Chương 317: Cứu rỗi (1)
Basara cười lớn, đôi mắt trắng dã của nó mở to.
Phù!
Ngay sau đó, những cánh hoa trên mặt đất đột nhiên nổ tung, vô số gai nhọn mọc lên đâm vào lưng Rudger.
Rudger xoay người tránh né, hắn cau mày trước cơn đau âm ỉ truyền đến từ sau lưng. Dù đã tránh được hầu hết đòn t·ấn c·ông nhưng vẫn có một vài gai nhọn đâm trúng hắn. Cũng may thế giới hiện tại không phải thật, những v·ết t·hương về thể xác không ảnh hưởng quá nhiều đến hắn.
Basara lúc này không sử dụng phép thuật nữa. Bản thân không gian này hiện tại đã nằm trong sự khống chế của con quỷ, nó có thể tùy ý vận dụng sức mạnh của mình, không cần phụ thuộc vào năng lượng của vật chứa.
Cánh tay to lớn của Basara vung lên như một chiếc roi.
Vun v·út!
Cánh tay vung lên hất tung những bông hoa trên cánh đồng, trong thế giới màu đỏ này dường như có một bức tường đen đang lao đến với tốc độ chóng mặt.
Rudger duỗi cả hai tay ra phía trước, ngay lập tức, một rào cản ma thuật năm lớp được tạo ra.
Chaechaechaechaeng!
Cánh tay của Basara đập đến phá hủy kết giới một cách dễ dàng. Lợi dụng quỹ đạo của cánh tay bị xoắn, Rudger hạ thấp cơ thể tránh được đòn đánh của Basara trong gang tấc. Hắn ngã ngửa ra sau theo quán tính.
Basara nhìn Rudger với vẻ thích thú. Nó không vội ra đòn t·ấn c·ông tiếp theo. Con quỷ tự tin trong không gian này, quyền lực của nó là tuyệt đối. Basara muốn xem đối phương sẽ phản kháng lại như thế nào.
Rudger đưa tay phải về phía Basara. Ma thuật hoàn thành trong nháy mắt, một ngọn lửa đầu rồng bay về phía con quỷ. Basara lắc đầu thất vọng, ngọn lửa lao đến chỗ nó bị dập tắt trong nháy mắt.
Basara duỗi thẳng sau cánh tay đánh về phía Rudger.
Cảm thấy không thể né tránh đòn t·ấn c·ông này, sau khi tính toán quỹ đạo của những bàn tay, Rudger liền tạo ra một loạt rào cản ma thuật theo các đường chéo đan xen phức tạp. Hắn không đứng yên một chỗ mà lao thẳng về phía trước.
Rắc!
Rào chắn bị phá vỡ dễ dàng. Sóng xung kích lan rộng trên mặt đất chạm đất và đập vào lưng Rudger. Những bông hoa xung quanh bị gió cuốn đi tung bay trên không trung.
Rudger định lách qua những khoảng trống nhưng thất bại. Không đợi hắn hoàn hồn, có thứ gì đó giống như một cái rễ đen mọc lên bám vào mắt cá chân hắn.
Rudger tập trung phép thuật vào một khu vực và chỉ đốt cháy phần rễ cây giữ mắt cá chân. Tuy nhiên, những chiếc rễ cây bị đốt cháy và rụng đi chẳng bao lâu sau lại mọc lên nhiều gấp nhiều lần và thậm chí còn trói chặt cả bắp chân của Rudger.
Chuyển động của những cánh hoa bay phấp phới xung quanh cũng bắt đầu trở nên kỳ lạ. Đột nhiên, những cánh hoa trên không đồng loạt dừng lại, hình dáng của chúng trở nên dài và mỏng hơn, biến thành những mũi kim sắc nhọn đâm về phía Rudger.
[Hãy xem liệu ngươi có thể tránh được đòn này không?]
"Giáo sư!!!"
Flora kêu lên khẩn thiết, nhưng Basara không quan tâm.
Vô số cánh hoa liên tục bắn về phía Rudger. Flora nhắm chặt mắt, quay mặt đi không dám nhìn.
"Đừng nhìn đi chỗ khác, Flora Lumos."
Điều ngạc nhiên là Rudger không gặp nguy hiểm gì sau những đòn t·ấn c·ông vừa rồi. Hình bóng hoàng kim quen thuộc xuất hiện sau lưng hắn mang lại cảm giác về một thứ gì đó siêu việt. Flora không thể rời mắt khỏi khung cảnh phía trước.
"Ta vẫn chưa nghe được câu trả lời của trò."
[Lại là thứ phép thuật kỳ lạ đó!]
Basara phản ứng kịch liệt và hét vào mặt Rudger. Tiếng hét này kèm theo cả sóng âm xung kích tinh thần đối thủ.
Rudger lặng lẽ nhìn chằm chằm vào làn sóng khổng lồ đang dần ập đến kéo theo đầu trời cánh hoa rơi.
Vầng sáng chảy từ phía sau Rudger cuối cùng cô đọng thành hình dạng của một cái cây lớn.
Đây chính là Cây Sự Sống.
Sức mạnh to lớn phát ra từ thứ này ngay lập tức phá hủy sóng xung kích của Basara. Mặt con quỷ nhăn lại khó chịu.
Bây giờ Rudger hoàn toàn không sử dụng sức mạnh ma thuật của bản thân. Tất cả những phép màu hắn thi triển nãy giờ thuần túy chỉ là trí tưởng tượng.
Bản chất thì nơi đây là một thế giới tâm linh. Trong thế giới này không có ma pháp nào có thể tồn tại lâu dài. Nhưng những phép thuật liên kết với trí tưởng tượng thì không chịu giới hạn như vậy. Chiến đấu trong hoàn cảnh hiện tại nói không ngoa chính là phát huy lợi thế lớn nhất của Rudger. Hắn sẽ không cần lãng phí ma lực để duy trì phong ấn bên trong bản thân nữa mà có thể hoàn toàn thỏa sức sáng tạo.
"Trước hết, vui lòng tránh xa học sinh của ta ra."
Rudger nhẹ nhàng chỉ tay về phía Basara.
Basara chợt cảm thấy ớn lạnh khi nhìn thấy hành động tưởng chừng đơn giản đó. Nó không quên đây chính là đòn t·ấn c·ông có thể phá hủy cơ thể của Louispold chỉ trong tích tắc.
Luồng ánh sáng chói lóa chảy ra từ lưng Rudger, hình ảnh một bức tượng Phật khổng lồ lại xuất hiện. Có lẽ vì bên trong lúc này là thế giới tinh thần nên hình ảnh tượng Phật không hề bị giới hạn, nó có kích thước lớn hơn và uy nghiêm hơn nhiều so với lần Rudger thi triển dưới lòng đất.
Basara cảm nhận được rung động sợ hãi khi ngước nhìn bóng dáng to lớn kia.
[Ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta với thứ đó sao? Mơ mộng hão huyền.]
Cho dù sức mạnh của đối phương có lớn đến đâu thì nơi đây vẫn là địa bàn của nó. Tại đây, nó chính là tồn tại tuyệt đối.
Basara phóng to cơ thể mình lên. Những bắp tay cuồn cuộn nở ra, cặp sừng nhọn hoắt từ từ dài ra trên đỉnh đầu con quỷ.
Tượng Phật giơ tay đánh về phía Basara. Con quỷ không chịu thua, dồn sức vào cả sáu cánh tay phía sau đối đầu trực diện với tượng Phật.
Basara cũng duỗi nắm đấm ra như thể không thể thua được.
Oonggggggg!
Hai cỗ sức mạnh to lớn v·a c·hạm.
Tuy nhiên, không giống như lúc trước, Basara không bị đẩy lui. Sức mạnh của nó chắc chắn đã mạnh hơn trước không ít.
Một nụ cười xuất hiện trên môi con quỷ.
[Đòn t·ấn c·ông này vô dụng rồi!]
Rudger tốt bụng cảnh báo Basara đang tỏ ra kiêu ngạo.
"Vậy một nghìn lần thì sao?"
[Cái gì?]
Trước khi Basara kịp tiêu hóa điều đó nghĩa là gì, hình ảnh trước mắt đã thay đổi. Vô số bàn tay xuất hiện sau lưng tượng Phật xòe rộng như một chiếc quạt lớn.
[Thiên Thủ Thiên Nhãn Potalaka]
Vô số bàn tay đánh về phía Basara. Con quỷ nghiến răng duỗi tay chống đỡ. Các cơ trên cánh tay của nó giãn ra như muốn nổ tung, Basara vung tay đấm với tốc độ kinh ngạc.
Sóng xung kích lần lượt nổ tung trong không trung. Ánh sáng đỏ sẫm hòa lẫn ánh sáng trắng tinh khiết lần lượt nhấp nháy kèm theo những tiếng gầm chói tai. Mặt đất bị lật lên, vô số cánh hoa bị dạt ra theo những vòng tròn đồng tâm.
Cảnh tượng kỳ vĩ đến mức không khác gì một trận chiến trong thần thoại. Cuộc chiến kéo dài đằng đẵng cuối cùng cũng có xu thế ngã ngũ.
[Sao có thể... ... !]
Basara gia sức tung nắm đấm nhưng lại không thể chặn hết được vô vàn bàn tay đang t·ấn c·ông mình. Dần dần, những cú đánh bắt đầu đánh vào cơ thể con quỷ từng cái một, lớp phòng thủ của nó hoàn toàn bị xuyên thủng. Khi lớp phòng thủ bị vỡ nứt, vô số những cú đánh khác ào đến như sóng thủy triều. Một tia sáng trắng tinh khiết đánh vào cơ thể Basara.
Flora ngây người nhìn cảnh tượng phía trước. Trận đánh này đối với cô bé là một cảnh tượng thật sự khắc cốt ghi tâm. Những màu sắc ma pháp lóe lên trong không trung. Vô số bàn tay hoàng kim liên tiếp đập xuống người con quỷ. Flora lúc này chỉ biết ngây người cố gắng thu lại hết mọi thứ vào trong trí nhớ.
Ở phía trước chợt xuất hiện một rung chấn cực lớn, cơ thể của Basara bị ném ra xa. Basara bị đòn t·ấn c·ông này đánh văng ra khỏi người Flora.
Ngay khi cơ thể thoát khỏi trói buộc, một mùi hương ngào ngạt ngay lập tức ập vào mũi Flora. Đó là một mùi hương vô cùng thơm mát, khiến tâm trí sợ hãi của cô dịu đi rất nhiều. Đây là lần đầu tiên cô ngửi thấy mùi thơm này nhưng thật kỳ lạ, Flora lại có cảm giác biết được thứ hương thơm kỳ diệu này đến từ loài hoa nào.
"Trò biết về hoa sen không?"
Flora chợt tỉnh lại khi nghe thấy giọng nói của Rudger.
Rudger lúc này vẫn không rời mắt khỏi Basara, hắn quay lưng về phía Flora chậm rãi giải thích.
"Đó là loài hoa thánh khiết, tuy mọc trong bùn lầy đen tối, bẩn thỉu nhưng bản thân nó không hề bị vấy bẩn mà ngược lại, nó vẫn có thể nở rộ cực kỳ xinh đẹp. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
"........"
"Flora Lumos, ta hy vọng trò cũng có thể giống như loài hoa đó."
Không bị lay chuyển bởi bất cứ thứ gì. Có thể tự tin vững bước trên con đường riêng của bản thân.
"Trò là một đứa trẻ tài năng. Đừng tự hủy hoại bản thân chỉ vì những điều không đáng giá kia."
"Giáo sư... ... ."
Ngay cả khi Flora lắng nghe Rudger, cô vẫn không thể rời mắt khỏi lưng vị giáo sư phía trước. Cuối cùng cô mới muộn màng phát hiện ra một thứ kinh khủng. Một phần lưng áo của Rudger bị rách đã để lộ ra ký hiệu giống như một hình xăm được khắc trên đó.
"G-giáo sư, thứ trên lưng thầy......."
Rudger đoán được Flora đang hỏi điều gì, hắn mỉm cười cay đắng.
"Thưa giáo sư, thứ đó không phải là... ... ."
"Là nó."
Một hình xăm trên lưng của Rudger.
Không, nói chính xác hơn thì đó là một vết sẹo, một vết sẹo không bao giờ có thể xóa bỏ được. Đó chính là dấu ấn mà Giáo hội Lumensis dùng để khắc lên những đứa con ngoài giá thú. Những dấu ấn này sẽ đeo đẳng những đứa trẻ đó cả đời.
"Tại sao giáo sư lại... ... ."
Rudger trả lời Flora đang bàng hoàng lắc đầu với vẻ khó tin.
"Không phải ta đã nói rồi sao? Ta cũng đã trải qua điều tương tự như trò."
"... ... ."
Thứ này không phải chỉ là tương tự.
Flora cũng đã suýt chút nữa b·ị đ·ánh dấu. Nhưng người mẹ của cô đã dùng cả tính mạng để bảo vệ cô nên cuối cùng Flora mới có thể thoát khỏi h·ình p·hạt tàn khốc đó. Đó là v·ết t·hương lòng luôn chôn sâu trong tâm trí của cô ấy.
Nhưng còn giáo sư thì sao?
Giáo sư có một dấu ấn hoàn chỉnh trên lưng. Từ kích cỡ của bộ quần áo bị rách, nó có thể đã che mất hơn nửa phần lưng của thầy ấy.
Thông thường, tôn giáo Lumensis kỳ thị những đứa con ngoài giá thú trước khi chúng lên tám tuổi. Điều đó có nghĩa là giáo sư còn bị phân biệt đối xử tồi tệ hơn cô ấy gấp nhiều lần.
"Đừng bận tâm. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã là quá khứ."
"Đó không phải là vấn đề!"
Flora kích động lấy tay che mặt.
Cô ấy cảm thấy vô cùng tự trách. Flora đã từng nghĩ rằng trên đời này không có ai có thể thấu hiểu được nỗi đau của một đứa con riêng như cô ấy.
Cô ấy đã từng nghĩ vậy.
Cho đến lúc này, khi nhìn thấy vết sẹo trên người vị giáo sư cô luôn tôn kính, Flora chợt cảm thấy cổ họng nghẹn lại, không thốt lên được bất cứ lời nào.
Nước mắt chảy dài trên má Flora.
"Em xin lỗi, giáo sư... ... !"
"Dừng lại."
Rudger cắt ngang lời của Flora.
"Ta không đến đây và chiến đấu với con quái vật đó chỉ để nghe trò khóc lóc. Trò định xúc phạm ta bằng nước mắt của mình à?"
"......."
Flora cắn môi, cố gắng kiềm chế để bản thân không bật khóc.
"Trả lời ta. Lựa chọn của trò là gì?"
"... ... "
Flora do dự một lúc khi một lần nữa nghe thấy câu hỏi từ Rudger.
"Em thực sự có thể trở về sao... ... ?"
"Miễn là trò không bỏ cuộc, ta sẽ làm mọi cách giúp trò."
Flora hỏi với giọng đầy nước mắt.
"... ... Em không đáng để giáo sư làm nhiều như vậy. Có lẽ ngay từ đầu em không nên sinh ra....."
"Đứa ngốc!"
Rudger cắt ngang những lời Flora định nói.
"Chúng ta không có quyền lựa chọn được sinh ra."
Khoảnh khắc Flora nhìn thấy đôi mắt kiên định đó, trái tim cô đã hoàn toàn nghiêng về một bên.
"Bây giờ có thể khó khăn, nhưng trò chắc chắn rồi sẽ tìm thấy lý do để tồn tại. Ta đảm bảo điều đó."
Flora cuối cùng đã không thể cầm được nước mắt. Cô cúi đầu, gần như không kìm được tiếng nức nở.
"E-em muốn .... trở về."
"Rất tốt!"
Sau khi nghe được câu trả lời mình muốn, Rudger đưa mắt nhìn thẳng về phía trước.
───!!!
Một tiếng gầm chấn động trời đất vang lên từ phía chân trời của cánh đồng hoa đỏ rực. Những cánh hoa nổ tung tán loạn tứ phía.
Basara lúc này đã bị mất hoàn toàn một phần cơ thể, nó vẫn gắng gượng đứng dậy, điên cuồng gào thét.
[Đây là thế giới của ta! Làm sao ta có thể thua trong chính thế giới của mình?]
Đôi mắt trắng dã của nó nhìn chằm chằm vào Flora đang núp phía sau Rudger.
[Flora Lumos, ngươi sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi đây!]
Rudger nghiêm mặt.