Chương 171: Tàn hỏa hoa (1)
Ngọn lửa trong nhà kho bùng c·háy d·ữ d·ội.
Ngọn lửa nóng tràn ra và than hồng sắp lan sang cây cối, bụi rậm gần nhà kho.
Tình huống lúc này rất có thể sẽ dẫn tới một đ·ám c·háy lớn.
'Anh trai có ổn không?'
Hans đợi bên ngoài lưỡng lự. Cậu ta đang nghiêm túc cân nhắc xem có nên sử dụng sức mạnh của mình để can thiệp hay không.
Chụp!
Lúc đó, có một con chuột hét lên điều gì đó với Hans. Tín hiệu cho thấy ai đó đang tiếp cận hướng này.
"Mọi người, mau trốn!"
Ngay khi Hans và lũ chuột vội vàng lẩn trốn khỏi hiện trường thì Casey Selmore xuất hiện.
'Hoả hoạn?'
Ngay khi Casey Selmore nhìn thấy ngọn lửa, cô ta lập tức dùng nước dập tắt đ·ám c·háy.
Tuy nhiên, dù đã đổ rất nhiều nước vào nhưng lửa vẫn không có dấu hiệu tắt. Ngược lại, nó có xu thế bùng lên dữ dội hơn.
'Thứ lửa gì đây?'
Casey Selmore ngay lập tức giăng một màn nước rộng bao quanh nhà kho.
Đám lửa cố gắng lan ra bên ngoài nhưng đều bị màn nước chặn lại.
Casey Selmore nheo mắt lại.
Đây không phải là ngọn lửa bình thường.
Ngọn lửa này có ý chí riêng. Nó đang cố gắng đốt cháy mọi thứ.
Đây ít nhất phải là trình độ của một pháp sư đạt cấp bậc Danh Sắc.
Khi nhắc đến việc lửa có linh tính tự nhiên, có một thứ chợt loé lên trong đầu Casey Selmore.
Đó là hình ảnh một hoả tinh linh.
'Là nó sao? Nhưng không đời nào một tinh linh có thể vận dụng được sức mạnh khủng kh·iếp như vậy.'
Ngay sau khi đến Leathervelk, Casey Selmore đã tra cứu những bài báo cũ và đọc về những gì đang xảy ra trong thành phố.
Trong trí nhớ của cô hiện lên trong đầu một bài báo về một gã khổng lồ lửa xuất hiện tại một phòng tiệc trong thành phố.
Hiện tại, Bình Minh Đen đang lợi dụng lễ hội và lẩn trốn ở Theon, bây giờ lại xuất hiện một đ·ám c·háy bất thường như vậy. Rõ ràng là có mối liên hệ nào đó giữa hai chuyện này.
'Giáo sư Rudger Chelici chắc hẳn đang ở trong đó.'
Phương hướng lúc nãy anh ta biến mất trùng khớp với đ·ám c·háy này. Không khó để suy đoán.
Casey tính dùng nước để vào bên trong, nhưng nếu cô làm vậy, ngọn lửa xung quanh sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát.
'Anh ta đã dự đoán trước được chuyện này nên mới liên lạc với mình sao?'
Đúng lúc này, Casey Selmore cảm nhận được một làn sóng sức mạnh ma thuật khổng lồ bên trong nhà kho đang cháy.
Ngọn lửa đang c·háy d·ữ d·ội đột nhiên tắt ngấm như thể bị hút vào trong.
Một lúc sau, hơi nước đục cuồn cuộn bốc ra từ các vết nứt trên trần và tường bên ngoài của nhà kho.
'Phép thuật?! Ít nhất là cấp năm trở lên!'
Ngọn lửa đang c·háy d·ữ d·ội dần lụi tàn.
'Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra bên trong vậy?'
* * *
Phép thuật cấp sáu của Rudger đã giáng một đòn t·ấn c·ông mạnh vào Quasimodo.
Tuy nhiên, hoả tinh linh vẫn chưa b·ị đ·ánh bại.
Nó đã tập hợp toàn bộ ngọn lửa của nhà kho vào vị trí của mình để chống lại đòn t·ấn c·ông đó.
Ngọn lửa nhiệt độ cực cao bùng cháy từ địa ngục khi v·a c·hạm với băng sương lạnh giá từ biển cực Bắc.
Một làn sóng khổng lồ được tạo ra khi hai nguyên tố v·a c·hạm với nhau, hơi nước bốc lên mù mịt, tầm nhìn lúc này bị hạn chế cực kỳ nặng, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì xung quanh một mét.
Hwareuk.
Một ngọn lửa nhỏ lơ lửng trong không khí giữa hơi nước.
Dần dần, ngọn lửa tăng kích thước và biến thành trở thành một q·uả c·ầu l·ửa, phần lửa còn sót lại lan rộng xung quanh dần dần tụ lại xung quanh ngọn lửa khiến kích thước của nó ngày càng được gia tăng.
Cánh tay và chân mọc ra, chẳng bao lâu sau, một gã khổng lồ lửa xấu xí xuất hiện.
[Con người.]
Quasimodo chưa c·hết.
Mặc dù bị trúng một đòn trực diện bởi phép thuật cấp độ như vậy, nó vẫn có thể phục hồi cơ thể với sức sống đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, đòn t·ấn c·ông không phải vô ích, kích thước của Quasimodo lúc này đã giảm đi gần một nửa.
Nhưng tình trạng đó sẽ không kéo dài quá lâu.
Khi ngọn lửa còn sót lại khắp nhà kho bắt đầu tụ tập lại, Quasimodo sẽ lấy lại sức mạnh ban đầu của mình.
Tinh linh là một thực thể thần kỳ như vậy. Chúng có thể phục hồi một cách cực kỳ nhanh chóng.
[Ngươi phải c·hết.]
Quasimodo lúc này đã cực kỳ phẫn nộ. Lúc này nó chỉ muốn dùng lửa của mình thiêu c·hết kẻ trước mặt.
Quasimodo nhìn quanh và cố gắng tìm kiếm thân ảnh của Rudger.
Mặc dù hơi nước xung quanh chưa tan vẫn còn hạn chế tầm nhìn, nhưng Quasimodo có thể cảm nhận được đối phương không bỏ chạy.
!!!
Nhạy bén phát hiện ra một bóng đen di chuyển bên trong làn hơi nước.
Quasimodo nhe răng đấm về phương hướng cái bóng.
[C·hết đi!]
Ngọn lửa bùng cháy lan rộng ngay lập tức và đánh thẳng vào bóng đen.
Nhưng hoả tinh linh nhanh chóng nhận ra có gì đó không ổn.
[Ngươi?]
Thứ mà nó đánh trúng không phải là Rudger, mà là con ma thú hắc ám lúc trước.
Vậy bây giờ con người kia đang ở đâu?
Quasimodo nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Esmeralda.
[!!!]
Nó bàng hoàng nhận ra có người đang đứng cạnh tinh linh sư của mình.
[Rudger Chelici!!!]
Trước tiếng hét ác độc của Quasimodo, Rudger đáp lại bằng một nụ cười lạnh lùng.
"Ồ! Giờ thì ngươi mới chịu gọi tên của ta sao?"
[Cút ngay!]
"Kết thúc rồi."
Quasimodo lao tới định bảo vệ Esmeralda.
Nhưng đã quá muộn, Rudger đã tiêm thuốc vào cổ Esmeralda.
[... ... !]
Quasimodo đang di chuyển ngay lập tức dừng lại tại chỗ.
Nó cúi xuống, ôm đầu như thể đang phải chịu sự đau đớn nào đó.
Rudger thở phào nhẹ nhõm.
'Tinh linh dù có mạnh đến đâu, nếu tinh linh sư b·ị đ·ánh trúng, chúng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định.'
Loại thuốc Rudger tiêm vào Esmeralda là một loại thuốc gây mê hướng tâm thần.
Về cơ bản những hợp đồng ký khế ước với các tinh linh đều bắt nguồn từ tinh thần của tinh linh sư.
Tinh linh dù có mạnh mẽ đến đâu, nếu người ký khế ước mất trí, sức mạnh của chúng cũng sẽ theo đó mà suy yếu.
'Mình không thể đảo ngược hoàn toàn quá trình triệu hồi, nhưng như vậy có lẽ cũng đủ rồi.'
Nhưng lúc này, Esmeralda vốn phải hôn mê đã mở miệng.
"Chạy mau!"
Vào lúc Rudger định phớt lờ những lời đó, Esmeralda đã nắm chặt cổ áo của hắn.
"Chạy mau! Ta không thể kiểm soát nó nữa rồi."
"Cái gì?"
Trong giây lát, Rudger vẫn bán tín bán nghi lời nói của Esmeralda, hắn bỗng cảm thấy lạnh gáy.
Trực giác nói cho hắn có nguy hiểm.
Trước khi kịp định thần, Rudger theo bản năng đã tạo ra một rào cản ma thuật bằng cách vắt kiệt sức mạnh còn lại của mình.
Ooooongggggggg!
Ngay sau đó, một nắm đấm lớn đập vào rào chắn ma thuật.
Một vết nứt ngay lập tức xuất hiện trên rào chắn và tác động sang Rudger.
Cố chịu đựng cơn đau trên cơ thể, Rudger nhìn chằm chằm vào kẻ đã t·ấn c·ông mình.
"Quasimodo."
Hoả tinh linh lúc trước còn đang ôm đầu đau đớn, lúc này đang nhe răng nở nụ cười điên cuồng và rùng rợn.
[Hehehe. Thật đáng tiếc.]
Phản ứng lúc này của hoả tinh linh thật khó mà khiến người ta liên tưởng đến hình ảnh nó vừa đau đớn ôm đầu gào thét.
[Ngươi đã có thể g·iết cô ta.]
"Ngươi... ... ."
Đến lúc này Rudger mới nhận ra có điều gì đó kỳ lạ.
Tại sao Quasimodo vẫn ổn?
Tại sao Esmeralda vẫn chưa hôn mê?
Nỗi lo lắng của Rudger không kéo dài được lâu.
Hắn chợt cảm thấy một cái chạm kỳ lạ vào má mình, bàn tay hắn theo bản năng cử động trước.
Rudger nắm lấy cổ tay của Esmeralda khi cô ta chuẩn bị vung thứ gì đó về hướng này.
Trong bàn tay mảnh khảnh của Esmeralda là một con dao găm sắc bén.
Rudger sững sờ khi nhìn Esmeralda. Cô ta đang rơi nước mắt.
"Ta không định làm như vậy. Thật xin lỗi!"
Giống như một người mất trí, Esmeralda cứ lẩm bẩm những điều kỳ lạ.
Người mà cô ta đang xin lỗi không phải là Rudger.
Bây giờ Esmeralda như thể đang nhìn vào một thứ gì đó khác.
'Chuyện gì vậy?'
Rudger chợt loé lên một suy nghĩ.
Hắn nhanh chóng tập trung phép thuật vào đôi mắt.
Sau đó, những gì bị hơi nước che khuất bắt đầu trở nên rõ ràng.
Hắn thấy một sợi chỉ đỏ tươi kết nối cổ tay Quasimodo và toàn bộ cơ thể của Esmeralda như thể đang điều khiển một con rối.
Sợi chỉ bay phấp phới trong không khí chạm vào cơ thể Rudger.
Khoảnh khắc Rudger phản ứng lại, một khung cảnh hoàn toàn khác đã hiện ra trước mắt hắn.
Thị trấn Roteng đang cháy.
Ở đó, Rudger thấy Esmeralda đang đau khổ rơi nước mắt còn Quasimodo thì đứng đằng sau.
'Bão ký ức?'
Rudger nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mặt.
Thoạt nhìn có vẻ như Quasimodo đang bảo vệ Esmeralda, nhưng thực tế thì ngược lại.
[Hãy đốt cháy lòng hận thù của mình. Cô căm ghét con người mà, đúng không?]
Khung cảnh đã thay đổi.
Ngay sau khi Esmeralda thực hiện được cuộc trả thù đầu tiên.
Vào một đêm tối, một người đàn ông đứng quay lưng lại với vầng trăng tròn đang mọc. Hắn ta đeo một chiếc mặt nạ, nhưng điều đó không thể che giấu được khí thế của một kẻ mạnh.
"Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có người ra tay á·m s·át một quý tộc theo cách như vậy. Gia tộc Fabius từ lâu đã là mục tiêu của chúng ta. Thật may mắn là ta hiện tại đã tìm được một đồng minh cùng chung chí hướng."
Sau đó, như thể cảm nhận được điều gì, người đàn ông chợt lắc đầu.
"Hoặc ta nên nói là 'hai vị'?"
Người đàn ông đó chính là thủ lĩnh của Bình Minh Đen, Linh Cấp.
Ngay từ đầu, mục tiêu của hắn ta là Quasimodo chứ không phải Esmeralda.
"Gia nhập cùng chúng ta. Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện của mình."
Quasimodo chấp nhận lời đề nghị của hắn.
Còn người phụ nữ đang khóc lóc đau đớn ở phía dưới, không ai để ý đến cô ta.
* * *
Bão ký ức kết thúc và ý thức của Rudger trở về thực tại.
"Ra là vậy, mọi chuyện từ đầu đến cuối đều là do ngươi thao túng."
Rudger đau đầu vì những thông tin ập đến cùng một lúc. Hắn cau mày vì cơn đau đầu và nhìn Quasimodo.
Esmeralda ra tay trả thù. Cô ta gia nhập tổ chức và ra tay trả thù tất cả người thuộc gia tộc Fabius.
Nhưng sự thật là Esmeralda đã không ký giao ước với Quasimodo.
Mà ngược lại, Quasimodo đã sử dụng Esmeralda làm vật chủ của mình và thao túng cô ta.
Thứ này đã không phải một tinh linh bình thường nữa mà là một thứ gì đó vặn vẹo khủng kh·iếp hơn thế.
Nó có lẽ nên được gọi là một cryptid mới đúng.
Cười khẩy.
Quasimodo cười lớn trước lời nói của Rudger.
[Ngạc nhiên chứ?]
Giọng điệu không hề có chút cảm xúc nào khi mọi chuyện bại lộ.
Đúng hơn, phản ứng của Quasimodo tràn đầy hứng thú khi thấy Rudger đã biết rõ mọi chuyện.
Nó đang cười nhạo con người trước mặt không biết tự lượng sức mình.
[Dù sao thì cũng đã quá muộn rồi.]
Cách nói chuyện u ám của nó cũng dần thay đổi.
Rudger đã phạm sai lầm.
Trong tình huống bình thường, Esmeralda trong trạng thái tỉnh táo có thể ngăn cản, kiềm chế Quasimodo.
Nhưng hiện tại, khi Rudger gây mê Esmeralda, rào cản kiềm chế Quasimodo đã biến mất, hoả tinh linh lúc này sẽ được sự tự do hơn bao giờ hết.
[Kết thúc rồi.]
Kích thước của Quasimodo bắt đầu phồng lên dần như một quả bóng bay.
Thế lửa ngày càng lớn, ngày càng mãnh liệt đến mức hơi nước bay lượn xung quanh bị cuốn trôi hoàn toàn.
Làn da Rudger ngứa ran vì sức nóng dữ dội.
Mặc dù hắn đã bảo vệ cơ thể mình bằng ma pháp nhưng Rudger vẫn cảm thấy hơi nước quanh mình đang bị bốc hơi với tốc độ chóng mặt.
[Ngươi có thể c·hết rồi.]
Rudger bế Esmeralda lên và vội vã bỏ chạy.
[Chạy trốn cũng vô ích.]
Giọng Quasimodo vang lên từ phía sau.
Hoả tinh linh đuổi theo Rudger với tốc độ đáng kinh ngạc.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng ý định g·iết người mãnh liệt và sức nóng thiêu đốt đằng sau lưng.
Rudger phóng dây lên trần nhà và nhảy qua đống đồ đạc chất cao trong nhà kho. Ngay sau đó, khu vực dưới chân hắn chìm trong biển lửa.
Rudger điên cuồng suy nghĩ đối sách trong đầu khi chạy trốn.
Hắn đã sử dụng hầu hết những thứ mình có.
Nhưng đổi lại, hắn chỉ có thể biết được chân tướng thực sự của kẻ Đệ Nhất kia.
Hắn có nên để Esmeralda ở đây và chạy trốn một mình không?
Rudger nhìn xuống người hắn đang mang theo.
Diện mạo của Esmeralda lúc này đã thay đổi, mái tóc đen của cô ấy đã chuyển sang màu hồng, có vết loang màu ở chỗ này chỗ kia.
Đôi mắt màu tím nhạt đã hết đỏ đang ngước nhìn hắn.
Nhân cách Selina đã quay trở lại?
"Giáo sư Rudger?"
Rudger không trả lời.
Hắn không biết phải trả lời Selina như thế nào trong tình huống hiện tại.
Selina mỉm cười yếu ớt.
"Không sao đâu."
"... ... ."
"Tôi sẽ ổn thôi. Để tôi lại đi. Anh không cần phải làm những việc như thế này."
Nghe những lời đó, Rudger ngừng lại mặc dù con quái vật vẫn đang đuổi theo phía sau.
"Anh đã làm đủ mọi thứ cho tôi rồi."
Hình ảnh Esmeralda khóc trong đau đớn chồng lên nụ cười bất lực của Selina.
"Xin lỗi. Mọi người, tôi rất xin lỗi."
Rudger nhớ lại những hình ảnh trong quá khứ mình từng thấy.
Hình ảnh thị trấn Roteng rực rỡ như ánh nắng mùa hè.
Sẽ như thế nào nếu nơi đó vẫn còn tồn tại?
Những người dân vẫn còn sống, sẽ không có bất hạnh hay đau khổ nào.
Esmeralda hẳn sẽ có thể sống hạnh phúc ở đó.
Có lẽ, một ngày nào đó, khi hắn ổn định cuộc sống, hắn sẽ đến thăm nơi đó.
Và họ sẽ không phải gặp nhau như thế này.
Nhưng tất cả đều là những giả định vô nghĩa.
Roteng đã không còn nữa.
Bởi vì nó đã bị người khác phá huỷ.
Tuy nhiên, Esmeralda vẫn chưa thoát khỏi giấc mộng đó.
Con quái vật thực sự không phải là Quasimodo hay bất cứ thứ gì tương tự.
Cơn ác mộng gắn liền với quá khứ của Esmeralda mới chính là thứ đã trói buộc cô ấy.
"Haha."
Rudger bật cười.
"Tôi tin cô sẽ có thể tự thức dậy sau giấc mộng của mình. Những cơn ác mộng chắc chắn sẽ biến mất."
"Giáo sư Rudger, ý anh là gì?"
"Tin tưởng tôi, khi cô tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ kết thúc."
Rudger sử dụng ma pháp khiến Selina ngủ th·iếp đi.
Thấy Selina đã ngủ say, hắn đặt cô ấy xuống sàn. Một cái bóng xuất hiện và đưa Selina đi.
"Bảo vệ cô ấy."
Rudger nhìn lại.
Gã khổng lồ lửa đang dần dần lại gần.
Nó cười nhạo Rudger vì đã không bỏ chạy.
[Không chạy trốn nữa sao?]
"Ta thay đổi ý định của mình."
Rudger thô bạo nới lỏng chiếc cà vạt đang thắt chặt quanh cổ mình.
Bây giờ hắn đã chán tính toán và suy đoán rồi.
"Ta sẽ tự tay kết thúc chuyện này."
Thương xót cho kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình.
Người sống trong t·hế g·iới n·gầm có ai lại không biết điều đó?
Rudger hiểu điều đó hơn bất cứ ai khác.
Nhưng.
Nếu lòng tốt đối với ai đó là con dao cứa vào hắn.
Rốt cuộc thì cơ thể của hắn cũng đã chứa đầy vết sẹo.
Sẽ chẳng có gì khác biệt nếu thêm một v·ết t·hương nữa cả.
"Tới đi, đồ xấu xí."
Rudger đổ phần thuốc còn lại vào miệng.