Chương 37: Chiêm Ngưỡng Vũ Trụ
Phi thuyền được trang bị động cơ đẩy mạnh dể dàng bay ra bầu khí quyển Trái Đất, tất nhiên là còn phải khởi động chế dộ tàng hình để tránh các thiết bị theo dõi của loài người.
"Không biết có phải là có thông tin nào bị lộ ra cho thế giới không mà dạo gần đây nhiều nước trên Trái Đất bắt đầu tập chung vào vấn đề vũ trụ, nhiều thiết bị thu phát sóng tín hiệu, cũng như các đài quan sát cũng được đầu tư xây dựng ở mọi nơi. Dù không anh hưởng lớn, nhưng vẫn gây nhiều nhiểu loạn trong cộng đồng ngầm của mọi người, mọi thứ đều cần phải cẩn thận hơn, không còn sinh động như xữa nữa." Erik vừa điều khiển phi thuyền vừa nói lên vài thắc mắc của bản thân trong gần đây.
Nghe xong lời nói từ Erik, cả nhóm Sara cũng thấy có chút thấp thỏm, vì theo như đám người đã biết, thì bởi vì sóng thông tin được phát ra khi mà Robert và Mark khởi động LA1 là một trong những điều dẫn đến vấn đề này. Thêm vào đó thì sau khi đã cung cấp LA1 cho người của chính quyền, nhóm người còn biết thêm các nhà khoa học đã tìm và nghiên cứu ra nhiều thiết bị mang tính tiên tiến trong lĩnh vực định vị cũng như thông tin liên lạc. Nếu dò theo nguồn gốc của LA1 thì càng rõ ràng một điều đó là nó không phải đồ vật của Trái Đất, mà là có xuất xứ từ ngoài vũ trụ rộng lớn ngoài kia, nên việc mở rộng sự thăm dò cùng tìm kiếm các nền văn minh ngoài Trái Đất được đặt lên mặt bàn của nhiều cơ quan và chính phủ.
Có vẻ nhờ đó mà Andy và Sara được tăng chút lương, công việc cũng đa dạng hơn, kinh phí cung cấp để nghiên cứu cũng tăng cao. Tìm lý do để cả hai có thể xin nghỉ trong thời gian dài này cũng không biết đã nhuộm bạc biết bao nhiêu sợi tóc trên đầu Andy, Sara cũng than phiền tóc rụng nhiều. Nhưng cũng không rõ có phải là do phía chính quyền đang cần thời gian để xây dựng cùng cải tiến các đài thiên văn, hay trạm theo dõi vũ trụ không mà lời xin nghỉ của cả hai rất dể được thông qua.
Quay lại chuyện chính, cả đám chỉ biết nhìn nhau không biết nói gì, chả lẽ nói ra là có thể do chính chúng tôi là nguyên nhân dẩn tới điều này. Ukm, thì cười cười cho qua chuyện vậy,
"Nghe thông tin thì có lẻ như chính phủ Mỹ đã thu giữ một vài vật phẩm tiến tiến của alien, sau đó còn nghiên cứu ra mấy thiết bị tối tân gì đó, có thêm nhiều nguồn tin từ trước đó nữa, nên có vẻ như là nhiều chính phủ đã bắt đầu tập chung đến vũ trụ rộng lớn bên ngoài này rồi." Laura trả lời, có vẻ như là cũng nói cho mọi người nghe luôn, vì dù sao thì mọi người trong nhóm Sara cũng đã tiết lộ thông tin về món đồ LA1 cùng lý do vì sao mà mọi người biết và gia nhập vào t·hế g·iới n·gầm.
"Không biết là tốt hay xấu nữa đây, nhưng dù sao nếu loài người tự mình có thể tìm hiểu và khám phá ra sự sống alien ngoài kia thì có thể sẽ được hội đồng liên minh các hành tinh xóa bỏ cấm chế cùng lệnh cấm đã được đưa ra từ lâu về trước." Erik có chút vui, có chút buồn nói lên cảm nhận của mình.
Không đợi mọi người lên tiếng nói chuyện thì phi thuyền đã xông ra bầu khí quyển, lơ lững ngoài vũ trụ rộng lớn. Cảnh vật thay đổi một cách nhanh chóng làm mọi người chỉ biết chiêm ngưỡng nhưng điều trước mắt, mà không có thời gian để trao đổi bất kì thứ gì với nhau. Vũ trụ được trải nền bởi màu đen đầy huyền bí, mông lung thêm chút ma mị, trung tâm là một chấm đỏ nguồn sáng mặt trời là một điểm nhấn cho bức tranh tĩnh mịch này, xung quanh đó còn lấp lóe các chấm trắng từ các vì sao xa xôi, cả bầu trời đầy sao trời, đầy rộng lớn và hùng vĩ.
Erik thấy mọi người như thế nên liền chờ một chút, đợi mọi người có vẻ như đã ổn định lại thì lên tiếng nói "Mọi người ở đây là lần đầu bay ra vũ trụ phải không, mà có ai bị say xe hay say tàu nặng không. Tôi sẽ để chế độ lái chậm tự động, mọi người có thể tự do hoạt động rồi, trước đó thì có lẽ mọi người nên tới phòng lớn ở trung tâm, chúng ta cần phải cho mọi người vài liều thuốc trước đã."
Việc phi thuyền bay với tộc độ cao ngoài vũ trụ, thêm vào đó là nếu kích hoạt bước nhảy không gian thì sẽ có một vài ảnh hưởng không tốt đến phi hành đoàn, những người có mặt trên phi thuyền. Tất nhiên là ở những t·àu c·hiến to, hay hết sức hiện đại có đầy đủ thiết bị cùng công nghệ để giảm thiểu tác hại thì có thể không cần phải dùng đến các liều thuốc, thêm vào nữa thì đa số các phi hành đoàn có mặt trên các phi thuyền có mặt ngoài vũ trụ này đều có sức đề kháng tốt hơn loài người, sức khỏe cũng tốt hơn nhiều, cấu tạo cơ thể cũng có nhiều điều khác biệt mà dể thích nghi hơn. Với lại đã trải qua nhiều lần thì cũng sẽ miễn nhiểm nhất định, giống như thủy thủ thì sẽ không say tàu, tài sế lái xe thì sẽ ít say xe.
"Thứ thuốc này chỉ nhằm bổ xung một vài chất khoáng và năng lượng nhất thời cho cơ thể, thêm vào giúp chúng ta thích nghi với điều kiện thiếu oxy cùng áp xuất không ổn định, giúp đỡ đau đầu hay chóng mặt sau bước nhảy vọt về khoảng cách xa. Không có tác dụng phụ đâu, chỉ là sẽ cảm thấy hơi nhói đau khi được tiêm vào." cầm trên tay một thiết bị có hình dáng như máy đo nhiệt độ cơ thể, Erik cười cười nhìn mọi người nói.
Nhìn thấy khuôn mặt cười cười này, không biết có phải là do nói chuyện nhiều lần với Erik nên quen thuộc hay không mà Sara cảm thấy sẽ có chuyện không lành xãy ra. Đúng như dự đoán trong lòng, mũi chích này đúng đau, gây tê tái cục bộ cho cả khuôn mặt và cần cổ, thân thể hơi cứng nhắc, đôi mắt vẫn có thể nhìn lắc ngó nghiêng nên có thể thấy rõ gân xanh hiện lên trên khuôn mặt của những người mới bị chích, có thể hình dung là nó khốn khổ đến cở nào.
Laura đứng bên không cười, chỉ là nhanh tay giúp Erik chích cho mỗi người một liều. Sau đó mới cười tươi nhằm xóa tan bầu không khí có chút xấu hổ này "Lần đầu tôi cũng giống mọi người thôi, mà thật ra thì ai cũng giống thế hết, nhiều lần rồi sẽ quen, nhiều nhiều lần thì sẽ không cần nữa, vì lúc đó cơ thể đã thích ứng."
"Thế cô và Erik đã được tận hưởng cảm giác này nhiều lần rồi à, nên bây giờ mới không cần chích thuốc này nữa." Mark sau khi để ý là Laura và Erik không tự chích thuốc cho bản thân nên có chút vui vì có lẽ cả hai đều đã trải qua nhiều lần.
Mọi người cùng có cùng suy nghĩ nên cũng không cảm thấy gì nhiều, vì dù sao ai cũng xấu mặt như thế, kể cả Laura và Erik. Nhưng đời không như mơ, không thể suy bụng ta ra bụng người được.
"Chỉ có vài lần thôi, vì sau đó tôi đã thức tỉnh sức mạnh của bản thân nên không cần dùng nữa." Laura có vẻ như hiểu ý của Mark nên càng cười vui hơn trả lời.
"Tôi thì thường bận đồ bảo hộ, cùng với thân thể tốt nên cũng không cần dùng quá nhiều lần, nhưng có vẻ như mọi người sẽ phải dùng dài dài." Erik cất thuốc và thiếc bị vào ngăn chứa, quay lại cười khì khì nói với mọi người.
Nếu tính ra có lẽ nhóm người Sara sẽ không phải sử dụng thuốc nhiều lần, vì dù sao thì chỉ có phi thuyền nhỏ của Erik mới phải dùng, mà thật ra thì cũng không cần vì tính năng ưu việt của phi thuyền, nhưng vì để cho mọi người dể thích ứng với sự thay đổi về mọi mặt mà sẽ diển ra tiếp theo trong chuyến nhành trình, nên Erik mới cho mọi người sử dụng thuốc theo như hướng dẫn cho newbie. Dù sao cùng phải trãi qua lần đầu thì mới vui chứ, có gì đó sau này có thứ kể cho con cháu.