Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 294: Bí mật (2)




Chương 294: Bí mật (2)

Trong khi Rudger đang lo lắng đủ thứ thì cuộc họp vẫn tiếp tục. Mọi người lúc này đều nhất trí nghe theo sự sắp xếp của Đại Công chúa.

"Vậy thì mục tiêu của chúng ta hiện tại là loại bỏ những kẻ dưới lòng đất."

Phòng thủ và t·ấn c·ông. Cuối cùng bọn họ vẫn chọn giải pháp thứ hai. Bọn họ hoàn toàn biết đối phương đã giăng sẵn bẫy chờ mình. Nhưng ngay cả khi tính đến điều đó, bọn họ cũng không thể bỏ mặc đối phương ung dung thực hiện kế hoạch được. Thà bọn họ chủ động đương đầu với cạm bẫy để có cơ hội phá huỷ kế hoạch của kẻ địch còn hơn là bị động đứng chờ đối phương t·ấn c·ông mình.

"Vấn đề bây giờ là chúng ta sẽ cử những ai đi?"

Đám đông lúc này đều im lặng, không ai chủ động lên tiếng. Nhiệm vụ này vô cùng khó khăn, không thể cứ lỗ mãng xông lên được. Chưa bàn đến việc phía bên dưới có lũ quái vật và cạm bẫy, riêng việc Quân Giải phóng lúc này gặp bọn họ sẽ chỉ chực chờ đ·ánh b·om liều c·hết đã là một vấn đề tương đối khó giải quyết. Ngộ nhỡ trong một giây phút bất cẩn nào đó, quân ta có người hy sinh thì sẽ là một mất mát cực kỳ nghiêm trọng. Vì vậy, để có thể giảm thiểu thiệt hại xuống nhỏ nhất, bọn họ muốn cân nhắc thật cẩn thận khi chọn người.

Veronica Deville nói.

"Cần đảm bảo đội ngũ này toàn bộ đều là người có trình độ mạnh mẽ."

"Không thể cử hết những tinh anh đi được. Trường hợp xấu nhất bọn họ bị đoàn diệt thì sẽ ảnh hưởng đến l·ực l·ượng c·hiến đấu ở phía trên."

Caroline Monarch bình tĩnh phân tích.

"Chúng ta cần để lại đường lui trong tình huống tồi tệ nhất. Cần đảm bảo t·hương v·ong cuối cùng phải nhỏ nhất có thể."

Terina LionHowl lên tiếng.

"Phương án tốt nhất có lẽ là chia thành từng nhóm nhỏ. Làm như vậy chúng ta vừa có thể tránh được nguy cơ đoàn diệt, vừa có thể phân tán ra điều tra nhanh hơn."

Ai nấy đều đồng ý với cách làm này. Với địa hình phức tạp của hệ thống đường cống, việc chia nhau ra sẽ là phương án tốt nhất. Không ai có thể đảm phát sẽ phát huy được toàn bộ sức mạnh của mình trong mọi địa thế. Việc chia nhóm cũng giúp mọi người có thể chủ động chọn vị trí chiến đấu phù hợp với bản thân.

"Vậy thì trong một nhóm sẽ cần kết hợp viễn trình và cận chiến?"

"Với những người tập trung ở đây, việc phân biệt như vậy gần như là vô nghĩa. Bọn họ đều là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tôi không nghĩ bọn họ sẽ bị trói buộc chỉ vì yếu tố này."

"Quá nhiều người thiên về công kích mạnh trong một nhóm cũng không tốt. Địa hình lòng đất tương đối hẹp nên phép thuật quy mô diện rộng gần như không thể triển khai."

"Chắc chắn sẽ phải hạn chế dùng ma lực quá lớn. Điều này không phải một chuyện tốt."

Dần dần, các yếu tố cần thiết được hoàn thiện từng thứ một.

"Hiện tại có thể hình dung đại khái sẽ có ba loại đội nhóm phụ trách tiền tuyến, trung tâm và hậu phương. Câu hỏi duy nhất là chúng ta cần bao nhiêu đội ngũ như vậy?"

"Chúng ta không chỉ cần đội chiến đấu mà còn cần đội phân tích. Bây giờ chúng ta đã biết kẻ địch đang sử dụng Cây Thế Giới, chúng ta cần phải chuẩn bị để ngăn chặn chuyện đó. Cần người có hiểu biết về thực vật, tốt nhất là còn hiểu biết về Cây Thế Giới nữa thì càng hay."

"Đúng thế, trong trường hợp thuận lợi, chúng ta còn có thể lợi dụng Cây Thế Giới để t·ấn c·ông ngược lại."

Mặc dù đội tác chiến là hết sức cần thiết trong cuộc hành quân lần này, nhưng những người ở đây không muốn chỉ mù quáng chiến đấu trực diện với kẻ thù. Thứ quan trọng nhất bọn họ muốn nhắm đến chính là Cây Thế Giới, thứ mà kẻ địch đang sử dụng.

Nhưng khó khăn hiện tại là trong bọn họ không có người nào là chuyên gia thuộc lĩnh vực này cả.

Rudger chợt suy nghĩ về việc giới thiệu cho bọn họ Belaruna. Dù sao thì Belaruna vẫn là một yêu tinh, kiến thức về thực vật của cô ấy hơn hẳn tất cả mọi người ở đây.

Nếu giới thiệu cô ấy là một chuyên gia bên ngoài và đưa ra lời mời đi cùng thì sao?

Trong lúc Rudger suy nghĩ như vậy, chợt có người lên tiếng.

"Tôi sẽ đi."



Chris Bennimore, người vốn im lặng từ đầu đến giờ, lúc này tự nguyện giơ tay. Rudger có chút kinh ngạc khi nhìn thấy hành động này. Các giáo sư khác của Theon cũng có phản ứng tương tự.

"Giáo sư Bennimore?"

"Gia tộc Bennimore chúng tôi có truyền thống y dược lâu đời. Tôi tự tin rằng mình không thiếu kiến ​​thức về thảo mộc và thực vật."

"Cây Thế Giới không giống với những loài thực vật thông thường."

Có người lên tiếng nhưng Chris Bennimore tự tin đáp.

"Không thành vấn đề. Gia tộc chúng tôi trước đây đã từng lấy được mẫu tế bào của Cây Thế Giới và tiến hành nghiên cứu."

"Thật sao?"

Ai nấy đều ngạc nhiên trước những lời này. Rudger quan sát b·iểu t·ình của Chris Bennimore thấy có vẻ như đối phương không nói dối.

Vậy là Chris Bennimore được chọn vào đội ngũ phân tích. Tiếp theo là câu hỏi nên chọn ai để đi cùng anh ta. Sau đó, mọi người đều tự nhiên chuyển ánh mắt sang Rudger.

"... ... Tại sao lại nhìn tôi như vậy?"

Chẳng lẽ mọi người nghĩ rằng vì bọn hắn đều là giáo sư Theon nên có thể đi cùng nhau à?

Caroline Monarch lên tiếng chứng thực suy nghĩ của Rudger.

"Tôi thấy giáo sư Rudger Chelici có vẻ là người thích hợp."

Garon cũng gật đầu đồng ý.

"... ... Tại sao lại là tôi? Hai người đều có thể đảm đương vai trò này được."

"Thành thật mà nói thì chúng tôi đi sẽ không phát huy được nhiều thực lực của bản thân."

Một nụ cười cay đắng, tự ti hiện lên trên môi Caroline Monarch.

"Điều kiện chiến đấu phía dưới không thích hợp cho cả hai chúng tôi."

Caroline Monarch nói đúng. Phong cách chiến đấu của cô ta và Garon không phù hợp với môi trường đường thủy chật hẹp dưới lòng đất. Nếu bọn họ sơ sảy không kiềm chế được sức mạnh của bản thân thì rất có thể toàn bộ đường ống phía dưới sẽ b·ị đ·ánh sập. Vì đây là vấn đề liên quan đến sinh mạng nên hai người đều biết nên làm thế nào. Bọn họ tự nguyện trấn thủ phía trên.

Theo hai người thấy, Rudger hoàn toàn phù hợp. Từ đòn t·ấn c·ông lũ quái vật của Rudger, hai người có thể thấy hắn là một người điều khiển ma lực của bản thân rất tinh tế, trình độ của Rudger không hề thua kém bất cứ ai trong số họ.

"Hơn nữa, không phải hai người là đồng nghiệp sao? Nếu lập đội cùng nhau có thể làm việc ăn ý hơn."

'Hai chúng tôi không thân thiết đến thế đâu!'

Những lời này nghẹn ở cổ họng Rudger không phát ra được. Hắn không biết phải phản bác như thế nào trong trường hợp này. Điều kỳ quái hơn là người có vẻ nên phản đối nhất là Chris Bennimore lúc này lại chẳng nói gì.

Anh ta có ăn nhầm thứ gì không? Tại sao anh ta lại không phản đối? Không phải anh ta ghét hắn à?

Tất nhiên, vào ngày cuối Lễ hội phép thuật, hai người bọn họ đã có cuộc trò chuyện hoà bình hiếm hoi trong phòng dược phẩm. Nhưng như vậy không có nghĩa là quan hệ của Rudger và Chris Bennimore đã trở nên hoà hảo.

"Tôi chỉ là một giáo sư....."

"Không cần khiêm tốn. Thành thật mà nói, tôi chắc chắn ở đây không có ai là không nhận ra trình độ của anh đâu, phải không?"



Khi Caroline Monarch nhìn quanh, mọi người đều khẽ gật đầu, không ai lên tiếng phản đối. Những người không biết Rudger cũng im lặng xem phản ứng của những người xung quanh.

"Dù sao thì phần chiến đấu chính sẽ do hai nhóm còn lại giải quyết. Đội phân tích chỉ cần làm tốt việc xử lý Cây Thế Giới là được."

"Đúng thế, áp lực chiến đấu của đội phân tích sẽ được giảm đi."

Rudger biết mình lúc này đã không thể từ chối. Nếu nghĩ kỹ lại thì hắn tự mình xuống dưới điều tra cũng tốt hơn là ở phía trên nghe ngóng tin tức.

"Được rồi. Tôi sẽ tham gia."

* * *

Người dân thủ đô vô cùng kinh hãi trước hai vụ khủng bố bất ngờ. Tuy nhiên, hệ thống an ninh của Đế quốc vẫn còn mạnh mẽ nên mọi người không rơi vào tình trạng hoảng loạn hàng loạt.

Những người tụ tập ở quảng trường trung tâm đang bận rộn di chuyển. Họ dựng rào chắn, chuyển những người b·ị t·hương đến bệnh viện và tiếp tục tìm kiếm xem còn ai chưa s·ơ t·án hay không.

Ở một bên quảng trường, các học sinh của Theon đang lặng lẽ tụ tập cùng nhau. Biểu tình của các học sinh không được tốt cho lắm vì chuyến đi thực tế của chúng đã bị phá hỏng bởi vụ khủng bố. Một số người vẫn chưa thoát khỏi cú sốc tinh thần.

"Rene, em không sao chứ?"

Erendir đến ngồi xuống bên cạnh Rene hỏi.

"A! chị Erendir. Chị đã gặp gia đình mình chưa?"

"Chị vừa gặp họ rồi."

"Ừm, em mừng vì mọi người đều quan tâm đến sự an toàn của chị."

Vẻ mặt của Erendir trở nên tái nhợt khi nhớ đến chị gái mình.

"Vậy sao....."

"... ... Em không nhìn nhầm đâu. Đại Công chúa rất quan tâm đến chị đấy."

"..........."

Erendir định nói gì nhưng cuối cùng lại lắc đầu. Bây giờ không phải là lúc để nói chuyện đó.

"May mắn lần này không có học sinh nào b·ị t·hương nghiêm trọng."

"Chị có biết những người khác đang ở đâu không?"

"Có lẽ bọn họ ở trong Lâu đài Hoàng gia. Quảng trường bên trong đang được lấy làm nơi trú ẩn tạm thời."

Erendir đột nhiên nhớ ra chuyện gì đã xảy ra ở Cung điện Pha Lê.

"Đúng rồi. Sao ban nãy em lại hành động dại dột như vậy?"

"Dạ?"

"Ta đang nói đến việc em bất chấp chạy ra chặn lại gai của lũ Chimera."

Rene lúc này mới hiểu Erendir đang nói về chuyện gì.



"Tất nhiên cứu người là tốt nhưng việc quan trọng nhất vẫn là đảm bảo an toàn của bản thân. Em có nghĩ đến hậu quả nếu ma pháp bảo hộ lúc đó của em không kịp hoàn thành không?"

"Chà, chỉ là cơ thể em theo bản năng... ... ."

"Đừng tự mình đâm đầu vào nguy hiểm như vậy nữa nhé?"

"Em xin lỗi."

Rene áy náy cúi đầu. Thấy vậy, Erendir chỉ biết lắc đầu thở dài, không nỡ trách mắng thêm.

Thế là, chủ đề tự nhiên rẽ sang một hướng khác.

"Ta không ngờ Flora Lumos lại thô lỗ như vậy. Rõ ràng em đã cứu cô ta mà cô ta còn không nói nổi một lời cảm ơn."

"À cái đấy... ... Có lẽ cô ấy chỉ đang ngại thôi."

Rene ngắt lời một cách mơ hồ.

"Dù sao thì sau đó giáo sư cũng đã đến."

"Cũng đúng."

Rene lẩm bẩm như thể đang nhớ lại sự việc lúc đó.

Erendir không thể bác bỏ những lời đó. Sự xuất hiện của giáo sư sau đó đã xua đuổi đội quân Chimera bằng đủ loại phép thuật lộng lẫy. Thành thật mà nói, hình tượng giáo sư lúc đó không khác gì một vị cứu tinh trong những câu chuyện anh hùng.

Nhưng Erendir vẫn cảm thấy bất an lạ lùng. Đó là bởi vì biểu cảm trên khuôn mặt Rene mỗi khi đứa trẻ đó nghĩ đến giáo sư Rudger đều không bình thường.

'Không thể nào!'

Trong đầu Erendir vang lên một suy nghĩ đáng sợ.

"Rene."

"Vâng?"

"Nhớ kỹ điều này. Những người như giáo sư Rudger là những người cực kỳ nguy hiểm."

"Em không nghĩ thế. Giáo sư có vẻ là một người tốt."

"Không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài. Ai biết được nhỡ đâu đằng sau chiếc mặt nạ lịch thiệp đó lại là một tên t·ội p·hạm thì sao?"

"Nói như vậy thì có hơi võ đoán quá không?"

"Chỉ là ví dụ thôi. Cái chính ta muốn nói là em nên cảnh giác với loại người như giáo sư Rudger."

Rene cũng nhận ra rằng Erendir đang lo lắng về một điều gì đó kỳ lạ. Chuyện này không phải chỉ xảy ra ngày một ngày hai và Rene biết rất rõ cách khắc phục tình trạng này.

"Vâng, em hiểu."

Khi Rene gật đầu tỏ ý đã hiểu, Erendir không nói thêm gì nữa.

Rene mỉm cười bất lực nhưng cô ấy cũng không biết làm gì hơn. Cô bé không hiểu tại sao Erendir lại luôn cảnh giác với giáo sư như vậy.

Ánh mắt của Rene vô thức hướng xuống đất. Cô bé dường như có thể cảm nhận được thứ gì đó kỳ lạ.

'Cảm giác này...'

Một sức mạnh không thể giải thích được bắt đầu hình thành như một đám sương mù trong mắt Rene. Cô bé cảm thấy vô cùng lo lắng.