Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 379: Không lối thoát (1)




Chương 379: Không lối thoát (1)

[Chúng ta chuẩn bị mọi thứ bí mật nhất có thể, để tránh tai mắt của giáo hội Lumensis, để có thể chắc chắn sẽ gây ra được đòn chí mạng cho đối thủ. Nhưng cuối cùng, số phận đã từ chối ý muốn của chúng ta.]

[Bỗng có một ngày, sinh vật ẩn trong bóng tối đã phản ứng lại với những hành động bên dưới lòng đất. Thứ đó cũng là một sinh vật phải ẩn nấp khỏi tầm mắt của giáo hội Lumensis giống như chúng ta. Chúng ta gọi những sinh vật đó là ác quỷ.]

Đọc đến đây, trong đầu Rudger ngay lập tức nhớ đến Cây Thế Giới đ·ã c·hết bên dưới lòng thủ đô Lindebrugne và con quỷ Basara bị phong ấn.

Hóa ra câu chuyện của thời đại trước còn phức tạp hơn những gì Rudger và Eileen suy đoán. Lực lượng chống lại Giáo hội Lumensis có lẽ không chỉ riêng vương quốc tiền nhiệm mà là tập hợp của rất nhiều thế lực lớn lên đến quy mô liên quốc gia.

Bọn họ đã bí mật xây dựng cơ sở khổng lồ dưới lòng đất, hợp tác với gia tộc Plante để phát triển Cây Thế Giới mới.

'Vậy thì kế tiếp hẳn là cuộc t·ấn c·ông của Basara.'

[Ác quỷ ghét Giáo hội Lumensis. Chúng ta cũng vậy, nhưng hai bên chưa từng có ý định hợp tác. Bởi vì ác quỷ ghét toàn thể nhân loại. Mọi thứ cuối cùng dẫn đến một trận chiến không thể tránh khỏi.]

[Vô số chiến binh và những người được chọn đã ngã xuống. Lực lượng của con quỷ quá mạnh, chúng ta gần như bất lực trước nó. Nhưng không ai bỏ cuộc.]

[Sau một cuộc chiến khốc liệt, con quỷ rốt cuộc cũng bị phong ấn trong rễ của Cây Thế Giới. Nhưng kể cả như vậy, không ai trong chúng ta coi đó là một chiến thắng. Cái giá phải trả để đánh bại con quỷ quá lớn.]

[Giáo hội Lumensis đã phát giác ra mọi chuyện. Bọn chúng hành động quá nhanh, chúng phế truất nhà vua. Những người sống sót phải chạy trốn. Ta cũng vậy. Nhưng dù chúng ta có chạy trốn đến đâu thì những kẻ truy đuổi cũng có thể lần theo dấu vết. Lực lượng truy lùng dị giáo của Lumensis kiên trì như những con chó săn. Không có nơi nào trên lục địa này an toàn nữa.]

Rudger lật sang trang tiếp theo.

[Ngay cả khi viết những dòng này, ta vẫn cảm thấy rằng những kẻ truy đuổi đang đến gần hơn. Bây giờ chỉ còn một đường sống cho chúng ta. Chúng ta đang đến một vùng đất cấm kỵ, nơi chưa từng có ai sống sót quay trở lại. Thật trùng hợp, hôm nay lại là ngày mà sức mạnh bí ẩn diễn ra tại vùng đất đó suy yếu. Nếu không phải bây giờ thì sẽ không có cơ hội nào nữa.]

Những người bị Giáo hội Lumensis truy đuổi cuối cùng đã tiến vào Lưu vực Kasar.

Rudger nhận ra rằng cuốn sách đã gần hết. Hắn cẩn thận đọc kỹ những trang còn lại.

[Vùng đất cấm kỵ thực sự là một nơi nguy hiểm xứng đáng với tên gọi của nó. Tất cả đồng đội đi cùng ta đều nghĩ như vậy. Những người sống sót sau cuộc rượt đuổi khủng kh·iếp đ·ã c·hết một cách bất lực trước vô số t·hảm h·ọa xảy ra ở vùng đất cấm. Chúng ta đã kiệt sức. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, ta e rằng mình sẽ c·hết đi mà không để lại bất kỳ dấu vết gì.]

Soạt.

Rudger lật không ngừng.

[Và trong bất chợt, chúng ta đã nhìn thấy một dinh thự không phù hợp đứng sừng sững trong màn sương mù dày đặc. Một phong cách kiến ​​trúc chưa từng thấy trước đây. Nhưng nó chắc chắn được xây dựng bởi một người nào đó. Chúng ta điên cuồng chạy về hướng dinh thự. Và rồi chúng ta đã gặp được chủ nhân của nơi này.]

[Chủ nhân của dinh thự là một ông lão. Ông ấy sống một mình trong ngôi dinh thự rộng lớn này và rất vui mừng chào đón chúng ta - những vị khách lạ mặt. Ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ông lão này cũng từng là người lưu lạc như chúng ta. Ông ấy là một vị pháp sư tài năng và có kiến thức sâu rộng.]

[Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là vị chủ nhân hiện tại không phải là người còn sống. Vị pháp sư này hiện giờ chỉ còn tồn tại dưới dạng ý thức. Dù sao thì đó cũng là một chuyện may mắn, ông ấy không có chút thù địch nào với chúng ta.]

[Khi ở tại dinh thự, chúng ta đã quyết định rằng không thể ra ngoài được nữa. Ta chắc chắn sẽ dần c·hết đi ở đây, nhưng ta không hối hận. Điều hối tiếc nhất còn lại chính là kế hoạch vĩ đại của vương quốc đã không thể thành công. Lực lượng của Lumensis hiện tại quá mạnh, không có cách nào chống lại bọn chúng. Ta chỉ có thể ký thác hy vọng vào hậu thế một ngày nào đó có thể phát giác ra những thứ chúng ta đang làm dang dở và tiếp tục hoàn thành nó.]

[Chúng ta đã được chủ nhân giao phó lại dinh thự. Chắc chắn một ngày nào đó sẽ có người đến đây. Những người được chọn, những pháp sư có năng lực giải quyết những bí ẩn luôn tồn tại ở mọi thời đại. Nhưng lũ chó săn bẩn thỉu của Giáo hội Lumensis cũng có thể đến. Vì vậy, để tránh cho việc không mong muốn xảy ra, chúng ta phải sắp xếp trước mọi chuyện.]

[Sử dụng sức mạnh của dinh thự, các quy tắc đã được tạo ra, khu trại được dựng lên và một rào chắn được hoàn thành bao phủ toàn bộ khu thung lũng sương mù. Các biện pháp có thể đều đã được thực hiện để ngăn chặn việc x·âm p·hạm vào thư phòng chứa sách. Người không đủ tiêu chuẩn sẽ không thể đọc được bản ghi chép này.]

[Ta đã chuẩn bị xong mọi chuyện trước khi nhắm mắt xuôi tay, nhưng ta vẫn không khỏi cảm thấy tiếc nuối. Hiện vật quan trọng nhất đã được chia thành bảy mảnh.]

Đôi mắt của Rudger mở to.

[Đồng đội của ta mỗi người đã mang theo một mảnh và rải chúng khắp thế giới, ta lo lắng không biết họ có giấu chúng đúng cách hay không. Rất có thể chúng đã thất lạc vào tay những tên thuật sĩ. Ta cũng lo lắng về mảnh mà tộc yêu tinh đã lấy đi.]

[Nhưng ngay cả khi lo lắng thế này thì ta cũng chẳng thể làm gì được. Cuối cùng, số phận cũng không ủng hộ cho chúng ta. Phần còn lại chỉ có thể để lại cho hậu thế. Người hậu thế tài năng, khi bạn đọc được bản ghi chép của ta, ta chắc chắn đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa. Tuy nhiên, ý chí muốn đạt được tự do của chúng ta vĩnh viễn bất diệt.]

Cuốn sách kết thúc ở những dòng chữ cuối cùng đó, nhưng Rudger vẫn không thể rời mắt khỏi những trang giấy trên tay.

Những cảm xúc khó diễn tả bằng lời cứ quẩn quanh trong đầu hắn. Rudger run rẩy lấy ra một mảnh Thánh tích từ túi trong và kiểm tra nó.

Bảy miếng.

Những mảnh vỡ rải rác khắp nơi.

Một thứ có thể giúp họ đạt được tự do.

Rudger ghì chặt mảnh vỡ trong tay, không biết nên vui hay giận trước số phận kỳ lạ này.

Bỏ những mảnh vỡ vào lại túi, Rudger trả cuốn sách về vị trí ban đầu.

Dù chỉ là một bản ghi chép vắn tắt nhưng nó đã mô tả lại gọn gàng rất nhiều chuyện quan trọng. Những nghi vấn không có lời giải lúc này đều đã được xâu chuỗi lại với nhau.

Rudger hối hận vì sao mãi đến tận bây giờ bản thân mới tới nơi này, nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm vì giờ đây đã sáng tỏ được nhiều điều.

Bản ghi chép nói rằng tộc yêu tinh đã lấy đi một trong bảy mảnh vỡ. Điều đó có nghĩa là món đồ hắn đang tìm kiếm khả năng cao ở Vương quốc Yêu tinh.

Vương quốc của yêu tinh.



Một nơi còn tệ hơn cả Bảo khố của Đế quốc. Tộc yêu tinh hiện tại đã hoàn toàn c·ách l·y với nhân loại. Khó khăn hơn nữa là Benmint, một Đệ Nhất trong tổ chức hiện tại lại đang nắm quyền một trong bảy đại gia tộc lớn mạnh nhất của Vương quốc yêu tinh.

Hắn cần cân nhắc thật kỹ đối sách để có thể lẻn vào trong trót lọt.

Rudger nghĩ xong liền lấy ra một cuốn sách khác. Không cần thiết phải nói sự thật về cuốn sách này cho bất cứ ai.

Hắn vẫn còn thông tin cần tìm. Một manh mối về sức mạnh ma pháp phi thuộc tính. Đây mới là mục đích ban đầu của chuyến đi lần này.

'Số lượng còn lại nhiều quá.'

Tốc độ đọc của một số thành viên khác trong nhóm chậm hơn đáng kể. Trong một số trường hợp khó giải thích, bọn họ thậm chí còn yêu cầu Rudger chỉ cho họ cách đọc.

Kết quả là, tiến độ bắt đầu trở nên chậm chạp, nhóm người thậm chí không thể đọc hết được số lượng mục tiêu đã đề ra trong ngày.

!!!!!!

Ánh mắt của mọi người lập tức hướng về Rimray khi âm thanh kỳ lạ phát ra từ cơ thể ông ta.

Rimray lấy ra một chiếc đồng hồ trong áo choàng của mình.

"Trở về thôi."

"Đến giờ rồi sao?"

Royna Pavlini ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách. Trong phòng làm việc không có đồng hồ hay cửa sổ nên cô ta không thể biết thời gian bên ngoài đang là lúc nào.

Chắc hẳn Rimray đã hẹn giờ trước khi đến đây.

"Chúng ta phải ra ngoài ngay bây giờ."

"Vẫn còn những cuốn sách tôi chưa đọc."

"Ngày mai hãy tiếp tục."

Royna Pavlini nhịn không được, nhưng cô ta cũng không thể lớn tiếng nói muốn ở lại trong dinh thự.

Cuối cùng cả nhóm rời khỏi thư phòng và đi ra hành lang.

"Có ai biết đường ra không?"

"Tìm kiếm một căn phòng cụ thể thì khó chứ tìm cửa ra thì dễ."

Không có chuyện gì xảy ra ở hành lang nên nhóm người chỉ cần đi thẳng.

Khi đến một khu hành lang mới, năm người nhìn thấy những pháp sư khác. Đối phương cũng vô cùng thận trọng khi chạm mặt nhóm người Rudger.

Bên trong dinh thự sẽ chỉ có cuộc cạnh tranh xem ai có thể thu được lượng kiến ​​thức nhiều nhất. Nếu cứ nghĩ theo chiều hướng này, việc g·iết người hoàn toàn có thể xảy ra.

Ngay cả khi như vậy, các quy tắc bên trong dinh thự dường như cũng ủng hộ những sự việc này. Bên ngoài sẽ chẳng bao giờ biết được bên trong dinh thự đã xảy ra những chuyện gì, nếu có ai đó m·ất t·ích, mọi người cũng sẽ chỉ đơn thuần nghĩ vị pháp sư xấu số nọ đã bị một hiện tượng kỳ lạ trong dinh thự nuốt chửng.

Nhóm của Rudger cũng nâng cao cảnh giác khi chạm trán những pháp sư khác.

Khi nhóm người đến lối ra của dinh thự, những gì họ nhìn thấy là các pháp sư khác đang nhìn chằm chằm vào một cánh cửa đóng kín, không biết phải làm gì.

"Chuyện gì thế?"

Royna Pavlini tò mò hỏi.

Ai nấy xung quanh đều có biểu cảm cực kỳ hoảng sợ và bối rối.

"Dừng lại! Tất cả tách nhau ra!"

"Đừng tụ tập quá hai mươi người!"

"Giữ khoảng cách và lùi lại!"

Hành lang là không gian áp dụng 'quy tắc' nên dù có gặp người bên trong cũng không được phép tụ tập đông người.

Nhóm năm người Rudger không còn lựa chọn nào khác đành đứng một chỗ khuất phía xa.

Đôi tai nhạy bén của Arfa cuối cùng cũng bắt được tin tức đằng trước.

"Hình như có gì đó không ổn."

Bốn người còn lại đều tập trung vào Arfa.

Arfa kể lại chính xác cho cả nhóm những gì cậu đã nghe được.



"Cửa của dinh thự bị khóa và không mở được."

[Chúng ta chuẩn bị mọi thứ bí mật nhất có thể, để tránh tai mắt của giáo hội Lumensis, để có thể chắc chắn sẽ gây ra được đòn chí mạng cho đối thủ. Nhưng cuối cùng, số phận đã từ chối ý muốn của chúng ta.]

[Bỗng có một ngày, sinh vật ẩn trong bóng tối đã phản ứng lại với những hành động bên dưới lòng đất. Thứ đó cũng là một sinh vật phải ẩn nấp khỏi tầm mắt của giáo hội Lumensis giống như chúng ta. Chúng ta gọi những sinh vật đó là ác quỷ.]

Đọc đến đây, trong đầu Rudger ngay lập tức nhớ đến Cây Thế Giới đ·ã c·hết bên dưới lòng thủ đô Lindebrugne và con quỷ Basara bị phong ấn.

Hóa ra câu chuyện của thời đại trước còn phức tạp hơn những gì Rudger và Eileen suy đoán. Lực lượng chống lại Giáo hội Lumensis có lẽ không chỉ riêng vương quốc tiền nhiệm mà là tập hợp của rất nhiều thế lực lớn lên đến quy mô liên quốc gia.

Bọn họ đã bí mật xây dựng cơ sở khổng lồ dưới lòng đất, hợp tác với gia tộc Plante để phát triển Cây Thế Giới mới.

'Vậy thì kế tiếp hẳn là cuộc t·ấn c·ông của Basara.'

[Ác quỷ ghét Giáo hội Lumensis. Chúng ta cũng vậy, nhưng hai bên chưa từng có ý định hợp tác. Bởi vì ác quỷ ghét toàn thể nhân loại. Mọi thứ cuối cùng dẫn đến một trận chiến không thể tránh khỏi.]

[Vô số chiến binh và những người được chọn đã ngã xuống. Lực lượng của con quỷ quá mạnh, chúng ta gần như bất lực trước nó. Nhưng không ai bỏ cuộc.]

[Sau một cuộc chiến khốc liệt, con quỷ rốt cuộc cũng bị phong ấn trong rễ của Cây Thế Giới. Nhưng kể cả như vậy, không ai trong chúng ta coi đó là một chiến thắng. Cái giá phải trả để đánh bại con quỷ quá lớn.]

[Giáo hội Lumensis đã phát giác ra mọi chuyện. Bọn chúng hành động quá nhanh, chúng phế truất nhà vua. Những người sống sót phải chạy trốn. Ta cũng vậy. Nhưng dù chúng ta có chạy trốn đến đâu thì những kẻ truy đuổi cũng có thể lần theo dấu vết. Lực lượng truy lùng dị giáo của Lumensis kiên trì như những con chó săn. Không có nơi nào trên lục địa này an toàn nữa.]

Rudger lật sang trang tiếp theo.

[Ngay cả khi viết những dòng này, ta vẫn cảm thấy rằng những kẻ truy đuổi đang đến gần hơn. Bây giờ chỉ còn một đường sống cho chúng ta. Chúng ta đang đến một vùng đất cấm kỵ, nơi chưa từng có ai sống sót quay trở lại. Thật trùng hợp, hôm nay lại là ngày mà sức mạnh bí ẩn diễn ra tại vùng đất đó suy yếu. Nếu không phải bây giờ thì sẽ không có cơ hội nào nữa.]

Những người bị Giáo hội Lumensis truy đuổi cuối cùng đã tiến vào Lưu vực Kasar.

Rudger nhận ra rằng cuốn sách đã gần hết. Hắn cẩn thận đọc kỹ những trang còn lại.

[Vùng đất cấm kỵ thực sự là một nơi nguy hiểm xứng đáng với tên gọi của nó. Tất cả đồng đội đi cùng ta đều nghĩ như vậy. Những người sống sót sau cuộc rượt đuổi khủng kh·iếp đ·ã c·hết một cách bất lực trước vô số t·hảm h·ọa xảy ra ở vùng đất cấm. Chúng ta đã kiệt sức. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, ta e rằng mình sẽ c·hết đi mà không để lại bất kỳ dấu vết gì.]

Soạt.

Rudger lật không ngừng.

[Và trong bất chợt, chúng ta đã nhìn thấy một dinh thự không phù hợp đứng sừng sững trong màn sương mù dày đặc. Một phong cách kiến ​​trúc chưa từng thấy trước đây. Nhưng nó chắc chắn được xây dựng bởi một người nào đó. Chúng ta điên cuồng chạy về hướng dinh thự. Và rồi chúng ta đã gặp được chủ nhân của nơi này.]

[Chủ nhân của dinh thự là một ông lão. Ông ấy sống một mình trong ngôi dinh thự rộng lớn này và rất vui mừng chào đón chúng ta - những vị khách lạ mặt. Ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ông lão này cũng từng là người lưu lạc như chúng ta. Ông ấy là một vị pháp sư tài năng và có kiến thức sâu rộng.]

[Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là vị chủ nhân hiện tại không phải là người còn sống. Vị pháp sư này hiện giờ chỉ còn tồn tại dưới dạng ý thức. Dù sao thì đó cũng là một chuyện may mắn, ông ấy không có chút thù địch nào với chúng ta.]

[Khi ở tại dinh thự, chúng ta đã quyết định rằng không thể ra ngoài được nữa. Ta chắc chắn sẽ dần c·hết đi ở đây, nhưng ta không hối hận. Điều hối tiếc nhất còn lại chính là kế hoạch vĩ đại của vương quốc đã không thể thành công. Lực lượng của Lumensis hiện tại quá mạnh, không có cách nào chống lại bọn chúng. Ta chỉ có thể ký thác hy vọng vào hậu thế một ngày nào đó có thể phát giác ra những thứ chúng ta đang làm dang dở và tiếp tục hoàn thành nó.]

[Chúng ta đã được chủ nhân giao phó lại dinh thự. Chắc chắn một ngày nào đó sẽ có người đến đây. Những người được chọn, những pháp sư có năng lực giải quyết những bí ẩn luôn tồn tại ở mọi thời đại. Nhưng lũ chó săn bẩn thỉu của Giáo hội Lumensis cũng có thể đến. Vì vậy, để tránh cho việc không mong muốn xảy ra, chúng ta phải sắp xếp trước mọi chuyện.]

[Sử dụng sức mạnh của dinh thự, các quy tắc đã được tạo ra, khu trại được dựng lên và một rào chắn được hoàn thành bao phủ toàn bộ khu thung lũng sương mù. Các biện pháp có thể đều đã được thực hiện để ngăn chặn việc x·âm p·hạm vào thư phòng chứa sách. Người không đủ tiêu chuẩn sẽ không thể đọc được bản ghi chép này.]

[Ta đã chuẩn bị xong mọi chuyện trước khi nhắm mắt xuôi tay, nhưng ta vẫn không khỏi cảm thấy tiếc nuối. Hiện vật quan trọng nhất đã được chia thành bảy mảnh.]

Đôi mắt của Rudger mở to.

[Đồng đội của ta mỗi người đã mang theo một mảnh và rải chúng khắp thế giới, ta lo lắng không biết họ có giấu chúng đúng cách hay không. Rất có thể chúng đã thất lạc vào tay những tên thuật sĩ. Ta cũng lo lắng về mảnh mà tộc yêu tinh đã lấy đi.]

[Nhưng ngay cả khi lo lắng thế này thì ta cũng chẳng thể làm gì được. Cuối cùng, số phận cũng không ủng hộ cho chúng ta. Phần còn lại chỉ có thể để lại cho hậu thế. Người hậu thế tài năng, khi bạn đọc được bản ghi chép của ta, ta chắc chắn đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa. Tuy nhiên, ý chí muốn đạt được tự do của chúng ta vĩnh viễn bất diệt.]

Cuốn sách kết thúc ở những dòng chữ cuối cùng đó, nhưng Rudger vẫn không thể rời mắt khỏi những trang giấy trên tay.

Những cảm xúc khó diễn tả bằng lời cứ quẩn quanh trong đầu hắn. Rudger run rẩy lấy ra một mảnh Thánh tích từ túi trong và kiểm tra nó.

Bảy miếng.

Những mảnh vỡ rải rác khắp nơi.

Một thứ có thể giúp họ đạt được tự do.

Rudger ghì chặt mảnh vỡ trong tay, không biết nên vui hay giận trước số phận kỳ lạ này.

Bỏ những mảnh vỡ vào lại túi, Rudger trả cuốn sách về vị trí ban đầu.

Dù chỉ là một bản ghi chép vắn tắt nhưng nó đã mô tả lại gọn gàng rất nhiều chuyện quan trọng. Những nghi vấn không có lời giải lúc này đều đã được xâu chuỗi lại với nhau.

Rudger hối hận vì sao mãi đến tận bây giờ bản thân mới tới nơi này, nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm vì giờ đây đã sáng tỏ được nhiều điều.



Bản ghi chép nói rằng tộc yêu tinh đã lấy đi một trong bảy mảnh vỡ. Điều đó có nghĩa là món đồ hắn đang tìm kiếm khả năng cao ở Vương quốc Yêu tinh.

Vương quốc của yêu tinh.

Một nơi còn tệ hơn cả Bảo khố của Đế quốc. Tộc yêu tinh hiện tại đã hoàn toàn c·ách l·y với nhân loại. Khó khăn hơn nữa là Benmint, một Đệ Nhất trong tổ chức hiện tại lại đang nắm quyền một trong bảy đại gia tộc lớn mạnh nhất của Vương quốc yêu tinh.

Hắn cần cân nhắc thật kỹ đối sách để có thể lẻn vào trong trót lọt.

Rudger nghĩ xong liền lấy ra một cuốn sách khác. Không cần thiết phải nói sự thật về cuốn sách này cho bất cứ ai.

Hắn vẫn còn thông tin cần tìm. Một manh mối về sức mạnh ma pháp phi thuộc tính. Đây mới là mục đích ban đầu của chuyến đi lần này.

'Số lượng còn lại nhiều quá.'

Tốc độ đọc của một số thành viên khác trong nhóm chậm hơn đáng kể. Trong một số trường hợp khó giải thích, bọn họ thậm chí còn yêu cầu Rudger chỉ cho họ cách đọc.

Kết quả là, tiến độ bắt đầu trở nên chậm chạp, nhóm người thậm chí không thể đọc hết được số lượng mục tiêu đã đề ra trong ngày.

!!!!!!

Ánh mắt của mọi người lập tức hướng về Rimray khi âm thanh kỳ lạ phát ra từ cơ thể ông ta.

Rimray lấy ra một chiếc đồng hồ trong áo choàng của mình.

"Trở về thôi."

"Đến giờ rồi sao?"

Royna Pavlini ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách. Trong phòng làm việc không có đồng hồ hay cửa sổ nên cô ta không thể biết thời gian bên ngoài đang là lúc nào.

Chắc hẳn Rimray đã hẹn giờ trước khi đến đây.

"Chúng ta phải ra ngoài ngay bây giờ."

"Vẫn còn những cuốn sách tôi chưa đọc."

"Ngày mai hãy tiếp tục."

Royna Pavlini nhịn không được, nhưng cô ta cũng không thể lớn tiếng nói muốn ở lại trong dinh thự.

Cuối cùng cả nhóm rời khỏi thư phòng và đi ra hành lang.

"Có ai biết đường ra không?"

"Tìm kiếm một căn phòng cụ thể thì khó chứ tìm cửa ra thì dễ."

Không có chuyện gì xảy ra ở hành lang nên nhóm người chỉ cần đi thẳng.

Khi đến một khu hành lang mới, năm người nhìn thấy những pháp sư khác. Đối phương cũng vô cùng thận trọng khi chạm mặt nhóm người Rudger.

Bên trong dinh thự sẽ chỉ có cuộc cạnh tranh xem ai có thể thu được lượng kiến ​​thức nhiều nhất. Nếu cứ nghĩ theo chiều hướng này, việc g·iết người hoàn toàn có thể xảy ra.

Ngay cả khi như vậy, các quy tắc bên trong dinh thự dường như cũng ủng hộ những sự việc này. Bên ngoài sẽ chẳng bao giờ biết được bên trong dinh thự đã xảy ra những chuyện gì, nếu có ai đó m·ất t·ích, mọi người cũng sẽ chỉ đơn thuần nghĩ vị pháp sư xấu số nọ đã bị một hiện tượng kỳ lạ trong dinh thự nuốt chửng.

Nhóm của Rudger cũng nâng cao cảnh giác khi chạm trán những pháp sư khác.

Khi nhóm người đến lối ra của dinh thự, những gì họ nhìn thấy là các pháp sư khác đang nhìn chằm chằm vào một cánh cửa đóng kín, không biết phải làm gì.

"Chuyện gì thế?"

Royna Pavlini tò mò hỏi.

Ai nấy xung quanh đều có biểu cảm cực kỳ hoảng sợ và bối rối.

"Dừng lại! Tất cả tách nhau ra!"

"Đừng tụ tập quá hai mươi người!"

"Giữ khoảng cách và lùi lại!"

Hành lang là không gian áp dụng 'quy tắc' nên dù có gặp người bên trong cũng không được phép tụ tập đông người.

Nhóm năm người Rudger không còn lựa chọn nào khác đành đứng một chỗ khuất phía xa.

Đôi tai nhạy bén của Arfa cuối cùng cũng bắt được tin tức đằng trước.

"Hình như có gì đó không ổn."

Bốn người còn lại đều tập trung vào Arfa.

Arfa kể lại chính xác cho cả nhóm những gì cậu đã nghe được.

"Cửa của dinh thự bị khóa và không mở được."