Chương 21: Nghiên Cứu Cùng Chờ Đợi
"Nơi làm việc của cậu thật là đầy đủ các thiệt bị, chỉ thiếu một chút đổ chuyên ngành nữa thôi, nếu không thì tôi cứ ngỡ như đang làm việc tại phòng nghiên cứu của chính phủ ấy." Stephen trầm trồ khi tham quan phòng nghiên cứa cửa Robert.
"Tôi thì không biết nhiều về máy móc này nọ, văn phòng tôi chỉ toán các tài liệu, may ra chỉ có máy tính là thứ duy nhất là thứ duy nhất tôi biết tên khi nhìn quanh đây." David là nhà văn nên không tiếp xúc nhiều đến các loại máy móc hiện đại này cũng đứng một bên cảm khái.
"Giới trẻ khoa học thời nay biết rất nhiều, máy móc cũng tiên tiến hơn chúng ta thời xưa." Louis một bên cũng cùng cảm ngộ như David, người chơi đá và đổ cổ thì làm gì mà đụng mấy loại máy móc này.
"Thông số được xác định rồi à, là một vật chất mới chưa từng được phát hiện, không mang bất kì virus hay mối nguy gì hết. Hệ thống giọng nói trong máy là hệ thống mặc định, gần giống trí tuệ nhân tạo, nhưng chưa tới mức tự hiểu và hoạt động tự động sao." một giọng nói hơi có chút nghiêm túc vang lên, Chris nhìn nội dung kết luận ngắn gọn trên tờ giấy mà các nhà khoa học mới tổng kết sau khi đụng chạm máy trong chốc lát.
"Nếu có virus thì tôi đây còn đứng chổ này mà nói chuyện với mọi người nữa à, này thì còn trí tuệ nhân tạo, nghe cái giọng thế là biết trí với chả tuệ rồi còn đâu." Robert đứng bên suy tư nhận xét trong đầu mà không dám nói ra.
Dường như nhìn sự hậm hực khó hiểu từ Robert, Mary đứng cạnh cậu giải thích: "Virus thì chúng tôi có thể biết trước là nó không có, dù sao thì cậu vẩn khỏe mạnh đó thôi, chỉ là làm theo trình tự, đó là lý do mà chúng tôi cũng không gặp cậu với đồ bảo hộ gì hết đó. Còn mối nguy nói ở đây thì giống kiểu phóng xạ hay đại loại thế, thời gian lâu mới nguy hiểm, nhưng giờ thì biết rõ là không sao hết rồi, biết thế thì mới yên tâm nghiên cứu chuyên sâu được."
Sau khi nghe lời giải thích từ Mary, Robert mới chợt dổ mồ hôi nhớ tới là bản thân và nhóm bạn tay mơ mới bước một chân qua cửa địa ngục, may mà không có bất kì tác nhân gây hại gì.
Nếu Erik mà có mặt ở đây chắc cũng phải nghĩ thầm trong lòng, nếu mà cả nhóm c·hết hết thì còn đâu mà kế với chả hoạch lớn.
"Thế giờ chúng ta bắt đầu vào nghiên cứu, mọi người muốn truyển về cơ sở nghiên cứu của chính phủ cho đầy đủ hay sao." Chris nói vể bước kế tiếp, anh cũng muốn hỏi mọi người nên di chuyển hay ở lại, dù sao thì anh cũng là người trong nhà binh, không giỏi lắm về mấy cái mục nghiên cứu này.
"Theo tôi thấy thì ở đây cũng đã đầy đủ đồ rồi, nếu cần gì thì sẽ tính tiếp, vì dù sao chuyển tới nơi khác cũng tốn thời gian mà chưa chắc đã đủ đổ như ở đây." Martin nghe thế nên đáp lời, ông là nhà khoa học, cũng như là tài phiệt, nên biết là nếu chuyển về cho chính phủ rồi thì khó mà lấy ra, nên cứ trước tiên ở đây nghiên cứu cái đã, không thì ông kêu người mang đồ tới, dù sao ba của Robert cũng là bạn thân của ông.
Được mọi người đồng ý nên mẩu vật là máy liên lạc xuyên hành tinh vẫn được giữ nguyên ở đây để nghiên cứu. Mà nói tơi đây mới nhớ tới là Louis định đổi tên máy liên lạc xuyên hành tinh thành LA1, vì cái tên nó dài, cùng với là nó theo mưa sao băng rơi xuống Los Angel·es, nên cứ lấy LA1 cho dể gọi. Đặt tên bình thường thế mà được vợ Mary và mọi người đồng ý, vậy mới làm cho Mark và chúng bạn nhà ta sau này nghe tin mới buồn muốn chả ăn cơm, biết thế gọi nó là Mark 1 theo kiểu IronMan có phải ngon ăn hơn không.
---
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã được 21 ngày sau khi nhóm các nhà khoa học từ chính quyền được cử đến để nghiên cứu về mẩu vật tên gọi LA1. Trong khoảng thời gian này thì mọi chuyện đều diển ra khá là bình tĩnh, nếu không muốn nói là có phần chậm và nhợt nhạt, tất nhiên là đang nói đến với nhóm người Sara rồi. Tuy đã có vài dòng tin nhắn được gửi qua lại với ngài X, nhưng cũng chỉ giống như chào hỏi khách sáo, vẫn chưa có thêm thông tin về ngày hội gặp của nhóm kín gì gì đó. May là có thêm được vài tên sách mà ngài X đã gợi ý, những bỗ sách này cũng giới thiệu thoáng qua về thế giới này, giải thích một vài về các thuật ngữ mới, cũng như giới thiệu về các sản phẩm hiện đại mang thời hướng tương lai sau này giống mấy bộ phim khoa học viễn tưởng, thêm vào là các khoa kĩ, các loại thuốc làm thay đổi sức mạnh của con người, giống kiểu Captain American, làm cho Mark nhà ta rất là phẩn khởi và mong ngóng, vì dù sao anh Mark nhà ta là người dể tin, luôn tin là nó có ngoài đời thiệt. Mark muốn làm siêu nhân.
Việc nghiên cứu cũng đã có nhiều bước tiến, khám phá và tìm tòi ra được rất nhiều điều mới. Những hiện giờ đã đi vào ngõ cụt, vì dù sao cũng đã nghiên cứu hết được những thứ có thể giải mã, LA1 cũng chỉ là một thiết bị liên lạc đọc thẻ, tính năng cũng không nhiều, sau khi tìm hiểu về vật chất tạo nên LA1, ngôn ngữ tồn trữ trong máy, hệ thống hoạt động, ... thì vì khoa học hiện nay, đồng thời việc thiếu thốn các tài nguyên tạo nên vật chất không xác định làm ra LA1 nên các nhà khoa học bó tay không biết phải làm sao. Sau khi đã mở được máy ra và khám phá cấu tạo bên trong, các bo mạch, cũng như thứ cấu thành đều được xác định là không tồn tại trên Trái Đất này, thế thì làm sao mà nghiên cứu được tiếp. Giống như Robert và nhóm bạn, các nhà khoa học cũng đã copy và tạo ra một LA1 mới theo những có được trên Trái Đất, nhưng chỉ có hệ thống, chứ nhiều chức năng thì không theo được. Thêm vào đó vì không có tấm thẻ của Sara, nên họ không hoàn toàn hiểu biết về chức năng nhắn tin của LA1, vậy thì còn làm ăn gì nữa, tịt ngòi luôn.
Nhiều lần Chris theo lệnh của cấp trên muốn mang LA1 về cơ sở nghiên cứu của chính phủ, nhưng các nhà khoa học lấy lý do là đang nghiên cứu nên không muốn di chuyển, nhưng bây giờ thì cũng hết cách. LA1 được chuyển tới một nơi khác, các nhà khoa học cũng đi theo, Robert dù được mời cũng không theo vì anh biết tấm thẻ Sara đang giữ mới quan trọng. Mặc dù hơi tiếc về LA1, nhưng là đã đoán trước sẽ diễn ra như vậy, cũng như được bồi thường chút ít do cống hiến nên cũng nhắm mắt cho qua.
"Hôm này đã là ngày thứ 30 rồi, theo như hệ thống thông báo thí nay cũng là ngày cuối của thưởng tích phân, qua đêm nay thì ta đã vượt qua thời gian bảo vể, thế có nghĩa là gì nhỉ. Được cái là hệ thống cũng cho ta biết ngày mai ta sẽ nhận được gói quà lớn, không biết nó là gì đây." trên đường đi tới thư viện mới được khai trương vừa nghĩ vu vơ, Erik không phải là không muốn tổ chức một cuộc họp kín rồi mời nhóm Sara đến, chỉ là sau khi biết sẽ có món quà lớn sau 30 ngày nên Erik mới cố kéo dài đến ngày này.
Thư viện thì Erik mới mở và khai trương mấy ngày trước, nói là thư viện nhưng nhìn đúng ra là một nhà sách, vừa cho mượn đọc, vừa bán sách, vừa là nơi tìm kiếm các loại sách. Khác các nơi khác chỉ là nơi này nhìn có vẻ hoài cổ, các sách trong này tuy là sách mới, nhưng đều làm theo kiểu cổ, toàn được bọc da và giấy được làm từ loại giấy dày và trông vơi ngả màu cũ kỉ.