Giả Yêu

Chương 4: Cưỡng hôn




Không Giọng nói lạnh lùng lại được thốt ra từ miệng nam nhân, nghe câu hỏi đó cậu cũng không biết phải trả lời ra sao dù gì cũng chỉ là một câu nói không suy nghĩ trước của cậu mà hắn lại tưởng là thật.

‘’ Vậy anh muốn tôi bù đắp gì cho anh’’. Cậu cố tình vặn lại câu hỏi của đối phương vì chẳng biết bản thân cần bù đắp gì cho hắn.

Cứ nghĩ vậy có thể giải quyết được vấn đề nhưng trời tính bằng Thẩm Mạnh tính, nam nhân cứ thế trực tiếp lôi cậu vào bên trong rồi đóng cửa lại.

Thiếu niên chưa kịp hiểu sự tình đang diễn ra ly cafe trên tay bị lực kéo mạnh mẽ mà thuận thế rơi xuống, ly vỡ chất lỏng trong ly cứ thế chảy thẳng ra sàn nhà.

Tiếng động gây ra không hề nhỏ, cậu liền xanh mặt vươn tay tính nhặt những mảnh thủy tinh rơi vung vãi trên sàn nhà bỏ vào khay, Thẩm Mạnh nhìn một màn trước mặt sợ cậu sờ vào những mảnh vỡ đó tay sẽ bị thương liền kéo cậu ôm vào lòng.

Lục Hồng Minh hốt hoảng miệng lớn tiếng trách hắn làm bẻ đồ, tay thì cố gắng dùng lực bấu vào bả vai đối phương nhằm cho hắn thấy đau mà thả cậu ra.

Lục Hồng Minh vừa trách cứ vừa vùng vẫy khiến sức chịu đựng của Thẩm Mạnh tới cực hạn, nam nhân cuối đầu giật phăng khăn che mặt của cậu sau đó nhắm thẳng vào đôi môi nhỏ xinh hồng hồng của thiếu niên mà hung hăng hôn xuống.

‘’ ưm...anh..hm..’’

Thẩm Mạnh thấy bản thân hôn cậu còn chưa đủ, hắn dùng lưỡi tách môi cậu ra, chiếc lưỡi thuần thục mà luồn lách vào khoang miệng làm thân thể thiếu niên mềm nhũn.

Hắn không thể phủ nhận môi cậu rất ngọt, cảm giác hôn môi rất mềm mại rất kích thích.

Chiếc lưỡi nam nhân chạm nhẹ vào lưỡi cậu, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm mà khuấy đảo mút mát chiếm đoạn khoang miệng nhỏ nhắn của người dựa vào lòng.

Nước bọt trong khoang miệng tiết ra quá nhanh không kiềm chế nổi mà chảy xuống cằm nhỏ của thiếu niên.



Lục Hồng Minh khó khăn muốn chống cự đối phương nhưng cơ thể lại không nghe lời, chân tay mềm nhũn làm cậu không đứng vững đầu óc cũng dần mờ mịt vì nụ hôn sâu làm hô hấp trở nên khó khăn.

‘’ Thẩm thiếu, chúng tôi nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ bên trong phòng của ngài, cho hỏi có chuyện gì sảy ra bên trong vậy?’’ Triêu Di đứng trước cửa lo lắng hỏi han.

Sở dĩ tiếng động lớn như vậy nói không chú ý tới thì không ổn, dù sao người bên trong tiếp đãi vị khách quý này không phải nhân viên ở đây nên cô sợ có chuyện gì sảy ra với cậu cô không gánh vác nổi trách nhiệm.

Thẩm Mạnh nghe người bên ngoài nói vọng vào đành luyến tiếc mà buông đôi môi ngọt ra, ngay lật tức sợi chỉ bạc kết nỗi giữa hai người được hình thành.

‘’ hah..hah...’’

Lục Hồng Minh được giải thoát liền sụt lợ ngã xuống, hai má thiếu niên ửng hồng, đôi môi được yêu thương đến độ sưng lên nhẹ còn đỏ mọng như trái cherry chín.

Cậu há miệng tham lam hít từng ngụm khi lớn, nam nhân trông thấy cảnh này nụ cười trên môi hiện lên sự yêu chiều, hắn nhẹ nhàng hôn cậu một cái âu yếm, thiếu niên mặc kệ hắn chẳng thèm phản kháng.

‘’ Chỉ là ly cafe của tôi bị bể rồi, cô kêu chút nữa kêu người tới dọn dẹp rồi mang ly khác tới đây cho tôi là được’’. Hắn ta chậm rãi đáp lại cô, giọng nói không mang theo ý tứ trách móc.

Triêu Di nghe người bên trong nói vậy thì thở phào một hơi, cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút cô liền đi xuống dưới.

Thẩm Mạnh nhìn thiếu niên trong lòng một cách kĩ càng, khuôn mặt khả ái, nước da trắng hồng. Trên người còn mặc bộ đồ maid đặc trưng tuy nó là một bộ đồ kín đáo, chân váy dài đến cổ chân nhưng vẫn không dìm mất vẻ yêu kiều của thiếu niên.

Thẩm Mạnh nhìn từ trên xuống dưới chưa kịp buông câu cảm thán trong cái quán này lại có một nhân viên đúng gu của hắn như vậy thì liền bị một cú tát từ cái người mà hắn sắp sửa thốt ra câu đúng gu.

‘’ Đ* m* đồ biến thái, anh biết tôi là nam nhân không hả? Đm nụ hôn đầu của tôi lại bị anh...’’



Giọt lệ đọng trong khóe mắt của cậu thiếu niên chảy dài dài, đôi mắt ứng lệ cùng với khuôn mặt đỏ ửng non mịn lại cực kì quyến rũ. Cái tát của cậu không quá mạnh nhưng hắn rất bất ngờ trước phản ứng của cậu.

Thẩm Mạnh hoang mang muốn đưa tay lên lau giọt lệ trên khóe mắt, ngón tay thon dài chưa kịp chạm lên khuôn mặt cậu liền bị cậu mạnh mẽ hất tay ra.

‘’ Tôi ghét anh ‘’

Lục Hồng Minh đứng lên chạy vụt ra ngoài, A Lý đang mang ly cafe mới đi cùng một cô gái đi lên phòng 03, y thấy cậu chạy ra ngoài thì rất bất ngờ không hiểu chuyện gì vừa sảy ra.

A Lý cũng không để ý cậu thêm nữa y mang ly cafe mới mang vào bên trong, trong căn phòng 03 chiến tích đổ vỡ của người vừa mới chạy đi vẫn còn ở đó.

A Lý nhìn một vòng thấy mảnh thủy tinh vương vãi trên đất hòa làm một với chất lỏng màu nâu nhàn nhạt, y ngước lên liếc nhìn người đang ngồi trong đó.

Thẩm Mạnh đang thẫn thờ không biết trong đầu đang suy nghĩ gì, trên má nam nhân vẫn còn chứa chiến tích đỏ ửng sưng tấy còn in hằn vết bạt tai rõ ràng.

Cô gái đi cùng y thấy hắn như vậy cũng sợ hãi mà nhỏ giọng với A LÝ.’’ Anh lý tôi thấy mọi việc có vẻ không ổn rồi chúng ta dọn dẹp rồi nhanh ra

ngoài thôi’’

‘’ được ‘’

Cả hai vội vàng dọn dẹp bên trong thật sạch sẽ xong chạy ra ngoài, lúc này Thẩm Mạnh mới nhẹ nhàng lấy tay chạm vào nơi vừa bị tác động vật lý, hắn vừa cong miệng cười vừa nghĩ về thiếu niên lúc nãy.

‘’_ thật đặc biệt, dám tát tôi cậu sẽ nhận được hậu quả lớn_’’