Chương 142: Chuẩn bị cho lễ hội (1)
Ký ức tồn tại trong ma pháp.
Đây là một chủ đề mới xuất hiện gần đây, nó đủ để khơi dậy sự chú ý của các pháp sư và học giả về những thứ còn chưa được khám phá của ma pháp.
Bão ký ức, những ký ức v·a c·hạm với nhau khiến người khác có thể cảm nhận chúng giống như một giấc mơ như thể chính họ đã trải qua quá khứ của người nắm giữ.
Các pháp sư vẫn đang tích cực nghiên cứu và nghĩ cách sử dụng hiện tượng này.
Cuối cùng họ cũng đã thành công tái tạo lại một mẫu thử nghiệm và đó là thứ mà giáo sư Marie Roth đang cho các học sinh xem.
"Giáo sư Marie, thứ này sẽ không nguy hiểm chứ?"
Thoạt nhìn, ý tưởng có thể đọc được ký ức của ai đó nghe có vẻ thú vị, nhưng những tác dụng phụ vốn có của nó cũng rất ghê gớm.
"Trên thực tế, các nhà nghiên cứu cho rằng Bão ký ức có thể gây ảnh hưởng đến trí não trong những trường hợp nghiêm trọng. Những ký ức có thể bị lẫn lộn quá mức, gây ra những rạn nứt trong bản ngã của người chứng kiến."
Đã có những trường hợp Bão trí nhớ gây ra sự nhầm lẫn giữa bản thân người xem và người trải qua các ký ức thật sự.
Tác dụng phụ của nó là một vấn đề rất khó chữa trị ngay cả khi sử dụng phép thuật thần thánh.
"Tuy nhiên, những t·ai n·ạn như vậy chỉ xảy ra khi người thi triển cung cấp năng lượng ma thuật một cách vội vàng mà không tuân theo các quy tắc an toàn. Và ngay cả trong những trường hợp như vậy, các tác dụng phụ của việc truyền ma pháp vẫn cực kỳ nhỏ."
"Nhưng trường hợp đó vẫn có thể xảy ra đúng không ạ?"
"Phải. Tuy nhiên, nguyên mẫu lần này là Talisman, một cổ vật tiêu hao, sức mạnh của nó khá yếu, nhưng độ ổn định của nó cũng đủ cao để có thể thực hiện thí nghiệm."
Trước lời nói đảm bảo của giáo sư, các học sinh có chút hoài nghi tỏ ra tò mò.
Nếu giáo sư Marie đã nói như vậy, khả năng sẽ khá an toàn.
Tất cả học sinh đều giơ tay muốn thử sử dụng Talisman.
Số học sinh trong giảng đường của giáo sư Marie Roth cũng khá đông, lên tới gần tám mươi người.
Bản thân Marie Roth cũng ý thức được điều đó nên đã mang theo bốn mươi lá bùa.
"Có một điều cần lưu ý. Thứ này cần ít nhất hai người mới có thể sử dụng. Chỉ truyền ma pháp của bản thân thì Bão ký ức sẽ không xảy ra. Chúng ta cần một người hỗ trợ. Trên hết, người hỗ trợ cần vô cùng cẩn thận vì nếu sơ sảy trò có thể để người khác thấy thứ mà bản thân không muốn cho người khác xem."
Nghe vậy, các học sinh quay sang nhìn nhau.
Có thể người khác sẽ biết được bí mật của bản thân?
"Này. Cậu muốn xem thứ gì?"
"Chúng ta thử nhé? Tôi cũng khá tò mò."
"Hừm. Để người khác nhìn ký ức của bản thân thì có hơi...."
"Rồi cậu có muốn hợp tác không? Không thì tôi tìm người khác."
Những người quan tâm đến quyền riêng tư có vẻ miễn cưỡng khi sử dụng lá bùa.
"Có ai muốn thử không?"
Số học sinh giơ tay đã giảm đi đáng kể so với lúc nãy.
Tuy nhiên, vẫn có nhiều học sinh thể hiện sự quan tâm đến mức số lượng vẫn hơn phân nửa số người trong lớp.
"Rene. Chúng ta cùng thử nhé."
"Hả? Chị có chắc không?"
Rene bối rối trước lời đề nghị của Erendir.
"Em không muốn sao?"
Erendir nói như dỗ dành Rene. Thành thật mà nói, cô ấy muốn thử trao đổi ký ức với người đàn em thân thiết của mình.
"Em thì không sao. Nhưng chị có thể chứ?"
Rene lo lắng về Erendir.
Bản thân Erendir là công chúa của Đế quốc, cô ấy có thể tuỳ tiện chia sẻ ký ức của bản thân với một thường dân như mình sao?
Rene không phản đối lắm việc tiết lộ quá khứ của mình nhưng bản thân một thường dân mà nhìn trộm ký ức của công chúa thì thật vô lễ.
"Không sao. Ta cũng không quan tâm lắm. Dù sao thì ta cũng không có nhiều thứ để cho em xem đâu."
Erendir không nghĩ nhiều về điều đó.
Thực ra cô ấy đã bị đẩy ra khỏi cuộc c·hiến t·ranh giành quyền thừa kế, vì vậy cô ấy không biết nhiều thông tin quan trọng như người khác thường nghĩ.
"Ơ, vậy được ạ."
Sau khi chính Erendir đã xác nhận, Rene cũng không cố gắng từ chối. Bản thân cô cũng rất tò mò về thứ gọi là Bão ký ức này.
"Được. Vậy chúng ta lấy một lá bùa."
"Vâng!"
Erendir đi thẳng lên bục nhận lá bùa hộ mệnh từ cô Marie Roth.
Giáo sư Marie Roth tỏ ra khá bất ngờ khi Erendir tới, nhưng ngay sau đó bà gật đầu đưa cho Erendir một lá bùa.
"Rene. Thử xem."
Kìm nén trái tim đang đập thình thịch, Erendir cầm một đầu của lá bùa trong tay và đưa cho Rene.
Rene nắm lấy đầu kia của lá bùa.
Phương pháp sử dụng Talisman rất đơn giản.
Hai bên mỗi người giữ một đầu và truyền ma pháp vào.
Ssssss.
Cả hai đầu của lá bùa trắng tinh dần dần được nhuộm một màu khác dưới ảnh hưởng của ma thuật.
Bên Rene cầm có màu xám đen, trong khi bên Erendir cầm có màu vàng rực rỡ.
Màu sắc dần dần lan rộng, gặp nhau ở trung tâm của Talisman và bắt đầu trộn lẫn với những hình vẽ trên đó.
Rene và Erendir nhắm mắt, đồng thời run lên.
Một luồng điện khổng lồ đập vào tâm trí hai người.
Dòng chảy rất lớn và mạnh, giống như một đợt l·ũ l·ụt sau một trận mưa lớn.
'Cái này, cái này... ... .'
Rene nhìn chằm chằm vào khung cảnh giữa dòng n·ước l·ũ khổng lồ khó có thể phân biệt được dù chỉ một chút.
Đó là một cảnh tượng choáng ngợp lần đầu tiên trong đời Rene được chiêm ngưỡng, theo bản năng cô nhận ra đó là gì.
Dòng thác khổng lồ đó là dòng thời gian và ký ức của con người.
'Đây là Bão ký ức sao?'
Giữa dòng chảy dữ dội, nhiều cảnh tượng vụt qua nhanh như một thước phim.
Hình ảnh học sinh bước vào giảng đường một lúc trước lóe lên như bóng đèn nhấp nháy.
'Liệu mình có thể nhìn thấy quá khứ xa hơn nếu quay ngược dòng chảy này không?'
Rene di chuyển bước chân của mình như đang cố đi ngược dòng chảy thời gian. Rene cảm thấy khá áp lực, nhưng vẫn chịu đựng được.
Không biết đã đi bao lâu.
'Có thứ gì đó đang cản mình lại.'
Càng đi ngược dòng chảy, áp lực lên cơ thể Rene càng mạnh dần.
Cuối cùng, Rene dừng lại và giải phóng phép thuật của mình, một cảnh tượng diễn ra trước mắt cô.
'Học tỷ?'
Đó là cảnh tượng khi Erendir còn là học sinh năm nhất vừa mới vào Theon.
Bề ngoài cô ấy không khác nhiều so với bây giờ, nhưng bản thân Erendir lúc này có vẻ tươi vui hơn nhiều so với lần đầu tiên Rene gặp cô ấy vào đầu học kỳ.
Khung cảnh hiện ra sống động như thể chính Rene đang tự mình trải nghiệm.
'Đây là ký ức của học tỷ.'
Rene đột nhiên khá tò mò về khoảng thời gian Erendir đã trải qua khi còn là học sinh năm nhất.
Rene xem cảnh tượng trước mặt trong khi tim đập thình thịch.
Không lâu sau, biểu cảm của cô trở nên nhăn nhó.
* * *
Flora bối rối khi nhìn vào Talisman trên tay.
Nếu mảnh giấy này chứa ma thuật của người kia, vậy cô có thể đọc ký ức của người đó sao?
Quả là một thứ rất thú vị.
'Chỉ là hiện tại dùng thì có hơi lãng phí'.
Flora thờ ơ nhìn Cheryl đang ngồi cạnh.
Cheryl bắt gặp ánh mắt đó, lạnh gáy.
"Này, Flora. Cậu không định dùng cái đó đúng không?"
"Tại sao không?"
"À không. Chỉ là mình chưa sẵn sàng dùng thứ này."
Phản ứng của Cheryl thật ngạc nhiên. Nếu là thường ngày, cô ấy sẽ nói rằng thứ này rất tuyệt và vội vàng thử.
Nhưng Cheryl hiện tại cực kỳ miễn cưỡng khi phải dùng Talisman.
'Cậu ấy có thứ muốn che giấu sao?'
Flora liếc quanh lớp học.
Một số học sinh đã làm thí nghiệm nhưng một số thì không.
"Nếu cậu không muốn thử thì thôi vậy."
Flora cẩn thận đặt lá bùa vào túi.
Không ai chú ý đến hành động này.
Những học sinh lục lọi xong ký ức của nhau hoặc cười vui vẻ như đã thấy điều gì đó thú vị, hoặc thờ ơ phản ứng như không có gì đặc biệt.
Thỉnh thoảng lại xảy ra những tình huống hài hước hiếm có.
Đằng xa có vẻ là một cặp đôi đang xảy ra xích mích, nữ sinh đang nắm cổ áo người bạn trai của mình và chất vấn, giáo sư Marie Roth chỉ biết cười khổ khi chứng kiến cảnh đó.
Rene và Erendir cũng mở mắt sau khi Bão ký ức kết thúc.
"Nó thật thú vị. Có thể xem ký ức vốn có theo cách này. Có vẻ như ta đã nhìn thấy khá nhiều thứ trong một quãng thời gian rất dài, nhưng trên thực tế thì thời gian trôi qua không lâu. Em thế nào, Rene? Có chuyện gì không ổn sao?"
"À, em...."
Rene lúng túng không biết trả lời câu hỏi của Erendir như thế nào.
Rene cân nhắc có nên nói điều này hay không, trước khi cẩn thận mở miệng.
"Cái đó... ... học tỷ. Em đã thấy một vài chuyện năm nhất của chị."
"!!!"
Nghe Rene nói, Erendir nhớ lại lịch sử đen tối trong quá khứ mà cô đã cố gắng quên mất.
"Cái đó, cái đó... ... ."
"Không sao. Em hiểu mà."
"Khục khục!"
Erendir nhắm chặt mắt lại, giả vờ ho.
"Học tỷ, chị đã nhìn thấy ký ức nào của em vậy? Em cũng rất tò mò. Chị cũng đã xem ký ức một năm trước phải không?"
Để thay đổi chủ đề, Rene ném ra một câu hỏi.
Tuy nói như vậy nhưng Rene không thực sự quan tâm đến quá khứ của mình cho lắm. Bởi vì nó không có gì đặc biệt.
Phán đoán của cô ấy là Erendir cùng lắm cũng chỉ nhìn thấy ký ức giống cô ấy khoảng một năm trước.
Khoảng thời gian Rene chỉ cắm đầu vào học trong phòng cả ngày.
"Ta đã nhìn thấy xa hơn một chút."
Tuy nhiên, trái với suy nghĩ của Rene, những gì Erendir nhìn thấy hoàn toàn bất ngờ.
"Chị có thể nhìn xa hơn sao?"
"Ta không rõ lắm. Nhưng những gì ta thấy hơi lạ."
"Sao cơ?"
"Những gì ta thấy là thời thơ ấu của em. Chắc khoảng hơn mười năm trước."
Erendir sau khi nói điều đó, chợt nghĩ lại, cô liền nhận ra có điều gì đó không ổn và đặt tay lên trán.
"Nhưng có gì đó rất lạ. Ký ức không phải thường được nhìn từ góc nhìn thứ nhất sao? Nhưng ta đã nhìn thấy tuổi thơ của em qua đôi mắt của một người khác."
"Cái gì? Là ai vậy?"
"Có lẽ đó là mẹ của em."
Khung cảnh mà Erendir nhìn thấy không phải từ góc nhìn của Rene mà có lẽ là từ góc nhìn của mẹ cô bé.
Ký ức được ôm Rene trên tay khi còn là một đứa trẻ chưa tròn mười tuổi vẫn còn hiện rõ trong đầu Erendir.
"Một túp lều trên đồng cỏ không có ai ở. Em sống ở đó một mình với mẹ đúng không? Mẹ em rất yêu em đấy."
"Học tỷ, sao chị lại nói vậy?"
Biểu cảm của Erendir có chút khác lạ khi nghe Rene nói câu tiếp theo.
"Từ nhỏ em đã không sống cùng cha mẹ của mình rồi."
* * *
Sau khi kết thúc bài thi thứ hai, Rudger ngay lập tức trở lại văn phòng và bắt đầu thu dọn đống bài kiểm tra.
Hắn không cần lo lắng nhiều vì dù sao thì hắn cũng đã hoàn thành việc cho điểm ngay tại chỗ.
'Bây giờ mình cần chuẩn bị trước mọi việc cho sự kiện lễ hội sắp tới.'
Khi Rudger đang bận suy nghĩ, Sedina đưa cho hắn một mảnh giấy là thông báo chính thức vừa được ban hành.
"Đây là lịch trình của Lễ hội phép thuật."
"Có vẻ như đã có một số thay đổi nhỏ. Có một vài thứ mới được thêm vào."
Trong khi đọc thông báo chính thức, Rudger chợt nheo mắt khi nhìn vào một nội dung mới được ghi trong thông báo.
"Trong Lễ hội phép thuật sẽ tổ chức đấu tay đôi giữa các giáo sư?"
Hơn nữa, người đề xướng chính là Hugo Burtag.