nhân của Sedina. Cho dù cô ta ghét chính gia tộc mình hay có liên quan gì đến Julia Plumhart, điều đó hoàn toàn không liên quan gì đến hắn.
Bây giờ cô ta đang đóng vai trợ lý của hắn, suy cho cùng, mối quan hệ của bọn họ chỉ là cái vỏ. Hắn không thực sự cần phải chú ý đến nó.
Có những thứ khác quan trọng hơn.
Việc ưu tiên lúc này là tìm lại Thánh vật b·ị đ·ánh cắp. Hắn đã được báo cáo về hướng đi của những kẻ chạy trốn, vì vậy không có vấn đề gì khi đuổi theo chúng. Cho dù Theon có rộng đến đâu thì những nơi có thể ẩn nấp vẫn có giới hạn.
Sau khi ra khỏi tòa nhà, Rudger chậm rãi bước xuống phố và nhìn lên bầu trời.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Khi mặt trời đã khuất hẳn sau đường chân trời phía Tây. Ánh sáng biến mất không một dấu vết, cái lạnh trộn lẫn với gió thổi.
Rudger dừng lại. Hắn tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy ai khả nghi. Hắn tiếp tục di chuyển tìm kiếm.
Những học sinh rời lớp học từng người một và trò chuyện với nhau, nhưng kỳ lạ là không một ai để ý đến người đang di chuyển là Rudger như thể không ai nhìn thấy hắn.
[Ater Nocturnus]
Một bóng đen bao phủ cơ thể Rudger và che giấu sự tồn tại của hắn khỏi cảnh vật xung quanh.
Tuy nhiên, không giống như vẻ ngoài của nó, ma pháp này không phải là một ma pháp Ám nguyên tố. Nó thậm chí không phải là một phần của hệ thống mà Rudger dạy học sinh của mình.
Chính xác hơn, đây là một loại ma pháp .
Tất cả các pháp sư đều xử lý ma lực và thứ này là một sức mạnh bí ẩn vẫn chưa được xác định chính xác.
Khi một người đối phó với sức mạnh bí ẩn này, bản thân sức mạnh ma thuật sẽ bị ảnh hưởng bởi khuynh hướng, thể trạng, quá trình sống, mong muốn của người sử dụng hoặc tài năng tiềm ẩn của người đó. Dù là gì đi nữa, tất cả những nguyên tố đó đều được dệt thành một và bản thân ma lực cũng có ý chí và mang hình dạng của một ma thú, đó là .
Những con ma thú này, với hình dạng và khả năng khác nhau, khác với những sinh vật sống bình thường. Ngay cả con ma thú mà Rudger đang sử dụng lúc này cũng có dạng quần áo chứ không phải ma thú bình thường.
"Đi nào [Ater Nocturnus]."
Sseuseuk.
Những cái bóng trên mép áo chảy như mực hòa tan trong nước và di chuyển dọc theo mặt đất. Chẳng mấy chốc, những cái bóng trải dài như một tấm thảm trên mặt đất tạo thành một con đường bóng tối.
Rudger di chuyển dọc theo con đường bóng tối ma thú tạo thành.
"Hử?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Không. Cảm giác như có thứ gì đó vừa đi qua vậy."
"Mình không cảm thấy gì cả. Có phải là một con chim không?"
Không ai nhìn thấy Rudger, họ thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của hắn. Đó là một trong những khả năng của ma thú triệu hồi [Ater Nocturnus]. Tuy nhiên, thứ này không thể sử dụng được lâu. Bởi vì sự hiện diện của nó sẽ ăn mòn người thi pháp, nếu Rudger sử dụng nó trong một thời gian dài, nó sẽ nuốt chửng hắn.
Rudger lấy một viên thuốc trong túi ra và bỏ vào miệng.
Ma thú tuân theo mệnh lệnh của hắn, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng nó sẽ lắng nghe mọi điều hắn nói. Chúng đi theo Rudger là do hắn cho chúng nó thức ăn, nếu không chúng nó sẽ ăn thịt hắn bất cứ lúc nào.
* * *
"?"
"Flora, có chuyện gì vậy?"
Sau khi hoàn thành bài học ngày hôm nay, Flora Lumos dừng lại khi đi dạo trên phố với người bạn thời thơ ấu Cheryl.
Cheryl bối rối trước hành động đột ngột của Flora, nhưng Flora không phản ứng.
'Vừa rồi, có thứ gì đó đi ngang qua.'
Flora Lumos không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Cô thậm chí không thể cảm thấy nó trên da.
Nếu là người khác sẽ lầm tưởng rằng đó là gió đang thổi.
Nhưng Flora Lumos thì không.
'Nó có mùi.'
Một mùi hương nồng nặc bao trùm lấy Flora Lumos rồi từ từ dời đi. Đây chắc chắn là mùi của ma thuật.
Nhưng đó cũng là mùi mà Flora Lumos chưa từng đảm nhận trước đây. Nếu ma pháp thông thường là thứ gì đó ngọt ngào và kích thích thì mùi ma thuật lúc này đậm và sâu hơn một chút, giống như cà phê đen đầy hương vị.
'Thứ gì vậy? Phép thuật vô hình?'
Flora Lumos tò mò.
'Mùi vẫn còn.'
Âm vang vẫn còn đọng lại như một con đường chỉ dẫn cho cô.
'Đi nào.'
Flora Lumos nghĩ đến đó và ngay lập tức đuổi theo.
"Flora? Flora!"