Chương 15: Người Thần Bí Và Gửi Tin
Chương 15: Người Thần Bí Và Gửi Tin
"Xin chào những người bạn mới, chào mừng bạn đã xâm nhập thành công tới Trái Đất. Hành tinh xanh đầy tràn sự sống và giàu có vật chất. Tuy thế, các bạn không cần phải gửi đi sóng thông tin cho tất cả mọi người như vậy, nó sẽ gây nên sự chú ý không cần thiết, cũng như rắc rối to cho các bạn, không, phải là rắc rối cho tất cả chúng ta mới đúng. Nếu các bạn có cần trợ giúp gì, hãy trả lời tin nhắn này. Tôi là Mr.X một người ẩn danh định cư trên Trái Đất." sau khi xác nhận chọn đọc tin nhắn nhận được, một lời chào mừng cũng như nhắc nhở hiện lên trên màng hình.
Sau khi đọc kì càng dòng tin nhắn, khuôn mặt của mọi người đi từ vui sường bất ngờ, cho đến lo lằng cùng trầm tư.
"Chúng ta phải làm gì đây, có cần tôi hack để định vị vị trí của người gửi tin." Thomas trầm ngâm một lúc rồi hỏi.
"Không cần đâu, nếu họ đã gửi tin bình thường như thế thì xác định là chúng ta khó có thể lần được manh mối, vì dù sao đây cũng là thiết bị tiên tiến của người ngoài hành tinh. Thêm vào đó thì họ cũng chỉ là nhắc nhở và chào mừng, không hề có ý xấu, nên không cần làm mọi chuyện trở nên hỏng bét." Robert đưa ra quan điểm.
"Robert nói đúng, ta không cần phải làm nhiều điều như vậy, nếu ngài X đã nhắn tin cho chúng ta, thì có thể là cũng có rất nhiều người khác biết được cách liên lạc này. Mà nói thêm vào thì chúng ta không phải là nhưng người đầu tiên có các vật phẩm của người ngoài hành tinh." Andy đồng ý với Robert.
"Mọi người đang suy nghĩ ở đâu vậy, chuyện chính là có thể có rất nhiều người ngoài hành tinh sống chung với chúng ta trên Trái Đất này, mà không ai nhận ra hết, thêm vào đó thì rắc rối của chúng ta mà X đã đề cập tới là gì và giải quyết ra sao." Sara đứng bên nhổ nước bọt nói, nghĩ không biết mấy người đàn ông này không hề lo lắng đến rắc rối nhắc tới sao.
"Vậy chúng ta cần làm gì đây, thông báo với chính phủ để họ giải quyết hay là trả lời tin nhắn ngài X để hỏi thêm thông tin." Mark một bên thêm lời vào cho rôm rả câu chuyện.
"Đợi một thời gian để coi thử còn ai nhắn tin nữa không, dù sao cũng không thể gấp gáp." Andy thể hiện người từng trải đưa ra ý kiến.
Robert, Sara cùng những người khác cùng đồng ý theo lời Andy. "Ta nên đặt đồ ăn bên ngoài về ăn hay là tự nấu. Mọi người không ai cảm thấy đói à." Mark một bên tự nhiên hỏi. Thomas cũng đồng ý với câu nói của Mark : "Đặt đồ ăn ngoài cho nhanh, cậu có thể tự nhiên chọn món, tôi không kén ăn."
Liếc xéo Thomas một cái, Mark khinh bỉ thể hiện ra mặt, nhưng tay chân thì không dừng lại tự nhiên đi tới gần điện thoại cạnh đó để đặt đồ ăn cho mọi người.
---
Trong khoản thời gian đó, Erik đang còn xắp xếp lại nhân xự cho công ty của mình, người ngoài nghề nhìn thì mọi chuyện đều khá là dể dàng, nhưng khi đụng tay vào thì mới thấy nó rắc rối phức tap như đống bòng bong. Được cái may là hệ thống đống góp không ít sức lực, thêm cái là công ty đã có sẵn nên không cần phải bắt đầu từ con số không, chỉ là chuyển mình theo định hướng mới là được. Thêm vào đó thì bỏ tích phân để xây đựng các nhân vật giả tưởng thêm vào cũng giúp được rất nhiều cho Erik, bởi vì hệ thống giúp nhồi ý tưởng của bản thân vào các nhân vật này, nên không cần phải tốn quá nhiều công sức để hình dung cũng như đắp nặn lại thế giới quan khác với thế giới này.
"Đã bắt được liên lạc rồi, bây giờ chỉ cần thúc đẩy mọi chuyện diễn ra là được, chi tiết thì không cần, chỉ cần theo các điểm chính sao cho hợp theo kế hoạch là hoàn hảo." ngồi trên ghế suy tư một mình, Erik cũng đang sắp xếp lại suy nghĩ và các bước tiếp theo. Đồng thời tính toàn mứctích phân cần bỏ ra, vì theo như dự đoán của bản thân, thì có thể sẽ xuất hiện nhiều trường hợp ngoài ý muốn, và đều cần thêm tích phân để sửa lỗi.
"Ta có nên gây chút nguy hiểm cho Trái Đất không nhỉ, hy vọng là kế hoạch sẽ không dẫn ta đến bước đường đó."
---
" Chúng ta nên phải nói gì bây giờ, ý tôi là ta nên hỏi gì ấy, thật ra chúng ta không hề biết gì hết, nên có quá nhiều thứ để hỏi." Mark hỏi mọi người trong khi tay đang còn cầm một miếng bánh pizza.
"Không phải là ngài X nói nếu chúng ta cần giúp gì thì nhắn tin trả lời sao, thế thì cứ hỏi đại khái về nguồn gốc của vật không xác định này, công dụng, rồi hỏi ngài X là ai và đang sinh sống trên Trái Đất này hay ở hành tinh nào đó. Có thể thì hỏi rõ thêm về rắc rối mà chúng ta có thể mắc phải và cách giải quyết nếu có." Sara dường như đã ăn no rồi nên trả lời sau đó, tay đang còn nắm ly nước diet coke mát lạnh, không rõ có phải là đang giảm cần không nữa.
"Ngài X nói là rắc rối cho cả ngài ấy, phải nói là tất cả mọi người, nên có thể vấn đề ở chuyện là sóng thông tin chuyền đi sẽ được một ai đó hay tổ chức nào đó nhận được, mà điều quan trọng có thể nằm ở chổ họ không phải là người Trái Đất, và không hòa hữu hay lương thiện gì đối với chúng ta." Robert suy nghĩ một chút rồi thêm ý, nhằm nói rõ thêm vấn đề mà Sara đưa ra.
"Thế thì chúng ta cứ theo ý kiến mọi người bàn mà gửi tin cho ngài X ấy, cần hỏi về lai lịch của ngài X, các mối nguy cùng cách giải quyết, nhưng trước tiên thì chúng ta có thể thử xem vật không xác định này có công năng và có thể giúp chúng ta làm dược gì." Andy thể hiện người từng trải, cũng như là lai lịch già cộm nhất đám người trẻ tuổi này, nên đưa ra kết luận cùng thêm một câu gợi ý.
Thomas ngồi trên ghế cũng phải thêm vào một câu để thể hiện cho mọi người là mình vẫn góp mặt trong cái phòng ăn này: "Đúng, biết đâu cổ máy này có cách giải quyết thì sao, mà bây giờ ta nên đặt tên cho cổ máy này đi, chứ cứ kêu vật không xác định thì nhiều lúc cũng không tiện. Theo ý tôi thì kêu nó là máy liên lạc xuyên hành tinh, còn tấm thẻ của Sarathì gọi là thẻ tiền của Sara."
"Cái tên nói lên vẻ nhà quê. Robert, cậu có thể gửi tin bây giờ luôn được chưa, vì có thể sẽ tốn chút thời gian để ngài X nhận được, theo như cách tính thời gian thì sóng thông tin dược gửi đi do sự cố sạc máy liên lạc xuyên hành tinh là đã một ngày trước, nên có thể ngày sau ngài X mới nhận được, trả lời là ngày kế tiếp nữa, mà chúng ta thì không còn nhiều thời gian để đợi, theo ba của cậu nói thì người của chính phủ sẽ mau tới phải không nào." Sara luôn tỉnh táo phjân tích rồi nói với mọi người về ý nghỉ của bản thân.
"Vậy thì nhờ cậu Robert viết rồi gửi tin cho ngài X, chúng ta có thể phải tốn chút thời gian đấy để nhận hồi đáp đấy." Andy tiếp lời.
"Được, mọi người góp ý thêm vào để gửi tin cho hoàn hảo, dù sao thì gửi một lần cũng khó." Robert đồng ý, ngồi vào bàn máy, chuyên tâm dụng ý để tìm từ gửi tin cho ngài X.
... Tạch tạch tạch ...
"Tin nhắn đã được gửi đi." tiếng nói phát ra từ cổ máy thông báo cho mọi người là tin nhắn đã được gửi.
"Hiện giờ thì chúng ta chỉ cần đợi hồi tin thôi. Mọi người tối nay muốn ăn gì nào, chúng ta cũng cần nghỉ ngơi thư giản chút chứ. Rồi thì còn làm quen với nhau để thân thiết hơn chút, dù sao thì chúng ta cũng trên cùng một con thuyền rồi, con thuyền mà không biết bến bờ phía trước là gì." Mark với tài ăn nói của một người làm hoạt động xã hội lên tiếng để làm dịu sự lo âu cùng chút hồi hộp khi đợi chờ của mọi người.
"Không phải pizza là được, lần này thì nên do chủ nhà đại gia Robert gọi món, chúng ta toàn là khách xa đến." Thomas nói thêm vào, không còn cần mark gọi món nữa, anh chọn luôn Robert làm người đãi khách.