Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Gia Tộc Tu Tiên: Từ Tiên Miêu Cốc Đến Chín Đại Thần Vực

Chương 469: Hóa Thần Lão Ma Hiện Thế




Chương 469: Hóa Thần Lão Ma Hiện Thế

Trương Huyền mặc kệ hai người đang tranh đấu. Hắn liều mạng thu thập linh dịch trong đầm sâu, từng giọt từng giọt đều không bỏ sót, nhanh chóng nhập vào nhẫn trữ vật của mình.

“Linh dịch này thế nhưng giá trị liên thành, so với linh thạch còn quý trọng hơn. Nếu mang tới Vô Ưu Thành phường thị, không biết có thể bán được bao nhiêu linh thạch!” Trương Huyền trong lòng hưng phấn không thôi.

Trong đầm sâu, linh dịch hạ xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Bên này, hai người đối diện căng thẳng, đại chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Cả hai, Long Cung Đạo Nhân và Bình Thiên Hầu, đều đang ở đỉnh phong Kim Đan, không ai có sự tự tin tuyệt đối để hạ gục đối phương. Mãi cho đến khi Trương Huyền thu thập đầy đủ hai cái nhẫn trữ vật và các túi trữ vật khác, hai người vẫn không động thủ.

“Trong đầm sâu còn không ít linh dịch.” Trương Huyền lại tiếp tục nghĩ tới không gian của mình và thánh nguyệt động thiên để thu thập thêm linh dịch.

Với từng giọt linh dịch được thu thập, đầm sâu dần dần hiện ra đáy.

“Cái này mấy trăm vạn năm linh dịch thật đúng là không ít.” Trương Huyền hài lòng gật đầu, trong lòng đầy thỏa mãn.

“Làm người không thể quá tham, nên có chừng có mực.” Hắn lẩm bẩm, không biết là đang nói với ai.

“Toàn bộ nuôi ma tím tinh quan tài, ngươi ăn không vô thì sao?” Long Cung Đạo Nhân nói.

“Không sao, nuôi ma tím tinh quan tài có thể về ngươi, đồ vật bên trong ta tình thế bắt buộc.” Bình Thiên Hầu khẳng định.

“Vạn nhất bên trong là trống không thì sao?”

“Vậy ta cũng nhận.”

Long Cung Đạo Nhân bắt đầu suy nghĩ. Nuôi ma tím tinh mộc, một loại ngũ giai linh mộc, có thể ngộ nhưng khó cầu. Nếu có thể đạt được cái này, chuyến đi này đã không tệ. Còn về phần đồ vật bên trong, có thể quý giá hơn hoặc không, thậm chí có thể trống không.

“Tốt, ta đồng ý.” Long Cung Đạo Nhân cắn răng nói.

Bình Thiên Hầu mới thu hồi trường kiếm của mình. Long Cung Đạo Nhân cũng thu lại Huyền Kim Vô Cực Sơn. Trương Huyền lúc này đã thu đầy linh dịch, không thể ở lại chỗ này chờ bọn họ mở quan tài, ai biết bên trong có thứ gì.

Hắn lập tức ngự kiếm bay đi, nhanh chóng hướng ra ngoài bí cảnh.

Bình Thiên Hầu tiến tới quan tài màu đen, cảm giác bên trong có thứ gì đó thu hút lớn lao hắn.

“Có lẽ Vĩnh Dạ chi kiếm ở bên trong.” Hắn nghĩ thầm, một quyền đánh tới.

“Ầm ầm......”

Quyền của hắn đánh vào nuôi ma tím tinh trên quan tài nhưng quan tài vẫn không nhúc nhích.

“Đây chính là ngũ giai linh mộc, không phải dễ mở.” Long Cung Đạo Nhân xuất ra Huyền Kim Vô Cực Sơn, nhắm thẳng vào nắp quan tài.

“Oanh ——”

Huyền Kim Vô Cực Sơn đập mạnh vào nắp quan tài.



Màu đen nắp quan tài bỗng nhúc nhích, Long Cung Đạo Nhân không khỏi cười mỉm. Hắn rất muốn mở ra quan tài để xem bên trong có gì.

Vừa rồi mặc dù đã đáp ứng Bình Thiên Hầu, rằng đồ vật bên trong sẽ thuộc về hắn, nhưng nếu như phát hiện bên trong là thứ cực kỳ quý giá, hắn sẽ không ngại nuốt lời.

Bình Thiên Hầu nhắm mắt lại, kích động nhìn quan tài màu đen.

“Oanh ——”

Huyền Kim Vô Cực Sơn lại một lần nữa đập xuống.

“C-K-Í-T...T...T ——”

Nắp quan tài phát ra tiếng kêu kỳ lạ.

Lúc này, sắc mặt Long Cung Đạo Nhân và Bình Thiên Hầu đều lộ ra vẻ vui mừng.

“Nhanh......”

Long Cung Đạo Nhân thao túng Huyền Kim Vô Cực Sơn đập tới lần nữa.

“Phanh ——”

Quan tài màu đen rốt cuộc mở ra.

Hai người vội vàng nhìn vào bên trong.

Bên trong là một cái xác khô.

“Hô ——”

Xác khô lập tức mở mắt, khí thế tăng vọt.

“Hóa Thần lão ma......” Cả hai người kinh hãi.

Long Cung Đạo Nhân không nói hai lời, vội vã nhảy lên Bảo Chu, nhanh chóng hướng ra bên ngoài chạy trốn. Bình Thiên Hầu cũng thi triển bản mệnh thần thông, nhanh chóng đào tẩu.

Đừng nói đến việc bọn họ là Kim Đan cấp cao nhất, đối mặt với Hóa Thần lão ma, tất cả đều trở thành cặn bã.

“Trốn không thoát đâu.”

Xác khô từ trong quan tài bước ra, giọng nói lạnh lùng vang lên.

Long Cung Đạo Nhân và Bình Thiên Hầu liều mạng chạy trốn.

“Hì hì......” Tiếng cười của xác khô vang lên, giống như mèo đuổi chuột, từ từ đuổi theo.



Mắt thấy khô cạn ma khu đuổi sát, Bình Thiên Hầu vung kiếm về phía sau.

“Một kiếm Vĩnh Dạ!”

Kiếm ảnh đen như mực hướng tới khô cạn Ma Khu.

“Tiểu gia hỏa, vô dụng, hì hì......”

Khô cạn ma khu chỉ cười nhạt, không hề né tránh.

“Hô ——”

Bình Thiên Hầu còn chưa kịp thở phào, một bàn tay gầy guộc từ không trung áp xuống.

Bình Thiên Hầu chạy trốn nhưng bàn tay gầy guộc không ngừng đuổi theo, tựa như mọc ra từ đỉnh đầu hắn.

“A ——”

Bình Thiên Hầu hét lớn một tiếng, một kiếm đâm tới bàn tay gầy guộc.

Kiếm vừa ra, giống như hàng ngàn hàng vạn kiếm ảnh đi theo.

“Phí công.”

Khô cạn Ma Khu chỉ nhẹ nhàng nói.

Bàn tay gầy guộc lộ ra gân cốt, trực tiếp bắt lấy Bình Thiên Hầu trong lòng bàn tay.

“Thiên phú không sai, lão phu sẽ không thả ngươi đi.”

Long Cung Đạo Nhân chứng kiến cảnh này, trong lòng càng hãi hùng không gì sánh được. Linh thạch thượng phẩm đều tiêu hao rầm rầm, hắn điều khiển Bảo Chu chạy trốn.

“Chạy có ích gì?”

Khô cạn Ma Khu cười lạnh, ma bào màu đen vung vẩy.

Phô thiên cái địa, ma bào bao phủ về phía Bảo Chu.

“A ——”

Long Cung Đạo Nhân gầm lên, trong lòng tràn ngập sự không cam lòng.

Sớm biết như vậy, hắn sẽ không tham lam như vậy. Ai mà biết trong quan tài lại có thứ như vậy.

Ma bào giống như tấm lưới lớn, bao phủ toàn bộ Long Cung Đạo Nhân.



“Pháp thể song tu, hướng tới viên mãn, cảnh giới thấp điểm, làm lão phu miễn cưỡng đủ.”

Hai người Kim Đan cấp cao, trong tay Hóa Thần lão ma, chỉ trong một chiêu liền bị cầm giữ.

Lúc này, khô cạn Ma Khu nhìn về phía xa, mắt sáng như đuốc.

“Tiểu gia hỏa kia, ta biết ngươi sẽ trở lại. Lần này đến, đừng có đi đâu, hắc hắc......”

Khô cạn Ma Khu hướng về phía Trương Huyền đuổi theo.

Trương Huyền lúc này, như một con cá nhỏ, đang bơi trong dòng nước nguy hiểm. Hắn chưa từng cảm thấy nguy cơ trí mạng như hiện tại.

“Chẳng lẽ trong quan tài thật sự có lão gia hỏa hiện thế?”

Trương Huyền giật mình, cuống quít sử dụng huyết thuẫn thuật cùng tam giai lục dương Thần Hành Phù để chạy trốn.

“Ngày kia Cửu Lôi kiếm thể, tiên thiên đạo ngấn...... Tiểu gia hỏa, trong khoảng thời gian này cơ duyên của ngươi không cạn a, đem ngươi nuôi thả ra ngoài, hiện tại là thời điểm thu hoạch, hắc hắc......”

Khô cạn Ma Khu cười khanh khách, âm thanh chói tai vang lên.

Trương Huyền cảm thấy sự tồn tại khủng kh·iếp kia càng lúc càng gần. Cuối cùng, khi hắn tới ngoài bí cảnh, thấy được Lão du đầu.

“Xuất kiếm!”

Trương Huyền hô lớn về phía Lão du đầu.

Lão du đầu sững sờ, không nói hai lời, trong tay pháp kiếm khí thế tăng vọt.

Pháp khí.

Linh khí.

Pháp bảo.

Pháp bảo còn đang nâng cấp, cơ hồ muốn đạt tới Linh Bảo trình độ.

“Chém ——”

Lão du đầu hét lớn một tiếng, một đạo thông thiên kiếm khí, hướng về phía Trương Huyền sau lưng chém tới.

“Oanh ——”

Khô cạn Ma Khu nhìn thấy đạo kiếm khí này, cũng không khỏi nao nao: “Hiện tại mới có chút ý tứ.”

Đối mặt với đạo kiếm ảnh này, Ma Khu giơ tay khô héo lên.

“Tư tư ——”

Khô cạn Ma Khu vậy mà tay không tiếp nhận kiếm khí của Lão du đầu, mà chỉ dùng bàn tay gầy guộc giữ chặt lại.

Kiếm khí không ngừng run rẩy, như muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của bàn tay gầy guộc đó.