Chương 537: Ngọc Hương Tiên Tử Kết Đan
“Ngươi không tin ta?”
“Ta... Ta tự nhiên là tin tưởng phu quân.”
“Vậy thì tới đi!”
“Không cần thông tri sư phụ sao?”
“Không cần.”
“Tốt... Ta nghe phu quân.”
Ngọc Hương Tiên Tử nhẹ nhàng mở hộp ra.
Một cỗ nồng đậm mùi trái cây lập tức tỏa ra, khiến cho không khí xung quanh trở nên tươi mát.
Chỉ cần ngửi một chút, khí huyết cùng linh lực của nàng đã cảm thấy tăng cường không ít.
“Trái cây này mạnh hơn cả tam giai kim đan.”
Ngọc Hương Tiên Tử là một bậc thầy Đan Đạo, nàng hiểu rõ hiệu quả của các loại linh tài linh quả. Khối Thiên Nguyên quả thịt nát trong tay nàng tuyệt đối vượt qua tứ giai.
Không chút do dự, nàng trực tiếp bỏ khối Thiên Nguyên quả thịt nát vào miệng.
Một cỗ nồng đậm Thiên Nguyên lực lượng bản nguyên lập tức lan tỏa khắp cơ thể nàng, nhanh chóng hòa vào khí hải.
Trước đây, khí hải của nàng chỉ đạt khoảng bảy phần thượng phẩm linh lực, giờ đây nhanh chóng gia tăng đến mười phần.
“Phu quân quả nhiên không có gạt ta.” Ngọc Hương Tiên Tử vui mừng thốt lên.
Nàng bắt đầu tiến hành đột phá kim đan.
Trong lúc này, đại lượng linh khí bắt đầu tụ hội vào phòng luyện đan của Ngọc Hương Tiên Tử.
Đại trưởng lão Vương Nhất Bạch, khi phát hiện linh khí tụ hội, không khỏi ngạc nhiên:
“Có người đang đột phá kim đan...”
Thông thường, khi tu sĩ đột phá kim đan, họ sẽ bố trí Tụ Linh trận và thông tri cho Đan Tháp để hộ đạo. Nhưng lần này, Ngọc Hương Tiên Tử lại làm một cách vô thanh vô tức, khiến Vương Nhất Bạch cảm thấy hiếu kỳ.
Ông vội vàng đi ra khỏi phòng luyện đan, và khi nhìn thấy sự tụ hội linh khí, ông lập tức nhận ra đó là Ngọc Hương Tiên Tử.
“Ngọc Nhi? Làm sao có thể?”
Vương Nhất Bạch vội vàng tiến vào phòng luyện đan.
Quả nhiên, Ngọc Hương Tiên Tử đang trong quá trình đột phá kim đan, và bên cạnh nàng chính là Trương Huyền, người mà vừa qua đã g·ặp n·ạn tại giếng mỏ.
“Ngọc Nhi...”
Vương Nhất Bạch định lên tiếng nhưng rồi ông bỗng dừng lại, vội vàng che miệng.
Lúc này, Ngọc Hương Tiên Tử đang ở mấu chốt của quá trình đột phá, tuyệt đối không thể bị quấy rầy. Nếu không, sẽ rất nguy hiểm.
Ông phẫn nộ nhìn Trương Huyền, tự nhủ:
“Khẳng định là người này khuyến khích Ngọc Nhi Kết Đan!”
Trương Huyền chỉ biết buông tay, ra hiệu rằng ông không có ý định gây rắc rối.
Vương Nhất Bạch thở dài rồi rời khỏi phòng luyện đan.
Ông thần thức truyền âm đến các tu sĩ trong Đan Tháp: “Ngọc Hương Tiên Tử hôm nay Kết Đan, để tránh q·uấy n·hiễu, tất cả tu sĩ bên trên Đan Tháp đều phải rời đi.”
Các tu sĩ trong Đan Tháp, nghe tin Ngọc Hương Tiên Tử muốn Kết Đan, liền lần lượt rời khỏi, thậm chí có người còn mang theo cả đan lô đang luyện chế.
“Ngọc Hương Tiên Tử hôm nay Kết Đan... Làm sao trước đó chưa nghe nói qua?”
“Khẳng định là Đại trưởng lão bí mật an bài, chỉ để phòng ngừa Tiêu Tiểu để mắt tới.”
“Ngọc Hương Tiên Tử sở hữu thượng phẩm linh lực, Kết Đan chắc chắn sẽ là thượng phẩm kim đan, không biết có thể thành công hay không.”
“Phi, phi, phi, miệng quạ đen! Ngọc Hương Tiên Tử là hy vọng của Đan Quang Thành, nàng nhất định có thể thành công!”
Đan Đạo Phong Nhị trưởng lão Lý Ngọc Phong thở hồng hộc chạy tới.
“Đại trưởng lão, Ngọc Nhi Kết Đan, sao không sớm một chút cho ta biết?”
“Ta cũng vừa mới biết.”
“Ngươi nói Ngọc Nhi Kết Đan, sao không ai biết?”
“Còn không phải là vị hôn phu kia khuyến khích?”
Lý Ngọc Phong nghe vậy, lạnh lùng nhìn Trương Huyền.
Trương Huyền cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Lý Ngọc Phong bước thẳng tới cửa phòng luyện đan của Ngọc Hương Tiên Tử.
Ông từ trong tay xuất ra một cái bình trữ vật.
“Đây là chúng ta Lý Gia thu thập được tinh thuần Thiên Nguyên khí dịch, vốn là chuẩn bị cho Ngọc Nhi, hiện tại vừa đúng lúc cần dùng.”
Nói xong, Lý Ngọc Phong đổ bình Thiên Nguyên khí dịch ra, khiến cho đại lượng khí dịch tràn ngập cả phòng.
Ngọc Hương Tiên Tử như được tắm trong một mảnh nồng đậm Thiên Nguyên khí dịch.
“Thật là xa xỉ!”
Trương Huyền không khỏi thầm than.
Đây không phải là những giọt Thiên Nguyên khí mỏng manh, mà là tinh thuần Thiên Nguyên khí dịch.
Dùng Thiên Nguyên khí dịch để Kết Đan, điều này khiến Trương Huyền cảm thấy ghen tị.
Khi hắn Kết Đan, chỉ sử dụng Thiên Nguyên quả vỏ cây thạch để tán dật Thiên Nguyên khí mà thôi.
Dù Thiên Nguyên khí có mức độ đậm đặc hơn cả Thiên Nguyên khí linh tuyền, nhưng so với Thiên Nguyên khí dịch thì vẫn còn nhiều chênh lệch.
Mười lăm ngày sau,
Ngọc Hương Tiên Tử mở to mắt, vui vẻ nói: “Phu quân, ta Kết Đan thành công.”
“Ta đã nói rồi, ăn vào Thiên Nguyên quả thịt nát, khẳng định không có vấn đề. Thế nào, ta không có lừa gạt ngươi chứ?”
“Ân.” Ngọc Hương Tiên Tử liên tục gật đầu.
“Trước hết củng cố tu vi.”
“Tốt.”
Trương Huyền từ Ngọc Hương Tiên Tử trong phòng luyện đan đi ra.
“Thế nào?” Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão vội vàng hỏi.
“Kết Đan thành công.”
“Là trung phẩm kim đan?”
“Không phải.”
“Hạ phẩm?”
“Càng không phải, là thượng phẩm kim đan.”
“Quá tốt rồi, lần này chúng ta Đan Quang Thành có hy vọng!”
Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão mừng rỡ.
Ngọc Hương Tiên Tử, khi còn ở Trúc Cơ, đã có thể luyện chế ra tam chuyển nhị giai kim đan.
Giờ đây, nàng đã trở thành kim đan, và lại là thượng phẩm kim đan.
Điều này có nghĩa là nàng có khả năng luyện chế ra tam chuyển tam giai kim đan.
Tam chuyển tam giai kim đan, thế nhưng ngay cả thánh địa cũng không phải Luyện Đan sư nào cũng luyện chế được.
Ba ngày sau,
Ngọc Hương Tiên Tử từ trong phòng luyện đan bước ra.
Cảnh giới của nàng đã hoàn toàn vững chắc.
“Phu quân...” Ngọc Hương Tiên Tử nhìn thấy Trương Huyền, nét mặt tươi cười như hoa, chạy tới bên hắn.
Lúc này, Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão đều cảm thấy ngũ vị tạp trần.
“Gả đi khuê nữ nước đã đổ ra.” Hai người không khỏi thở dài.
Nhị trưởng lão Lý Ngọc Phong ho khan hai tiếng nói: “Hiện tại còn chưa kết thành đạo lữ, đã lôi kéo nhau, còn thể thống gì?”
Ngọc Hương Tiên Tử nghe vậy, từ bờ vai Trương Huyền dời đi.
Đại trưởng lão Vương Nhất Bạch nói: “Nhà ta Ngọc Nhi làm gì cũng là toàn bộ Đan Quang Thành Đan Đạo khôi thủ, cần có một buổi lễ cưới đàng hoàng.”
“Điều này hiển nhiên.” Trương Huyền gật đầu.
“Nghe nói qua ba tháng ngươi lại muốn đi thánh địa phục dịch?”
Trương Huyền sững sờ, không nghĩ tới ngay cả chuyện mình phục dịch cũng bị đối phương hỏi thăm rõ ràng.
“Đúng vậy.”
“Vậy thì phục dịch trở về, chọn một ngày hoàng đạo cưới Ngọc Nhi.”
“Tốt...”
Đại trưởng lão lại nhìn Ngọc Hương Tiên Tử hỏi: “Ngọc Nhi, ý của ngươi thế nào?”
“Ta nghe sư phụ.”
“Vậy thì làm như vậy.”
Nhị trưởng lão Lý Ngọc Phong nói: “Nghe nói chỗ Tiên Miêu Cốc của ngươi vắng vẻ, ngay cả một đầu linh mạch cấp hai cũng không có.”
“Đúng vậy...”
So với tam giai linh mạch của Đan Quang Thành, Tiên Miêu Cốc quả thật có chút khó coi.
“Ai...” Lý Ngọc Phong lại thở dài một tiếng.
Vương Nhất Bạch trầm tư một lát rồi nói: “Ngọc Nhi cũng cần mặt mũi, phu quân của nàng cũng không thể quá kém. Như vậy đi, Nhị trưởng lão chúng ta sẽ giúp một tay.”
“Liền sợ không giúp nổi.”
“Có thể hay không nâng đỡ phía sau lại nói, chúng ta làm trưởng bối chỉ cầu không thẹn đạo tâm.”
“Tốt a, tốt a...”
Hai người liền lấy ra một bình tam giai đan dược.