Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 381: Mật thất (1)




Chương 381: Mật thất (1)

Vấn đề hiện tại là nếu bọn họ tự ý rời đi thì những người khác sẽ nghi ngờ. Việc đột ngột tách khỏi đội ngũ như thế chẳng khác gì thừa nhận bọn họ là thủ phạm.

"Không thể chịu nổi nữa!"

Ngay lúc Rudger và nhóm của mình chưa biết làm thế nào, một tiếng gầm giận dữ vang lên từ phía xa. Rudger nhận ra tiếng nói đó phát ra từ phía nhóm người Học viện Truth.

"Chúng ta sẽ tự mình hành động."

Một pháp sư già gầy gò có râu tuyên bố.

Nghe thấy vậy, một pháp sư trung niên khác bước tới can ngăn.

"Tình hình hiện tại chúng ta tách ra sẽ cực kỳ nguy hiểm."

"Chẳng lẽ cứ đứng yên một chỗ như thế này có thể giải quyết vấn đề?"

"Không phải tất cả chúng ta nên cùng nhau suy nghĩ và tìm giải pháp sao?"

Cánh cửa sẽ không mở, nhưng có lẽ sẽ có cách nào đó khác có thể trốn thoát. Các pháp sư ở đây đều nghĩ như vậy.

Trong tình huống như vậy, việc Học viện Truth tự ý tách đoàn như vậy sẽ cực kỳ bất lợi, có người đứng ra khuyên bảo là chuyện đương nhiên.

Tuy nhiên, các pháp sư của Học viện Truth lại có suy nghĩ khác.

"Tại sao chúng ta phải hợp tác với các người? Các người nghĩ mình có đủ tư cách?"

"......."

Khuôn mặt của vị pháp sư trung niên đanh lại. Những lời nói của pháp sư Học viện Truth không khác gì xúc phạm ông ta và các pháp sư khác có mặt ở đây.

"Các vị nói vậy không cảm thấy quá đáng sao?"

"Chúng ta nói sai chỗ nào?"

"Cho dù các vị có kiến thức hay chuyên môn cao, nhưng các vị nên biết có một số lời không nên nói ra."

Không thể phủ nhận rằng Học viện Truth sở hữu đội ngũ pháp sư chuyên môn vượt trội hơn. Nhưng việc công khai khinh thị những người kém chuyên môn hơn ngay chỗ đông người lại là một chuyện khác.

Rimray theo dõi cảnh tượng từ xa, chậc lưỡi lắc đầu.

"Những kẻ tự cao tự đại, ỷ vào kinh nghiệm của bản thân. Sớm muộn gì bọn họ cũng tự chuốc họa vào thân."

"......."

"Nhìn ta như vậy làm gì?"

"... ... Không có gì."

Rudger rời mắt khỏi pháp sư Rimray và nhìn về phía đang phát sinh t·ranh c·hấp. Các pháp sư khác dường như bị những lời nói của Học viện Truth xúc phạm, bọn họ càng ngày càng lớn tiếng. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, bọn họ có thể sẽ rút đũa phép ra và đánh nhau bất cứ lúc nào.

Trong khi mọi người lo lắng theo dõi thì Rudger cẩn thận quan sát các pháp sư của Học viện Truth. Tổng số người của Học viện Truth là hai mươi. Đó là số lượng người tối đa được phép đi lại trong dinh thự. Nếu vậy thì có lẽ họ không liên quan gì đến những kẻ s·át n·hân. Lý do họ cố gắng di chuyển riêng lẻ như thế này có lẽ là do tính kiêu ngạo của họ.

'Thế cũng tốt. Thay vì ngồi đây cùng nhau tìm cách trốn thoát, tốt hơn là nên chia nhau ra.'

May mắn thay, Học viện Truth đã dẫn đầu tách đoàn, Rudger chỉ cần nương theo bọn họ kiếm cớ rời đi là được.

Đúng như Rudger dự đoán, các pháp sư của Học viện Truth rời khỏi hội trường để di chuyển riêng.

Không ai giữ chân họ lại.

Tuy nhiên, hành động của Học viện Truth cũng đủ gây rạn nứt trong nhóm người sống sót.

"Chúng tôi cũng sẽ tách riêng."



"Chúng tôi cũng vậy."

"Dù sao, nếu có quá nhiều người tụ tập cùng nhau thì sẽ gây khó khăn cho cả đoàn."

Những đoàn đội khác cũng bắt đầu chia tách.

"Chúng ta đi thôi."

Cả nhóm rời khỏi hội trường và đi dọc về phía hành lang. Đương nhiên, lần này Arfa là người dẫn đầu.

"Chúng ta vẫn đi đúng hướng phải không?"

Royna Pavlini thận trọng hỏi.

"Nếu chúng ta bị lạc... ... ."

"Đừng có ngớ ngẩn như thế. Arfa biết cách tìm ra vị trí của thư phòng."

"Nhưng bí ẩn của dinh thự... ... ."

"Chỉ vì nó là một điều bí ẩn không có nghĩa là nó toàn năng. Nếu biết cách phân tích dòng chảy và mô hình các căn phòng, những thứ đó sẽ trở thành một công cụ sử dụng hữu ích."

"Ở đây!"

Arfa nói và mở cửa.

"Đúng chỗ này rồi!"

"... Đơn giản vậy sao?... ."

Royna Pavlini ngạc nhiên khi thấy Arfa dễ dàng tìm lại được thư phòng.

Kể cả khi Arfa đã thành công một lần nhưng cô ta vẫn không có lòng tin cậu bé có thể thành công lại lần nữa. Nhưng sự thật trước mắt đã chứng minh cho Royna Pavlini thấy Arfa quả thực có một bộ óc thông minh trong việc phân tích và tính toán.

Lần đầu tiên Arfa thể hiện khả năng của mình là trong trận đấu với con hổ Cheshire. Khi đó, Arfa đã bộc lộ ra loại sức mạnh khủng kh·iếp và nhanh chóng hạ gục con mãnh thú.

Royna Pavlini đã tự hỏi liệu có đứa trẻ nào ở độ tuổi của Arfa có thể làm được điều như vậy không. Chỉ nhiêu đó thôi, Arfa đã có thể trở thành một tài năng to lớn nếu thuận lợi trưởng thành.

Mọi chuyện không dừng lại ở đó, Arfa thậm chí còn có thể ghi nhớ được mọi thứ đã từng nhìn thấy dù chỉ một lần.

Royna Pavlini quả thực muốn thốt lên.

'Rốt cuộc cậu có phải là con người không?'

Tuy nhiên, lý trí cuối cùng đã thành công khiến Royna Pavlini kìm nén lại. Điều tương tự cũng xảy ra với Sempas và Rimray.

Rudger nhìn quanh bên trong thư phòng và lắc đầu trước khung cảnh được sắp xếp gọn gàng.

"Tất cả những cuốn sách chúng ta phân loại trước đó đều đã được để lại vị trí cũ."

Rudger nhìn nhanh vào giá sách. Ngay cả vị trí của những cuốn sách trên giá cũng bị xáo trộn.

Việc phải phân loại lại các cuốn sách sẽ tốn rất nhiều thời gian. Thay vì vậy...

Rudger liền đưa ra một đề xuất khác với kế hoạch ban đầu.

"Tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta hãy tản ra và tìm những cuốn sách của riêng mình."

"Cái gì? Tại sao chúng ta phải tách ra?"

Rimray có chút không vui.

"Chỉ cần mỗi người trong chúng ta đều có thể thực hiện phép thuật [Tìm kiếm] là được. Việc tìm kiếm dàn trải ra sẽ hiệu quả hơn ban đầu."



"... ... Đừng có mong ta sẽ dạy lại phép thuật của mình cho bọn họ."

"Thực ra theo như tôi thấy thì cô Royna Pavlini đã học được cách sử dụng nó rồi."

Nghe những lời này, đôi mắt của vị pháp sư già ngơ ngác hướng về phía Royna Pavlini.

Royna Pavlini không nói gì, cô ta chỉ nhún vai tỏ vẻ rất xin lỗi Rimray.

"... ... Được rồi. Đứa trẻ này cũng là một Lexorer, cô ấy học được cũng không có gì ngạc nhiên."

"Hiện tại chỉ cần dạy cho Sempas là được."

"Được rồi. Cậu muốn làm gì thì làm."

Rimray trả lời thẳng thừng và biến mất sau giá sách.

Sau đó, Rudger đã dạy lại phép thuật [Tìm kiếm] cho Sempas.

"Không quá khó đâu. Đây là một phiên bản đơn giản hơn so với thứ mà hai chúng tôi đã sử dụng, nhưng trong tình huống này thì vẫn khá hữu dụng."

"... ... Quả là một cảm giác kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được dạy phép thuật một cách trực tiếp như vậy."

"Bởi vì đây là tình huống khẩn cấp."

"......."

Sempas không phàn nàn gì nữa. Anh ta nhận ra rằng mình không nên mong đợi một phản ứng thông thường từ người đàn ông trước mặt.

"Cảm ơn vì đã dạy tôi."

"Chúc may mắn!"

Cứ như vậy, Sempas và Royna Pavlini rời đi đến khu vực khác.

Bây giờ chỉ còn lại Rudger và Arfa.

Arfa chợt lên tiếng gọi Rudger.

"Thủ lĩnh, có chuyện gì sao?"

"Cậu nhận ra rồi à, Arfa?"

"Tôi thấy rất kỳ lạ khi thái độ của anh đột nhiên thay đổi. Ban đầu anh định nói gì đó với ông Rimray đúng không?"

"Ừ. Cho đến một lúc trước thì đúng là như vậy."

"Nghĩa là sao?"

"Arfa, có ai theo dõi chúng ta khi chúng ta rời khỏi hội trường và đến đây không?"

Arfa suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

"Không có ai cả."

"Thực ra là có đấy."

Arfa bối rối trước thái độ kỳ lạ của Rudger.

Tuy nhiên, Rudger không trả lời ngay.

Hắn đang quan sát 'người đàn ông' đứng sau lưng mình.

Sắc mặt nhợt nhạt, ánh mắt mờ mịt và không tập trung. Cơ thể người này trong suốt. Đây là người Rudger đã gặp ngay khi bước vào thư phòng này.



Nhưng Arfa không thể nhìn thấy người đàn ông trước mặt Rudger. Royna Pavlini, Rimray và Sempas cũng vậy.

Người đàn ông này chỉ có duy nhất Rudger nhìn thấy được. Giống như khung tranh trong suốt, một trong những bí ẩn của dinh thự. Nhìn vào trang phục này, ông ấy trông giống như một học giả của thời đại trước vậy.

Tại sao người đàn ông này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn?

Lẽ nào ông ấy chính ta tác giả của bản ghi chép tay kia?

Rudger thử hỏi câu đó nhưng người đàn ông không trả lời. Không hiểu sao nhưng Rudger lại có linh cảm mãnh liệt rằng đây chính là tác giả của cuốn sách hắn đã đọc.

Tại sao ông ấy lại xuất hiện trước mặt hắn?

Ông ấy muốn điều gì?

Rudger đứng yên và nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía trước.

........

Người đàn ông thở dài, yếu ớt giơ tay lên và chỉ sang một bên.

Có cái gì ở đó?

Rudger đi theo hướng bàn tay. Khi Rudger đến hướng đã chỉ, người đàn ông lại xuất hiện ở đó như ảo ảnh và chỉ ra một hướng đi mới.

Như thể ông ấy đang dẫn dắt hắn tới nơi cần đến.

Liệu đó có phải là một cái bẫy hay thực sự còn có điều gì khác?

Dù có là bẫy thật thì Rudger cũng dự định sẽ tận mắt nhìn thấy.

Khi đến một địa điểm tận cùng của thư phòng, người đàn ông biến mất vào trong giá sách.

Ở đây?

Rudger đến gần giá sách nơi người đàn ông đã biến mất và xem xét những cuốn sách một cách cẩn thận. Hắn đoán có một mật thất ở vị trí này.

Đây rồi!

Từ khoảng trống trên giá sách, Rudger có thể cảm thấy một luồng không khí mờ nhạt đang lưu thông. Rudger đi theo kết cấu của dòng không khí và chạm vào những cuốn sách nằm gần đó. Cuối cùng, hắn tìm thấy một cuốn sách có kết cấu kỳ lạ.

Khi hắn kéo nhẹ cuốn sách giả xuống, giá sách trượt sang một bên. Một mật thất đột nhiên hiện ra.

"Thủ lĩnh, sao anh biết chỗ này có mật thất vậy?"

Arfa ngạc nhiên hỏi, nhưng Rudger không trả lời. Hắn không thể nói rằng hắn đi theo một linh hồn được. Rudger nhẹ nhàng tiến vào bên trong. Arfa hiểu ý cũng cẩn thận theo sau.

"Chúng ta có cần nói cho những người khác... ... ."

Khi Rudger lắc đầu ra hiệu im lặng, Arfa lập tức ngậm miệng lại. Ngay cả Arfa, người thường không hiểu biết gì, cũng cảm nhận được điều gì đó bất thường trong hành động của Rudger khi che giấu sự thật này với ba người kia.

Mật thất không lớn. Đó chỉ là một văn phòng nhỏ với một chiếc bàn làm việc và những vật dụng linh tinh khác.

Không giống bên trong dinh thự, đồ vật nơi này khá lộn xộn. Không khí bên trong ẩm mốc do bụi bặm tích tụ lâu ngày.

Rudger nhìn thấy một bộ xương ngồi trước bàn làm việc. Linh hồn người đàn ông biến mất mấy phút trước lúc này đang đứng cạnh bộ xương trắng.

"Đây là ông sao?"

Hồn ma nghe được những lời này, khẽ gật đầu rồi biến mất như ảo ảnh.

Rudger lặng lẽ lại gần cái xác.

Có một cuốn sách ở trên bàn. Có lẽ đây chính là thứ hắn cần tìm.

Rudger đang cố gắng lấy cuốn sách, chợt cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Cuốn sách này không hề nhiễm bụi.