Chương 30: Kiếm Tiền
Chương 30: Kiếm Tiền
Andy là người phá vở không khí trầm mặc của cả nhóm sau khi nghe xong giả thuyết cùng như giải thích của Laura. "Cũng gần trưa rồi, tôi nghĩ là chúng ta nên đi tìm gì ăn chút. Dù sao thì cần sức cho buổi chiều và ngày mai nếu mọi người muốn tới thêm nữa."
"Chúng ta không cần đợi Javier à, anh ấy tính toán là sẽ giới thiệu cho chúng ta với một số người mà anh ấy quen biết." Sara nhớ đến lời nói của Javier nên quay sang hỏi.
"Javier đã gửi tin nhắn xin lỗi vì có chút việc bạn, nhưng cậu ta hẹn chúng ta có bữa tiệc nhỏ tối nay." Thomas thay Andy trả lời câu hỏi của Sara, trên tay vẩn còn đang cầm chiếc điện thoại yêu dấu của mình.
"Bữa tiệc nhỏ tại nhà hàng lớn." Mark dường như chỉ nghỉ đến ăn uống, có thể là do ảnh hưởng nghề nghiệp từ streamer và review món ăn chăng.
"Mọi người còn quen cả với Javier nữa cơ à, thật bất ngờ, tôi là bạn thân của cậu ta đó. Tối nay tôi cũng tới dự bữa tiệc nhỏ mà anh ta đã mời từ mấy ngày trước. À, mà thì ra mọi người chính là nhóm người mới mà Javier đã nhắc với tôi lúc trước." Laura tỏ vẻ ngạc nhiên nói thêm vào.
"Nếu vậy thì tốt quá, có thể đó là duyên phận đã xắp đặt cho nhóm chúng tôi gặp cô sớm hơn." Andy cũng tỏ vẻ vui mừng nói.
"Ở xung quanh đây có một vài nhà hàng mở cửa, theo đánh giá thì khá là ngon, Laura cô có lời gợi ý nào không." Robert nãy giờ chưa lên tiếng, nay nói một câu là đi thẳng vào vấn đề chọn nhà hàng ăn trưa.
"Tôi biết một nơi, mọi người có xe phải không, chạy theo tôi nhé, cũng gần ở đây lắm." Laura tự nhiên đáp.
---
"Nhìn giống loài Orc trong Warcraft sau khi uống máu quỷ nhỉ. Chỉ là nhìn ngu người và cục mịch hơn chút, nhưng lại đầy sự khát máu và điên rồ. Đúng thật là một giống loài hoàn hảo cho c·hiến t·ranh và c·ướp b·óc." nhìn vào màng hình hệ thống, Erik vừa sao sánh vừa trò chuyện với Emily (nhắc lại thì đây là tên của hệ thống mà Erik đặt).
*Theo lập trình thì đây là hai giống loài khác nhau, một loài là Orc, chủng tộc này có trí khôn giống loài người, đồng thời có nền văn hóa rõ nét, tuy là họ yêu thích b·ạo l·ực và c·hiến t·ranh, nhưng lại có sự kiêu hãnh và luật lệ của riêng nó. Họ giống như những kỵ sĩ thời trung cổ, vũ lực cá nhân và c·hiến t·ranh chỉ là một phần của xã hội chủng tộc mà họ mang theo. Còn loài mà cậu nói đến là Greenskins, được mang ra từ game Warhammer. Tộc này thì đầu óc có vẻ điên rồ hơn so với một chủng tộc thông minh bình thường, dục vọng c·hiến t·ranh và sự khát máu thì hơn nhiều lần so với Orc. Rất nhiều hải tặc vũ trụ đều có một chân của chủng tộc này.* giọng nói có phần nhẹ nhàng uyển chuyển phát ra từ trong đầu của Erik, là giọng nói mặc định của Emily, tất nhiên là chỉ có Erik mới nghe được.
Nhìn ngắm cái chủng tộc hiếu chiến Greenskins này một chút, Erik chuyển sự chú ý của mình qua các con tàu vũ trụ, màu sắc kiểu dáng đủ loại, nhưng chủ yếu thì toàn là tàu to và nổi bật. Lướt đọc các dòng thông tin cùng số liệu, thêm vào đó là số tích phân cần bỏ ra, so sánh một hồi, Erik cũng có một vài quyết định cho bước kế tiếp.
"Emily, nhóm người Sara dạo này sao rồi." Erik ngồi coi một lúc rồi hỏi thầm trong đầu với hệ thống.
*Xin lổi kí chủ, tôi không có chức năng để giá·m s·át hay theo dõi hành động của bất kỳ cá nhân nào mà không thuộc vào cá thể do hệ thống tạo ra. Thêm vào đó thì với những cá thể mà tôi tạo ra thì cũng chỉ có thể xác định vị trí cũng như biểu hiện ra sức khỏe cùng sự sống của họ mà thôi.* giọng nói trả lời vang lên trong đầu.
Nhiều lúc Erik cũng quá ảo tưởng về sức mạnh của hệ thống, những điều vô lý cùng to lớn dường nào thì hệ thống cũng có thể tạo ra, gần như là thần linh, chỉ thiếu một chức năng nhưng lại là phần quan trọng nhất đó chính là chức năng với cái tên gọi "giác quan và đôi mắt của thần" trong nhiều hệ thống mà Erik đã từng đọc lúc trước khi xuyên việt thì đây coi như là chức năng giúp chủ sở hữu có thể theo dõi bất kỳ ai, ở bất kì đâu, có cái nhìn bao quát từ trên xuống dưới giống bản đồ map có trên google, nhưng lại là trực tiếp động, không còn là khung hình bình thường nữa.
Nhớ đến đây, Erik liền nhớ đến Laura đã từng quả quyết với mình, là sẽ nhập bọn với nhóm người Sara rồi làm tay trong, cùng nhiệm vụ là dẫn dắt đám người bước theo con đường chính nghĩa. Cái từ chính nghĩa ở đây thì cả Erik cũng không hiểu rõ ràng ý tứ trong đó, có thể là đi theo lộ tuyến kế hoạch của Erik, cũng có thể là con đường The Force (năng lượng huyền bí trong Star Wars) mà Laura đang theo đuổi.
Nhìn qua đồng hồ, có lẽ hiện nay Laura đã nhập bọn rồi không chừng, nên không tiện mà liên lạc, vậy thì phải hỏi thử Quinton. Nghĩ tới là làm, Erik cầm lên điện thoại, nhắn vài tin nhắn hỏi thăm sức khỏe cùng hỏi thăm chút về Laura và nhóm người Sara. Giờ thì đi ăn chút gì đó rồi đợi hồi tin thôi. À mà quên, tên người nhận tin nhắn là Javier. Phần này thì chịu, không giải thích.
---
Sau bữa ăn trưa ngon lành, ngồi trong quán cafe thưởng thức ly nước mát thì còn gì bằng. Bỏ đi cái nóng oi ả bên ngoài, nhóm Sara và Laura ngồi nhấm nháp phần nước của riêng mỗi người, hưởng cái không khí mát lạnh từ cái máy điều hỏa nằm ở cái góc đâu đó của cửa hàng, nói vài câu chuyện phiếm tìm hiểu thêm về nhau, thắt chặt tình bạn cùng sự gắm kết trong mối quan hệ mới này. Sự thật thì nhóm Sara khá là thích Laura, một người biết nhiều về thế giới sau bức màng kín, đồng thời cũng dể thương và có tính cách cởi mở dể gần này. Laura thì mang theo ý riêng, thêm vào thì cũng vui tính và hòa đồng, nên ngại gì mà không đến với nhau cơ chứ. Khà khà.
"Laura, tôi muốn hỏi cô điều này, nó có vẻ hơi tế nhị, sợ làm ảnh hưởng đến cô, cô muốn thì trả lời, không thì cũng không sao. Coi như tôi tò mò." Andy nhấm nhẹ ly nước củng mình rồi trịnh trọng nói với Laura.
"Hi hi, không cần phải nghiêm túc thế đâu mà. Chú cứ hỏi đi, con sẽ trả lời." Laura cười hì hì trả lời, cũng không quan tâm lắm đến câu hỏi sẽ là gì.
"Vậy được, tôi muốn hỏi là có cách nào để kiếm tiền dể dàng, tất nhiên là tiền của liên minh hay các loại tiền sử dụng ngoài vũ trụ ấy, mà điểm quan trọng ở đây là không t·rái p·háp l·uật nhé. Mà cô kiếm tiền và sinh sống bằng cách nào thế, nhìn cô còn trẻ mà lại là thương gia nên tôi tò mò." Andy nghe Laura nói thế nên không suy nghĩ thêm gì nữa mà hỏi luôn.
Vấn đề kiếm tiền như thế nào luôn loay hoay trong đầu của Andy từ sau lúc coi xong giá của vé tàu. Có thể không chỉ là Andy, các thành viên khác nhom nhóm cũng có cùng thắc mắc, may ra chỉ có Mark là ngoại lệ, nếu không thì cũng không đến phiên Andy hỏi về vấn đề tế nhị này.
Có vẻ như là hỏi về các kiếm tiển đối với một số người là bình thường, nhưng ở bên đất Mỹ này, hỏi về cách kiếm tiền cùng với công việc của cá nhân người hỏi hướng tới thì có phần húy kị, không được tự nhiên cho lắm, mà cái vấn đề ở đây thì nhóm người hỏi có thể sẽ trở thành đối thủ cũng như người cạnh tranh với người trả lời, hay cách nói khác đó là c·ướp công việc trên đầu trên cổ người ta, thì càng là kì cục khó hỏi.
Nhưng hoàn toàn thì cũng không phải chính xác hết theo như phỏng đoán phía trên, vì trong một vài trường hợp thì nó có thể đi theo cách hợp tác cùng chung lợi ích, hay thêm nữa thì là nhập bọn cùng kiếm tiền, và Laura ở đây thì nằm trong trường hơp đó.
"Ồ, cái vấn đề này thì cũng bình thường thôi mà. Không phải điều gì to tác với khó trả lời đâu." Laura vẩn cười khì khì trả lời, tỏ ra cũng không phải là chuyện gì lớn.