Giả Trai

Giả Trai - Chương 55: Miệng lưỡi chị dâu có thể lấy một địch trăm




Lam Thanh Thủy:!!!

Lam Thanh Thủy:!!!!!

Lam Thanh Thủy:!!!!!!!

Cậu ta nhắn ba tin liên tiếp toàn dấu chấm than cho Lý Minh Châu để bày tỏ sự khiếp sợ của mình.

Lý Minh Châu: ………

Lam Thanh Thủy chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nhắn: Sao bạn không nói là bạn của anh Lộ?

Lam Thanh Thủy: Quan hệ của hai người tiến triển thần tốc quá, mới hai phút trước là bạn mà giờ đã thành bạn gái!

Lý Minh Châu thấy cách tốt nhất để đối phó với mấy người chuyên nói nhảm như cậu ta là lơ đẹp.

Tiên Tiên lúng túng cười, “Hóa ra anh Lộ có bạn gái rồi à?”

Cùng lúc đó, bình luận tràn ngập live stream của cô ta:

Ôi đệt! 6666666! Có biến rồi!

*6666666: TRÂU BÒ/NGẦU
Bạn gái của Lộ Dao? Sao Lộ Dao lại có bạn gái? Không phải cậu ta thích Tiên Tiên à?

Tiên Tiên, sao lại thế? Không phải Lộ Dao thích cô à?

Lộ Dao trơ trẽn quá! Chỉ vì chút sĩ diện hão mà mới bị Tiên Tiên đá đã kiếm bạn gái ngay, ngu vãi!

Tôi đồng ý với lầu trên, tôi từng gặp Lộ Dao mấy lần trong nhóm, tôi thấy cậu ta rất sĩ diện.

Bị nữ thần đá nên muốn gỡ lại một ván? Chắc bạn gái cậu ta cũng xấu xí.

Chẳng lẽ cậu ta mắc bệnh ung thư của trai thẳng?

Ha ha, tởm quá! Tôi thấy không đáng thay cho bạn gái cậu ta, chỉ là thế thân của Tiên Tiên.

Người ta anh tình tôi nguyện, đê tiện cả đôi, cậu lo làm gì? [Mặt cười]

Mọi người bình luận tới tấp khiến chuyện này nổi như cồn.

Tiên Tiên tỉnh táo lại, vội vàng dắt mũi dư luận, ngoài miệng thì nói “mọi người đừng vậy” nhưng câu nào cũng có ý đả kích Lục Dao.

Lam Thanh Thủy thấy Tiên Tiên rất cao tay, mới nói dăm ba câu đã âm thầm biến Lục Dao thành “tên Sở Khanh bị nữ thần đá nên tìm một món đồ thay thế.”

Cậu ta vội tìm Weibo của Tiên Tiên, vừa mở live stream của cô ta lên thì một đống bình luận liền đập vào mắt, quả nhiên bây giờ dư luận đang chĩa mũi dùi vào Lục Dao.

Lam Thanh Thủy vuốt cằm đắc ý: Chậc, loài người ngu xuẩn, các ngươi không biết thế nào mới là đẹp!

Cậu ta đứng ngoài xem trò vui, thưởng thức tuồng kịch này.

Còn Lý Minh Châu điều khiển nhân vật kiếm khách đứng giữa bản đồ, sau khi cô nói mấy câu đó thì có vẻ như không muốn nói gì thêm.

Tiên Tiên tiếp tục bắt chuyện với cô nhưng rõ ràng Lý Minh Châu không đếm xỉa gì tới cô ta.

Sau khi cô gõ từ “Bạn gái” xong thì một mực im lặng.

Trên thực tế, cô không có thiện cảm với loại người này, nếu đã không có thiện cảm thì Lý Minh Châu không thèm quan tâm, nhưng người ngoài nhìn vào thì thấy thái độ của Lý Minh Châu chính là…….. sự giận dữ của vợ cả trong truyền thuyết.

Bình thường Lý Minh Châu không nói lời nào mà khí thế đã mạnh mẽ, đặc biệt là khi cô nghiêm mặt trông càng đáng sợ hơn, dường như nhân vật kiếm khách cũng kế thừa điều này từ cô.

Lúc đầu, Tiên Tiên còn có thể tự nói chuyện một mình, lâu lâu Lam Thanh Thủy cũng góp mấy câu cho không khí bớt lúng túng, song càng về sau cô ta càng chột dạ, càng nói càng mất tự tin.

Nhân vật kiếm khách của Lục Dao đang xài nét mặt mặc định của hệ thống, ánh mắt vô hồn nhìn nhân vật thánh thiên sứ của Tiên Tiên.

Vẻ mặt hệ thống thiết lập cho nhân vật luôn vô cảm, nhưng dưới sự điều khiển của Lý Minh Châu, chẳng hiểu sao vẻ vô cảm mặc định trên mặt kiếm khách lại trông có vẻ như là “miệt thị.”.

Tiên Tiên bị nhìn chằm chằm đến mức thấy người ngứa ran, cuối cùng cũng im miệng.

Lam Thanh Thủy thấy thành viên trong nhóm trầm trồ: “Ôi má ơi! Vợ cả nổi giận rồi!”

Lúc này, Lý Minh Châu rốt cuộc cũng nói câu thứ hai: Nói xong chưa?

Tiên Tiên cười gượng: “À….”

Lý Minh Châu phê bình: Dùng từ đặt câu kiểu đó chắc môn tiếng Hán của cô do giáo viên Nhật Bản dạy à?

Tiên Tiên chưa từng bị mất thể diện như vậy, mặt cô ta trắng bệch như vừa bị chém một nhát.

Lý Minh Châu: Cô dùng cột sống để suy nghĩ đấy à? Coi bàn phím là miệng? Nói chuyện chẳng có đầu óc gì cả.

Lý Minh Châu: Cô và đám fan của cô rất hợp với một câu thành ngữ.

Lam Thanh Thủy hỏi: Thành ngữ gì thế?

Lý Minh Châu lạnh lùng nói: Vật họp theo loài.

Lam Thanh Thủy nằm nhoài ra bàn mà cười, đập tay bùm bụp lên bàn vì hả hê.

Hột Vịt Muối [Kênh nhóm]: Ôi đệt ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha chị dâu độc miệng ghê! Quá trâu bò!

Bí Đao Bị Sét Đánh [Kênh nhóm]: Miệng độc thật! Miệng độc thật! Lợi hại lợi hại! Ha ha ha ha ha ha ha tiếc là không thể nhìn thấy vẻ mặt của Tiên Tiên ha ha ha ha!

Quả Bưởi Tròn [Kênh nhóm]: Tôi có chụp màn hình lúc cô ta live stream, chờ chút, để tôi gửi ảnh vào nhóm cho mọi người xem!

Rất nhanh, khung chat nhóm ở góc phải màn hình Lam Thanh Thủy sáng lên.

Người tên Quả Bưởi Tròn này là một thành viên trong nhóm, đúng là cậu ta đã chụp lại vẻ mặt lúc đó của Tiên Tiên.

Tấm ảnh này rất hợp để làm meme, vì mặt Tiên Tiên trông siêu buồn cười.

Trong tấm ảnh, dù nhìn bằng mắt thường cũng thấy rõ vẻ khó xử trên mặt Tiên Tiên, môi cô ta mím chặt, rõ là đang tức muốn nổ phối… nhưng vì sợ lộ bộ mặt thật khi đang live stream nên cố sống cố chết mỉm cười.

Vì thế trông mặt cô ta chẳng khác nào đang bị táo bón.

Có mấy người chuyên gia tàu ngầm trong nhóm Thương Thủy cũng ngoi lên, tò mò hỏi chuyện gì đã xảy ra, sao đột nhiên lại có ảnh Tiên Tiên trong nhóm.

Lúc này kỹ năng diễn thuyết của Lam Thanh Thủy được tận dụng triệt để.

Chỉ với dăm ba câu mà cậu ta đã kể lại rành mạch chuyện giữa Lý Minh Châu và Tiên Tiên cho mấy người trong nhóm nghe, sau đó có người gần đây ngứa mắt Tiên Tiên lập tức hùa theo.

“Thiệt hay giỡn đó? Anh Lộ có bạn gái? Sao trước kia không nghe anh ấy nói gì vậy?”

“Má, tôi nói thật nhé, đừng trách tôi ăn nói khó nghe nhưng mấy chuyện Tiên Tiên làm quá đáng thật, vụ cô ta rời nhóm chúng ta không hề truy cứu gì vậy mà cô ta còn cắn ngược, không phải có bệnh chứ?”

“Đúng thế, trước kia có phó bản nào mà anh Lộ không dẫn cô ta theo đâu, rõ ràng là cô ta ve vãn anh Lộ, làm như người nhóm mình đều mù vậy đó?”

“Gần đây cô ta toàn nói chuyện kiểu đó, đồ điên, làm như Lộ Dao theo đuổi cô ta vậy….”

“Trên mạng không phải đều chửi rủa Lộ Dao à? Tôi đoán đêm nay bạn gái người ta ngứa mắt quá mới ra mặt ha?”

“Đúng đấy, vừa rồi mấy cậu không chứng kiến nên không biết bạn gái anh Lộ ngầu cỡ nào đâu! Trời má! Siêu ngầu! Siêu đáng sợ!”

“Sao sao sao? Kể rõ chút coi, tôi rất tò mò dạng con gái như thế nào mới trị được một tên lạnh lùng cao ngạo như anh Lộ!”

Trong game, Lục Dao rất lạnh lùng ít nói, song lại có kỹ thuật tốt nên trước kia có không ít em gái xin cậu bao nuôi, tiếc là không một ai thành công.

Đến bây giờ mọi người mới vỡ lẽ, không phải do mấy cô em kia không có tâm mà do khí thế của vợ cả quá đáng sợ!

“Tôi nói cho mấy cậu nghe, lúc đấy tôi có mặt ở đó, tôi thấy chị dâu ngầu như chị đại giang hồ vậy đó!”

“Nhảm nhí, cậu từng thấy em loli nào nhắn tin mà không hề dùng bất cứ icon nào chưa? Mấy em gái đó em nào nói chuyện mà chẳng dùng một đống icon, tôi nhìn mà đau hết cả đầu!”

“(〃’▽’〃)(*/ω\*)ヾ(oω)( ω ) ( づ ̄3 ̄ ) づ╭~o( ̄▽ ̄)d (~o ̄3 ̄)~”

“Ê lầu trên đủ rồi nha!”

Tám nhảm cả buổi thì trong nhóm chợt có người hỏi.

“Bây giờ chị dâu còn online không? Chúng ta chạy tới ngó một cái nào!”

Lam Thanh Thủy thấy câu này thì trả lời.

“Đừng đến, hình như cô ấy offline rồi.”

“ID chị dâu là gì thế?”

“Cô ấy xài tài khoản Lộ Dao.”

“Nhưng Lộ Dao đang online mà?”

Lam Thanh Thủy chậc một tiếng, thầm nghĩ tên này đúng là đần, “Người đang online là Lộ Dao thật biết chưa?.”

Ở đây đang trò chuyện rôm rả thì bên kia, sau khi bị Lý Minh Châu mỉa mai một tràng, Tiên Tiên lẳng lặng bỏ đi.

Lục Dao vừa tắm xong, quấn khăn quanh người đi ra.

Lý Minh Châu liếc nhìn cậu, “Cậu mang quần áo vào đó làm cảnh à?”

Lục Dao chậm chạp mặc đồ vào rồi sà tới máy tính.

Lý Minh Châu trước đó đã chào tạm biệt mọi người rồi mới đi, nên khi nhân vật kiếm khách online lần nữa thì tất cả mọi người đều biết đây chính là Lục Dao.

Lục Dao di chuyển hai bước, phát hiện game hơi lag.

“Đệt, sao mạng chậm quá vậy?” Lục Dao điều khiển nhân vật xoay tới xoay lui để màn hình đỡ lag.

Cậu vừa di chuyển lập tức phát hiện có gì đó không ổn.

“Sao hôm nay đông người thế?”

Trên lý thuyết, tuy game Dũng Giả rất nổi tiếng nhưng sắp mười hai giờ đêm rồi mà thành chính vẫn còn nhiều người chơi online như vậy thật bất thường.

Nguyên nhân là vừa rồi Lục Dao đi tắm nên đã bỏ lỡ đoạn live stream cảnh đụng độ giữa Lý Minh Châu và Tiên Tiên.

Một cư dân mạng nhiều chuyện đã chụp màn hình mấy câu lúc nãy Lý Minh Châu nói đăng lên Weibo, bài viết trên được chia sẻ tới một hai ngàn lượt, đa số là fan của Tiên Tiên chia sẻ để chửi Lý Minh Châu “không có tố chất”, còn người chơi thuộc nhóm Thương Thủy thì chia sẻ để phản bác “Không có tố chất hồi nào? Mấy người có muốn bọn tôi công khai tuyển tập những câu nói thô tục của Tiên Tiên không?”

Chuyện này như mồi dẫn lửa, khiến chiến trường Weibo lan vào trong trò chơi.

Trong thành chính, có người từ live stream của Tiên Tiên chạy sang, có người từ Weibo tới, có fan của Tiên Tiên, có fan của Trịnh Hoa, có quần chúng hóng hớt, bọn họ đều muốn xem bạn gái của Lộ Dao là loại người nào.

Lý Minh Châu nhanh tay tắt giao diện trò chơi đi, tiện thể tắt luôn tin nhắn mà Lam Thanh Thủy gửi tới.

“Trễ rồi, mau đi ngủ đi, đừng có chơi game nữa.”

Lục Dao đã quen với việc Lý Minh Châu thích quản cậu, ngoan ngoãn tắt máy tính đi.

“Này….” Cậu mở miệng, “Trên gác mái đã dọn trống trơn, giường cậu vẫn chưa mua, mấy hôm nay cậu hãy ở phòng tôi……”

Lý Minh Châu nói, “Khỏi, tôi sẽ ngủ dưới đất.”

Cô dạy kèm xong rất mệt, đấm bả vai, thờ ơ hỏi, “Trong game cậu quen ai à?”

Lục Dao: ???

Cậu ấy hỏi chuyện này làm gì?? Lục Dao hơi thấp thỏm: Chẳng lẽ đang hỏi cung mình?

“Chỉ có người trong nhóm thôi, không còn ai khác.” Lục Dao cân nhắc một chút rồi nói.

“Ờ.” Lý Minh Châu gật đầu, cũng im lặng một lúc, “Cậu có quen Tiên Tiên không?”

Lục Dao trợn tròn mắt, “Tiên Tiên? Sao cậu lại biết Tiên Tiên?”

Lý Minh Châu thấy cậu phản ứng như thế thì nghĩ bụng: Hừ, còn không muốn cho mình biết.

“Sao thế? Tôi không thể biết à?” Cô bình thản hỏi.

“Đâu có.” Lục Dao đáp ngay, “Tôi không có ý đó.”

Bản năng sinh tồn của cậu phát huy đúng thời điểm mấu chốt.

“Ai nói cho cậu biết? Là Lam Thanh Thủy à?” Lục Dao hỏi.

“Không, tôi tình cờ gặp thôi.” Lý Minh Châu nói dối, cô hỏi tiếp, “Cậu thích cô ta à?”

Lục Dao thầm nghĩ: Tôi thích ai cậu không rõ chắc!

Cậu tủi thân nói, “Sao cậu lại hỏi tôi thế? Chẳng lẽ cậu không biết sao?”

Lý Minh Châu lạnh lùng nghĩ thầm: Biết là một chuyện, nhưng cậu trả lời như thế nào thì lại là chuyện khác.

Song cô vẫn làm ra vẻ thờ ơ.

Lục Dao sợ nhất là những lúc cô không nói năng gì như thế này. Lý Minh Châu giống hệt như một con mèo khó hầu hạ khó dỗ dành, chỉ hơi vô ý một tí là đắc tội cô ngay. Quan trọng hơn là, sau khi đắc tội cô thì bạn có nghĩ nát óc dăm bữa nửa tháng thì cũng hiểu nổi là mình đã phạm lỗi gì.

Lục Dao đã ăn vài quả đắng nên vô cùng thận trọng từ lời nói đến việc làm.

Cậu không dám giấu giếm gì, kể sạch sành sanh mọi chuyện liên quan đến Tiên Tiên Tư Ngôn.

Lý Minh Châu âm thầm đối chiếu tỉ mỉ, thấy lời khai của cậu đều trùng khớp với những gì Lam Thanh Thủy kể: Lục Dao không nói hươu nói vượn lừa cô.

Lục Dao sốt ruột thanh minh, “Tôi thật sự không thích cô ta, trước giờ đều chưa từng thích.”

“Tôi biết.” Lý Minh Châu gật đầu.

Lục Dao khẽ thở phào, tóc cậu còn hơi ẩm, Lý Minh Châu vẫy tay nói, “Lại đây.”

Cô bổ sung, “Mang khăn lông lại đây luôn.”

Lục Dao đưa khăn lông cho cô, Lý Minh Châu nhận lấy, đứng sau lưng Lục Dao lau tóc cho cậu.

Cô thong dong nói, “Sau này tắm sau nhớ lau khô tóc, dù có bật máy sưởi đi chăng nữa cũng không được để tóc ướt như vậy.”

Lục Dao nói, “Cậu nhớ lau tóc giúp tôi là được rồi.”

Lý Minh Châu hừ một tiếng, khẽ đẩy đầu cậu ra, “Tôi có thể lau tóc cho cậu cả đời chắc?”

Lục Dao cười nói, “Đây là mơ ước của tôi đấy.” Cậu nghiêm túc nói, “Tôi đang cố gắng biến mơ ước thành hiện thực còn gì.”

Lý Minh Châu: ……

Lục Dao lảng sang chuyện khác: “Đúng rồi, lúc chúng ta tới thành phố S có thể sẽ gặp chút phiền toái.”

“Sao thế?” Lý Minh Châu vuốt tóc cậu.

“Có thể sẽ có người lạ đi theo tôi, nhưng cậu yên tâm, không ảnh hưởng tới chuyện chúng ta xem thi đấu đâu.”

Lục Dao nói xong, chột dạ liếc Lý Minh Châu.

Lý Minh Châu nhanh chóng biết người lạ mà Lục Dao nhắc tới là sao.

Trước giải đấu một ngày, khi Lục Dao khởi hành tới thành phố S bỗng dưng xuất hiện bốn vệ sĩ ngồi ngay ngắn trong chiếc xe chuyên dụng đắt đỏ.

Phương Thiên gọi cho cậu nói, “Chuyện này không phải tôi làm, tôi cũng hết cách! Dao Dao à, cậu hãy hiểu cho tôi, ba tôi biết cậu muốn tới thành phố S thì cứ khăng khăng bắt tôi tìm vệ sĩ cho cậu, tôi nói thành phố S chẳng lẽ có người ăn thịt cậu chắc? Ôi trời ơi, nhưng ông ấy đâu chịu tin tôi…..”

Lục Dao thận trọng nhìn Lý Minh Châu, quyết đoán bán đứng Phương Thiên, “Là Phương thiên làm.”

Cậu nói, “Không liên quan gì tới tôi, tôi vô tội!”