Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 401: Thần rừng (1)




Chương 401: Thần rừng (1)

Có chuyện gì đó đã phát sinh ở khu rừng gần dinh thự.

Belkart Benmarck cảm thấy hơi khó chịu vì biến cố đột nhiên xuất hiện này. Ông ta nhìn xuống vách đá đã sụp đổ hoàn toàn và triệu hồi lại ma thú của mình.

Hai con vật ngay lập tức đáp lại mệnh lệnh của chủ nhân. Lôi long bị triệu hồi ngược nhanh chóng biến mất. Belkart Benmarck nhảy lên lưng con chim khổng lồ.

Kiriririk.

Các mảnh kim loại tập hợp sau cánh và lông đuôi của con thú cưỡi tạo thành một vòng kim loại. Pháp lực tập trung vào chiếc vòng, sau đó, một lực từ cực lớn được giải phóng đẩy cơ thể của con chim khổng lồ về phía trước.

Belkart Benmarck tận dụng sức đẩy lực từ tăng tốc bay về phía khu rừng. Chẳng mấy chốc, bóng dáng của cả hai mất hút trên không trung để lại bên dưới một chiến trường đổ nát.

Rudger chỉ có thể bất lực chứng kiến mọi chuyện phát sinh. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến đối phương lại có thể sử dụng lực từ làm động cơ phản lực như vậy. Với tốc độ như vừa rồi, chẳng có bất kỳ cách nào cho bọn hắn đuổi kịp Belkart Benmarck.

Bỗng dưng, một con cú trắng tinh bay đến bên cạnh Rudger.

"Derek?"

"Lên đây đi, tuy không thể bắt kịp tên đó nhưng tôi chắc chắn sẽ không để mất dấu đâu."

Rudger cẩn thận kiểm tra cơ thể của Derek Olsen. Máu đỏ đang chảy không ngừng từ một trong hai cánh tay treo lủng lẳng của ông ta. Chấn thương từ đòn t·ấn c·ông ban nãy Derek Olsen phải chịu hẳn rất lớn.

Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của đối phương, Rudger có cảm tưởng người này có thể c·hết vì mất máu bất cứ lúc nào.

Nếu mọi chuyện tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ không thể chiến đấu được.

Điều tương tự cũng xảy ra với Barencina. Cổ tay của cô ta lúc này đã gãy nát, ngay cả v·ũ k·hí chiến đấu cũng không còn.

"Không cần lo cho chúng tôi. Việc quan trọng nhất hiện tại là phải ngăn cản con quái vật kia lại."

"Được rồi."

Rudger không chần chừ leo lên ma thú của Derek Olsen. Dựa vào đặc tính của con vật này, chí ít nó là thứ duy nhất có thể theo kịp Belkart Benmarck.

Trước lời nói của Derek Olsen, con cú vỗ cánh ầm ĩ. Nguyên tố hệ Phong nổi lên, thân hình của con vật bắn về phía trước như một viên đạn.

* * *

"C·hết tiệt!"

Sempas thở hổn hển và giơ tay thủ thế. Đôi chân của anh ta gần như mềm nhũn, có thể gục ngã bất cứ lúc nào. Ngay cả tư thế đứng của Sempas lúc này cũng rất bấp bênh.

Khu vực xung quanh Sempas tràn ngập đủ loại dấu hiệu hủy diệt do ma thuật gây ra. Tuy nhiên, có một thứ vẫn không hề biến mất. Đó là sự hiện diện của sương độc màu xanh lá cây.

Amar Chewbacca ở phía đối diện cũng rơi vào tình trạng mệt mỏi chứng tỏ trận chiến ban nãy khốc liệt ra sao. Hắn ta lau v·ết m·áu chảy ra từ khóe miệng. Dù hắn ta đã b·ị t·hương khá nặng nhưng đối thủ chắc chắn cũng không dễ chịu gì.

Amar Chewbacca cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy Sempas chiến đấu. Hắn ta cảm thấy cái biệt danh Chó điên kia hoàn toàn là nói giảm nói tránh với kẻ trước mặt. Trong ánh nhìn của Amar Chewbacca, Sempas điên rồi. Tên pháp sư đó quả thực chiến đấu hoàn toàn bỏ qua tất cả phản ứng trên cơ thể, chỉ một mực lao về phía trước t·ấn c·ông kẻ địch.

Nếu Amar Chewbacca không có lợi thế từ các loại độc trên cơ thể thì hắn ta đã sớm bị hạ gục.

"Ngươi là một chiến binh cừ khôi, nhưng rất tiếc, trận chiến này là của ta."

Sempas trừng mắt nhìn Amar Chewbacca với ánh mắt đờ đẫn. Dù một phần da của anh ta đã hoại tử nghiêm trọng vì nhiễm độc, Sempas vẫn đứng vững mà không gục ngã.

"Ta.....không thể ngã xuống, phải.....không thể ngã xuống...."

Sempas lẩm bẩm trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Phải.

Anh ta đã hứa với Công tước Hayback. Anh ta không thể ngã xuống khi chưa hoàn thành nhiệm vụ.

Amar Chewbacca không hiểu đối phương đang lảm nhảm cái gì.

Sempas cười nhạo đối thủ. Dù cho tầm nhìn đang dần mờ đi, nhưng kỳ lạ thay, sự hiện diện của đối phương lại ngày càng rõ ràng.

"Ha...ha....Ngươi sẽ không bao giờ hiểu được."

***

Biệt danh Chó điên của Sempas đến từ quá khứ của anh ta.



Sempas từng là võ sĩ tại một đấu trường b·ất h·ợp p·háp. Tất nhiên, phải sinh tồn tại một nơi như thế không phải là ý muốn của anh ta.

Trong thế giới này, phép thuật có lẽ là một món quà ban phước cho những ai may mắn và được chọn. Nhưng không phải thứ này lúc nào cũng là thứ tốt lành. Có đôi khi, chính phép thuật lại là thứ lấy đi quyền sống cơ bản của con người.

Sempas là một đứa trẻ mồ côi có tài năng phép thuật bộc lộ từ rất sớm. Với những người sống ở đáy xã hội như anh ta, phép thuật chẳng khác gì một lời nguyền.

Sempas b·ị b·ắt vào các lò đào tạo chiến đấu cùng những đứa trẻ có năng khiếu khác. Ở đó, những kẻ đào tạo ra sức dạy dỗ, t·ra t·ấn dã man những đứa trẻ này, ép buộc chúng học những thủ đoạn chiến đấu có thể lấy mạng kẻ thù để chúng có thể sẵn sàng đánh g·iết lẫn nhau trên sàn đấu.

Nơi đây không có bất kỳ sự yêu thích hay hứng thú nào với phép thuật, tất cả chỉ đơn thuần là nhồi nhét và b·ạo l·ực.

Nếu có ai không thể học tập phép thuật đúng thời hạn, chúng sẽ bị đ·ánh c·hết, hoặc nếu có đứa trẻ nào mắc một lỗi thi triển dù nhỏ đến đâu thì chúng cũng sẽ bị bỏ đói.

Những đứa trẻ chỉ có thể kiên trì học tập để tồn tại.

Và để có thể sống sót, chúng cũng phải bắt buộc hạ sát nhau mỗi khi bước chân vào đấu trường.

Một khi đã vào trong sàn đấu, chỉ có một người có thể trở ra. Không cần biết dùng thủ đoạn gì, nếu muốn sống, bắt buộc phải kết liễu đối thủ.

Và cái biệt danh Chó điên của Sempas đã ra đời. Đó là một cái tên gọi chứa đựng sự bất ngờ và khinh miệt của những kẻ xung quanh khi chứng kiến Sempas g·iết c·hết người bạn cuối cùng của mình bằng cách cắn đứt cổ đối phương.

Nhưng chỉ có Sempas biết, sở dĩ anh ta có thể chiến thắng đều là do người bạn đó tự nguyện hy sinh tính mạng của bản thân.

Khi người bạn cuối cùng c·hết đi, trong suốt một khoảng thời gian dài vật lộn giữa sự sống và c·ái c·hết, Sempas vẫn luôn tự hỏi bản thân rốt cuộc đang đấu tranh sinh tồn là vì cái gì?

Anh ta sống sót rốt cuộc để làm gì?

Và người đã ra tay cứu Sempas chính là Công tước Hayback Kadushan bấy giờ là Cục trưởng Cục tình báo của Đế quốc Exilion.

Cục An Ninh đã bất ngờ đột kích vào đấu trường b·ất h·ợp p·háp, tiêu diệt toàn bộ kẻ chủ mưu và giải thoát cho những người bị giam giữ bên trong.

Đối với Sempas, người suốt bao nhiêu năm qua chỉ nhìn thấy những loại người táng tận lương tâm của tầng lớp đáy xã hội. Khi bản thân được giải cứu, đó là một cú sốc lớn với anh ta.

Đó là lần đầu tiên trong đời Sempas có thể được hít thở không khí của thế giới bên ngoài, lần đầu tiên được nhìn thấy cuộc sống yên bình của thế giới ngoài kia. Và đó cũng là lần đầu tiên Sempas cảm nhận được một thế giới hòa bình, tốt đẹp khác tồn tại ngay bên cạnh anh ta trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời.

Mọi người ngoài kia ai ai cũng có thể sống một cuộc sống theo ý muốn kể cả khi người đó không có phép thuật.

Vậy tại sao chỉ có bọn họ, chỉ có bọn họ là phải chịu đựng tất cả những thứ này?

Bọn họ rốt cuộc đã làm gì sai?

Sự kinh ngạc dần trở thành nỗi phẫn uất, cuối cùng hóa thành sự tức giận.

Thế là Sempas bất chấp tất cả điên cuồng lao về phía Công tước Hayback, cơ thể kiệt sức sau trận chiến kéo dài của anh ta ngay lập tức bị các Hiệp sĩ Bóng Đêm trấn áp.

Sempas không quan tâm đến tình trạng của bản thân, anh ta gào lên với vị Công tước trước mặt.

"Tại sao đến tận lúc này các người mới đến? Tại sao....?"

Máu chảy ra từ khóe mắt của Sempas nhuộm đỏ mặt đất. Các khớp xương của Sempas kêu răng rắc như thể sắp bị vặn gãy. Dù vậy, anh ta vẫn kịch liệt giãy dụa chất vấn đối phương.

"Tại sao các người không thể đến sớm hơn? Nếu các người đến sớm hơn, các bạn của tôi đã có thể sống sót. Rốt cuộc là tại sao?"

Những tiếng hét của Sempas nhỏ dần, cuối cùng hóa thành những tiếng khóc nức nở.

Nhưng ai nấy đều bất ngờ trước hành động tiếp theo của Công tước Hayback. Ông ấy ra lệnh cho cấp dưới thả Sempas ra, sau đó cúi đầu với Sempas.

"Ta thực sự xin lỗi!"

Rất xin lỗi. Lẽ ra ta nên đến sớm hơn một chút.

Trước thái độ chân thành của Công tước Hayback, Sempas chỉ biết bất lực òa khóc.

Đã vài ngày trôi qua kể từ cuộc truy quét đấu trường b·ất h·ợp p·háp, Sempas được người của Cục An Ninh mang đi.

Sau khi sắp xếp suy nghĩ của bản thân, Sempas cuối cùng đã đưa ra lựa chọn.

Anh ta đến tìm Công tước Hayback.

"Nếu tôi đi theo ngài, liệu tôi có thể giảm thiểu những trường hợp giống bản thân mình không?"

Sempas vẫn còn nhớ khoảnh khắc đó. Công tước Hayback mở to mắt, có lẽ vì ngạc nhiên, cuối cùng ông ấy gật đầu cười.



Đó sẽ là một cuộc sống không có gì ngoài chiến đấu. Có lẽ Sempas sẽ chiến đấu như vậy cho đến hết cuộc đời. Nhưng Sempas không hối hận. Anh ấy muốn giành cả phần đời còn lại để cứu vớt những mảnh đời bất hạnh phải chịu đựng những gì mà anh ấy đã phải trải qua.

***

"......."

Amar Chewbacca cau mày trước lời chế nhạo của Sempas.

"Kết thúc ở đây thôi."

Amar Chewbacca chỉ tay về phía Sempas. Nọc độc trong tay hắn bập bùng như ngọn lửa.

Khoảnh khắc hắn ta nghĩ rằng cơ thể của đối thủ sẽ bị làm tan chảy...

Đột nhiên, một bóng người lao về phía Amar Chewbacca.

Amar Chewbacca ngay lập tức chuyển sang phòng thủ, trước mắt hắn ta mọc lên một bức tường đất.

Quang!

Tuy nhiên, một cú đá đã xuyên thủng bức tường dày và đánh thẳng vào bụng Amar Chewbacca.

Cơ thể của Amar Chewbacca ngay lập tức b·ị đ·ánh văng về phía sau.

Sempas bật cười trước sự xuất hiện bất ngờ của người này.

"Sempas, anh có ổn không?"

Một giọng nói ngây thơ không phù hợp với tình huống cấp bách này.

"Arfa, sao cậu... ... ."

"Cẩn thận!"

Arfa đến gần Sempas, lấy từ trong túi ra một ống thuốc và tiêm vào cổ đối phương.

".....!!!"

"Chịu đựng một chút. Chất độc sẽ sớm được giải quyết."

Arfa đặt Sempas xuống đất rồi nhìn Amar Chewbacca.

Đột nhiên, một tia sáng ma thuật xanh xuyên qua đầu Arfa.

"Tsk tsk...Thằng nhóc khốn kiếp!"

Amar Chewbacca cười nhạo người đang bị chướng khí nuốt chửng.

Tuy nhiên, ngay sau đó, hắn ta không giấu được vẻ ngạc nhiên khi thấy Arfa vẫn đứng yên bình an vô sự.

"Làm cách nào mà....?"

"Độc sao? Nó không có tác dụng với tôi."

Arfa dứt lời liền lao về phía Amar Chewbacca.

* * *

Belkart Benmarck không thể không hoài nghi về những gì đang xảy ra trước mắt.

"Những con thú rừng... ... chúng đang làm gì thế?"

Tại vị trí đáng lẽ phải là nơi phun trào của dòng năng lượng trong dinh thự lúc này lại chứa đầy thú rừng. Những con thú đều tập trung tại một chỗ và biến hóa thành nhiều hình dạng khác nhau chặn lấy dòng năng lượng đang rò rỉ.

Đó quả là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

Trong thế giới mạnh được yếu thua, chỉ có những loài động vật đứng ở trên đỉnh chuỗi thức ăn mới có thể ra lệnh cho những loài khác. Không bao giờ có chuyện những giống loài khác nhau đứng cùng một chỗ như vậy.

Tuy nhiên, tại thời điểm này, tất cả những định luật đó đều đã biến mất. Các loài thú bất kể là thú săn mồi hay ăn cỏ đều đồng loạt chung sức lấp kín mạch dẫn đã bị phá hủy.

Belkart Benmarck tinh ý nhận ra bên trong đống thú vật có không ít những kẻ săn mồi đỉnh cao, những loài chỉ hoạt động trong địa bàn của riêng chúng.



Sau một lúc quan sát, ông ta cau mày. Belkart Benmarck không khó nhận ra có thứ gì đó đang thao túng tất cả những con vật này nhằm phá đám kế hoạch của bản thân.

Ma thuật trên người Belkart Benmarck bùng lên. Những khối thép được tạo ra xung quanh Belkart Benmarck bắt đầu đánh về phía những con thú trên mặt đất.

Các con vật dường như cũng cảm nhận được phép thuật của kẻ lạ mặt nhưng đã quá muộn.

Khoảnh khắc các khối kim loại chứa đầy tia sét dữ dội v·a c·hạm đất, chúng tạo ra một v·ụ n·ổ điện từ và quét ngang khu vực xung quanh.

Bùng!

Các v·ụ n·ổ liên tiếp xảy ra lan truyền sóng xung kích.

Những con thú rừng bị cuốn phăng, thân thể bị xé thành từng mảnh nhỏ và c·hết ngay tức khắc.

Dù vậy, số lượng còn lại vẫn rất lớn như thể tất cả động vật trong rừng đều đã tập trung tại nơi này vậy.

Belkart Benmarck cố gắng thi triển phép thuật lần nữa.

Đúng lúc này, một đàn chim lao ra khỏi rừng.

?!!

Đàn chim đồng loạt nhắm tới Belkart Benmarck. Những cái mỏ sắc như dao và tốc độ cực nhanh chứa đựng nguyên tố hệ Phong đánh về phía ông ta.

Belkart Benmarck không để tâm đến các đòn t·ấn c·ông này. Sức công phá của bầy chim chẳng thể tạo ra nổi một vết xước trên bộ giáp của ông ta.

Ngược lại, từng con chim khi tiếp xúc với điện từ trên người Belkart Benmarck đều b·ị đ·ánh tan thành mảnh nhỏ và rơi xuống đất, máu bắn tung tóe.

Phùoooo!!

Đột nhiên, một con đại bàng có kích cỡ lớn hơn người chĩa móng vuốt về phía đầu Belkart Benmarck. Kích thước của con đại bàng này tương tự với ma thú triệu hồi của ông ta.

Belkart Benmarck đưa tay về phía con đại bàng. Bụi sắt tụ lại xung quanh ông ta trói buộc đôi cánh của con đại bàng và bẻ gãy chúng.

Crekkk.

Con đại bàng bị gãy cả hai cánh nhưng không rơi xuống. Những cơn gió dao động quấn quanh thân thể nó tiếp tục công kích Belkart Benmarck.

Kwakagagak!

Móng vuốt của con đại bàng làm xước mũ giáp của ông ta, để lại trên áo giáp một vết lõm khá lớn. Dù vậy, tổn thương gây ra cũng không đáng kể.

Belkart Benmarck tương đối ngạc nhiên trước sức mạnh móng vuốt của con đại bàng. Nhưng cũng chỉ như thế thôi.

Kieeee!

Khi chủ nhân bị t·ấn c·ông, hoàng điểu trở nên cự kỳ tức giận, nó ngay lập tức cắn vào cổ con đại bàng. Cơn bão điện từ nổi lên chặn đứng vô số loài chim đang lao tới. Những con chim bị cơn bão cuốn đi và rơi rụng khắp bầu trời.

Belkart Benmarck dồn sự chú ý trở lại phía các loài động vật hoang dã đang bít kín đường dẫn năng lượng.

Trong số đó có khá nhiều thứ nguy hiểm, điển hình là những con gấu khổng lồ, vài loài bò sát cỡ lớn và những loài thú đi theo bầy đàn.

Belkart Benmarck tạo ra một cây lao thép trên không. Khoảnh khắc ông ta chuẩn bị ném nó, một bóng trắng từ xa lao về phía Belkart Benmarck.

Con cú trắng quen thuộc. Phía trên nó là một người đang được bao phủ trong cái bóng đen.

Rudger Chelici.

Belkart Benmarck đổi hướng ném cây lao về phía Rudger.

Con cú trắng nhìn thấy đòn t·ấn c·ông liền cố gắng tránh né, nhưng cây lao dường như có định vị, nó liên tục đổi hướng t·ấn c·ông nhằm vào quỹ đạo bay của con ma thú. Cuối cùng, con cú bị trúng đòn ngay lập tức bị triệu hồi trở lại.

Nhưng Rudger không còn ở đó nữa. Hắn sớm đã nhảy ra khỏi lưng con cú và lao về phía Belkart Benmarck. Người của Rudger xuyên qua cơn bão điện từ đánh thẳng về phía Belkart Benmarck.

Belkart Benmarck giơ thanh kiếm nam châm lên.

Keng!

Hai v·ũ k·hí ma thuật v·a c·hạm vào nhau tạo ra một làn sóng lớn trong không khí.

"Các người bám dai như đỉa vậy. Thật phiền phức!"

"Ông nghĩ chúng tôi sẽ đứng yên chịu c·hết?"

Hai bên đang giằng co nhau gay gắt, đột nhiên, một lượng ma lực khổng lồ bùng phát từ bên dưới.

Đó là sức mạnh mà cả Rudger và Belkart Benmarck đều không ngờ tới.