- ----
Cuối cùng Lục Tri Chu cũng nở một nụ cười đầu tiên sau khi tắm rửa.
Cũng cho Tiêu Niên một ánh mắt: "Cậu đang nói gì vậy?"
Tiêu Niên hắc một tiếng, bước nhanh đến bên cạnh Lục Tri Chu, dáng vẻ mềm mại nhìn đối phương nói: "Là ý trên mặt chữ, anh có muốn l4m tình với tôi không?"
Lục Tri Chu bất đắc dĩ, vẻ mặt khó hiểu nhìn Tiêu Niên: "Cậu đang suy nghĩ cái gì thế?"
Tiêu Niên: "Không phải bởi vì tôi trêu chọc anh rồi chạy nên anh tức giận sao?"
Lục Tri Chu: "Không phải." Anh còn nói: "Tôi không hề tức giận."
Tiêu Niên lại bày ra vẻ mặt vô tội kia: "Ồ vậy là anh không muốn làm với tôi hả?"
Lục Tri Chu bất đắc dĩ đến mức bật cười, anh quay đầu lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tiêu Niên: "Cậu muốn thế nào?"
Tiêu Niên đứng đắn nói: "Tôi, không muốn thế nào hết."
Lục Tri Chu thở dài: "Tiêu Niên."
Đột nhiên bị gọi thẳng tên, Tiêu Niên lập tức ngồi thẳng: "Có."
Lục Tri Chu hỏi: "Ở cùng với tôi có vui vẻ không?"
Tiêu Niên trong nháy mắt khựng lại. Sao Lục Tri Chu lại đột nhiên hỏi cái này?
"Vui vẻ chứ." Tiêu Niên một hỏi một đáp mà trả lời.
"Cùng..." Lục Tri Chu đột nhiên nhéo nhéo mi tâm: "Không có gì."
Tiêu Niên hơi nhíu mày, không hiểu sao cậu có chút khẩn trương: "Làm sao vậy?"
Lục Tri Chu: "Không có gì."
Tiêu Niên: "Anh nói đi mà."
Lục Tri Chu vẫn là: "Không có gì đâu."
Tiêu Niên: "Ò."
Một lát sau Tiêu Niên lại đến gần: "Thật sự không đến một lần hả anh trai."
Lục Tri Chu dùng sức nhấn mạnh phím Enter.
"Không tới không tới không tới," Tiêu Niên ngay lập tức đứng dậy, cúi người làm động tác mời Lục Tri Chu: "Ngài bận ngài bận, tôi trở về phòng đây."
Nói xong cậu lập tức chạy về phòng mình như một cơn gió.
Tiêu Niên người này không biết có tật xấu gì, khi Lục Tri Chu không để ý đến mình thì rất thích trêu chọc Lục Tri Chu, Lục Tri Chu càng không muốn để ý đến cậu, cậu càng trêu hăng say hơn. Sau đó chờ Lục Tri Chu sắp tức giận thì vội vàng trốn đi.
Sau khi chạy đến cửa phòng, Tiêu Niên không có lập tức đóng cửa lại mà là vịn cánh cửa rồi thò đầu ra bên ngoài thăm dò.
Không ngờ cậu vừa thò đầu ra đã chạm phải ánh mắt của Lục Tri Chu nhìn sang.
Tiêu Niên nhanh chóng đóng cửa lại, phát ra một tiếng "rầm!" thật lớn.
Lục Tri Chu ở bên ngoài nở nụ cười.
Sau khi đóng cửa lại, Tiêu Niên đi hai ba bước lập tức nhào lên giường.
Mới nằm còn chưa được một phút, điện thoại di động bên giường liền vang lên.
Cậu mở ra xem, là Tiểu Ngọc trong phòng làm việc tìm cậu, nói là thầy Chu Chương đã follow cậu rồi, bảo cậu follow lại, cô sẽ không đăng nhập vào tài khoản của Tiêu Niên nữa.
Tiểu Ngọc là trợ lý trong phòng làm việc của cậu, bình thường giúp bọn họ xử lý một ít việc nhỏ, bởi vì Tiêu Niên thường xuyên lười biếng cũng như thường xuyên quên việc, cho nên Tiểu Ngọc còn có một nhiệm vụ nữa, là thỉnh thoảng đăng nhập vào tài khoản của Tiêu Niên, đăng một ít video nhảy thường ngày của Tiêu Niên.
Mà lúc này bọn họ đang quan tâm về một nền tảng video chuyên dùng cho vũ đạo của bọn họ, tuyển sinh, thi đấu và rất nhiều nội dung liên quan đều ở trên nền tảng này.
Tiêu Niên gửi một chữ "OK" vào trong nhóm, kéo xuống dưới liền nhanh chóng nhìn thấy Chu Chương.
Mà một cái ID bên cạnh Chu Chương lập tức hấp dẫn sự chú ý của Tiêu Niên.
Cái này ID tên là "Nhất Diệp Dẹt Thuyền", cũng không phải rất đặc biệt, chỉ là Tiêu Niên đối với chữ thuyền này có chút nhạy cảm.
Vì vậy sau khi Tiêu Niên follow thầy Chu Chương, lập tức vào trang cá nhân của người này.
Cái này không quan trọng lắm, nhưng avatar của người này sao nhìn quen quen?
Tiêu Niên mở bức ảnh ra, nhìn mô hình trên đó trầm tư. Vài giây sau cậu đột nhiên ngồi bật dậy, đây không phải là thứ trong thư phòng của Lục Tri Chu sao?
Tiêu Niên dùng hai ngón tay phóng to, rồi lại dùng hai ngón tay thu nhỏ, tiếp đó cầm theo điện thoại di động đi ra ngoài.
Mở cửa ra, Tiêu Niên trực tiếp đi thẳng về phía Lục Tri Chu, mà khi nhìn thấy Lục Tri Chu đang chăm chú vào laptop, cậu lại quay đầu đi về đường cũ.
"Quay lại."
Lục Tri Chu gọi cậu một tiếng.
Tiêu Niên dừng lại, quay người.
Lục Tri Chu hỏi: "Có việc?"
Tiêu Niên ách một tiếng: "Có một chuyện nhỏ."
Lục Tri Chu: "Lại đây."
Tiêu Niên cầm điện thoại di động qua, quỳ gối trên sô pha bên cạnh Lục Tri Chu, cậu chỉ vào điện thoại di động của mình nói: "Mới vừa phát hiện có người follow tôi tôi cảm giác đó là anh là anh hả anh đang viết luận văn à?"
Tiêu Niên nói một lèo không nghỉ. Lục Tri Chu bị Tiêu Niên chọc bật cười: "Vội đi đâu vậy?"
Tiêu Niên ngoan ngoãn đáp: "Đi đầu thai."
Lục Tri Chu cười cười, anh trả lời từng cái một: "Là tôi, đang chỉnh sửa luận văn."
Tiêu Niên "À" lên một tiếng, hơi kinh ngạc: "Làm sao anh biết tài khoản của tôi? Anh cũng dùng APP này?"
Lục Tri Chu: "Muốn biết sẽ biết thôi."
Tiêu Niên: "..." Nói cũng như không.
Tiêu Niên lại hỏi: "Mới follow phải không, anh xem video của tôi chưa?"
Không biết vấn đề này có cái gì khó mà một lúc lâu Lục Tri Chu mới trả lời: "Có nhìn thấy."
Tiêu Niên liền "À" lên một tiếng, gật đầu với Lục Tri Chu: "Không có chuyện gì nữa, thầy Lục ngài tiếp tục đi, thần xin cáo lui."
Bởi vì Lục Tri Chu chú ý đến mình mà Tiêu Niên có chút vui vẻ, nện bước đi về cũng giống như đang bay lên.
Sau đó cậu mở ra trang chủ video của mình, cái video đầu tiên chính là cậu hợp tác cùng thầy Chu Chương nhảy một đoạn ngắn, Tiểu Ngọc mới vừa đăng lúc chiều.
Đoạn nhảy là cậu và Chu Chương cùng biên soạn, mà video này bắt đầu là cảnh Tiêu Niên nửa quỳ trên ghế còn Chu Chương thì ngồi. Kỳ thực trên thực tế bọn họ không chạm vào nhau, nhưng bởi vì góc độ, ánh sáng và âm nhạc trong video nên thoạt nhìn hai người rất thân mật.
Cũng rất cay mắt.
Tiểu Ngọc chỉ quay mười giây để đăng lên, nhịp điệu nhanh đến mức cực kỳ hấp dẫn người khác, đoạn cuối cùng là hai người nhìn nhau.
Tiêu Niên sau khi xem xong thì mở ra khu bình luận, phía dưới trước sau như một đều hét gọi cậu là vợ, cũng có một số người yêu thích Chu Chương nói đây chỉ là đang mơ thôi.
Tắt video, Tiêu Niên suy nghĩ không biết Lục Tri Chu có xem cái này không?
Nếu như xem rồi, không biết anh có tiếp tục nhìn xuống không?
Có cảm thấy cậu nhảy rất tốt, xoay rất giỏi, rất đẹp trai rất phong độ không?
Có phải cũng muốn bình luận, cũng muốn gọi là cậu một tiếng vợ ơi không?
Ha ha ha ha ha ha, ảo tưởng cái rắm ấy.
Ngủ.
Có lẽ là trước khi đi ngủ suy nghĩ nhiều quá nên vì vậy Tiêu Niên mơ thấy Lục Tri Chu.
Trong mơ, Chu Chương nhảy cùng cậu đổi thành Lục Tri Chu.
Lục Tri Chu ngồi ở trên ghế màu đen, mặc áo sơ mi đen còn đeo mắt kính.
Tiêu Niên nửa quỳ ở trên người anh, thân thể đong đưa theo âm nhạc, một giây cũng không muốn rời đi, nghịch ngợm dùng miệng cắn mắt kính của Lục Tri Chu xuống.
Sau đó hai người liền dán vào.
Sau đó nữa, là cái kia.
Khi tỉnh dậy đã là buổi sáng, Tiêu Niên nghiêng người nằm trên giường ôm chăn, toàn thân toát mồ hôi, tim cũng đập nhanh đến không chịu nổi.
Im lặng một lúc, cậu phát ra một tiếng heo kêu rồi đi vào phòng tắm tắm.
Tắm rửa xong đi ra, vừa vặn đụng phải Lục Tri Chu vừa ra khỏi phòng ngủ chính, Tiêu Niên không còn sức lực mà nói với anh một tiếng: "Chào buổi sáng."
Lục Tri Chu cũng: "Chào buổi sáng."