Giác Tế

Chương 33: H. Ty x Mộng x Tạp (END)




Mặc dù Nạp Tạp đã hạ điện lưu xuống mức thấp nhất, thậm chí đã hạ ba tràng dông tố ở nơi xa, nhưng điện lưu bé nhỏ ẩn chứa trong nước vẫn làm Đa Lộ rùng cả mình.

Sau khi hai huyệt bị dòng nước điện xâm lấn vẫn luôn không ngừng run rẩy, cho dù thao tác không được tinh chuẩn như Bá Thúc Ti nhưng vẫn có thể làm Đa Lộ sung sướng không phân được đông tây nam bắc, ở trên tay Nạp Tạp vặn vẹo thiếu chút nữa lăn ngã xuống.

Nạp Tạp nhất thời sơ sẩy vội đỡ Đa Lộ lại an toàn trong lòng bàn tay, bỗng có vài dòng nước chạy tới vờn quanh tay chân và eo Đa Lộ, treo người lên giữa không trung, bày ra tư thế dâm đãng mê người để Nạp Tạp tiếp tục chơi nàng.

Người ra tay quả nhiên là Bá Thúc Ti, Đa Lộ ở giữa không trung cơ hồ bị đảo ngược lại, hai chân banh thẳng mở rộng ra, dòng nước nong ra lỗ nhỏ và lỗ hậu, tùy tiện nhìn cũng có thể thấy vách sâu bên trong đang bị kích thích run run rẩy rẩy, không biết dòng nước còn muốn chui vào tới đâu mới chịu bằng lòng bỏ qua.

Bá Thúc Ti dùng nước nâng niu thân thể Đa Lộ, cố định tư thế đồng thời cũng đảm bảo nàng sẽ không khó chịu, đương nhiên, nàng ta sẽ không chỉ làm có vậy.

Vận dụng khả năng thao tác nước hoàn mỹ của mình, Bá Thúc Ti làm nước bao trùm lên cặp vú đầy xinh của Đa Lộ, liếm mút kéo đầu vú nhô lên khỏi nước, đến quầng vú cũng bị kéo ra thành nhũ thịt trắng nõn.

Nàng cho nước vừa mút vừa siết, dùng đủ hình dạng nước kích thích cực hạn đầu ti.

"Hớ a... Á á......" Đa Lộ rên rỉ, nửa người dưới đã mất khống chế cao trào không ngừng nghỉ, nhưng Nạp Tạp vẫn không có ý định dừng lại, tiếp tục làm cho hai huyệt nàng cao trào rồi lại cao trào.

Đầu vú và quầng vú mềm mại không ngừng bị phun ra nuốt vào lúc dài lúc ngắn, Đa Lộ cảm thấy hai đầu vú như bị hút mạnh bởi hai cái chụp với thật nhiều giác hút bên trong, bị hút lớn lên đồng thời còn phải chịu đựng đầu vú mẫn cảm bị vân vê xoa nắn thành đủ loại hình dạng.

"Hứm a! Á haaa......" Đa Lộ không cách nào giãy giụa cũng không thể giãy giụa, cả người như bị vứt vào bể dục không thể chống cự, ngoại trừ đón nhận thì không còn cách nào khác, bụng dùng sức rụt rụt, một giọt thủy triều còn chưa kịp chảy ra đã bị dòng nước hút đi.

Đầu lưỡi Nạp Tạp chậm rãi liếm qua môi trên, dòng nước đang chơi Đa Lộ là một bộ phận của nàng, đương nhiên nàng cũng được nếm hương vị thủy triều, quá thích thú, nàng một hơi làm Đa Lộ ra ba lần thủy triều mới thả chậm lực đạo thọc vào rút ra.

"Hớ ớ ớ! Ứ ứ ứm! Hưm ứmm..." Đa Lộ muốn mình được nghỉ ngơi một chút, nhưng nào có dễ dàng như vậy, giác hút liếm mút trên đầu vú làm người khó nhịn bắt đầu lân la đến âm đế nàng......

"Chờ, chờ đã a!" Đa Lộ còn chưa kịp nói hết, hai chân dạng ra bỗng nhiên ngửa đầu ra sau, hoa đế bị dùng sức liếm mút xoa ấn.

Đó là nơi còn nhạy cảm hơn cả đầu vú, ngón chân Đa Lộ quíu lại, sướng không nói thành lời, dòng điện kích thích niệu đạo khẩu làm nước tiểu nàng vừa mới tích lũy được một chút lại chảy ra, Đa Lộ bị khoái cảm càn quét, điểm nhạy cảm toàn thân đều bị đùa giỡn kịch liệt.

Nước trong suốt có thể thấy rõ những nơi đó bị đùa bỡn thế nào, đầu vú bị kéo ra thật dài lắc trái lắc phải, âm đế cũng chịu chung số phận, nơi tư mật yếu ớt mỏng manh chảy ròng nước mật tùy ý bị liếm mút, hoa đế cương lên sung huyết không ngừng bị dòng nước xoay tròn cọ rửa.

Hai huyệt còn sắc tình dâm loạn hơn, Nạp Tạp dùng điện lưu khẽ chạm vào tử cung khẩu sâu bên trong, toàn bộ bên trong tiểu huyệt đều run rẩy không ngừng, lỗ tiểu vẫn luôn run rẩy mất khống chế, lỗ thịt phía sau bị dòng nước thâm nhập rút ra chơi đùa, thành thịt yếu ớt bị kéo theo khỏi lỗ thịt, lỗ đít căng ra không còn một chút nếp nhăn.

"Hớ ớ ớ... Ứ, ứm!" Đa Lộ đã không còn phân được là thống khổ hay vui sướng, thân thể loài người bị hai nữ thần khống chế, các nàng có thể cho quá nhiều, nàng gần như sướng điên sướng dại, há mồm chảy dãi cũng chẳng màng, dòng nước của Bá Thúc Ti liền nhanh chóng tham lam mang đi những dòng nước bọt đó......

Đa Lộ không rõ mình đã tới bao nhiêu lần, cả người như bị giằng co giữa ranh giới thiên đường và địa ngục, lửng lơ lơ lửng mơ mơ màng màng, vẻ mặt thất thần cao trào đến cả người xụi lơ, dòng nước trong bụng như hai con cự xà bóng loáng thô to không ngừng đâm loạn vào vách trong mềm mại, cho đến khi Đa Lộ ngất xỉu mới không tình nguyện lui ra.

Chỉ thấy hai huyệt co lại mấy cái rồi lại buông lỏng ra, trông mềm nhũn rã rượi hơi hơi tỏa nhiệt khí, chân Đa Lộ run rẩy bị dòng nước trói buộc hoàn toàn nằm liệt cả người vô lực, khóe mắt mang theo nước mắt sinh lý thở hổn hển kịch liệt.

Hai nữ thần thay phiên hôn lên thân thể mềm mại bé nhỏ của Đa Lộ, cảm giác âm ấm nong nóng khiến người yêu thương, chậm rãi hạ nàng từ không trung xuống dưới, ngâm vào hồ nước mát lạnh chữa khỏi một thân mỏi mệt.

"Hô......" Đa Lộ nửa híp mắt thoạt nhìn biếng nhác thập phần thoải mái, giống như được ngủ trên chiếc giường êm ái thoải mái nhất, một ngón tay cũng không muốn động.

Hai lỗ thịt bị nong đến rộng hoác của Đa Lộ ở trong hồ nước dễ chịu chậm rãi khôi phục thành hai lỗ thịt hồng hào non nớt khít rịt, đầu ti bị kéo đến sưng to cũng khôi phục thành màu hồng nhàn nhạt, chỉ là tựa hồ lớn hơn trước đây một chút, trở thành đại đầu ti làm người thèm nhỏ dãi.

Huyệt khẩu được chăm sóc, đương nhiên thành thịt bên trong bị đâm lung tung rối loạn cũng hảo hảo dễ chịu một chút, nước hồ tràn vào hai huyệt trước sau, bảo dưỡng cho vách trong đang sưng húp.

Vì muốn tẩm bổ cho nhục huyệt khôi phục tuyệt đối, một lượng nước lớn vẫn luôn chảy vào chỗ sâu trong, Đa Lộ nằm trong nước nheo mắt lại phát ra tiếng rên khe khẽ, trong bụng bị rót đầy chất lỏng óc ách, phình lên như là mang thai, nhưng bất luận nàng có dùng lực thế nào, những dòng nước đó đều sẽ không chảy ra, chỉ biết chui vào chỗ càng sâu bên trong.

"Nhiều quá..." Đa Lộ có chút khó chịu co giật, bên trong bàng quang toàn là nước hồ, nàng đặt tay lên bụng "A... Muốn chảy ra... Trướng quá......"

Nàng nâng cái mông mượt mà hơi lộ ra khỏi mặt nước, cúc huyệt màu hồng phấn co rút lại, sau đó liền nhịn không được ục ục phun nước ra ngoài.

Ba cái tiểu huyệt đều không ngừng phun nước, Đa Lộ không rảnh lo thẹn thùng chỉ muốn rặn sạch hết nước trong bụng, cái bụng tròn vo chậm rãi tiêu xuống, mặt Đa Lộ đỏ hồng thở phào một hơi, lại có chút thích thú khoái cảm bị rót đầy rồi xẹp xuống trống không.

Hai nữ thần không nhịn được quay chung quanh con người nhỏ bé Đa Lộ lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, không còn biết thời gian trôi đi, không còn để ý là đêm hay ngày, chỉ muốn cùng ái nhân sa vào bể dục trầm luân không lối thoát......

Khi thời tiết mới vừa trong, Đa Lộ xuất hiện ở cửa thôn, tất cả thôn dân đều khiếp sợ vây quanh nàng, ai nấy đều không dám tin Đa Lộ lại có thể mất tích cả mùa mưa rồi bình an trở về, thậm chí còn mang theo cả giỏ tre lúc trước, giỏ tre chứa đầy ắp cá tươi roi rói, cá vùng vẫy đuôi như mới vừa bắt được, cá lớn thế này tất cả thôn dân đều chưa từng thấy qua.

Mọi người đều cho rằng Đa Lộ bị lạc trong rừng sẽ không thể trở về nữa, nào ngờ sau ba tháng nàng lại có thể lông tóc vô thương, tất cả đều vây quanh nàng hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra sự gì.

Đa Lộ chỉ ậm ờ không nói rõ, hai má lại đỏ bừng lên, bụm mặt nói đừng ai hỏi cả.

Sau đó Đa Lộ vào trong thần điện nói chuyện cùng tư tế thật lâu, ai cũng không biết bọn họ đàm luận cái gì, nhưng sau đó tư tế lại tuyên bố với mọi người, sau này hàng năm cứ vào mùa mưa Đa Lộ đều sẽ vào rừng đi công bổng cho Thần Sấm và Thần Nước, từng có thôn dân phản đối, mùa mưa mưa to mãnh liệt là thế, một nữ hài ở lại trong rừng làm sao sống sót được đây?

Nhưng dù thôn dân có đưa ra lời dị nghị gì thì mùa mưa hàng năm Đa Lộ đều sẽ biến mất trong rừng, khi mùa mưa kết thúc lại xuất hiện thần kỳ ở cửa thôn, mang theo một rổ cá tươi hoặc là ngọc trai tinh xảo sang quý trở về, trên người đừng nói là vết thương, tới một chút dơ bẩn chật vật cũng không có.

Qua mấy năm, Đa Lộ vẫn duy trì tiếu lệ tuổi trẻ như thuở mới vừa thành niên, ngâm mình trong hồ nước giúp khí sắc và da thịt càng ngày càng mướt mát, người trong thôn cũng cách nàng càng ngày càng xa, đều truyền nói nàng là người hầu của thần, không dám dễ dàng tiếp cận nàng.

Cho đến khi mẫu thân Đa Lộ tuổi tác đã cao gần đất xa trời, nằm trên giường đi đến đoạn cuối cuộc đời, bàn tay khô sần che kín nếp nhăn của nàng nhẹ nhàng sờ qua bàn tay vẫn trơn mềm nhẵn mịn của con gái, Đa Lộ vẫn xinh đẹp trẻ trung như vậy, dù cho khác với thường nhân, nhưng trong mắt mẫu thân Đa Lộ, nàng vẫn là đứa con gái tri kỷ đáng yêu nhất của mình.

"Hãy vào rừng đi, con thuộc về nơi đó." Nàng nói, nàng đã sớm biết Đa Lộ không nên lưu lại trong thôn, mỗi lần trở về sau mùa mưa Đa Lộ đều mang theo tươi cười hạnh phúc, chờ đợi mùa mưa tiếp theo sẽ đến.

Đa Lộ nhắm mắt lại dùng trán chạm vào mu bàn tay mẫu thân, giống như khi còn nhỏ ưa làm nũng với mẫu thân.

Vào cái ngày mẫu thân ly thế, thôn dân giúp đỡ Đa Lộ hạ táng cho nàng, sau đó vào mùa mưa Đa Lộ lại đi vào trong rừng rậm, từ đó không còn ai thấy Đa Lộ từ rừng rậm trở về nữa......

TOÀN VĂN HOÀN