.
Đám cưới của Tống Dực nhanh chóng được giới báo trí và truyền thông để ý đến. Đây là một cái tin nóng trong ngày được rất nhiều người quan tâm đến.
Hôm nay Tống Dực đưa Ca Tiểu Ly đi thử áo cưới.
Cửa hàng đồ cưới thuộc tài sản của Lữ Mặc Quân, một trong những đại tài phiệt chiếm lĩnh thị trường Trung Quốc.
Lữ Mặc Quân gặp được Tống Dực và Khương Trầm Ngư trong một vụ làm ăn trong xã hội đen.
Giữa hàng ngàn người có thể kí kết hợp đồng với Lữ Mặc Quân thì chỉ có Tống Dực và Khương Trầm Ngư đáp ứng được yêu cầu của hắn.
Tống Dực có thể cung cấp nguyên liệu, Khương Trầm Ngư chế biến thuốc, Lữ Mặc Quân đi nhập khẩu nguyên liệu.
Bọn hắn ngoài kinh doanh còn buôn bán vũ khí, nhưng vì một người con gái nên mới tham gia vào lĩnh vực dược phẩm.
Không phải chế tạo thuốc để cứu người mà là chế tạo thuốc để nhốt người.
Tống Dực ngồi bên ngoài đợi Ca Tiểu Ly trang điểm đã hơn ba mươi phút. Hắn đã đặt may đồ cưới từ hai tháng trước nay chỉ là đi thử thôi.
Không cần câu nệ, Tống Dực chỉ mặc bộ vest trắng đã làm nổi bật lên nhan sắc họa tình của hắn. Mắt phượng đào hoa sắc lạnh tinh anh, mũi cao thẳng, môi mỏng bạc tình đủ để biết khi cười lên đẹp đến mức hít thở không thông, vật xinh đẹp nhất trên thế gian cũng không sánh nổi với nhan sắc của hắn.
Người quản lí cửa hàng này là một người phụ nữ xinh đẹp. Cơ thể nóng bỏng của cô ta được bó sát qua lớp váy mỏng. Khuôn mặt xing đẹp quyến rũ được trang điểm đậm theo phong cách phương tây.
Đấy còn là người thiết kế đồ cưới cho Tống Dực và Ca Tiểu Ly.
Chiếc rèm khăn mở ra, Ca Tiểu Ly mặc váy cưới trắng tinh khôi làm cô trở nên giống một cô công chúa.
Nhục Bích cười tự hào, cô ta kiêu hãnh hỏi Tống Dực, "Tống băng, đẹp chứ?"
Tống băng là cách gọi mà Nhục Bích lần đầu gặp hắn đã cả gan gọi thế. Lúc đó, Tống Dực với khuôn mặt lạnh đã chĩa thẳng súng vào đầu cô, "Muốn chết?".
Nhục Bích còn thêm dầu vào lửa, không biết sợ, "Ừ, muốn chết đấy, thì sao nào?"
Thấy Tống Dực nhìn Ca Tiểu Ly không chớp mắt, Nhục Bích cười sang sảng.
Thấy chưa, Tống băng đã kinh nể tài năng của cô rồi kìa.
Ca Tiểu Ly không vui mừng chút nào mặc dù chiếc váy cưới tinh khôi này giống hệt niềm mơ ước của cô.
Bao nhiêu nhân viên trong cửa hàng khẽ cảm thán. Thật hoa lệ, đó là chiếc váy cưới được chính nhà thiết kế Nhục Bích thiết kế, trên thân váy cưới được đính biết bao nhiêu viên kim cương lấp lánh đắt tiền. Chưa kể đến loại vải được nhập khẩu trực tiếp từ Hoàng gia Anh đắt đỏ. Nhìn là đã biết người đàn ông kia cưng chiều cô gái như thế nào.
Có cô nhân viên còn khe khẽ thì thầm, "Ước gì cũng có ngày có người đàn ông mua chiếc váy cưới như thế cho tôi"
Cô nhân viên bên cạnh bĩu môi khinh bỉ, "Xì, nằm đấy mà mơ"
Tống Dực tiến lên, nắm lấy bàn tay của Ca Tiểu Ly mà vuốt ve.
"Có thích không?"
Chắc hẳn cô sẽ rất thích, bởi hắn dựa trên ước mơ được làm công chúa của cô mà thuê người thiết kế ra bộ trang phục này.
"...Thích" Cô còn có thể nói không sao?
Tống Dực mặc kệ ánh mắt của mấy người có mặt ở đây mà hôn lên môi cô, "Thích là tốt"
Những gì hắn cho cô, cô tất nhiên sẽ thích.
Không thích, cũng phải thích.
*
Lễ cưới nhanh chóng được tổ chức tại một khách sạn, thiệp mời được phát cho rất nhiều người.
Tống Dực quen biết rất nhiều, rất rộng. Chính vì vậy nên đám cưới chỉ toàn khách khứa của Tống Dực. Nhưng không ai biết rằng, nhìn họ rất giống mấy người khách dự tiệc, ai mà ngờ được đấy là vệ sĩ của riêng hắn.
Hắn biết hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì.
Thế nên, không ai có thể cướp đi Tiểu Ly của hắn.
"...Con đồng ý không?" Cha xứ chủ trì đám cưới hỏi.
"Đồng ý"
Cha xứ quay ra hỏi Ca Tiểu Ly, "....Con có đồng ý không?"
"Con... "
Ca Tiểu Ly cắn môi, cô không muốn đồng ý. Cô biết bộ mặt thật của hắn, cô sợ hắn.
Bàn tay Tống Dực đặt lên eo của Ca Tiểu Ly, nhéo một cái khiến cho cô giật mình.
Hắn đang ám chỉ cô rằng: Đừng có lơ là, mau đồng ý. Kể cả khi cô không thích hắn, cô vẫn phải đồng ý. Chưa kể đến việc, cô còn yêu hắn như vậy.
"Con...con ..."
"Dừng lại"
Một tiếng thét lớn từ cửa vọng vào thu hút sự chú ý của mọi người.
Tống Dực không để ý, hắn tiếp tục véo vào eo của Ca Tiểu Ly, ra hiệu cho cô mau chóng nói.
Ca Tiểu Ly đau đến chảy nước mắt, cô nức nở nói mà như hét lên, "Con đồng ý, con đồng ý"
"Tiểu Ly"
Kiều Tư Chân quát lớn tên cô. Cô bé ngốc nghếch, sao lại đồng ý chứ?