Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Chương 43: Mẹ chồng đấu nàng dâu




Từ lúc mang thai,Tô Mộc Tình liền tạm thời không phải làm việc nhà nữa, an tâm dưỡng thai đồng thời cũng chuẩn bị hôn lễ.

Bà Tần bây giờ một việc nhỏ cũng không dám sai bảo cô ta, ngược lại còn xem cô ta như Phật sống, dường như là cầu được ước thấy, không dám có một chút sai ý. Tổ yến ăn như cơm bữa, so với nữ minh tinh điện ảnh có hơn chứ không kém.

Thế nhưng bà Tần là một người già, rãnh rỗi ở nhà không có chuyện gì làm lại chơi mạt chược.

Xế chiều hôm nay, Tô Mộc Tình đang ngủ trưa, bà Tần chơi mạt chược trong phòng khách, mới đánh được một ván, Tô Mộc Tình đã mặc đồ ngủ xuống lầu.

Bà Tần bật người hỏi: “Sao con lại xuống đây?”. Tô Mộc Tình bây giờ chính là gia bảo, tất cả đều đem đứa nhỏ trong bụng cô ta là đệ nhất.

Tô Mộc Tình còn chưa có lộ bụng bầy vẫn vô tư vỗ bụng, nói: “Mẹ, con muốn thương lượng với mẹ một chút. Mẹ có thể không chơi mạt chược được không? Bác sĩ nói, giấc ngủ của người mẹ sẽ là yếu tố rất quan trọng mang đến sức khoẻ cho đứa bé trong bụng…”

Kỳ thật Tô Mộc Tình vốn không có buồn ngủ, đầu óc toàn bộ đều dành để tính kế với Tô Mộc Vũ. Cô ta không ngủ an ổn thì làm sao nguyện ý có bà Tần vui vui vẻ vẻ chơi mạt chược trước mặt mình. Cô ta còn nhớ rõ lần trước bà Tần làm bẽ mặt cô ta trước nhiều người

Bà Tần sửng sốt.



Chơi mạt chược đã thành thói quen mười mấy năm của bà, bây giờ nói bà không chơi, bà phải làm cái gì đây?

Tô Mộc Tình cúi đầu, ủy khuất nói: “Mẹ muốn chơi con cũng không ngăn cản, chỉ là sau này nếu đứa trẻ không tốt, mẹ cũng đừng trách con”

Vài vị khách của bà Tần có chút hứng thú với sự náo nhiệt giữa mẹ chồng nàng dâu này, mắt chăm chăm quan sát.


Bà Tần ngượng ngùng nói: “Hay là, mẹ chơi hết hôm nay, sau này sẽ không chơi nữa, được không?”. Hôm nay đều là những người bạn thân thiết, nếu nói nghỉ chơi liền nghỉ chơi, cái bản mặt già nua này của bà nên vứt đi đâu đây?

Tô Mộc Tình gật gật đầu, đi lên lầu, đột nhiên chân mất thăng bằng, thiếu chút nữa ngã xuống đất, may mắn là nắm được thành lan can.

Bà Tần sợ tới mức cả người đầy mồ hôi, vội nói: “Được rồi, được rồi, mẹ không chơi nữa. Con lên phòng nghỉ ngơi đi”

Vài người bạn của bà nhìn nhau, cùng hé miệng cười mà rời khỏi. Ra tới ngoài cửa liền nghe thấy tiếng mọi người cười đùa, đại khái là khen ngợi bà Tần chọn được người con dâu rất có “bản lĩnh”.


Bà Tầm méo mặt, nén giận xem tivi.

Tô Mộc Tình năm giờ chiều mới đánh ngáp một cái đi xuống lầu, há mồm liền hỏi: “Mẹ, cơm đã nấu xong chưa?”

Bà Tần lúc này mới nhớ tới thím Tẩu xin phép nghỉ hôm nay, vội nói: “Mẹ quên mất rồi, để mẹ gọi điện kêu nhà hàng mang thức ăn đến”. Ai đói cũng được nhưng cháu đích tôn của bà không thể bị đói.

Tô Mộc Tình nghe xong có chút mất hứng: “Mẹ không biết sao? Những nhà hàng kia nấu thức ăn bằng những nguyên liệu hư thối, còn cả hương liệu toàn chất hoá học, những thứ đó không tốt cho bảo bối. Nếu mẹ mua những thứ đó, con đành nhịn ăn vậy”

Bà Tần lập tức nói: “Được, được, được, để mẹ nấu, bữa cơm này mẹ nấu”

Thật vất vả trong lúc Tô Mộc Tình vừa xoi xét, vừa gây sức ép, cuối cùng bà Tần cũng nấu xong cơm chiều. Bà vừa nghỉ nghỉ ngơi một chút, Tô Mộc Tình tắm rửa xong lại ôm một cái chậu đi ra.


Bà Tần vội hỏi: “Con làm gì thế?”


Tô Mộc Tình vô tội nói: “Cái này là đồ dơ, không thể chờ thím Tẩu trở về giặt được nên con mang đi giặt”. Chỉ thấy quần lót cùng áo ngực màu sắc sặc sỡ nằm trong chậu.

Tô Mộc Tình nói xong, định xoay người quay vào nhà tắm. Cô ta chỉ vừa cúi người, chợt kêu một tiếng “Ôi”

Sắc mặt Bà Tần tím ngắt, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp: “Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích! Mẹ giặt cho!”

Tô Mộc Tình vốn biết sẽ như thế, cười đắc ý “Mẹ, làm phiền mẹ rồi”. Nói xong liền thoả mãn lên lầu, tiếp tục ngủ.

Giặt nửa ngày, bà Tần dùng sức ném quần lót vào trong chậu.

Trước kia bà gả vào Tần gia làm thiếu phu nhân, sau đó thành lão phu nhân, đã qua nhiều năm như vậy mà một cái khăn tay cũng chưa phải giặt, đặc biệt là từ khi Tô Mộc Vũ được gả vào đây, bà tuỳ ý đánh đánh mắng mắng, chưa từng nếm qua đau khổ tủi nhục như bây giờ.

Không nghĩ tới lại bị một đứa nhãi ranh này dày vò, thật đúng là nhìn lầm người. Có điều, cứ chờ xem, chờ cháu của bà sinh ra, xem bà ta dày vò ả như thế nào. Chị gái cô ta năm năm qua đều bị bà ta hành hạ muốn chết đi sống lại, chỉ bằng một mình cô ta mà đòi đấu tay đôi với bà sao? Đừng hòng.