Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 48: Quyết đấu (2)




Chương 48: Quyết đấu (2)

Trọng tài muốn hỏi tại sao Aidan lại mang một thứ như vậy vào trong trận đấu phép thuật, nhưng hình dạng của 'thanh kiếm' rất kỳ lạ. Đầu lưỡi cùn và lưỡi kiếm dày trông như thứ dùng để đánh chứ không phải để cắt.

Thay vì là một thanh kiếm, nó giống như một cây đũa phép được chuyển đổi thành một thanh kiếm, vì vậy độ nguy hiểm và sát thương của nó gần như bằng không.

Trọng tài suy nghĩ một lúc và cho phép Aidan mang theo 'cây đũa phép' kỳ quái của cậu vào trận đấu.

"Tốt. Cả hai vào vị trí."

Theo hướng dẫn của trọng tài, Aidan và Jevan Pellio đứng ở hai đầu sân.

Những khán giả cổ vũ cũng dần trật tự.

Sự im lặng bao trùm sân tập thứ hai.

Ở trung tâm, Aidan và Jevan nhìn nhau với ánh mắt căng thẳng.

"Bắt đầu!"

Ngay khi tiếng kêu của trọng tài vang lên, cả hai ngay lập tức chĩa đũa phép vào nhau. Ma pháp điên cuồng tụ tập ở đầu đũa phép như những sợi chỉ nhằm thi triển thần chú.

Điều cơ bản nhất trong một trận chiến giữa các pháp sư trước hết cần phân tích khoảng cách thực lực giữa bản thân và đối thủ. Thường việc thăm dò này sẽ được thực hiện thông qua thần chú đầu tiên.

Zapp!

Phép thuật mà Aidan sử dụng là [Lưu Thuỷ] thần chú hệ Thuỷ cấp một.

Ngược lại, phép thuật mà Jevan Pellio kích phát là [Hoả Diễm] thần chú hệ Hoả cấp một tương đối phổ biến.

"Ồ. Thật nhanh."

"Tốc độ ngang nhau?"

Phép thuật của hai người bắn ra cùng một lúc nên khá khó để xác định tốc độ thi chú của ai nhanh hơn.

Tuy nhiên, có sự khác biệt về nguyên tố triệu hồi.

Aidan sử dụng nguyên tố hệ Thủy, Jevan Pellio thì ngược lại sử dụng nguyên tố hệ Hỏa. Không cần nghĩ cũng biết trong trường hợp này nguyên tố nào chiếm lợi thế hơn.

'Quả nhiên!'

Aidan kêu lên trong lòng.

Hầu hết mọi người chắc chắn sẽ sử dụng thần chú hệ Hoả đầu tiên. Jevan Pellio ghét Aidan và có tính cách nóng nảy, xác suất cậu ta sử dụng nguyên tố hệ Hỏa cho đòn đánh đầu là rất cao. Và Aidan đã đoán đúng. Cậu đã đọc vị được đối thủ và thi triển thần chú khắc chế.

Một số học sinh nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng các giáo sư thì khác.

"Ồ, trò Aidan chiếm được lợi thế ban đầu rồi."

Hugo Burtag vặn lại một cách gay gắt, không che giấu vẻ khó chịu của mình khi nghe được nhận xét từ hiệu trưởng.

"Trận đấu vẫn chưa kết thúc."

Đúng như ông ta nói, trận đấu mới chỉ bắt đầu.

Nước với Lửa. Khi hai thần chú v·a c·hạm giữa không trung, trái với mong đợi của mọi người, những tia lửa khi tiếp xúc với nước trở nên mạnh mẽ hơn, uy lực của nó khiến thần chú đối địch bị nhấn chìm và bốc hơi ngay trên không.

"Trời đất!"

"Lửa dập nước kìa."

"Khác biệt ma lực lớn đến vậy à?"



Bất kể các nguyên tố có tương khắc đến đâu, nếu sức mạnh người thi triển ma pháp lớn hơn thì tính tương khắc đó cũng vô hiệu.

[Hoả Diễm] sau khi làm bốc hơi nước ngay lập tức bay về phía Aidan. Aidan vội vàng cúi xuống để tránh những tia lửa đang bay đến. Những ánh mắt khó tin hướng về Jevan Pellio.

"Thấy chưa? Đó là khoảng cách giữa ta và ngươi đấy, tên thường dân thấp kém."

Ngay cả khi nói chuyện, Jevan Pellio vẫn không ngừng sử dụng ma pháp của mình, hắn thi triển thần chú thuộc tính Lôi. Aidan liên tục né tránh, cậu ngay lập tức kích hoạt phép thuật của mình. Thứ mà cậu bắn ra là thuộc tính Hoả.

Bùm!

Hai thần chú v·a c·hạm trong không khí và triệt tiêu nhau. Tuy nhiên, nếu có sự khác biệt rõ ràng thì nơi phép thuật bị triệt tiêu gần Aidan hơn một chút. Aidan bị đẩy lùi.

"Haha! Ngươi chỉ có thể làm được thế thôi sao?"

Jevan Pellio lại sử dụng phép thuật, Aidan cũng vậy. Phép thuật của cả hai lại v·a c·hạm giữa không trung. Aidan biết rằng bản thân lại sắp bị đẩy lùi nên đã dồn thêm ma lực vào và kích hoạt phép thuật.

Bùm!

Vụ v·a c·hạm thứ ba xảy ra ngay trước mũi Aidan.

"Khụ khụ khụ!"

Aidan loạng choạng vì cú sốc của v·ụ n·ổ ma thuật.

"Aidan đang dần bị áp đảo."

"Quả nhiên thường dân chẳng làm nên trò trống gì."

Jevan Pellio rất phấn khích khi nghe những người đó trò chuyện với nhau trên hàng ghế khán giả.

Đó là cơ hội của hắn.

Jevan Pellio không để Aidan lấy lại sức, ngay lập tức thi triển thần chú mới. Hắn nghĩ đến việc tận dụng cơ hội này và kết thúc trận đấu hoàn toàn.

Lần này thần chú triệu hồi nhanh hơn trước rất nhiều. Aidan đứng thẳng dậy và cố chĩa đũa phép của mình vào Jevan để tự vệ, nhưng cậu ngay lập tức sửa lại phán đoán của mình.

'Nếu cứ tiếp tục như thế này mình sẽ thua mất!'

Jevan Pellio đã bước vào giai đoạn sắp hoàn thiện câu thần chú. Ngay cả khi Aidan cố gắng đuổi kịp Jevan Pellio thì cuối cùng thì Jevan Pellio vẫn sẽ niệm chú trước. Nếu cậu tập trung vào tốc độ và giản lược thần chú thì khả năng cao thần chú sẽ thất bại. Kể cả nếu có thành công thì uy lực thần chú cũng sẽ thua xa đối thủ.

Aidan nhận ra việc cố gắng so tốc độ niệm phép và uy lực với Jevan Pellio là không khả thi.

'Nếu như vậy, mình sẽ sử dụng những gì đã học được từ giáo sư.'

Thay vì nhắm mục tiêu và niệm chú, Aidan di chuyển và lao về phía Jevan Pellio.

"Gì vậy?!"

"Cậu ta định chạy qua đó sao?"

"Hắn bỏ cuộc?"

Lo lắng bùng phát khắp mọi nơi. Hầu hết khán giả đều cho rằng Aidan đang từ bỏ trận đấu. Sử dụng cơ thể là một quyết định không khôn ngoan với pháp sư.

Tên đó định lao vào và đấm đối thủ à?

"Thật dã man! Đúng là thường dân thấp kém."

"Aidan định làm gì vậy?"

Trong khi mọi người đều coi thường Aidan hoặc cảm thấy xấu hổ vì hành động của cậu. Thần chú của Jevan Pellio đã hoàn thành.



"Hừ! Ngươi rốt cuộc từ bỏ vì thấy không thể chiến thắng đúng không?"

Jevan mỉm cười tàn nhẫn và sử dụng ma pháp cấp hai [Lôi Đình].

Đó là một ma pháp rất mạnh có thể xuyên qua cơ thể đối thủ và t·ấn c·ông chớp nhoáng. Đối thủ tất nhiên sẽ không c·hết vì hiện có trang bị bảo hộ an toàn, nhưng xem xét lượng ma lực tràn ra hiện tại, Jevan Pellio có thể khiến Aidan cảm thấy đau đớn như sắp c·hết. Jevan nhắm thẳng phép thuật của mình vào trán Aidan.

"Nhận lấy!"

Aidan không chút sợ hãi lại gần.

'Xét cho cùng, thường dân vẫn chỉ là thường dân. Tên đó đã đến giới hạn rồi.'

Jevan nghĩ vậy và kích hoạt [Lôi Đình].

Zzzzzzzzzzzzzzz!

Dòng điện hình thành trong không trung cuối cùng hoá thành thành một mũi tên màu vàng bay về phía Aidan. Tất cả những người chứng kiến ​​cảnh đó đều nghĩ rằng trận đấu đã kết thúc.

'Cuối cùng thì Jevan Pellio đã thắng.'

Chris Bennimore nhếch mép cười khi chứng kiến ​​trận đấu diễn ra theo hướng mà hắn mong đợi. Hắn ngoái lại nhìn Rudger, mong chờ được nhìn thấy một vẻ mặt bị làm cho xấu hổ.

"... ... Hử?"

Rudger vẫn giữ khuôn mặt lãnh đạm, im lặng nhìn chằm chằm vào Aidan như thể trận đấu vẫn chưa kết thúc. Đột nhiên, một cơn ớn lạnh không xác định chạy dọc sống lưng Chris Bennimore. Hắn có dự cảm xấu.

"... ... !!!"

Đôi mắt của Chris Bennimore vội vã hướng về đấu trường.

Trong mắt hắn...

Hắn thấy ma pháp hướng về phía thằng nhóc Aidan.

Aidan xoay thân trên và né sang một bên tránh ma pháp sắp bay tới trước mặt.

Zzzzzzzzzzz!

"Úc!"

[Lôi Đình] lướt qua má và vai của Aidan. Mặt Aidan hơi nhăn lại vì đau, nhưng cậu không dừng lại. Chris Pellio kinh hoàng trước cảnh tượng đó. Hắn nhận thấy Aidan đã né đòn như thế nào.

'Ngay cả trong tình thế đó, nó vẫn không rời mắt khỏi đối thủ của bản thân?'

Thông thường, khi mới tham gia các trận đấu tay đôi, những người chưa quen với việc chiến đấu giữa các pháp sư sẽ cư xử như những người mới. Đảo mắt, thậm chí nhắm mắt và giơ tay thay vì phòng thủ trước ma pháp.

Khi nhận ra rằng cơn đau đang đến gần, cơ thể sẽ di chuyển theo bản năng. Không thể kháng cự lại phản ứng này vì đó là bản năng của con người. Không có cách nào để hạn chế bản năng này ngoại trừ việc tập luyện trong một thời gian dài.

Tuy nhiên, Aidan là học sinh năm nhất vừa mới nhập học, là một người mới không biết nhiều về phép thuật.

'Chẳng phải những kẻ thường dân đó không có môi trường giáo dục như những người khác hay sao?'

Lúc này...

Aidan không hề sợ hãi ngay cả khi ma pháp hướng về trán của mình và bị cậu né tránh, cậu không dừng lại mà tiếp tục di chuyển.

Nhận ra rằng thần chú của mình đã bị trượt, phải mất một lúc Jevan Pellio mới hoàn hồn và ngay lập tức chuẩn bị thần chú tiếp theo.

'Không sao hết, tên đó lúc này không thể sử dụng ma pháp vì hắn còn đang di chuyển. Chỉ cần mình...'

"!!!"



Tuy nhiên, khi nhìn thấy công thức ma pháp được tạo ra ngay trước đũa phép của Aidan, Jevan Pellio mở to mắt kinh ngạc. Giáo sư Hugo Burtag và giáo sư Marie Roth cũng vậy, còn hiệu trưởng thì huýt sáo đầy thích thú.

Chris Bennimore hoàn toàn c·hết lặng. Hắn nhận ra kỹ thuật mà Aidan đang sử dụng.

""

Chris Bennimore quay lại nhìn Rudger.

'Hắn đã dạy nó trong ba ngày? Chỉ trong ba ngày, làm sao tên thường dân đó có thể thành thạo được kỹ thuật đó?'

Nhưng Chris Bennimore không biết. Aidan đã tập luyện chăm chỉ và quyết liệt biết bao khi nhận được những chỉ dạy của Rudger trong khi Jevan Pellio và hắn lại tận hưởng niềm vui chiến thắng.

Hắn không bao giờ biết.

Chris Bennimore nghĩ tình hình hiện tại thật nực cười làm sao.

'Jevan Pellio! Thằng nhóc ngu ngốc! Ngừng câu thần chú của ngươi nhanh!'

Chris Bennimore muốn hét lên điều đó, nhưng lý trí cuối cùng còn sót lại khiến gã im miệng. Nếu hắn hét lên để ra lệnh cho Jevan Pellio thì đó là một hành động bất công sẽ phá hỏng trận đấu và làm xấu đi hình ảnh của chính hắn. Chris Bennimore không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ước rằng Jevan sẽ tự mình chú ý và thực hiện một hành động khác.

'Mình đã phạm sai lầm.'

Chris Bennimore nhắm chặt mắt lại.

Jevan Pellio đang chuẩn bị thần chú tiếp theo, như thể hắn chắc chắn rằng Aidan sẽ không sử dụng phép thuật khi đang di chuyển.

Khi Aidan né tránh phép thuật của mình, hắn sẽ không hoảng sợ và tiếp tục đòn t·ấn c·ông kế tiếp. Tuy nhiên, việc niệm chú nửa chừng, ngược lại đã trở thành xiềng xích trói chặt chân của Jevan Pellio.

"Cái gì?"

Jevan Pellio muộn màng nhìn thấy câu thần chú được hoàn thành trước mặt Aidan, nhận ra rằng tình hình đang trở nên tồi tệ. Nhưng hiện tại hắn không có cách nào hoàn thiện câu thần chú đang dang dở, hắn cũng không thể di chuyển để né tránh thần chú trước mặt. Jevan Pellio hoảng hốt nhìn Aidan càng ngày càng lại gần với thần chú phát sáng nơi đầu đũa phép.

Phép thuật mà Aidan bắn ra là [Quang Thạch] thần chú cậu thành thạo nhất. Đó tuy chỉ là một thần chú cơ bản cấp một, nhưng hiện tại nó rất nguy hiểm vì được phóng ra trong khoảng cách gần và đối thủ thì không có biện pháp chống trả.

Bùm!

[Quang Thạch] xuyên thấu và phá hủy bùa chú đang thành hình. Nó không dừng lại ở đó mà còn đập mạnh vào giữa trán Jevan Pellio.

"Aaa!"

Tuy không gây t·ử v·ong, nhưng giáp bảo hộ không thể ngăn lại cơn đau trên trán. Cú sốc choáng váng trước mắt khiến Jevan Pellio ngã ngửa ra sau.

Khoảnh khắc chiến đấu ngắn ngủi chỉ diễn ra chưa đầy năm giây.

Thắng thua đã định.

Jevan Pellio loạng choạng đứng dậy.

Nhưng...

Aidan chĩa đũa phép về phía Jevan như thể thông báo kết quả của trận đấu đã ngã ngũ.

'Trận đấu kết thúc rồi.'

Nhìn thấy cảnh tượng phía dưới, Rudger hài lòng.

Diễn biến trận đấu đã hoàn toàn nghiêng về Aidan. Nếu đây là một trận không chiến tay đôi thì vẫn có khả năng Jevan Pellio sẽ thắng. Nhưng một trận đấu ma pháp không diễn ra đơn giản như vậy. Kể từ thời điểm một pháp sư mất đi khả năng niệm phép, thất bại đã được định sẵn.

Aidan chỉ đũa phép của mình vào Jevan Pellio.

"Kết thúc rồi!"

"Khônggg!"

Bất chấp tiếng la hét của Jevan Pellio. Phép thuật của Aidan kích hoạt ngay lập tức, đánh vào cơ thể Jevan Pellio vô số lần. Ngay khi ma lực áo giáp phòng thủ bao quanh cơ thể Jevan Pellio về không, kết quả của trận đấu đã được định đoạt.