Chương 55: Mua Đồ Mang Về
Chương 55: Mua Đồ Mang Về
"Đã có tin từ Trái Đất, hành tinh chúng ta bị t·ấn c·ông bởi một nhóm c·ướp vũ trụ. Là lũ Greenskins với 3 phi thuyền, mục tiêu chủ yếu chỉ là c·ướp phá, gây thiệt hại lớn về của và người." mọi người trong nhóm Sara ngồi vây xung quanh bàn nhỏ, nghe Robert nói về thông tin mà bản thân mới nhận được.
Kể từ lần cập bền lần trước ở trạm không gian vũ trụ, sau một khoảng thời gian nghỉ chân dành thời gian cho việc buôn bán đồ cùng tham quan trạm không gian to lớn này, nhóm người Sara tiếp tục hành trình trên phi thuyền để tới nơi dừng chân kế tiếp.
Hiện tại mọi người đều tập hợp trong phòng chung để bàn về chuyện xãy ra trên Trái Đất.
"May là nơi ở của chúng ta không bị ảnh hưởng gì, mục tiêu đều nằm ở Châu Á, nghe nói là TQ bị thiệt hại rất nặng, Ấn Độ và Iran cũng không kém nhiều. Tuy rằng phi thuyền lũ Greenskins đã bỏ đi, những lại bỏ lại rất nhiều quân trên Trái Đất, nhiều nơi hiện tại đều đang thuộc sự kiểm soát của bọn chúng." Thomas nói thêm vào.
"Nhiều nhà máy lớn b·ị c·ướp phá, các trạm điện, nhà máy h·ạt n·hân cùng với đập nước đều b·ị đ·ánh chiếm hay phá hủy, gây ra nhiều thiệt hại hậu c·hiến t·ranh. Lũ lụt ngập nước ở nhiều nơi, mất điện ở nhiều khu vực lớn, giao thông chuyên chở bị nghẻn mạch do nhiều điều khách quan khác ảnh hưởng, các vụ b·ạo đ·ộng c·ướp phá cũng diễn ra nhiều." Robert ngồi cạnh nói thêm vào sau khi thấy Thomas nhà ta dừng câu không nói thêm nữa.
"Vậy là kì thị rồi, lũ da xanh kì thị rõ rệt thế còn gì, da xanh đi c·ướp da vàng." Mark có phải là muốn trung hòa không khí lo lắng trong nhóm không mà phát ngôn một câu hơi có vẻ ngu ngơ gây cười.
Sara ngồi bên cười nhẹ rồi hỏi thêm vào: "Thế các nước khác có hỗ trợ gì không, ý là có mang quân qua để đánh g·iết hay dành lại những nơi mà lũ greenskin đã chiếm ấy. Còn các hỗ trợ vật lực thiết bị, lương thực thì chắc chắn là phải có rồi nhỉ."
"Mọi vật tư thì tất nhiên là có rồi, q·uân đ·ội hay khí tài thì Javier không có nói, mà nếu có thì chắc cũng chỉ có Ấn cùng Iran thôi, Tq có thể sẽ không hỏi giúp đỡ. Nhận thì nhận vật tư, còn người thì không, dù sao họ cũng không muốn có thêm phiền phức cho cái đất nước phức tạp đầy bất ổn này." Robert có chút kinh nghiệm nên đưa ra nhận xét.
"Không có thông tin hay đề cập nào đối với cuộc c·ướp b·óc lần này từ phía liên bang. Một phần là Trái Đất nằm trong diện cấm, lại nằm ở vùng xa xôi, thêm nữa thì c·ướp b·óc xãy ra đầy rẩy hàng giờ trong cái vũ trụ này, nên không nhiều người để ý cùng đưa tin tới vụ việc. Mà có lẽ nhờ vậy mà Trái Đất mới có thể dể bề phát triển mà không lo có mối nguy nào khác nữa." Erik cùng trầm ngâm nói thêm vào.
"Hiện tại thì chúng ta cần đưa ra quyết định là tiếp tục chuyến hành trình, hay là tìm cách nhanh nhất quay về Trái Đất. Có thể ở điểm dừng tiếp theo, chúng ta mua một chút đồ rồi tìm phi thuyền có tuyến đường về Trái Đất. Hiện tại có thể Trái Đất khá là đang rối ren cùng lộn xộn, chúng ta nếu về có thể dể dàng để người dân cùng cấp chính quyền dể dàng tiếp nhận, cũng có thể góp một phần nào đó để giúp Trái Đất phát triển cùng hòa hợp với thời đại mới đang đến này." Andy đưa ra góp ý sau một thời gian đắn đo suy nghĩ.
"Nơi tiếp theo mà phi thuyền dừng chân là Cảng hàng không Sarat, thuộc hành tinh Sarat I, của chủng tộc Sarater. Hành tinh này phát triển về thực vật cùng nông nghiệp. Rất nhiều phi thuyền tới lui mua bán, nơi này tuy không phải tuyến đường giao thông quan trọng, nhưng cũng không kém là bao, cũng là nơi an toàn nên được nhiều lái buôn cùng dân du lịch yêu thích." Laura cầm trên tay một thiết bị như máy tính bảng, lên tiếng thêm thông tin cho Andy.
"Chúng ta cũng có thể chia làm hai, một vẫn tiếp tục hành trình, trôi dào kiến thức, mở mang tầm mắt, có thể lưu ý thêm về nhiều thông tin mà có lợi cho Trái Đất chúng ta, nhóm còn lại thì quay về, có thể thuê phi thuyền, mua chút ít đồ hay công nghệ cần." Robert có vẻ là đồng ý với việc quay về, nhưng nếu có một vài người tiếp tục hành trình, cung cấp thông tin từ phía ngoài thì cũng không phải ý tồi. Nhất là trong thời gian này, bất kì thông tin gì có liên quan đến lũ c·ướp greenskin hay Trái Đất đều cần phải để ý.
"Có một phi thuyền đang làm ăn ở hành tinh Sarat I, chủ yếu là buôn bán lương thực, lâm sản, chút ít v·ũ k·hí cùng các thiết bị của phi cơ. Nếu mọi người muốn thì chúng ta có thể tăng thêm một chuyến bay ngoài ngạc ngoạch thẳng đến Trái Đất." Erik ngồi nghe nãy giờ, trâm ngâm chút rồi tiếp tục lên tiếng sau khi nhắm thấy ý kiến của Andy được mọi người coi trọng.
"Một phi thuyền lớn sao. Đừng nói là của cậu ấy chứ." Sara ngạc nhiên xen lẫn chút vui mùng lên tiếng.
"Đúng thế, mà không phải một chiếc đâu, là một phi thuyền chở hàng, cùng với vài phi thuyền cùng với phi cơ khác đi theo." Erik cười cười trả lời khẳng định.
"Vậy thì cứ thế đi, nhờ cả cậu đấy Erik. Giờ thì chúng ta chuyển đến chuyện phân nhóm, hay ai có ý kiến gì thì nêu một lược trước luôn cái đã." Andy như mọi khi tiếp tục kết câu chuyện, rồi bắt đầu mục mới.
Có vẻ như là phần chia nhóm này làm khó mọi người, tâm lý đấu tranh dữ dội lắm. Nhưng bỏ qua mấy phần nhỏ bé này, vì dù sao ai đi ai về cũng không phải là một phần quan trọng.
Phần quan trọng tiếp theo là phải mang gì về Trái Đất đây. Theo như tài liệu mà Thomas lấy được trên mạng liên bang, trong đó có nhắc đến tới những món hàng cần thiết dành cho hành tinh hay nền văn minh cấp 1, cùng theo lệnh cấm nếu nền văn minh chưa đủ cấp độ.
Ngoài những thứ cần thiết mà Trái Đất đã có hay không quá cần hiện giờ như là lương thực, thức uống, máy lọc không khí, đồ dùng y tế, v·ũ k·hí tự vệ cấp thấp, sản phẩm công nghệ thấp, các loại cơ giới, công nghệ sản xuất các loại vật liệu thường,... thì nhìn ra những thừ cần còn lại đều khá là khó mua cùng mang về.
Nào là công nghệ phi thuyền không gian, công nghệ phản trọng lực, v·ũ k·hí tối tân, hệ thống t·ên l·ửa vũ trụ, công nghệ cơ khí hiện đại, năng lượng nguyện, công nghệ năng lượng khối, hệ thống là chắn, rồi thì thêm nữa là các loài thuốc trị bệnh năng, thuốc hồi phục, thuốc tăng sức, thuốc tiến hóa,...
Nhìn ra thì nhiều không kể xiết, nhưng với thực tế hiện nay thì loại người cần nhất chỉ là công nghệ phản trọng lực, năng lượng nguyện, bản thiết kế một vài phi thuyền không gian. Nhìn chung thì chỉ cần thế thôi.
Khi nhìn qua về cuộc chiến lần này, loài người dường như là áp đảo về mọi thứ nếu bỏ đi phần đối thủ Greenskin có phi thuyền hổ trợ ở trên cao.
Đúng vậy, là tất cả về mọi mặt, theo như thống kế sau cuộc chiến.
Vũ khí của lũ alien này không hề quá hiện đại hơn nhiều so với người trái Đất.
Lối tư duy tác chiến cũng lạc hậu và có phần hơi ngu ngốc của lũ alien này cùng không thể nào bì lại người Trái Đất.
Số quân thì không cần phải nói, chỉ cần kể đến số quân trên dưới 1 triệu của anh bạn Tàu khựa là cũng rõ ràng.
Thêm vào thì thời tiết, địa hình sân nhà của loài người cũng là một lợi thế.
Thế nhưng mọi chuyện lại khác khi mà lũ greenskins này có phi thuyền ngoài không gian, làm chủ bầu trời. Bọn chúng có thể bắn đủ loại đạn cùng t·ên l·ửa xuống để hũy diệt mọi thứ chúng thấy chướng mắt, còn loài người thì không thể làm gì, chỉ biết tự vệ bị động, mong sao mình không bị rơi bom trúng đầu.
Thêm vào thì q·uân đ·ội địch muốn gữi đến đâu thì gữi đến đó, các phi thuyền chở lính lao ầm ầm trên trời, thả quân vô tội vạ, đó là nhờ có hổ trợ từ phi thuyền trên cao.
Loài người thì bó tay đủ điều khi mà cứ ngó nguấy thì hở như gì cũng có t·ên l·ửa chuốc xuống.
Nên giờ điều cần nhất là phải làm chủ không gian, ít nhất là quanh Trái Đất này. Để đến khi trường hợp này tái diễn, loài người có đủ bài để đánh trả kẻ thù, bảo vệ hành tinh mẹ của bản thân.