Chương 241: Cuộc hội ngộ đẫm máu (3)
Cánh tay khổng lồ đỏ như máu với những đường gân nhô ra nắm lấy cột lửa định dùng hết sức xé nát nó.
Bùng! Ầm ầm!
Than hồng rải rác khắp nơi như những cánh hoa trôi nổi theo mọi hướng. Theo sau đó, một cơn bão ập đến và những tia lửa bị thổi bay.
Grander lơ lửng trên không trong tâm bão. Đôi bàn tay đẫm máu nhô ra từ cả hai vai của cô ta trông thật kỳ quái nhưng chẳng ai có thể khinh thường sức mạnh của chúng.
Soạt!
Hình dạng của cánh tay dần trở nên méo mó, cuối cùng biến thành đôi cánh dơi màu đỏ.
"Nhóc con, làm tốt lắm! Tiếp tục nào!"
Grander vừa dứt lời, đôi cánh sau lưng chợt dang rộng hình thành những chiếc lông vũ màu đỏ tươi bắn về phía Rudger như súng máy.
Rudger ngay lập tức rút ra hai khẩu súng màu đen từ trong bóng tối.
Pằng pằng!
Những chiếc lông vũ và những viên đạn ma thuật v·a c·hạm trong không trung gây ra hàng loạt những v·ụ n·ổ ma pháp. Số lượng đạn và lông vũ của cả hai gần như giống nhau. Tuy nhiên, sức mạnh của Grander mạnh hơn nhiều. Vì thế, Rudger dần bị đẩy lùi từng chút một.
'Không thể cứ tiếp tục như vậy được?'
Rudger thấy tình hình không ổn, ngay lập tức đưa ra quyết định.
"Cầm lấy giúp ta."
Hắn đưa hai khẩu súng cho [Ater Nocturnus]. Cái bóng tiếp nhận chúng rồi tiếp tục xả đạn về phía trước. Trong khi đó, Rudger lấy ra một v·ũ k·hí mới từ trong chiếc áo choàng của mình.
Đó là một khẩu súng trường được sơn màu đen tuyền pha lẫn những đường kẻ dọc hoàng kim sát thân súng. Trông nó không hề giống loại đúng nạp đạn vào nòng mà giống một khẩu súng ổ xoay được cải tiến hơn.
Nếu bất kỳ ai từ Vương quốc Utah ở đây, bọn họ đều sẽ trợn tròn mắt kinh ngạc khi nhìn thấy thứ này. Bởi vì nó chính là biểu tượng cho một nhân vật nổi danh lẫy lừng dạo gần đây.
Lính đánh thuê huyền thoại 'Machiavelli'.
Đây chính là thứ v·ũ k·hí phát ra ánh sáng kỳ quái mà hắn ta đã sử dụng để lật ngược thế cục trên chiến trường ở Utah.
Đoàng—!
Một tia sáng từ nòng súng bắn ra xông thẳng về phía trước. Viên đạn ma thuật phá tan cơn mưa lông vũ và xuyên qua ngực Grander.
"Lại một món đồ thú vị khác!"
Dù có máu chảy xuống không ngừng từ ngực, nhưng Grander chẳng hề nhíu mày lấy một cái, ngược lại cô ta bình tĩnh quan sát khẩu súng trường trong tay Rudger
Grander cũng có một số kiến ​​thức về súng ống. Cô ta có thể chắc chắn thứ trong tay học trò mình lúc này không phải một khẩu súng thông thường mà là một sản phẩm đặc chế.
Grander né người sang một bên. Đôi cánh sau lưng phóng ra lượng ma lực mạnh mẽ khiến thân hình của cô ta trở nên hư ảo trong không trung, rất khó để xác định vị trí thực của Grander.
Rudger xả đạn liên tục vào hình bóng trên không. Hắn biết tốc độ di chuyển của sư phụ mình nhanh đến mức nào, Rudger bình tĩnh đọc chuyển động của đối phương, dự đoán quỹ đạo của Grander và bóp cò liên tục.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Cứ mỗi lần bóp cò là máu lại bắn tung tóe trên người Grander.
Grander hoàn toàn ngạc nhiên trước kỹ năng bắn súng của tên đệ tử. Với khoảng cách và tốc độ như vậy mà nó vẫn có thể bắn trúng cô ta như thể những viên đạn ma thuật này biết định vị mục tiêu vậy.
Grander chắc chắn không hề dạy Rudger cách cầm súng chứ đừng nói đến bắn súng, đứa trẻ năm ấy đã tự mình phát triển đến trình độ này rồi sao?
'Hơn nữa, thứ này không phải là đạn ma thuật thông thường.'
Cảm giác những viên đạn liên tục đâm vào người không phải là một cảm giác dễ chịu. Tuy nhiên, ngay cả khi đau đớn như vậy, Grander vẫn bình tĩnh phân tích tác dụng của những viên đạn găm trên cơ thể mình.
Đôi mắt của cô ta nhanh chóng nhìn thấy thứ trông giống như những sợi chỉ yếu ớt trôi nổi trong không khí. Những sợi chỉ này tuy nhìn có vẻ phân tán nhưng nếu để ý kỹ thì tất cả sợi chỉ đều dần vẽ ra một quỹ đạo trên không.
Khi Rudger bóp cò, viên đạn ma thuật di chuyển dọc theo sợi chỉ. Nhờ những sợi chỉ này, vận tốc của những viên đạn được gia tốc lên gấp nhiều lần.
"Nó đang đánh dấu vị trí của mình thông qua các tọa độ từ những sợi dây này."
Rudger nghe thấy Grander lẩm bẩm một mình, âm thầm tặc lưỡi. Bí mật mà chưa có ai ở vương quốc Utah phát hiện ra đã bị sư phụ hắn nhìn thấu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lúc này, đôi cánh của Grander chợt dang rộng và ôm lấy cơ thể cô ta như một quả trứng. Cái kén trên không dần co lại thành một chấm nhỏ trong không trung.
"... ... !"
Phép thuật dịch chuyển không gian được kích hoạt.
Rudger cảnh giác quan sát xung quanh.
Một cánh tay nhỏ nhắn mảnh mai bất ngờ xuất hiện trên vai Rudger và b·óp c·ổ hắn từ phía sau.
"Tóm được rồi nhé."
Grander dùng sức cố gắng bẻ gãy cổ Rudger.
Đúng lúc này, thân hình của Rudger trong tay Grander chợt gục xuống và biến mất như một cái bóng.
"Hửm?"
Trong lúc Grander đang khó hiểu Rudger phân thân ra từ lúc nào, cô ta bỗng nhận ra cơ thể mình không thể cử động. Những sợi chỉ trong suốt đã siết chặt cơ thể Grander từ bao giờ.
Phập!
Lưỡi kiếm trắng đột nhiên xuyên qua ngực Grander.
Grander bật cười.
"Nhóc còn học được cả phương pháp chiến đấu của Sát thủ Calsapa hả?"
"Con chỉ nhìn và bắt chước thôi."
"Không tệ."
Đó là một cuộc trò chuyện vô cùng yên bình đến mức khó có thể tin được rằng hai người này đang chiến đấu sống mái với nhau.
"Tuy nhiên, có một điều nhóc nên rõ ràng. Phương pháp chiến đấu của chúng cuối cùng đều nhắm vào con người."
Một vòng xoáy đẫm máu cuộn xoáy từ cơ thể Grander. Thấy thế, Rudger lập tức rút kiếm ra và nhanh chóng lùi lại.
"Mọi thứ đều vô dụng trước sự vĩnh hằng."
Phựt.
Những sợi dây trói buộc cơ thể của Grander đồng loạt bị cắt đứt.
Trong vòng xoáy màu đỏ, Grander nhìn Rudger. Khoảnh khắc cô ta chậm rãi bước một bước về phía hắn.
Paaah!
Ánh sáng bùng lên từ mặt đất, sau đó một chiếc lao đá phóng ra ghim vào mu bàn chân Grander.
"Cạm bẫy? Từ khi nào?"
Grander định dang rộng đôi cánh bay lên trời một lần nữa. Đúng lúc này, một áp lực cực lớn từ trên trời giáng xuống đánh văng cô ta xuống dưới đất.
Vụt!
Vô số gai mọc ra từ cái bóng của Grander rơi xuống đất và xuyên qua cơ thể cô ta.
Grander hơi ngẩng đầu lên nhìn Rudger.
"Một cái bẫy trên không?"
"Các tọa độ trong không gian không chỉ ở trên mặt đất."
"Ha ha ha! Tốt! Tốt lắm!"
Grander từ từ đứng dậy. Những cái bóng đang trói buộc cơ thể cô ta lập tức vỡ ra.
"Nhóc định sẽ làm gì nữa?"
Grander nhìn chằm chằm vào đệ tử của mình với vẻ tò mò, tự hỏi thằng bé này lại tính làm gì khiến mình ngạc nhiên nữa.
Không phụ sự kỳ vọng của Grander, một luồng sáng trắng tinh khiết chảy ra từ lưng Rudger và cuối cùng tụ lại trong tay hắn.
"Thứ đó... ... ."
Động tác tay của Rudger lúc này rất quen thuộc với Grander.
"Mudra?"
Mọi người đều biết có ba cách để thi triển phép thuật: Cast (Niệm chú) Mudra (Thủ ấn) và Magus (Sử dụng vòng tròn ma pháp). Trong đó, phổ biến nhất ở hiện tại là hình thức Cast vì nó tương đối ổn định so với các phương pháp khác. Nhưng Mudra và Magus vẫn tồn tại và vẫn có người nghiên cứu cách sử dụng chúng, chỉ là số lượng những người như vậy rất ít.
Khi Rudger từ từ hạ tay xuống, Grander không thể cử động như thể toàn thân bị thứ gì đó đè chặt lại.
"... ... Ta chưa từng nhìn thấy ma pháp này."
Grander không thể kìm được sự phấn khích khi lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy một loại phép thuật mới.
Đây không phải là phép thuật thông thường. Dòng năng lượng luân chuyển của nó đã gần tương tự như sức mạnh của thần linh. Tuy nhiên, ma pháp này khác xa với hào quang của thần thánh. Grander có cảm giác như Rudger đã làm chủ được thứ sức mạnh ngang ngửa với các vị thần hơn là vay mượn sức mạnh nhất thời.
"Nhóc gọi cái đó là gì?"
"Bhumisparsha-Mudra."
Rudger bình tĩnh nói.
"Ha ha ha. Ta có thể cảm nhận được thứ phép thuật đó mang thứ sức mạnh áp chế ta?"
"Người đã thấy hài lòng chưa?"
"Đủ?"
Ngay cả dưới áp lực của sức mạnh thần thánh to lớn, Grander vẫn lắc đầu.
"Nghĩ gì vậy nhóc?"
Đôi mắt đỏ ngầu của Grander vẫn chìm trong sự điên loạn.
"Mi còn thiếu nhiều lắm."
"... ... ."
"Vẫn còn nữa phải không? Mau cho ta xem những thứ nhóc đã học được, nhanh lên!"
Đôi mắt Grander chứa đầy sự điên cuồng như thể đang khao khát điều gì đó, thậm chí không thuộc về con người nữa.
Hehehehe.
Cơ thể của Grander, vốn bị chưởng ấn áp chế, đã dần dần lấy lại được tự do.
Trước khi Rudger có thể sử dụng phép thuật tiếp theo, Grander đã sử dụng pháp lực của mình tạo ra một làn sóng xung kích cực lớn. Khoảnh khắc Rudger do dự lùi lại một bước, Grander đã dịch chuyển đến ngay trước mặt hắn. Hai bàn tay nhỏ nắm lấy cổ áo Rudger và đẩy hắn ra sau.
Rudger ngã về phía sau trước sức mạnh siêu việt của huyết tộc. Grander trèo lên người Rudger mặt đối mặt với hắn.
"Đệ tử. Đây chưa phải là kết thúc!"
"Sư phụ...."
"Nào, cho ta xem thêm đi. Đừng giấu giếm bất cứ điều gì. Nhanh dùng thứ gì đâm xuyên trái tim của ta đi... ... !"
"Sư phụ!"
"Giết ta đi! Nhanh lên!!!"
"... ... ."
Lời cuối cùng đó cất lên, giọng nói của Grander đan xen trong cơn điên cuồng chính là nỗi tuyệt vọng cùng cực.
Rudger khẽ thở dài. Hắn đặt tay lên má của người đang ôm mình và mở miệng.
"Dừng lại ở đây thôi."
"... ... ."
"Mẹ."
Như thể những lời đó là chất xúc tác, cơ thể Grander cứng ngắc ngay lập tức. Sự điên cuồng tràn ngập trên khuôn mặt cô ta lập tức biến mất, đôi mắt vốn đã đỏ hoe của Grander cuối cùng đã trở lại trạng thái ban đầu. Áp lực của sức mạnh ma thuật vốn đang đè nặng lên không khí xung quanh và máu đang dần biến bầu trời thành màu đỏ đều đã biến mất.
"... ... ."
Grander lấy lại được ý thức, lập tức hất bàn tay của Rudger ra. Cô ta nhỏm dậy, quay lưng lại với Rudger và nhặt chiếc ô rơi trên đất lên.
Rudger cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều đó liền mở miệng.
"Người đã tỉnh táo chưa?"
"Im đi. Đừng làm phiền ta!"
Grander dùng tay phủi bụi khỏi chiếc ô trên tay.
"Mi chỉ nói thế khi thực sự cần thôi à?"
"Nếu con không làm vậy, Người sẽ để tâm đến lời con nói?"
Grander đang định phản đối câu nói đó, chợt nhanh chóng lắc đầu.
"Hừ!"
"Con nghĩ khảo nghiệm hôm nay thế là đủ rồi."
"Trông ta giống kẻ ngốc không? Mi vẫn chưa tung hết sức."
"Người không phải cũng vậy sao?"
Grander nheo mắt nhìn Rudger.
"Trình độ thì chưa biết thế nào nhưng ngày càng mồm mép rồi đấy! Để mi ra ngoài đúng là một sai lầm lớn của ta."
"Được rồi, con xin lỗi."
Rudger đứng dậy và phủi bụi trên người. Có vẻ như hắn sẽ phải đến chỗ Violetta một chuyến nữa.
Rudger nhìn khung cảnh xung quanh rồi thở dài. Khu rừng vốn ban đầu rậm rạp xanh tươi hiện tại đã không còn nguyên vẹn chút nào sau trận chiến của hai người. Nó đã bị tàn phá hoàn toàn và biến thành một vùng hoang vu.
Cho dù có cách xa thành phố thì với mức độ phá huỷ này, người bên Leathervelk chắc chắn đã cảm nhận được điều gì đó và sẽ sớm phái ai đó đến kiểm tra.
Bọn họ phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, tránh đụng mặt mấy người phiền toái không cần thiết.
"Sư phụ, chúng ta đi thôi."
"Đi đâu?"
"Trở lại thành phố. Có vài người con muốn giới thiệu với sư phụ."
Rudger đến gần Grander và đưa tay ra. Grander ngơ ngác nhìn bàn tay đó.
"Người không định đi sao?"
"... .... Hừ! Càng ngày càng không coi ai ra gì!"
Grander nắm lấy tay Rudger. Nhưng sau đó Rudger vẫn đứng yên tại chỗ không làm gì cả.
"Nhóc đang làm gì thế? Không đi à?"
Grander cau mày.
"Chà, Người biết đấy. Trận đấu vừa rồi đã rút sạch toàn bộ ma pháp của con rồi. Vì vậy, chà....chắc phải nhờ sư phụ rồi......"
"... ... ."
Grander trừng mắt nhìn Rudger, không do dự gõ đầu hắn.
"Không biết xấu hổ."
"... ... Nhẹ thôi sư phụ. Đau quá."
Là một huyết tộc, năng lực thể chất của Grander mạnh hơn nhiều so với người bình thường nên mặc dù chỉ là một cú gõ nhẹ nhàng nhưng cơn đau cũng đủ khiến xương cốt Rudger run rẩy.
"Nói thử câu nữa xem ta có cho mi một trận không?"
"Vâng vâng, con không nói nữa."
"Đi thôi."
Grander chào thua, nắm tay Rudger và triệu hồi cái bóng ra. Hai người ngay lập tức biến mất hoàn toàn khỏi đ·ống đ·ổ n·át.
Vài giờ sau, một đội điều tra của Leathervelk mới đến hiện trường.
/*Bhumisparsha-Mudra: cử chỉ của tượng phật với tay trái hứng tràng hạt trong khi tay phải úp vào trong, hướng xuống đài sen. Thủ ấn đặc biệt này không chỉ tượng trưng cho việc Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đánh bại Ma vương và đội quân ma quỷ của hắn, nó còn tượng trưng cho sự kiên định mà Đức Phật thể hiện khi ngài theo đuổi sự giác ngộ bằng cách thiền định dưới gốc cây bồ đề. Trong Phật giáo, người ta tin rằng thủ ấn Bhumisparsha giúp chúng ta chuyển hóa từ giận dữ thành trí tuệ.*/