Chương 349: Nguy cơ (2)
Pacius đang quỳ gối trước mặt Đại Công chúa. Eileen một tay chống cằm, tùy ý hỏi.
"Có tin tức gì sao?"
"Nhóm người của Thánh quốc cho đến nay vẫn chưa có động thái gì bất thường. Có vẻ như họ không có ý định khiêu khích chúng ta."
"Tiếp tục theo dõi sát sao. Mấy kẻ đó nếu sơ sảy rất có thể sẽ làm ra những chuyện chúng ta không ngờ đến."
"Thần tuân lệnh."
Hiện tại, một phái đoàn do linh mục Lemria dẫn đầu đang tiến vào đường cống ngầm để tìm kiếm dấu vết khả nghi. Tuy Eileen đã đi trước một bước xóa sạch mọi dấu vết liên quan nhưng không thể không tính đến trường hợp đối phương vẫn có thể tìm được gì đó.
"Được rồi. Còn chuyện gì khác không?"
"Thần vừa nhận được tin nhắn từ người tiền nhiệm."
"Hửm?"
Ánh mắt Eileen trở nên thích thú khi nghe tin Rudger đột nhiên liên lạc với mình. Chắc chắn phải có chuyện gì đó xảy ra ở Theon mới khiến anh ta làm như vậy.
"Anh ta cần gì?"
"Giáo sư Rudger muốn chúng ta gia tăng tài trợ cho Theon."
"?!"
Trong một khoảnh khắc, Eileen tưởng mình đã nghe nhầm.
"Đầu đuôi câu chuyện như thế nào?"
"Gần đây, dường như có một giao dịch ngầm đã xảy ra giữa các nhà đầu tư của Theon. Hơn một phần ba người đã đồng loạt có ý định rút vốn. Bọn họ đồng thời gây áp lực lên hiệu trưởng Elisa Willow với điều kiện trao đổi là quyền can thiệp vào nội bộ học viện."
Eileen nở nụ cười chế giễu.
"Một lũ linh cẩu chớp thời cơ rất đúng lúc."
"Đó vốn dĩ là bản chất của thương nhân. Tình hình hiện tại cũng không quá bất ngờ."
"Vấn đề duy nhất những kẻ đó không nghĩ đến là liệu chúng có nuốt trôi nổi thứ mà chúng coi là con mồi không. Haha."
"Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, tài chính của Theon sẽ rơi vào khủng hoảng."
Eileen lạnh nhạt lên tiếng.
"Chỉ cần không phải ngu ngốc thì những kẻ đó chắc hẳn đã chuẩn bị trước nội gián bên trong Theon."
"Theo những gì thần điều tra được thì những nhà đầu tư có ý định rút vốn đã thành lập một liên minh bí mật tạm thời. Bọn họ có lẽ đánh cược khá nhiều vào cơ hội lần này."
Pacius hỏi ý định của Eileen.
"Công chúa nghĩ sao về lời đề nghị đó?"
Nếu là bình thường, Eileen sẽ không ra tay trợ giúp. Mặc dù Theon nằm trong lãnh thổ của Đế quốc nhưng nó là một khu vực tự trị riêng biệt nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của Hoàng gia.
Eileen cũng nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ biến Theon thành của riêng mình dù việc đó trước mắt sẽ rất khó thực hiện, nếu như không muốn nói đó là một mục tiêu gần như bất khả thi.
Trong tình hình nguy cấp hiện tại Theon gặp phải, lựa chọn tốt nhất chính là giữ thái độ trung lập và yên lặng quan sát thay vì ra tay giúp đỡ. Nếu những thương nhân kia thành công lấy được một phần quyền lực trong Theon thì câu chuyện đằng sau khá đơn giản. Cô ta chỉ cần kiểm soát những kẻ này và chiếm đoạt quyền kiểm soát của chúng thay vì phải đối đầu trực tiếp với cao tầng học viện.
Tuy nhiên, Rudger hiện tại lại liên lạc với cô ta nhờ giúp đỡ.
"Anh ta nói gì về cái giá của giao dịch này?"
"Thực ra, tin tức đến tay chúng ta thậm chí còn không thể coi là một yêu cầu giao dịch. Đó chỉ là một gợi ý thôi."
"Đúng là một tên ngạo mạn."
"Giáo sư Rudger nói rằng sẽ giúp đỡ tăng cường ảnh hưởng của Hoàng gia ở Theon nếu chúng ta tăng tài trợ cho học viện."
"Hahaha!"
Khoảnh khắc Eileen nghe thấy điều đó, cô ta không thể nhịn được cười.
"Dám sử dụng danh tiếng của Hoàng gia đối phó với đám linh cẩu đó, anh ta gánh vác nổi sao?"
"Nhìn tình huống hiện tại thì không giống suy đoán của chúng ta cho lắm."
"Kể cả ta có ra tay giúp đỡ thì 30% vẫn là quá nhiều."
Tất nhiên, nếu ngân khố của Đế quốc được mở ra thì bọn họ có thể hỗ trợ nhưng Eileen không cảm thấy cái giá đối phương đưa ra xứng đáng. Cô ta sẽ không làm gì bản thân không có lợi.
"Đối phương nói rằng không cần Hoàng gia phải chi trả toàn bộ 30%."
"Cái gì?"
Lông mày của Eileen hơi nhướn lên.
Pacius thuật lại chính xác những gì bản thân nhận được.
"Giáo sư Rudger chỉ yêu cầu chúng ta tài trợ thêm 5%."
Chỉ 5%?
Xét đến ngân sách hàng năm của Theon thì 5% cũng không phải là số tiền nhỏ. Tuy nhiên, Eileen vẫn không lý giải được đối phương sẽ lo liệu số tiền còn lại như thế nào.
Eileen dùng ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn và bắt đầu suy tính.
Pacius biết Eileen đang cân nhắc mọi việc một cách nghiêm túc nên kiên nhẫn chờ đợi.
Sự im lặng không biết đã kéo dài bao lâu.
Sau khi tính toán xong, đôi môi của Eileen mấp máy.
"Thỏa thuận này không có hại gì cho chúng ta."
"Đúng là vậy."
Pacius gật đầu đồng tình.
Vào thời điểm Theon gặp nguy hiểm, việc hoàng thất tung ra nhiều tiền hơn để hỗ trợ sẽ trực tiếp mang lại lợi ích cho hoàng gia. Số tiền này sẽ khiến bọn họ trở thành nhà đầu tư lớn nhất của Theon và khuếch đại sự ảnh hưởng của Hoàng gia trong học viện Theon.
Cơ hội này rất hấp dẫn đối với Eileen.
Cha của cô ta hiện chỉ cung cấp một số tiền nhất định cho Theon nhưng lại không mong đợi sự trung thành hay phục tùng từ họ. Eileen không thích điều này. Vì vậy, chỉ cần có cơ hội, cô ta đều sẽ cố gắng tăng cường ảnh hưởng của mình bằng mọi cách.
Tuy nhiên, cơ hội bản thân tự mình tạo ra rất khác với cơ hội người khác tự nguyện cung cấp. Eileen không thích thái độ cái tên xảo quyệt kia đưa ra lời đề nghị như thể đang ban phát cơ hội cho mình. Tên đó biết trước dù không thoải mái nhưng cô ta chắc chắn cũng sẽ không từ chối.
Thật mất hứng!
"Hồi âm cho tên đó bảo rằng chúng ta chấp nhận lời đề nghị."
"Người có vẻ không vui."
"Cái kẻ vô vị đó đã đoán trước được đáp án của ta. Không có chút thú vị nào!"
"........."
"Ta chỉ tò mò anh ta sẽ lấp đầy số tiền còn lại kia như thế nào?"
"À cái đấy thì...."
Pacius nói với giọng điệu rằng đó không phải là vấn đề lớn.
"Giáo sư Rudger nói rằng bản thân có thể tự mình cung cấp số tiền còn lại."
"........."
"....Vậy sao?......"
* * *
"Anh rốt cuộc đã làm như thế nào vậy?"
Ngày tiếp theo.
Elisa Willow đang ngồi uống trà trong phòng làm việc của Rudger.
"Ý ngài là gì?"
Rudger ngước mặt lên khỏi đống tài liệu, chậm rãi tháo cặp kính xuống.
"Ta đang nói về số tiền đầu tư."
À.
"Tôi chỉ đơn giản là đi tìm một nhà đầu tư mới thôi."
"........."
"Vấn đề là sao anh có thể tìm được người mới chỉ vỏn vẹn trong một ngày? Hơn nữa, 25% ngân sách năm nay còn được chi trả ngay lập tức."
Elisa Willow hỏi, trên mặt lộ ra cảm xúc bất thường.
"Người tên 'Oliver' này rốt cuộc là ai vậy?"
"Đó là chủ sở hữu của Khu phố Hoàng Gia đang phát triển nhanh chóng gần đây. Có thể coi anh ta là người giàu có nhất Leathervelk hiện tại."
"Là nhân vật 'Ông chủ' mọi người hay nhắc đến sao?"
"Ngài cũng biết danh xưng đó?"
"Đó là danh nhân ai ai cũng nhắc đến dạo gần đây. Ta muốn không biết cũng khó."
"Có vấn đề gì không?"
"... ... ."
Thật khó để miêu tả cảm giác hiện tại. Nếu là người đứng đầu khu phố sầm uất nhất Leathervelk hiện tại thì Elisa Willow có thể yên tâm về khoản đầu tư mới này hoàn toàn là tiền hợp pháp. Đây quả là một nhà đầu tư lớn và cực kỳ vững mạnh.
Tuy nhiên, hiệu trưởng vẫn không thể xóa đi được cảm giác kỳ quái đeo bám mình. Mọi chuyện có vẻ hợp lý nhưng lại có gì đó rất không bình thường.
"Người đó muốn gì từ chúng ta?"
"Bọn họ yêu cầu độc quyền cho các vật phẩm ma thuật do các nhà đầu tư hiện tại đã rút lui nắm giữ."
"Đó là một yêu cầu hợp lý. Ít nhất thì người đó vẫn tốt hơn những kẻ kia."
"Phần còn lại sẽ do hiệu trưởng quyết định. Nếu có gì cần, ngài có thể báo lại để tôi chuyển lời."
"Được rồi."
Rudger nhìn người đối diện, lắc đầu nói.
"Ngài có vẻ không mong muốn nhận được những sự giúp đỡ thuần túy."
Elisa Willow bật cười.
"Trên đời này không có thứ gì là miễn phí cả. Đặc biệt, khi đã lên đến vị trí của ta thì mọi chuyện còn phức tạp hơn rất nhiều. Nếu ta tùy ý nhận sự giúp đỡ của người khác thì chính là đang không làm tròn trách nhiệm của bản thân với những người bên dưới."
Rudger mỉm cười coi như chấp nhận câu trả lời này. Đôi mắt của hắn sáng lên sau cặp kính.
"Lúc này, tôi khá tò mò phản ứng của những nhà đầu tư kia sau khi nhận được tin tức lần này."
* * *
Người đàn ông vừa thưởng thức rượu vừa ngắm cảnh ngoài cửa sổ trong ngôi nhà sang trọng của mình.
Cho dù hiệu trưởng có cố gắng trì hoãn việc đàm phán thì cuối cùng cô ta cũng sẽ không thể từ chối yêu cầu của bọn họ.
Hắn ta bật ra một tiếng cười trầm.
Uống hết số rượu còn lại trong ly. Hắn ta không thường uống nhiều như thế này, nhưng đây là một dịp đặc biệt. Hắn ta đang rất chờ mong phản ứng bất lực của đối phương.
"Thưa ngài, đã có hồi đáp từ hiệu trưởng."
Thư ký của người đàn ông đột nhiên gõ cửa.
"Cuối cùng bên phía Theon cũng đã chịu chấp nhận điều kiện rồi sao?"
"...Chuyện này ... Thực ra là ngược lại. Phía học viện từ chối các điều kiện chúng ta đưa ra và muốn chấm dứt hợp đồng."
"... ... Hiệu trưởng mất trí rồi sao? Bọn họ làm sao bù đắp được số ngân sách khi nhiều nhà đầu tư cùng lúc rút lui như vậy được?"
"Theo tin tức tôi nhận được thì bọn họ đã tìm được nhà đầu tư mới."
"Cái gì?"
Choang.
Ly rượu trên tay người đàn ông cầm rơi xuống sàn vỡ tan.