Chương 218: Đường dẫn ma pháp (2)
Các pháp sư hiện đại hầu hết đều tập trung vào việc nghiên cứu phép thuật, bao gồm tối ưu các loại thần chú và những kỹ thuật thi triển.
Làm thế nào có thể phát huy phép thuật của bản thân nhanh hơn?
Làm cách nào có thể giảm thiểu lượng ma pháp sử dụng của mỗi câu thần chú?
Đó là một quá trình khám phá, nghiên cứu và thử thách không ngừng nghỉ.
Đối tượng luôn là 'ma pháp'.
Tuy nhiên...
Các pháp sư cổ đại lại làm ngược lại. Mục tiêu mà họ hướng tới luôn là 'chính họ'.
Thay vì trau dồi và phát triển phép thuật, bọn họ chọn cách suy ngẫm về bản thân. Theo quan điểm của những pháp sư này, người có thể giải phóng phép thuật mạnh hơn là người mạnh hơn.
Vào thời điểm đó, hầu hết mọi người đều nghĩ như vậy và họ tin rằng tự bản thân cần trở nên mạnh mẽ hơn mới có thể thi triển được ma pháp mạnh mẽ hơn.
Nếu thực hiện một phép so sánh sẽ giống như việc một người không thể nâng vật nặng hơn giới hạn của họ. Đó là lý do tại sao các công cụ như cần cẩu ra đời. Khi chúng ta không thể làm điều gì đó do những hạn chế về thể chất, chúng ta sẽ phát minh ra các công cụ giúp đỡ làm điều đó.
Nhưng các pháp sư cổ đại không nghĩ như vậy. Trong suy nghĩ của họ, người không nâng được vật nặng chứng tỏ bản thân người đó còn yếu. Chỉ cần rèn luyện cơ thể đủ nhiều, đến một lúc nào đó họ tất có thể làm được.
Bất cứ ai cũng có thể thấy đó là một việc làm ngu ngốc. Tuy nhiên, một tư duy như vậy đã tạo ra một con đường phát triển ma pháp riêng cực kỳ đáng kinh ngạc. Một cách sử dụng ma pháp tối ưu và đạt hiệu quả cao nhất.
"Nếu có một phương pháp như vậy thì tại sao các pháp sư hiện tại lại không biết đến nó?"
Freuden lên tiếng.
"Bởi vì ngôn ngữ diễn giải nó đã bị thất truyền từ rất lâu rồi."
"Không phải họ vẫn có thể truyền miệng phương pháp này sao?"
"Ngay cả khi làm vậy, không phải người nào cũng sẽ tin tưởng phương pháp đó. Truyền miệng một công thức pha chế thuốc không phải là một điều dễ dàng, đấy là chưa nói đến việc các pháp sư hiện tại có bài xích rất mãnh liệt với những phương pháp cổ xưa huyền bí thậm chí họ còn coi chúng là mê tín dị đoan."
Phương pháp tập trung quá nhiều vào hiệu quả trớ trêu thay lại dẫn đến việc loại trừ tất cả các con đường khác. Kết quả là những pháp sư hiện tại đã phủ nhận sự tồn tại của những con đường khác vì họ không biết đến và e ngại chúng.
"Vậy ý giáo sư là những phương pháp hiện nay của chúng ta đã đi sai hướng?"
"Nghĩ như vậy không phải không có lý, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. Theo ghi chép của các pháp sư cổ đại, chính họ cũng đã trải qua vô số thất bại, thử thách và sai lầm."
Khi cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách gây áp lực cho cơ thể, tiền nhân đã thử đủ mọi phương pháp kỳ quái và đã chịu nhiều thất bại. Rất nhiều người đ·ã c·hết. Tuy nhiên, họ vẫn không ngừng khám phá và thử nghiệm. Cuối cùng, kết quả họ thu được chính là những vị pháp sư có năng lực ma pháp vĩ đại.
"Nghiên cứu chúng ta đang thực hiện thực sự là một khám phá tuyệt vời."
Rene nói với đôi mắt sáng ngời.
Ở một khía cạnh nào đó thì điều đó đúng, nhưng Rudger không nghĩ theo cách đó.
"Đó không phải là một khám phá. Chúng ta chỉ đang khôi phục lại một phương pháp đã bị lãng quên mà thôi."
"Nhưng nó vẫn rất tuyệt!"
"Được rồi. Hiệu quả của nó rất đáng xem trọng. Nhưng điều thực sự đáng nói ở đây chính là trí tuệ của người xưa, những người đầu tiên đã nghĩ ra phương pháp này."
"Đừng quên đường dẫn mà các trò đã tìm thấy. Hãy tiếp tục mở rộng nó, khiến dòng năng lượng ma pháp chảy qua mạnh mẽ hơn."
Đường dẫn ma pháp không phải là thứ một khi tìm thấy thì sẽ vĩnh viễn tồn tại. Nếu bỏ mặc nó, nó sẽ ngày càng mờ dần và sẽ lại bị lãng quên, nhưng ngược lại, khi càng sử dụng nhiều, nó sẽ càng trở nên to lớn và mạnh mẽ hơn.
Việc bọn họ phải làm lúc này chính là không ngừng vận chuyển ma pháp trong người chảy qua đường dẫn ma pháp để phóng thích ra ngoài. Đường dẫn sẽ giúp cho sức mạnh tăng trưởng mạnh mẽ hơn trong tình huống ma pháp càng bị ức chế.
"Bây giờ, mọi người hãy thử giải phóng ma pháp một lần nữa. Tuy nhiên, lần này hãy thử cảm nhận đường đi của dòng năng lượng trong cơ thể mọi người."
Các học sinh bắt đầu tập trung trở lại sau khi nghe những gì Rudger hướng dẫn.
* * *
'Thật thú vị.'
Julia Plumheart truyền sức mạnh ma pháp qua đường dẫn ma pháp của mình và nhìn Rudger với đôi mắt hiếu kỳ.
Có thứ gì đó giống như một con đường trong cơ thể mà đến bây giờ cô ấy mới phát hiện ra. Julia Plumheart cảm thấy như thể bản thân đã phát hiện ra một viên sỏi nhỏ tuy vô hình dưới ánh sáng ban ngày nhưng lại phát ra ánh sáng mờ nhạt khi màn đêm buông xuống. Nó có phần tương tự như ma pháp giấc mơ cô thường sử dụng.
Tuy nhiên, Julia Plumheart mơ hồ cảm nhận được có dấu vết của ma pháp giấc mơ trên người vị giáo sư tên Rudger Chelici kia. Nhìn vào dấu vết còn sót lại, có vẻ như giáo sư không trực tiếp sử dụng phép thuật mà là người khác thi triển lên thầy ấy.
Chẳng lẽ ngoài cô ấy ra, còn có ai đó cũng đến từ trường Dream xuất hiện quanh đây sao?
Nhưng có một điều còn khơi dậy sự tò mò của Julia hơn. Đó chính là giấc mơ của Rudger, thứ cô ấy vốn chưa thể nhìn thấy trước đây lúc này đã bắt đầu hình thành, tuy rằng vẫn còn khá mờ nhạt.
'Giấc mơ của một người không mơ ước sao? Nó sẽ là thứ gì đây?'
* * *
Nghiên cứu của Rudger có tiến triển nhanh chóng.
Các học sinh rất nỗ lực hợp tác cùng hắn.
"Uống đi. Freuden."
"... ... ."
Freuden cau mày nhìn vào chai thuốc ức chế mà Rudger đưa cho cậu.
"Trò không uống sao?"
"Giáo sư có thể cho tôi chai khác không?"
Freuden không hề biết rằng Rudger đang cố tình chơi xỏ mình.
"Đây là của trò."
"Không còn chai nào khác sao?"
"Trò có thể đổi với Rene."
"... ... Được rồi. Tôi sẽ lấy chai này."
Cuối cùng, Freuden không còn cách nào khác đành uống chai thuốc có vị đắng đặc biệt do Rudger điều chế.
Freuden cau mày và lấy tay che miệng khi mùi vị trở nên nồng nặc hơn trước.
Rudger nhìn Freuden, ánh mắt như muốn nói.
'Cậu vẫn còn non lắm.'
'Anh cố tình đúng không?'
Rudger nhẹ nhàng phớt lờ cái nhìn trừng trừng của Freuden.
Mỗi học sinh đều uống thuốc và tập trung giải phóng ma pháp của mình.
Hôm nay đã là ngày nghiên cứu thứ tư.
Những học sinh đã hoàn thành đường dẫn ma pháp trong ngày đầu tiên đã cho thấy sự tiến bộ vượt xa sự mong đợi của Rudger.
Trong số đó, có hai học sinh khiến Rudger chú ý nhất.
Julia Plumheart và Flora Lumos.
Hai người không hổ danh là thiên tài, bọn họ đều thể hiện ra thiên phú cực kỳ cao trong quá trình thi triển ma pháp. Quá trình đáng lẽ phải mất cả tháng trời thì hai người này lại có thể hoàn thành chỉ trong ba ngày.
Vẻ mặt của hai người cực kỳ bình tĩnh so với những học sinh khác.
Thực hiện một việc phức tạp như vậy trong tình trạng mà hầu hết ma pháp không thể vận chuyển tốt, điều đó chứng tỏ hai người chắc chắn đã biến đường dẫn ma pháp thành của riêng mình.
Tài năng của hai đứa trẻ khiến Rudger thực sự ngưỡng mộ. Tuy vậy, hắn không để tâm vào đó quá nhiều.
Hai đứa trẻ này có thể duy trì vị trí thứ nhất ở một nơi tập trung đủ loại thiên tài từ khắp nơi trên thế giới đã đủ chứng minh tài năng hơn người của chúng.
Không có gì vô nghĩa hơn việc so sánh bản thân với một người sinh ra đã khác biệt.
Đúng hơn là Rudger hài lòng với việc bản thân có thể dạy dỗ những thiên tài này.
'Hai cô bé này có thể tự mình làm rất tốt, mình không cần phải theo dõi nữa.'
Ánh mắt của Rudger tự nhiên chuyển sang những học viên khác chưa hoàn thành khóa học.
"Rene. Trò sử dụng quá nhiều năng lượng. Không phải ta đã bảo phải giảm đi sao?"
"Em xin lỗi."
"Không cần vội vã mở rộng đường dẫn. Trò chỉ vừa nhận ra và vẫn đang trong quá trình mở rộng nó, không cần quá vội vàng."
Sau khi làm theo lời khuyên của Rudger, Rene xác nhận rằng dòng ma pháp vốn có phần khó chịu đã trở nên linh hoạt hơn một chút.
"Làm tốt lắm. Tiếp tục đi. Đừng mất kiên nhẫn."
Erendir yên lặng quan sát kỹ càng từ bên cạnh, chợt mở miệng.
"Giáo sư, em thấy việc mở rộng đường dẫn của em không dễ dàng."
Đôi mắt dịu dàng đang nhìn Rene ngay lập tức trở nên cứng rắn.
"Đó là do trò sử dụng quá nhiều ma pháp. Tiết chế lại, kiên nhẫn làm lại lần nữa cho ta."
"... ... ."
Erendir hơi sững sờ trước phản ứng hoàn toàn trái ngược của Rudger.
Cô hoàn toàn nói không nên lời, đành im lặng quay về việc điều khiển ma pháp của bản thân.
"Giáo sư, em có câu hỏi."
Có tiếng người gọi Rudger. Rudger quay đầu lại và thấy Flora Lumos đang chăm chú nhìn mình.
"Chuyện gì vậy?"
"Đột nhiên dòng ma pháp của em trở nên không ổn định, em không thực hiện được quá trình luân chuyển ma pháp trơn tru như trước nữa."
Flora run lên, miệng mấp máy.
"Em nên làm gì đây, giáo sư?"