Thiên Vũ ngồi trên máy bay không ngừng suy nghĩ về Băng. Những chuyện xảy ra, anh ước gì nó không phải là sự thật. Anh muốn quay lại quá khứ khi anh gặp cô lần đầu tiên. Anh nhớ giọng nói nhẹ nhàng đó, nhớ gương mặt xinh đẹp đến hoàn hảo đó. Cô nhẹ nhàng đưa tập tài liều cho anh rồi đi ra. Anh không thể không thừa nhận anh đã yêu cô ngay từ lần đầu tiền đó. Khoảnh khắc đó anh biết rõ mình đã thật sự trúng tiếng sét ái tình. Nhưng anh muốn gạt nó ra khỏi đầu nên lúc nào cũng lạnh lùng với Băng. Đến khi nghe tin cô đi du học, anh còn không thèm để ý gì khác mà chỉ nghĩ đến việc bắt cô lại. Anh muốn cô ở bên mình, phải mãi mãi ở bên mình. Nhưng mọi việc bây giờ đã đi quá xa rồi, như ba anh đã nói sẽ hối hận. Bây giờ thì anh hối hận thận rồi. Băng của anh đau đớn như vậy mà anh thì không thể làm gì giúp cô, mà người làm cô đau lại chính là anh...1
______________
Ông nội Băng có quan hệ rộng nên đã nhờ danh tiếng của mình để nhờ mọi người giúp đỡ Băng. Có vẻ sau lần nói chuyện đó sức khỏe Băng có chút xê dịch, tuy không đáng kể nhưng đã là một kì tích lớn. Bác sĩ còn nói cô có lẽ sẽ không qua khỏi nhưng thật may mắn là Băng vẫn giữ được hơi thở nhỏ nhoi của mình. Với tình trạng của cô thì một năm chưa chắc đã tỉnh lại được. Nhưng Alex và Glenda thì mặt mày đã phấn khởi hơn trước rất nhiều, chỉ cần con gái họ không sao thì chờ bao lâu cô tỉnh lại cũng không thành vấn đề. Mộng Khiết ở đó được một tuần thì lại phải bay về nước.
...
Trong phòng bệnh của Băng có rất nhiều máy móc. Bình lọc không khí đang phun làm việc liên tục không ngừng nghỉ. Vệ sĩ bao quát cả khu chỗ Băng đang điều trị.
Glenda ngồi cạnh giường bệnh nói rất nhiều thứ cho cô nghe...
- Anna con biết không, hôm nay ba con đã tự tay nấu cháo cho con. Tuy biết được con chưa thể ăn nhưng ông ấy nói học làm dần để đến khi con tỉnh lại ông ấy sẽ tự tay đút cho con ăn... Mẹ còn đang ghen tị với con đấy. Anna của mẹ phải mau chóng khỏe lại biết chưa? Mẹ biết Anna của mẹ rất nghe lời mà.- Glenda nắm lấy bàn tay nhỏ của Băng nói, đôi mắt bà đỏ hoe nhưng vẫn cố gắng để không khóc.
- Mời người nhà ra ngoài một chút, đến giờ thay thuốc cho bệnh nhân rồi.- Cô y tá đi đến nói.
- À...tôi ra bây giờ đây.- Glenda đặt nhẹ tay Băng xuống rồi đi ra ngoài.
Y tá bên trong rút kim tiêm chọc vào túi chuyền thuốc của Băng.
- Cô, Băng...à Anna hôm nay thế nào rồi ạ?- Mạc Hạ Tuấn Triết đi đến thấy Glenda vừa ra khỏi phòng thì hỏi.
- Tuấn Triết mới đến sao. Anna hôm nay vẫn vậy. Nhưng không còn phải nguy hiểm như trước đây.- Glenda mỉm cười nói.
- Cháu...vào thăm em ấy được chứ?
- À được...Nhưng phải đợi y tá đi ra ngoài đã.
- Vâng cháu biết.
Y tá vừa ra khỏi Tuấn Triết đã mặc xong đồ bảo hộ để đi vào. Anh ngồi cạnh giường nhìn Băng. Khó mà để nói được cảm xúc của anh bây giờ. Anh đã yêu cô giống như Thiên Vũ vậy. Yêu cô ngay từ lần đầu nhìn thấy cô, nghe giọng nói của cô. Từ trước tới nay anh vẫn luôn giữ cho mình phong độ chỉ thân chứ không hòa vào. Vậy mà bây giờ anh đã phá bỏ luật lệ đó vì cô. Anh biết cô đã chịu khổ sở về mặt thể xác lẫn tinh thần như thế nào. Dù vậy anh vẫn chấp nhận yêu cô, anh sẽ đợi, đợi ngày cô quên đi quá khứ đau khổ đến bước tiếp đến tương lai. Khi đó anh sẽ đứng đợi cô.
- Anna, em tỉnh lại sớm nhé. Ai cũng lo cho em hết... Anh còn có nhiều điều muốn nói với em, đợi em tỉnh lại anh sẽ nói hết tất cả.- Tuấn Triết cầm tay Băng nói.
- Em biết không, lần đầu tiên gặp em anh đã nghĩ em rất yếu đuối. Nhưng anh đã lầm em là cô gái kiên cường nhất mà anh thấy, anh biết em đang kiên trì để giữ lại hơi thở của mình. Em đừng sợ hãi gì hết vì khi em tỉnh lại sẽ chỉ thấy thế giới này rất tươi đẹp. Có rất nhiều thứ mà em sẽ thích khi tỉnh lại. Tỉnh lại sớm nhé.
Cả căn phòng chỉ có tiếng máy móc rung rung, tít tít và tiếng độc thoại của Tuấn Triết.
- Anna có vẻ tốt hơn rất nhiều rồi cô.- Tuấn Triết đi ra cũng cười nói.
- Cô biết, Anna của cô mạnh mẽ lắm. Nhất định con bé sẽ tỉnh lại để nói chuyện với cô.- Glenda gật đầu cười nhìn về phía phòng bệnh.
_____________
Nhà riêng của Thiên Vũ...
Anh một mình đi xuống dưới tầng hầm. Mọi thứ đều tối đen cho đến khi Thiên Vũ bật đèn lên. Xung quanh nơi đâu cũng toàn là ảnh của Băng. Bức ảnh to nhất là bức ảnh chụp lén Băng khi cô đang cười. Nụ cười đó làm bao người mê mệt. Thiên Vũ đi đến vuốt bức ảnh từ vầng trán rồi xuống cằm. Bàn tay anh cũng run lên. Anh đã chụp trộm Băng rất nhiều lần, nhìn lén Băng hàng nghìn lần. Nhưng chưa bao giờ thấy cô nhìn anh mà vui vẻ dù chỉ một lần.
- Băng...tôi nhớ em. Phải làm sao đây?1
Thiên Vũ ngồi xuống sàn nhà nhìn bước ảnh nói chuyện một mình. Chỉ mới có một tuần nhưng Thiên Vũ đã trông rất khác. Trông giống như mấy kẻ đầu đường xó chợ. Anh chả thèm quan tâm đến cách ăn mặc của mình. Đến ngay cả đầu tóc cũng rối bù lên, còn dài che lấp hết mắt.
______________
Mình muốn hỏi các bạn một chút. Mong mấy bạn comment rep lại mình. Bộ truyện Cô vợ ngốc của ông trùm Mafia của mình ý. App có sửa lại là một avatar khác, nhưng mà mình không biết nên lấy avatar của app hay giữ lại avatar cũ của mình vì bộ truyện là ngọt ngào. Nhưng khổ nỗi cái avatar của app nó kiểu như nữ chính không được cute cho lắm ý, bây giờ nên chọn con tim hay lí trí đây ace?.
( Đây là bìa của app làm )1
( Bìa mình làm)