Chương 289: Quân đoàn Chimera (2)
Thứ chui ra từ miệng cống là một con Chimera trong hình dạng một con thú kết hợp giữa hổ và sói.
Crr!
Con Chimera chảy nước dãi khi nhìn Rudger, Pacius và Quân Giải phóng ngã xuống gần đó.
Creeekkkkk!
Chimera hét lên một tiếng, nhảy lên cao và lao về phía đám người trước mặt. Cùng lúc này, một tia sáng trắng trải ra như một tấm lưới bao phủ lấy nó. Khi tia sáng lướt qua, cơ thể của con Chimera vỡ thành từng mảnh và phân tán ra mọi hướng.
Pacius xử lý xong thứ trước mặt liền nhẹ nhàng rũ bỏ kiếm khí trên đầu ngón tay. Nhìn cảnh Pacius không tốn chút sức lực nào chém c·hết con Chimera ngay tức khắc, Rudger có thể hiểu lý do tại sao người này không mang theo kiếm khi ra ngoài. Bản thân Pacius đã không cần phải dùng kiếm nữa, khi đã đạt đến một trình độ nào đó, vạn vật đều có thể là kiếm trên tay các bậc thầy kiếm sư.
Pacius đang định nói gì đó nhưng đột ngột ngậm miệng. Anh ta nhận ra một số lượng lớn Chimera bắt đầu tràn ra từ miệng cống ban nãy. Những con Chimera tuôn ra không ngừng, chẳng bao lâu, số lượng của chúng đã tăng lên gần chục con.
"Có thứ gì đó bất thường ở phía dưới."
"Dường như là vậy."
Rudger gật đầu đồng tình. Hắn nhanh chóng hoàn thiện thần chú. Khi phép thuật được hoàn thành, những cột đá đột nhiên trồi lên từ mặt đất các Chimera đang đứng bao vây lấy chúng. Không mất bao lâu, một nhà tù bằng đá khổng lồ được xuất hiện giam cầm các Chimera bên trong.
Creeekkkkkkk!!!!
Những con Chimera bị giam cầm la hét và vung cái đuôi giống như chùy của chúng đập vào những cây cột đá. Mỗi lần như vậy, vài mảnh đá vụn lại rơi xuống và cột đá dần nứt ra.
"Đây không phải là Chimera bình thường."
Rudger nheo mắt nói, nhanh chóng gia cố lại những cột đá bị gãy, đồng thời truyền sức mạnh ma thuật vào tăng cường khả năng chống chịu của cột đá.
Các Chimera nhận thấy không thể phá huỷ thứ đang giam cầm mình, bọn chúng liền cố gắng quay trở lại nắp cống ban đầu. Bọn chúng muốn thoát ra bằng một miệng cống khác thông qua đường ống ngầm dưới lòng đất.
"Thứ này cũng có chút thông minh."
Rudger không chút chần chừ. Phép thuật nhanh chóng xuất hiện trên không trung và ngay lập tức, một ngọn lửa với uy thế huỷ diệt giáng thẳng xuống bầy Chimera phía dưới.
Những con Chimera bị mắc kẹt phía trong nhà tù đá bị t·hiêu s·ống tức thì. Tiếng la hét vang vọng khắp không gian hòa lẫn cùng mùi khét của thịt cháy, mùi h·ôi t·hối trên người Chimera xộc thẳng vào mũi những người ở đây.
Pacius và Rudger im lặng đứng nhìn những con Chimera dần dần biến thành tro bụi. Hai người chợt ngẩng đầu lên và nhìn về một hướng khác. Bọn họ đều biết những con Chimera không chỉ xuất hiện ở một địa điểm.
Creeekkkkkkk!!!!
Creeekkkkkkk!!!!
Áaaaaaaaaaaaaaa!!!!!
Như để chứng minh điều đó, tiếng la hét của người dân vang lên khắp nơi vọng vào tai những người ở đây. Vẻ mặt của Rudger và Pacius trở nên trầm trọng.
Tình báo viên của Quân Giải phóng nhìn thấy cảnh đó không khỏi bật cười.
"Hehehe. Đồ ngu! Các ngươi nghĩ rằng như vậy đã có thể ngăn cản được chúng ta? Ngây thơ quá đấy! Các ngươi nghĩ chúng ta sẽ không để lại hậu chiêu sao?"
Kế hoạch ban đầu của Quân Giải phóng là sử dụng loại thuốc súng đặc chế gây ra khủng bố quy mô lớn để thu hút sự chú ý của mọi người. Khi sự chú ý đều tập trung vào những kẻ x·ả s·úng, quân đoàn Chimera sẽ được thả ra khắp thủ đô và gây ra hỗn loạn thật sự.
"Phiền toái rồi!"
Rudger khẽ cau mày. Hắn biết Quân Giải phóng đã bắt tay với lũ thuật sĩ, nhưng hắn không ngờ tình hình lại tồi tệ đến mức này. Với quy mô như thế này chứng tỏ bọn chúng đã phải chuẩn bị trong thời gian rất dài.
Quân đoàn Chimera được sản xuất hàng loạt chắc chắn là một mối đe dọa nghiêm trọng. Nhưng Rudger theo bản năng nhận ra rằng mọi chuyện chưa kết thúc ở đó. Thuốc súng đặc chế và quân đoàn Chimera ẩn dưới lòng đất của thủ đô chắc chắn đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, về cơ bản nếu chỉ có những thủ đoạn này, Quân Giải phóng không thể nào đánh sập hoàn toàn phòng ngự an ninh của Đế quốc Exilion.
Chắc chắn những kẻ đầu não lên kế hoạch cho một thứ tầm cỡ như vậy phải biết chuyện đó. Điều đó có nghĩa là bọn chúng vẫn còn át chủ bài chưa hé lộ.
"Các người rốt cuộc đang âm mưu chuyện gì?"
"Hehehe."
Tên tình báo của Quân Giải phóng không trả lời, chỉ mỉm cười đầy ác ý.
Rudger cũng không mong chờ câu trả lời của đối phương nên ra hiệu cho Pacius.
Bịch!
Pacius gật đầu nhanh chóng đánh gục kẻ này. Anh ta hỏi Rudger với vẻ mặt nghiêm túc.
"Sao không tra khảo hắn thêm?"
"Không cần thiết. Hiện tại chúng ta cũng không có thời gian."
"Được rồi. Vậy bây giờ chúng ta nên xử lý khu vực nào trước?"
Pacius liếc sang bên nhìn cảnh hỗn loạn đang diễn ra ở phía xa.
"Nếu hiện tại quân đoàn Chimera đã xuất hiện, khả năng cao là phía dưới sẽ trống rỗng."
"Giao chuyện trên này cho đội ngũ cố vấn và hiệp sĩ. Chúng ta xuống dưới."
"Được."
Hiện tại, hai trong số ba đội hiệp sĩ lớn của Đế quốc đã tập trung tại thủ đô Lindebrugne, các pháp sư cấp cao từ nhiều nơi cũng tập trung ở đây. Lực lượng này đủ sức quét sạch bất kỳ nguy hiểm nào. Đúng như Rudger dự đoán, những làn sóng pháp lực khổng lồ lần lượt xuất hiện khắp thủ đô. Có vẻ như bọn họ đã bắt đầu ra tay.
Pacius thầm ấn tượng về dòng năng lượng đang bùng nổ phía xa, chợt anh ta nghĩ về điều gì đó liền lên tiếng.
"Số lượng pháp sư và hiệp sĩ khá đông nhưng cũng không thể đảm bảo toàn bộ mọi người xung quanh sẽ an toàn."
"Cảnh sát và lính gác thủ đô cũng sẽ không ngồi yên đâu."
"Tôi biết, nhưng vạn nhất có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, anh không sợ học sinh của mình b·ị t·hương sao?"
"... ... ."
Rudger trầm mặc khi nghe thấy câu hỏi này của Pacius. Hắn đứng yên suy nghĩ một lúc khá lâu.
"Anh nói có lý."
"Hả?"
Thấy Rudger dễ dàng chấp nhận lời nói của mình, Pacius cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
"Dù chỉ là bề ngoài nhưng thân phận hiện tại của tôi vẫn là một giáo sư, tôi không thể đứng nhìn học sinh bị tổn thương."
"Này... ... ."
"Đi thôi."
"Chúng ta không xuống phía dưới nữa sao?"
"Không phải có Chimera đang chạy loạn trong thành phố à? Hay là anh chỉ muốn đứng nhìn?"
"... ... ."
Nhìn Rudger nói vậy mà không hề thay đổi vẻ mặt, Pacius bật cười. Đúng là một người khẩu thị tâm phi.
Pacius một lần nữa nhận ra tại sao Đại công chúa lại nhận xét thanh kiếm đầu tiên của mình là một người tuy bên ngoài lạnh lùng nhưng thực tế nội tâm lại rất dịu dàng. Ở một khía cạnh nào đó, Rudger Chelici giống với Đệ nhất Công chúa Eileen. Anh ta cảm thấy xấu hổ khi phải nói sẽ đích thân ra tay cứu người nên đành kiếm một cái cớ hợp lý để làm điều đó.
"Không cần thấy xấu hổ. Tôi hiểu mà."
"Anh vừa nói gì?"
"Không có gì. Đi nào. Chúng ta không thể chỉ đứng đây nhìn được."
"Không phải đấy là chủ ý của anh sao?"
"Rồi rồi, của tôi. Hãy làm như vậy đi."
Cả hai lập tức di chuyển về khu vực đang diễn ra cuộc chiến.
* * *
"Sssssha!"
Garon tung nắm đấm về phía trước.
Phù!
Những cơ bắp sần sùi ngọ nguậy và tạo ra âm thanh vang dội. Nắm đấm bay vào không khí với tốc độ đáng kinh ngạc. Một cái lỗ khổng lồ đột nhiên mở ra trên cơ thể của một con Chimera ở phía xa.
Các nhân viên cảnh sát có mặt tại hiện trường đều thốt lên cảm thán khi nhìn thấy cảnh tượng này.
"Thể chất của Lexorer có thể mạnh vậy sao?"
Phương pháp chiến đấu của Garon rất đơn giản. Đơn giản mà thô bạo. Anh ta tích trữ sức mạnh ma thuật trong nắm tay của mình và giải phóng nó thông qua nắm đấm. Theo tiêu chuẩn hiện đại, thật khó có thể gọi thứ đó là ma pháp.
Cũng có không ít người nghi ngờ thứ Garon sử dụng thuần tuý chỉ là sức mạnh cơ bắp. Tuy nhiên, Garon tự hào tuyên bố rằng thứ anh ta đang dùng chính là phép thuật.
Phép thuật suy cho cùng đều là những gì được thực hiện bằng cách sử dụng ma lực trong cơ thể. Lập luận của Garon là giải phóng sức mạnh ma thuật bằng cách tung nắm đấm cũng là một kỹ thuật sử dụng ma lực, nên nó là phép thuật.
Về nguyên tắc thì như vậy không thực sự sai, nhưng nghe có phần hơi kỳ lạ. Tuy nhiên, màn trình diễn của Garon đủ chói sáng để xóa đi cảm giác không đồng nhất đó. Một nhóm Chimera khiến cảnh sát phải loay hoay đối phó đã bị cuốn đi như những chiếc lá rụng chỉ bằng một cú đấm của anh ta.
"Ngài Garon! Cẩn thận!"
Một con Chimera đang di chuyển dọc theo bức tường bên ngoài của một tòa nhà gần đó đột nhiên lao vào Garon. Những chiếc răng sắc nhọn kép nhắm vào gáy của anh ta.
Nhưng những gì tiếp theo khiến mọi người còn kinh ngạc hơn. Răng của Chimera không tài nào xuyên qua được làn da của Garon, thay vào đó ở khu vực cắn còn phát ra thứ âm thanh kỳ lạ như thể chúng va phải sắt cứng. Những chiếc răng của con Chimera có thể cắn nát cả gạch đá và sắt thép cứ thế bị gãy nát và rơi xuống đất.
"Hahaha! Thứ này dễ thương quá. Mày đang cố cắn ta hả?"
Garon nhìn con Chimera đang run rẩy bên cạnh, sau đó duỗi bàn tay hung ác của mình ra. Cổ của con Chimera ngay lập tức bị gãy lìa.
Mỗi lần Garon ra nắm đấm, lũ Chimera bị ma thuật cuốn đi đều c·hết như ngả rạ.
"Lên nữa đi nào!"
Garon hét lên, những con Chimera bị cuốn vào sự khiêu khích của anh ta liền trợn mắt lao về phía Garon. Sóng ma thuật ẩn chứa bên trong tiếng hét của Garon có thể ảnh hưởng đến thần trí của lũ Chimera.
Khoảnh khắc một đàn Chimera tràn ngập một con phố lao về phía Garon, một tia sáng lóe lên trong không trung, vô số viên đạn ma thuật trút xuống như một quả bom nhấn chìm lũ quái vật bên dưới.
Kwagwagwagwang───!!!
Vụ nổ khiến nhóm Chimera đều bị xé nát hoặc cháy đen thành tảng.
Garon đang chờ một đợt t·ấn c·ông mới, thấy vậy liền nhìn lên bầu trời với vẻ mặt khó chịu.
Trên không lúc này có một thân ảnh xuất hiện. Đó là một bé gái với mái tóc buộc hai bên.
Caroline Monarch.
"Này cô nhóc, cô không thể c·ướp đi con mồi của người khác như thế được."
"Con lợn cơ bắp kia, không phải tôi đã bảo anh đừng có gọi tôi như thế rồi sao?"
Caroline Monarch cau mày và từ từ hạ xuống.
"Này, nói chuyện có lý chút đi. Tôi còn đang khởi động mà cô đã diệt hết lũ Chimera thì tôi còn làm gì được nữa."
"Thế hả? Nhìn đống hỗn độn anh tạo ra đi. Đừng có mà p·há h·oại nữa. Anh không thể diệt lũ quái vật một cách nhanh gọn hả?"
"Lâu lắm tôi mới có cơ hội vận động như thế này, đánh chậm một chút thì có làm sao. Cô tưởng ai cũng chơi sát thương diện rộng như cô à?"
Garon nhún vai.
Caroline Monarch nhìn Garon như thể tên này thật hết thuốc chữa.
"Được rồi. Tạm gác vụ này sang một bên. Tình hình này có chút bất thường."
"Ừ. Số lượng Chimera không thể đột ngột nhiều như thế này được."
Mặc dù lũ quái vật đã bị xóa sổ sau đòn pháo kích ma thuật của Caroline Monarch, nhưng lũ Chimera mới đã bắt đầu tụ tập lại từ phía xa. Bọn họ không biết có bao nhiêu con dưới lòng đất, nhưng số lượng đang tuôn ra gần như vô tận.
Garon vào thế phòng thủ chuẩn bị tung nắm đấm, còn Caroline Monarch thì hất tóc, nhanh chóng niệm phép.
Thời điểm cả hai chuẩn bị càn quét làn sóng Chimera sắp tới.
Một tia sáng bất chợt rơi thẳng từ không trung xuống. Trong khoảnh khắc sắp tiếp xúc với mặt đất, tia sáng đột ngột đổi hướng trong không khí và xuyên qua mắt của những con Chimera đang chạy phía trước. Mặc dù kích thước của tia sáng chỉ nhỏ bằng đốt ngón tay nhưng tốc độ và sức nóng của nó cực kỳ đáng sợ, nó ngay lập tức làm tan chảy các bộ phận quan trọng của lũ Chimera.
Không dừng lại ở đó, tia sáng tiếp tục đổi hướng và xuyên qua một đợt Chimera tiếp theo. Trong chớp mắt, những vệt sáng đầy màu sắc dường như được tạo thành từ các chòm sao trải rộng trong không trung. Gần như cùng lúc đó, những con Chimera đang chạy đều ngã xuống.
"Thứ gì vậy?"
"... ... ."
Đôi mắt của Garon mở to còn Caroline Monarch thì im lặng quan sát. Bọn họ đều nhận ra phép thuật vừa nãy kinh khủng đến mức nào.
"Có thể nén ma pháp hệ Quang đến mức đó sao?"
Để đánh bại số lượng Chimera đó, chắc chắn cần đến một phép thuật quy mô diện rộng tiêu tốn một lượng ma pháp cực kỳ lớn. Tuy nhiên, sức mạnh ma thuật chứa trong phép thuật ánh sáng ban nãy không hề nhiều. Nhưng kết quả thật đáng kinh ngạc, tất cả các Chimera đều được xử lý gọn gàng với lượng ma lực tối thiểu trên mỗi tia sáng.
Không phải Garon và Caroline Monarch không thể sử dụng phương pháp đó. Nhưng để làm được như vậy, bọn họ phải bỏ thời gian ra luyện tập.
'Một người biết cách sử dụng phép thuật hiếm như thuộc tính ánh sáng... .'
Caroline Monarch ngẩng đầu lên.
Có một người đàn ông xuất hiện trên không trung. Mái tóc đen của anh ta tung bay trong gió, sau khi xác nhận tình huống bên dưới, người đàn ông vỗ nhẹ chiếc áo choàng của mình rồi rời khỏi. Một lúc sau, thân ảnh của người đàn ông đã xuất hiện tại một tòa nhà khác.
Rudger nhận ra hai người phía dưới nhưng hắn thậm chí còn không chào hỏi. Hành động đó trong trường hợp hiện tại là không cần thiết.
"Haha."
Garon mỉm cười sau khi chứng kiến đòn t·ấn c·ông ban nãy.
"Người như vậy lại chỉ là giáo sư. Đúng thật là lãng phí một tài năng lớn."