Chương 507: Phu Quân, Ngươi Rất Thiếu Linh Thạch Sao?
Đại trưởng lão nhìn xuống Trương Huyền, hắn cũng cung kính nói: “Đa tạ sư phụ.”
Tất cả mọi người đều vui vẻ, không khí xung quanh tràn ngập tiếng reo hò. Thậm chí, có vài nữ tu hiện trường cảm động đến rơi lệ.
Lão du đầu cũng không thể kiềm chế được cảm xúc, nước mắt lưng tròng. “Người hữu tình cuối cùng thành thân thuộc a, thật tốt...”
Nụ cười trên mặt Lão du đầu không gì sánh được, hắn hớp một ngụm rượu lão tam đốt. Chỉ là hắn vừa rồi quá kích động, việc đánh thập tộc lần trước khiến ngón tay còn đang run nhẹ vì đau.
“Thập trưởng lão nhục thân tu vi chỉ sợ đều có thể so với Kim Đan, hắn vừa rồi cho ta truyền âm nói cái gì nhỉ? Không có chú ý, không trọng yếu... Hắc hắc, chỉ cần kết quả là đại viên mãn liền tốt.”
Lão du đầu vẫn cảm thấy tự hào về hành động của mình. “Lúc đó, thập trưởng lão nghe được có thể cưới Ngọc Hương Tiên Tử, cao hứng đến mức suýt choáng váng, may mắn ta một cái tát kia đã đem hắn thức tỉnh, không làm mất cấp bậc lễ nghĩa.”
Lão du đầu càng hài lòng với cái tát ấy, lại tiếp tục uống thêm vài ngụm lão tam đốt.
Trừ Trương Huyền có chút buồn bực, những người còn lại đều rất cao hứng.
“Đây là lần đầu các ngươi gặp mặt, hai người chắc chắn có rất nhiều điều muốn nói, cứ tự nhiên trò chuyện đi.” Đại trưởng lão cười ha hả nói.
“Đa tạ...” Trương Huyền và Ngọc Hương Tiên Tử cùng nhau đáp.
Ngọc Hương Tiên Tử dẫn Trương Huyền vào trong Đan Tháp.
Trong một phòng luyện đan, các loại trân quý đan dược được bày biện khắp nơi.
“Phu quân, đây là phòng luyện đan của ta...” Ngọc Hương Tiên Tử thổn thức, thanh âm êm dịu như gió xuân.
“Úc...”
Trương Huyền ngửi thấy hương thơm từ nàng, nhìn bóng hình xinh đẹp trước mắt, cảm giác tim đập thình thịch. Hắn không ngừng tìm kiếm cái gì đó trên người.
“Phu quân, ngươi đang tìm cái gì?” Ngọc Hương Tiên Tử thắc mắc hỏi.
“Ta áp chú lệnh bài... Không phải vừa rồi khi luyện đan, Thiên Hàng Thần Lôi đã làm hỏng đi sao?” Trương Huyền lúc này trong lòng có chút sốt ruột.
Hắn đã mua 10 vạn linh thạch trung phẩm, cược rằng mình có thể thắng. Nếu hắn thắng, số tiền kiếm được sẽ càng nhiều.
“Tìm được, tìm được!” Trương Huyền vui mừng hô lên.
Ngọc Hương Tiên Tử nhìn thấy lệnh bài trong tay hắn, hỏi: “Phu quân, ngươi cũng áp chú sao?”
“Đúng vậy a, hắc hắc... Ta áp chính ta thắng, lần này chí ít có thể kiếm lời 3 triệu linh thạch trung phẩm!”
“Phu quân rất thiếu linh thạch sao?”
“Trò cười, người tu sĩ nào lại ngại linh thạch quá nhiều?” Trương Huyền cười ngây ngô.
“Phu quân nếu thật sự thiếu linh thạch, ta ở đây vẫn còn một ít.” Ngọc Hương Tiên Tử lấy ra một cái nhẫn trữ vật.
“Ta sao có thể nhận linh thạch của ngươi, không được, không được...” Trương Huyền lắc đầu như cái trống.
“Ngươi và ta vợ chồng vốn là một thể, lại nói ta bình thường không thiếu tài nguyên tu luyện, những linh thạch này trong tay ta cũng chỉ là vướng víu, phu quân hãy cầm lấy đi.” Ngọc Hương Tiên Tử nói với tình chân ý thiết.
Trương Huyền sững sờ, tay không tự chủ tiếp nhận nhẫn trữ vật. Nghĩ rằng đây là tấm lòng thành của Ngọc Hương Tiên Tử, hắn cũng chỉ dám nhận một vài vạn linh thạch trung phẩm.
Hắn thần thức đảo qua nhẫn trữ vật.
“A ——”
Trương Huyền giật mình há hốc miệng.
Trong nhẫn trữ vật đầy ắp linh thạch, chói mắt vô cùng. Linh thạch trung phẩm có mấy ngàn vạn, linh thạch thượng phẩm có mấy vạn khối. Thậm chí bên trong còn có một viên linh thạch cực phẩm.
“Ngươi... Ngươi từ đâu có nhiều linh thạch như vậy?”
“Một số người cầu đan tặng, còn có sinh nhật các đại Đan Đạo tông sư cũng sẽ tặng ta lễ vật, bình thường ta cần luyện đan tài liệu đều do Đan Đạo Phong cung cấp, ta lại không có chỗ nào tiêu linh thạch.”
Ngọc Hương Tiên Tử u mê nói, không hiểu vì sao phu quân lại kinh ngạc như vậy.
Trương Huyền nhìn vị đạo lữ mà mình không hiểu thấu. Hắn từ lúc khởi nghiệp chỉ vì mấy chục khối linh thạch mà phải đánh đổi, trong khi Ngọc Hương Tiên Tử lại từ trong mật bình lớn lên, chưa bao giờ phải lo lắng về linh thạch.
“Phu quân cần, những linh thạch này đều cho phu quân đi.”
Trương Huyền cắn môi, vẫn đẩy nhẫn trữ vật về phía nàng, ngưng trọng nói: “Ta không thể nhận linh thạch của ngươi.”
“Vì cái gì? Ta không có khả năng xuất đan ánh sáng thành, những linh thạch này trên tay ta cũng vô dụng, phu quân ở bên ngoài tu hành không dễ, những linh thạch này còn có thể giúp ngươi bận bịu.”
“Ngươi cho tới bây giờ không ra ngoài Đan Quang Thành?”
“Chớ nói Đan Quang Thành, ngay cả Đan Đạo Phong ta cũng chưa từng ra ngoài, ngày thường đều ở trong Đan Tháp luyện đan.”
“Úc... Trách không được.”
“Trách không được cái gì?” Ngọc Hương Tiên Tử hỏi.
“Ai, ngươi thật là một cái ngu ngơ, không biết thế gian nguy hiểm, nhiều linh thạch như vậy sao có thể tùy tiện lấy ra gặp người? Ở ngoài Đan Quang Thành mặt cho dù là phụ tử gặp nhau cũng sẽ bất hòa."
Trương Huyền cảm thấy Ngọc Hương Tiên Tử các phương diện đều tốt, nhưng chính là mỗi ngày luyện đan, quá thuần túy. Nếu như nàng không phải ở Đan Quang Thành, mà là ở bên ngoài, chỉ sợ sẽ bị người ta g·iết để đoạt bảo.
Ngọc Hương Tiên Tử dường như nghe ra sự trách móc trong lời nói của hắn, gấp gáp giải thích: “Những linh thạch này, ngay cả nghĩa phụ và sư phụ cũng không biết.”
“Lại nói, các ngươi Đan Đạo đại tông sư đến linh thạch đều nhanh như vậy sao?”
“Cũng không phải, những đại tông sư khác luyện chế ra cao giai đan dược, đều phải nộp thuế cho Đan Quang Thành, mà lại có gia tộc cản trở cũng muốn phụ cấp gia tộc, ta một thân một mình, cũng không cần phụ cấp gia tộc.”
“Ngươi không nộp thuế sao?”
“Nghĩa phụ và sư phụ đã cầu xin thành chủ cho ta một viên miễn thuế, nói rằng tiết kiệm thuế sẽ làm ta đồ cưới, không thu thuế, hiện tại ta có phu quân, chắc bọn họ về sau sẽ thu thuế của ta.”
“Những linh thạch trung phẩm và linh thạch thượng phẩm còn có thể lý giải, nhưng viên linh thạch cực phẩm kia ngươi từ đâu có?” Trương Huyền thật sự khó hiểu.
Linh thạch cực phẩm quý giá bực nào, căn bản không phải nơi này có thể sinh ra. Chỉ có trong hư không mới có thể xuất hiện linh thạch cực phẩm.
Ngọc Hương Tiên Tử nói: “Viên linh thạch cực phẩm này là ta trợ giúp Chiến Thần Điện luyện chế một viên cực kỳ hi hữu đan dược, cho ban thưởng.”
“Chiến Thần Điện thật sự ngang tàng, giúp luyện chế ra một viên đan dược, vậy mà xuất ra một viên linh thạch cực phẩm làm ban thưởng.” Trương Huyền không khỏi cảm thán.
Chiến Thần Điện có được toàn bộ Đông Minh Bảo Vực, chỉ có thế lực như vậy mới có thể xuất ra linh thạch cực phẩm.
Ngọc Hương Tiên Tử giải thích: “Chủ yếu là lúc đó luyện chế viên đan dược đó, nghe nói về sau đã cứu được Long Tinh Hà tiểu nữ nhi một mạng, Long Tiền Bối vui mừng, vì vậy mới xuất ra viên linh thạch cực phẩm làm ban thưởng. Sư phụ ta nói nhất định không nên cho bất kỳ ai biết về linh thạch cực phẩm, nếu không sẽ có họa sát thân.”
“Vậy mà ngươi còn dám lấy ra cho ta?”
“Ngươi là phu quân ta, đồ của ta liền là của ngươi.”
“Ngươi còn nói cho sư phụ ngươi biết không?”
“Chỉ có... Chỉ có ngươi cùng sư phụ biết.”
“Những linh thạch này tốt nhất ngươi vẫn nên tự mình giữ lấy, về sau tu luyện, đột phá đại cảnh giới, tốn linh thạch nhiều chỗ đâu.” Trương Huyền lại một lần nữa thả nhẫn trữ vật về cho Ngọc Hương Tiên Tử.