Chương 216: Mệnh lệnh (3)
"John Doe, ngươi cũng dừng lại đi."
Lesley lên tiếng khuyên giải.
"Dù cho những lý do ngươi đưa ra có hợp lý thì vẫn không thể phủ nhận việc ngươi đã g·iết người của chúng ta."
Lesley hiện tại thật sự cảm thấy rất vui khi nhìn thấy Nikolai bị bẽ mặt. Hắn đã không ưa Nikolai từ lâu, dạo gần đây tên này lúc nào cũng gây sự với hắn. Hôm nay gã đó đã gây sự với John Doe và cuối cùng cũng tự chuốc lấy rắc rối.
Còn điều gì phấn khởi hơn thế?
John Doe đã g·iết người của mình? Ai quan tâm cơ chứ. Chỉ là mấy tên tay sai không quan trọng, c·hết thêm vài tên cũng chẳng có vấn đề gì.
Nhìn Nikolai bên kia vẫn đang run rẩy vì giận giữ, Lesley đoán chắc tên này sẽ mất ăn mất ngủ mấy hôm. Tâm trạng của hắn lúc này rất tốt.
Nhưng biểu hiện của John Doe hôm nay cũng vượt ngoài những gì Lesley dự tính. Hắn đã biết tên đấy có tính cách thất thường, nhưng không ngờ tên đó còn điên cuồng hơn những gì Lesley từng nghe nói.
Nếu phải hình dung chính xác thì Lesley thấy John Doe giống như một con chó săn chỉ nghe theo mệnh lệnh của Thủ lĩnh. Lesley từng không thể hiểu được tại sao Thủ lĩnh vẫn giữ John Doe ở vị trí Đệ Nhất mặc cho những hành động có phần điên cuồng của tên này.
Nhưng hôm nay, sau khi chứng kiến màn tranh cãi vừa rồi, hắn cuối cùng cũng hiểu lý do. Lesley không khỏi bội phục cách nhìn người của Linh Cấp.
"John Doe."
Ánh mắt của Rudger hướng về phía Lesley. Đó vẫn là một ánh mắt vô cảm, không hề có chút cảm xúc nào.
"Ngươi thừa nhận rằng đã gây ra vụ việc ở Leathervelk, vậy thì Baltanung cũng là tác phẩm của ngươi sao?"
"Ta không có lý do ra tay với nơi đó."
Rudger lạnh nhạt mở miệng.
"Vậy sao?"
"Tuy nhiên, không khó để đoán ra thủ phạm."
"Ngươi nghĩ là kẻ nào?"
"Theo thông tin ta nhận được thì khả năng cao là mấy tên Hiệp sĩ Bóng đêm."
"Chà, cũng có thể. Mấy kẻ đó bám dai như đỉa vậy."
"Gần đây còn xuất hiện thêm một kẻ nữa."
"Ai?"
"Casey Selmore."
Khi cái tên đó được nhắc đến, Lesley im lặng một lúc rồi lên tiếng xác nhận lại. Những người khác cũng xì xào bàn tán.
"Có phải tên thám tử có danh hiệu của Tháp Ma Thuật không nhỉ?"
"Ta cũng đã nghe qua cái tên này. Nghe nói cô ta là tên thám tử đã hạ James Moriarty."
Victor vốn đang im lặng đột ngột mở miệng.
"Nhưng người mà chúng ta đã chiến đấu lúc đó hoàn toàn là một bóng đen."
"Không phải quanh khu nhà máy đó có dấu vết của Thuỷ hệ ma pháp sao?"
"Ừ nhỉ, ngươi nói ta mới nhớ."
Berom lên tiếng xác nhận.
"Khi ta đến nơi đúng là có dấu vết p·há h·oại của ma pháp từ phía ống cống ngầm."
"Vậy có nghĩa là kẻ đột kích có liên quan đến Casey Selmore! Bọn chúng hợp tác sao?"
Rudger gật đầu.
"Đó chắc chắn là một mối phiền toái."
Lesley không khỏi cảm thấy bối rối. Các Đệ Nhất khác cũng có suy nghĩ tương tự.
John Doe chưa bao giờ bày tỏ bất kỳ ý kiến nào trong các cuộc họp thường kỳ. Tên này cực kỳ miễn cưỡng tiết lộ bản thân và thậm chí không cố gắng bắt chuyện với các thành viên khác. Còn hôm nay hắn ta lại thể hiện rất nhiều điều bất thường.
Nikolai đã chất vấn và gây sự với John Doe. Kết cục thì ai cũng có thể thấy được. Vì vậy, dù trong lòng có rất nhiều câu hỏi và nghi ngờ nhưng lúc này không ai nói gì nữa.
Ngay cả Victor Dreadful cũng né tránh không nhìn vào mắt John Doe. Hắn ta sợ tên điên này bực mình lại trút giận vào bản thân.
"Vậy chúng ta phải làm gì với Casey Selmore?"
"Như mọi khi."
"Ý ngươi là chúng ta nên loại bỏ cô ta? Không dễ đâu."
"Một pháp sư cho dù có tài năng thì không thể tránh thoát được ám toán nếu cô ta thường xuyên hành động một mình."
"Ta đồng ý."
Cuộc trò chuyện tự nhiên chuyển sang cách xử lý Casey Selmore.
Rudger cảm thấy có lỗi nhưng hắn nghĩ điều đó không quan trọng. Với kỹ năng của Casey Selmore, cô ta có thể tự mình sống sót.
Nếu có vấn đề gì lúc này thì đó là phản ứng của Linh Cấp.
Rudger tiết lộ việc bản thân đã loại bỏ chi nhánh của Bình Minh Đen ở Leathervelk một phần cũng là để xem phản ứng của kẻ đó.
Tuy nhiên, Linh Cấp không có phản ứng gì trước những lời nói gây sốc đó của hắn. Hắn ta chỉ đơn giản quan sát tình hình với thái độ không thay đổi. Không thờ ơ nhưng cũng không quá hứng thú.
Lúc này, người ngồi ở trên ghế cao nhất chợt mở miệng.
"Dường như mọi người đều làm tốt công việc của mình. Tất nhiên, sẽ có những lúc mọi thứ không diễn ra như dự định."
Nikolai và Victor run rẩy trước những lời đó.
"Điều quan trọng là mọi người xử lý hậu quả như thế nào sau đó. Vì thế không cần phải nản lòng."
"Thủ lĩnh, ngài đúng là sáng suốt."
"Được rồi. Buổi họp hôm nay kết thúc tại đây. Lần tới gặp nhau, ta tự hỏi liệu khoảng trống còn lại có được lấp đầy hay không?"
Linh Cấp vẫy tay. Đó là dấu hiệu cho thấy cuộc họp đã kết thúc.
"John Doe, cậu ở lại một lát."
Các Đệ Nhất khác đều kinh ngạc khi nghe vậy. Chưa từng có trường hợp Linh Cấp gọi riêng cho ai đó sau cuộc họp.
Phản ứng của Nikolai đặc biệt dữ dội. Hắn ta cảm thấy như máu trong người đang sôi lên rồi bốc hơi vì ghen tị. Việc Linh Cấp gọi riêng John Doe đã chứng tỏ hắn ta được ưu ái đến mức nào.
"... ... Tôi biết rồi."
Giọng nói của John Doe không hề có chút run rẩy vui mừng nào. Thay vào đó, hắn đang khá sốc.
'Phản ứng đó là gì? Ngươi phản ứng như vậy là có ý gì?'
Nikolai gần như sắp không kìm được tiếng gầm gừ sắp thoát ra khỏi miệng. Hắn vội vã rời khỏi phòng họp vì hắn không nghĩ mình có thể chịu đựng được việc ở lại đây lâu hơn nữa.
Mặc dù các thành viên Đệ Nhất khác có chút không hài lòng, nhưng họ nhận ra rằng mình không thể làm gì và lần lượt rời đi.
Những người duy nhất còn lại ở bàn tròn là Linh Cấp, Rudger và kẻ tuỳ tùng theo sau Linh Cấp.
Khi Linh Cấp hơi giơ tay lên, người phụ tá cúi đầu và lùi lại.
Sau đó, chỉ còn lại hai người trong phòng.
"Cuộc họp hôm nay thế nào?"
"Không có gì đặc biệt."
Linh Cấp bật cười.
"Ta biết là cậu sẽ nói như vậy."
"... ... ."
Rudger nhíu mày trước những lời đó.
Mặc dù chỉ có hai người nhưng kẻ này vẫn gọi hắn là John Doe.
Làm thế nào kẻ này vẫn có thể duy trì thái độ này khi đối mặt với một kẻ không rõ thân phận rất có thể đã g·iết cấp dưới của mình?
Có lẽ đối với Linh Cấp, cấp dưới của hắn có thể chẳng khác gì những công cụ để sử dụng. Vì vậy, ngay cả khi có ai đó c·hết, điều đó có lẽ cũng không có ý nghĩa gì nhiều.
Đây cũng chính là lý do vì sao Rudger được gọi là John Doe cho đến tận bây giờ. Bởi vì hắn được đối xử như một chức vị chứ không phải một con người. Hiện tại, John Doe trước đây đã không còn nữa, Rudger liền trở thành John Doe mới.
Mặc dù vậy, Rudger vẫn không thể hiểu Linh Cấp nghĩ gì khi gọi một kẻ thân phận bất chính như hắn đến một cuộc họp quan trọng như thế này.
Nhưng có một điều hắn có thể chắc chắn là hoàn toàn không có sự thù địch nào từ đối phương.
Trong tình huống này, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận.
"Ngài muốn gì từ tôi?"
"Muốn gì sao?"
Nghe những lời đó, Linh Cấp vuốt cằm suy tư.
"Không có gì. Cậu chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ ta giao là được."
"?"
"Ta e là sắp tới ta không thể ở lại Theon. Cậu hãy giúp ta tìm kiếm một người."
Rudger tập trung toàn bộ sự chú ý vào những lời tiếp theo của Linh Cấp.
"Người trong định mệnh đang ở Theon. Hãy giúp ta tìm người đó."
'Người định mệnh?'
Rudger nhanh chóng xoay chuyển luồng suy nghĩ trong đầu.
'Nếu Linh Cấp đưa John Doe vào Theon chỉ để tìm một người thì đó phải là một người rất quan trọng.'
Đúng lúc này, hình ảnh một người bất chợt hiện lên trong đầu Rudger.
'Không thể nào.'
Có thể đó chỉ là một suy đoán do hắn suy nghĩ quá nhiều. Nhưng trực giác mách bảo Rudger đáp án đó là đúng.
'Là con bé sao?'
Chỉ có một người hiện lên trong tâm trí Rudger. Người sử dụng sức mạnh ma pháp phi thuộc tính. Một đứa trẻ siêng năng tham dự các lớp học của hắn.
'Đôi mắt của Rene vẫn chưa thức tỉnh. Có lẽ người Linh Cấp đang tìm kiếm chính là con bé.'
Tuy nhiên, để đề phòng, hắn cần hỏi một vài điều khác.
"Có đặc điểm gì không?"
"Khă năng là phái nữ... ... Người có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không nhìn thấy."
Thấy những gì người khác không thể nhìn thấy?
Vế đầu khiến hắn liên tưởng đến Rene, nhưng vế sau lại khiến Rudger nhớ đến Flora Lumos, người có thể cảm nhận ma pháp một cách khác thường.
"Có người nào cậu thấy phù hợp không?"
"Không có."
Rudger trả lời không chút do dự.
"Nếu sau này cậu tìm thấy người đó, hãy cho ta biết."
"Tôi hiểu rồi."
"Được rồi. Cậu có thể ra ngoài."
Rudger nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Sau khi Rudger hoàn toàn biến mất ngoài cánh cổng đá, Linh Cấp triệu tập người phụ tá ban nãy.
"Cetadel."
"Ngài có gì cần tôi làm sao?"
"Giúp ta một việc."
"Ngài muốn tôi làm gì?"
"Hãy đến núi Aret."
Dãy núi Aret nằm giữa Vương quốc Utah và Đế quốc Exilion. Trong quá khứ, đây cũng là nơi hoán đổi danh tính của Rudger và John Doe.
"Tìm cho ta một người."