Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 52: James Moriarty (2)




Chương 52: James Moriarty (2)

Không khí đọng lại trong những con hẻm phía sau Leathervelk đủ lạnh để khiến da thịt sởn gai ốc. Trong khoảng không gian tối tăm và sâu hun hút ấy, Hans dựa lưng vào tường ngẩng đầu lên.

'Thật lớn.'

Hans tự hào rằng cậu đã từng chiêm ngưỡng rất nhiều thứ khi du lịch đến nhiều thành phố khác nhau, nhưng Leathervelk lại rộng lớn hơn bất kỳ thành phố nào khác mà cậu từng thấy. Ngay cả con hẻm tồi tàn này cũng to lớn như một nhà tù làm bằng gạch và đồng thau.

Có nên mang theo một cái móc sắt hay thứ gì đó giống như anh trai không nhỉ?

Nếu có một thứ như vậy, sẽ dễ dàng trốn thoát trong thời khắc nguy hiểm ở nơi này. Tất nhiên, lý do lớn nhất là vì cảnh tượng mà Rudger sử dụng khi đuổi theo người sói rất ngầu.

Đúng lúc này, bóng tối bên ngoài con hẻm lắc lư và một cái bóng xuất hiện.

Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc, như thể một con ma đột ngột hiện lên, nhưng Hans đang quay lưng lại với bức tường lại làm động tác chào đón bằng cách chỉnh lại cổ áo. Vì cậu ta đã thấy cảnh này nhiều lần rồi.

"Anh đến rồi?"

Vù vù.

Cái bóng chợt thay đổi và biến thành hình dạng con người. Một chiếc áo khoác Inverness đen tuyền với một chiếc áo choàng vắt qua vai. Găng da màu đen và trên tay cầm quyền trượng. Không giống như thường lệ, mái tóc của Rudger hoàn toàn được xõa ra và để gọn gàng thành kiểu tóc hất ngược ra sau. Chỉ riêng điều đó đã khiến ấn tượng của Rudger trông hoàn toàn khác.

"Tình hình thế nào?"

"Để tôi tóm tắt lại tình huống tôi tìm hiểu được. Lên phía trước đi. Không phải nơi ẩn náu của chúng ta là một con hẻm sao?"

"Ừ."

"Rất rõ ràng, khu này có khá nhiều thế lực ngầm phân chia địa bàn."

Hans sắp xếp thông tin mà cậu ta đã tự mình xác nhận và đưa nó cho Rudger. Cậu ta đã lang thang khắp nơi trong vài ngày qua để kiểm tra thông tin.

"Phần lớn chúng được chia thành bốn tổ chức. Trong số đó, có một tổ chức mạnh nhất và quy mô lớn nhất, còn ba tổ chức còn lại có quy mô trung bình."

"Về quy mô của các thế lực trung bình. Trước hết, có một đoàn xiếc được thành lập bởi những người khuyết tật hoặc bị gạt ra ngoài lề xã hội."

"Một đoàn xiếc?"

"Bởi vì kiếm sống ở một thành phố như thế này là điều cần thiết. Đoàn xiếc này là Kirkus, một công đoàn và là một loại băng nhóm của những người như vậy."

Rudger gật đầu đồng ý.

"Rạp xiếc. Tốt. Tiếp theo là gì?"

"Tiếp theo là nơi chỉ có phụ nữ. Một nơi luôn tồn tại ở t·hế g·iới n·gầm."

"Một nhà chứa?"

Một người bình thường sẽ bày tỏ sự khó chịu hoặc không hài lòng khi nghĩ về từ đó, nhưng nhà chứa là một nơi không bao giờ có thể bỏ qua trong một con hẻm nhỏ như thế này.

Đây là một thế giới như vậy. Ngay cả trên Trái Đất thế kỷ XXI, những nơi như vậy vẫn luôn tồn tại.

"Nơi đó không chỉ là một nhà thổ, tôi cảm thấy bọn chúng đang hoạt động như một tổ chức riêng. Chúng có khả năng thu thập thông tin và tiếp cận với nhiều doanh nghiệp trong thành phố. Dấu hiệu của hội đó là những bông hồng đen, cũng vì vậy thế lực đó được gọi là Những quý cô Hoa Hồng Đen."



Rudger thì thầm cái tên đó.

"Cái cuối cùng?"

"Cuối cùng một nơi kết hợp giữa trẻ em và người già. Những người già không có khả năng lao động chân chính nhưng có bí quyết, kinh nghiệm và những đứa trẻ vẫn còn sức khoẻ lao vào kiếm tiền."

Rudger gật đầu.

Trên thực tế, trẻ em phải đi làm từ khi còn nhỏ và bị coi như lực lượng lao động là chuyện thường thấy trên thế giới.

Lúc này, chỉ cần dạo quanh các con phố sẽ có thể thấy rất nhiều những đứa trẻ bán báo dạo. Bên cạnh đó, có những đứa trẻ trộm vặt và móc túi, cũng có những đứa trẻ đảm nhận công việc trong những dinh thự. Trong số đó, nghiêm trọng nhất là trường hợp lao động chân tay trong nhà máy hoặc hầm mỏ mà không được nghỉ ngơi hợp lý.

"Họ gọi nơi tập trung người già và trẻ em này là Old Kids. Nghe nói bên này cũng chú trọng thu thập tin tức, làm mối cho người của Hoa hồng đen."

"Bởi vì trẻ con có thể nghe được rất nhiều thứ."

Nếu tóm tắt thông tin mà Hans đưa, nó sẽ như thế này.

Đoàn xiếc, Kirkus.

Nhà thổ, Hoa hồng đen.

Liên đoàn lao động người già và trẻ em, Old Kids.

Tổng cộng có ba thế lực cỡ trung bình trong t·hế g·iới n·gầm.

"Bây giờ chỉ còn lại một ông lớn."

"Thế lực lớn nhất là nhóm côn đồ tên là Xích Hội."

"Xích Hội? Tôi dường như đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó."

"Chúng là tập hợp của nhóm côn đồ và t·ội p·hạm. Bắt cóc, t·ống t·iền, buôn b·án m·a t·úy, b·uôn l·ậu rượu, đánh nhau.... Hầu như không có công việc bẩn thỉu nào mà bọn chúng không làm."

Nếu ba tổ chức đầu tiên được thành lập bằng cách sát cánh cùng nhau để tồn tại, Xích Hội lại là tập hợp của những thứ trái ngược, mặt tối của xã hội.

"Con hẻm này được duy trì trong trạng thái cân bằng giữa Xích Hội và ba thế lực còn lại. Tình hình nhìn có vẻ giống như Xích Hội đang làm tất cả những công việc xấu xa và ba tổ chức còn lại đang hợp tác với nhau vậy."

"Vậy mục tiêu của chúng ta chính là Xích Hội?"

"Phải. Nếu chúng ta xử lý bọn chúng trước thì sau này sẽ dễ dàng hơn."

"Tôi cũng nghĩ vậy".

"Cẩn thận! Lực lượng của hắc hội đông lắm, khó mà có thể đánh bại nhanh chóng được. Hay chúng ta bắt đầu từ hội dễ nhất nhỉ?"

Khi Hans bày tỏ suy nghĩ của mình, Rudger lắc đầu và ngắt lời.

"Không, phí thời gian lắm."

"Hả?"



"Nhắm thẳng vào đầu não sẽ nhanh hơn nhiều. Nếu chúng ta chặt mất đầu của con rắn thì phần còn lại cũng sẽ tự quy hàng thôi."

"Anh định làm như thế nào?"

Thấy Hans bối rối, Rudger mỉm cười.

"Đương nhiên là t·ấn c·ông trực diện."

Vì lý do đó, Rudger đã cố tình mặc bộ đồ như thế này.

Hans cố gắng bảo Rudger đừng điên, nhưng khi nhận ra rằng Rudger không có ý định thay đổi, cậu đành từ bỏ khuyên can. Bất kể cậu ta có nói gì, Rudger vẫn sẽ làm những gì như đã nói.

"Với trang phục kiểu này, anh tính dùng thân phận đó à? Kẻ cố vấn t·ội p·hạm, một nhân vật quan trọng thống trị t·hế g·iới n·gầm."

"Đúng vậy."

Rudger trả lời và lấy từ trong túi ra chiếc kính độc nhãn bằng vàng. Hình ảnh quân nhân lạnh lùng sắc sảo thường ngày đã bị xóa bỏ ngay lập tức. Ngược lại, hắn ta lúc này trông có vẻ là một người đàn ông thông minh và điềm tĩnh nhưng dường như lại có một luồng khí hơi độc địa.

James Moriarty.

Một trong những thân phận trong quá khứ mà Rudger sẽ sử dụng lần này.

"Anh định t·ấn c·ông trực diện? Tại sao?"

"Có vẻ giữa Bellbort Rickson với Xích Hội có liên kết gì đó. Sau c·ái c·hết của Bellbort Rickson, tôi đoán tình hình bên trong Xích Hội đang khá hỗn loạn. Nhân lúc này làm gọn một mẻ là tốt nhất."

"Làm sao anh biết điều đó?"

Hans tò mò khi Rudger dường như biết điều gì đó mà cậu ta chưa nghe ngóng được

"Bellbot Rickson khét tiếng vì làm nhiều việc bẩn thỉu trước đây. Một c·ái c·hết bí ẩn của doanh nhân đối thủ hoặc một vụ h·ỏa h·oạn trong một khu ổ chuột khi xây dựng nhà máy... Liệu một kẻ như vậy có thể tự mình lo liệu tất cả những thứ đó không?"

"Có lẽ những công việc dơ bẩn đó do Xích Hội làm thay hắn. Giờ nhân vật chủ chốt đ·ã c·hết, hẳn bọn chúng đang rất bực mình."

"... ... Tôi đoán đó là lý do tại sao gần đây chúng cấu kết với nhau nhiều như vậy."

"Nếu bọn chúng đã tụ tập lại thì càng thuận tiện hơn vì chúng ta có thể xoá sổ sạch đám đó chỉ trong một lần."

"... ... Anh có chắc là muốn làm như vậy không?"

"Tại sao cậu lại hỏi vậy?"

"Vấn đề là bọn chúng cũng không phải lũ côn đồ bình thường. Sức mạnh của chúng có thể sánh ngang với lính đánh thuê, thậm chí là hiệp sĩ nghiệp dư đấy."

"Có sức mạnh gần như hiệp sĩ nghiệp dư à?"

Trên Trái Đất, khi nghĩ về một hiệp sĩ, thường mọi người sẽ nghĩ về một kiếm sĩ lỗi thời trong bộ áo giáp kiểu cũ, nhưng ở đây thì không phải vậy. Hiệp sĩ là những kẻ phi thường, có khả năng làm chệch hướng đạn miễn là họ có v·ũ k·hí trong tay. Chức nghiệp này luôn song hành cạnh tranh cùng pháp sư từ xưa đến nay.

Đó là lý do tại sao Hans muốn kế hoạch đi theo con đường an toàn ngay cả khi phải mất thêm một ít thời gian. Quá nguy hiểm nếu tùy ý đi vào lãnh thổ của kẻ thù.

"Thú vị đấy chứ."



Tuy nhiên, Rudger mỉm cười như thể hắn rất vui khi nghe những lời đó.

Hans nghĩ mình đã nghe nhầm.

"Không phải chứ. Anh vẫn tính đi đấy à?

"Có lý do gì để không đi không?"

"Có một đám hiệp sĩ nghiệp dư đó."

"Vậy cũng đâu có nghĩa là chúng có hiệp sĩ thực thụ. Hans. Có thể cậu không biết, nhưng sự khác biệt giữa hiệp sĩ nghiệp dư và chính quy là rất lớn. Và khác biệt giữa hiệp sĩ và chỉ huy thậm chí còn lớn hơn."

"Không, tôi không nói về điều đó ... ... ."

"Tôi không biết chúng có hiệp sĩ chính quy hay không, nhưng nếu là hiệp sĩ nghiệp dư thì không có gì to tát cả."

"... ... ."

Trước giọng điệu tự tin của Rudger, Hans im lặng và nói, 'Thật vậy sao?' rồi nghiêm túc suy nghĩ.

Đương nhiên Rudger nói không sai.

Sự khác biệt giữa các Bán hiệp sĩ và các Hiệp sĩ thông thường thực sự rất lớn.

Nói một cách dễ hiểu, gọi là Bán hiệp sĩ, nhưng trên thực tế, đó là những người không thể trở thành Hiệp sĩ. Những người như vậy có khi còn yếu hơn cả một Hiệp sĩ tập sự phục vụ bên cạnh các Hiệp sĩ chính quy và nhận được sự dạy dỗ của họ.

"... ... Thoạt nghe có vẻ khả thi."

Nghĩ lại thì, Hans đã đánh giá tình hình quá bi quan.

Cậu ta sợ hãi vô cớ vì cái mác hiệp sĩ, nhưng thực tế chúng cũng không quá mạnh, phải không?

Cho rằng mình đã lo lắng quá nhiều, Hans gật đầu trong khi nghĩ rằng bản thân không thể giúp được gì.

"Chà, nếu anh đã nói như vậy."

Tất nhiên, đó là sai lầm lớn của Hans. Đúng là Bán hiệp sĩ yếu hơn so với Hiệp sĩ thông thường hoặc tập sự, nhưng họ không yếu đến thế. Có một sự khác biệt, nhưng không thể gọi nó là quyết định.

Ngay cả khi là Bán hiệp sĩ, họ cũng có đủ kỹ năng để cắt cổ người khác chỉ bằng một chiếc thìa. Đối với những người trong t·hế g·iới n·gầm, kỹ năng của họ giống như một bức tường không thể chống lại.

Rudger biết sự thật, nhưng hắn đã giấu nó với Hans. Ngay cả khi Hans biết sự thật, hắn cũng sẽ xâm nhập vào hang ổ của Xích Hội. Trong trường hợp đó, sẽ thuận tiện hơn cho Hans khi đi theo Rudger mà không biết gì cả.

"Cầm lấy."

Rudger ném thứ gì đó cho Hans. Hans chộp lấy và ngay lập tức kiểm tra.

"Tôi cần cậu giúp một chút."

"... ... Anh nghiêm túc đấy à?"

Thứ mà Rudger ném vào Hans.

Là nanh sói.

/*Giáo sư James Moriarty là nhân vật phản diện trong bộ truyện trinh thám nổi tiếng của nhà văn Arthur Conan Doyle. James Moriarty nổi tiếng bởi sự thông minh và là người giật dây phần lớn tội ác ở Anh quốc. Hắn được mệnh danh là Napoléon trong giới t·ội p·hạm nhờ vào tài năng tổ chức và thao túng tội ác của mình. James Moriarty được sáng tạo từ cảm hứng dựa trên nhân vật có thật Adam Worth.*/