Đến tối, Alex và Glenda đưa Băng đến nhà hàng nổi tiếng ở New York để ăn.
Nhà hàng cũng sang trọng quá rồi. Đi vào khiến người ta cảm giác như đang đến một xứ sở thần tiên vậy. Trang trí rất nhiều loài hoa đẹp trên nhiều nước. Nhà hàng trang trí rất nhiều đèn nhấp nháy làm khung cảnh thêm lung linh làm sao. Nhân viên ở đây thì phục vụ vô cùng tốt. Băng cũng cảm thấy ở đây cũng rất tốt, mọi người nơi đây cũng không hề khắc khe với bất kì chuyện gì.
Ăn xong cả nhà đi về. Băng vào phòng, cô lại cảm thấy cô đơn rồi. Dù đã tìm được gia đình của mình nhưng cô vẫn cảm thấy rất cô đơn, cô cũng không rõ vì sao. Có lẽ vì những việc này đến với Băng quá nhanh, cô vẫn chưa kịp thích ứng kịp. Băng ôm chân ngồi ở góc xó gục mặt xuống.
Cạch...
- Anna, mẹ....- Glenda mở cửa đi vào bật đèn thì nhìn thấy Băng đang ngồi ở góc phòng thì bất ngờ.
Bà vội đi tới ôm lấy Băng.
- Mẹ.- Băng ngước lên nhìn mẹ mình bằng đôi mắt đỏ hoe.
- Sao con lại ngồi đây? Ở đây lạnh lắm, nghe mẹ lên giường đi con.- Glenda lo lắng lau nước mắt cho Băng.
- Anna có chuyện gì sao con?- Alex cũng mới đi vào phòng thì nhìn thấy Băng đang khóc.
Glenda đỡ Băng lên giường, bà vội đi lấy khăn lau mặt để lau giúp cô. Băng không biết nói gì với hai người họ.
- Có chuyện gì sao con, nói mẹ nghe đi.- Glenda sốt ruột ôm lấy Băng vào lòng.
Bà đã chờ rất lâu để chờ đến ngày tìm thấy Băng, bây giờ bà sẽ bù đắp cho cô những năm tháng đó. Vậy mà bây giờ Băng lại đang ngồi khóc một mình, có phải là do bà vẫn chưa đủ tốt, bà sợ Băng sẽ không thích mình... Thật sự là rất sợ.
- Con... con... ba mẹ sẽ không bỏ con chứ?- Băng nhìn hai người bằng ánh mắt lo lắng.
- Sao... sao con lại nói như vậy? Mẹ sẽ không bao giờ làm như vậy.- Glenda lắc đầu ôm Băng chặt hơn.
- Ai nói gì với con sao? Ba mẹ yêu thương con không hết, làm sao dám có ý định như vậy.- Alex cũng ôm lấy Băng.
- Mẹ cũng yêu Anna của mẹ nhiều lắm.- Glenda nghe được vậy thì rất vui. Bà hôn nhẹ lên trán Băng.
- Ba yêu công chúa nhỏ của ba nhất.- Alex ôm hai mẹ con gần hơn rồi nói.
Băng thấy hai người họ nói vậy thì vui ra mặt. Cô thật sự không tin đây là sự thật. Ba mẹ cô rất yêu thương cô.
Dần dần gia đình nhỏ chìm vào trong giấc ngủ. Nhìn gia đình ấm êm hạnh phúc như vậy ai mà không thích cho được. Họ đã phải trải qua rất nhiều sóng gió để bây giờ tìm được nhau và sống hạnh phúc.
- Ừ, vậy cuối tuần ba nộp hồ sơ rồi cho con nhé?
- Không... Dạ, vậy cũng được ạ.
Băng đã ở đây hơn một tuần. Tâm trạng cũng tốt lên trông thấy, tuy vẫn hay ngồi một xó khóc nhưng ít nhất cô chịu đi lại trong nhà nhiều hơn rồi.
- Nếu con không thích cũng không sao, ba chỉ là đưa ra thêm phương án lựa chọn cho con thôi. Anna của ba muốn vào đâu cũng được hết.- Alex thấy Băng có vẻ không thích nên liền xoa đầu cô nói.
_____________
Buổi sáng trên bàn ăn...
- Ừ, Anna con thích học đâu cứ việc nói. Ba mẹ không đặt nặng vấn đề trường học đâu.- Glenda cũng lên tiếng.
- Anna lần trước ba có nói con suy nghĩ về việc chọn trường học rồi đó. Con thấy sao?- Alex nhìn Băng nói.
- Không có ạ. Con thấy học ở đó cũng được ạ.- Băng lắc đầu nói.
_____________
Băng đã ở đây hơn một tuần. Tâm trạng cũng tốt lên trông thấy, tuy vẫn hay ngồi một xó khóc nhưng ít nhất cô chịu đi lại trong nhà nhiều hơn rồi.
Buổi sáng trên bàn ăn...
- Anna lần trước ba có nói con suy nghĩ về việc chọn trường học rồi đó. Con thấy sao?- Alex nhìn Băng nói.
- Dạ... Con sẽ đi học lại ạ.- Băng gật đầu nhìn Alex.
- Ừ, con gái của ba rất giỏi. Con muốn vào trường nào cứ nói với ba, hoặc không con cũng có thể vào trường mà ông ngoại đã sáng lập. Ở đó có vẻ sẽ tốt hơn.
- Không... Dạ, vậy cũng được ạ.
Băng tính từ chối vì cô chỉ có ý định học ở một trường Đại học bình thường thôi nhưng vì ba cô đã nói như vậy thì cô cũng đành đồng ý. Chỉ là trường học thôi mà Băng cũng học qua nhiều trường rồi nên cũng không áp lực lắm.
- Nếu con không thích cũng không sao, ba chỉ là đưa ra thêm phương án lựa chọn cho con thôi. Anna của ba muốn vào đâu cũng được hết.- Alex thấy Băng có vẻ không thích nên liền xoa đầu cô nói.
- Ừ, Anna con thích học đâu cứ việc nói. Ba mẹ không đặt nặng vấn đề trường học đâu.- Glenda cũng lên tiếng.
- Không có ạ. Con thấy học ở đó cũng được ạ.- Băng lắc đầu nói.
- Ừ, vậy cuối tuần ba nộp hồ sơ rồi cho con nhé?
- Dạ.
_______________
Choang...
Bình hoa trên bàn bị ném xuống sàn vỡ tung tóe. Người đàn ông điên cuồng đập phá đồ đạc. Tóc tai thì bù xù, còn có cả râu ria mọc lởm chởm. Quần áo cũng không được tươm tất. Người đó không ai khác là Thiên Vũ. Từ lúc không có Băng bên cạnh hầu như lúc nào anh cũng phát điên không kiểm soát nổi bản thân. Anh không thèm để ý đến ngoại hình của mình nữa. Trong phòng có bao nhiêu đồ xung quanh anh thì đều bị anh đập phá. Thiên Vũ điên cuồng có đôi lúc còn tự lấy mảnh vỡ của bình hoa lên cứ cổ tay mình chơi cho vui. Anh không kiểm soát nổi việc mình đang làm. Ngạo Thần cũng rất đau đầu về việc này nên ông đang tính đưa thằng con này đi sang Anh điều trị càng sớm càng tốt.