Gia Thần - Nhị Dưỡng Hóa Thái

Chương 2: Chưa có thai mà đã tiết sữa




Nhưng mà nàng chỉ là nữ tử khuê các, cơ thể ốm yếu.

Nghiên mực nghiêng vẹo nện trên ván cửa, phụ nhân thì không bị một chút thương tổn nào.

“Tính tình cũng mạnh ghê đấy! Không hổ là nữ lang của Tạ Gia giàu có.”

Phụ nhân cảm khái một tiếng rồi nhanh chóng khép cửa phòng lại.

Rốt cuộc Tạ Quỳnh cũng tê liệt  ngã xuống mặt đất.

Nàng cố gắng chống đỡ, nhẫn nhịn.

Nếu vào ngày thường thì nàng đã sớm sai người thưởng cho phụ nhân nhiều lần nói năng lỗ mãng kia mấy bạt tai rồi.

Nhưng giờ khác với trước, trước đó không lâu nhị thúc nàng lãnh binh bên ngoài, bị người khác tố giác sau khi thông đồng với địch xong đã dẫn binh chạy trốn, Tạ Thị cũng lâm vào dầu sôi lửa bỏng.

Bây giờ nàng lại bị người khác ép tới nơi này…

“Phải chạy trốn trước đã.”

Tạ Quỳnh cắn răng nói.

Nàng thu vạt áo đứng lên. Đầu tiên nàng lấy một chén trà lạnh trên bàn, vẩy tắt cục mỡ đang cháy bên trong lư hương. Chỉ cần nhìn phản ứng của phụ nhân áo lông chồn kia thì chắc chắn cục mỡ này không phải thứ tốt lành gì. Huống gì vừa rồi Tạ Quỳnh còn không che lấp miệng mũi, hít vào mấy hơi cũng đã cảm thấy trong ngực vô cùng khô nóng.

Từ lúc tỉnh lại nàng đã kiểm tra qua mọi thứ một lần, cửa sổ trong phòng đều bị đóng đinh, ngoài cửa còn có người gác.

Chỉ với tay nhỏ chân nhỏ vì được nuông chiều từ bé của nàng là không thể đi ra ngoài, muốn rời khỏi nơi quỷ quái này thì còn phải chờ một thời gian mới có thể tìm được cơ hội.

“Cũng không biết trong nhà thế nào rồi, rốt cuộc có cơ hội xoay chuyển hay không…”

Không còn cách nào, Tạ Quỳnh chỉ có thể giấu nghiên mực xui xẻo kia ở phía sau lần nữa, lui vào góc tường, từ từ suy nghĩ nên thoát hiểm như thế nào.

Một lần chờ kéo dài đến nửa ngày, Tạ Quỳnh chờ đến nỗi ngủ quên luôn.

Lúc tỉnh lại thì trời đã tối muộn, ánh nến yếu ớt bên ngoài phòng xuyên qua cửa sổ vào bên trong, trong phòng cũng là chỉ có một màu tối thui.

Tạ Quỳnh lui ở góc tường, cơ thể đều ngủ đến mức tê đau, trong ngực lại là sự lạnh lẽo, thực sự giống như bị người ta dội một gáo nước lạnh.

Nàng cảm thấy không đúng, sờ vào ngực của mình.

Ai ngờ vạt áo lại bị ướt, cảm giác dinh dính, cảm xúc ướt át lạnh như băng kia tuyệt đối không phải ảo giác của nàng.

Cửa phòng lại “Kẽo kẹt” một tiếng.

Phụ nhân áo lông chồn đã đến vào ban ngày dẫn theo bốn thị nữ tiến vào, đốt ngọn đèn dầu trong phòng lên.

Dưới ánh sáng chiếu rọi của ngọn đèn, Tạ Quỳnh đã thấy rõ ràng cảnh tượng kì lạ ở trước vạt áo mình___ trên áo váy màu xanh trúc đột nhiên xuất hiện một mảng ướt lớn kì lạ, làm vải dính sát vào trước ngực nàng.

“Ô, đã thành như vậy à? Qủa nhiên đồ đại nhân đưa là thứ tốt mà, cũng không biết có thể cho những cô nương khác trong lầu của nô dùng một chút không.”

Phụ nhân nhìn chằm chằm vào vệt ướt lớn trước ngực Tạ Quỳnh kia rồi khẽ cười nói.

“Cái gì vậy? Đại nhân gì? Các ngươi cho ta dùng cái gì?”

Tạ Quỳnh mất tự nhiên ôm ngực, trừng mặt nhìn phụ nhân kia đi đến lư hương để kiểm tra thế nào.

“Qủa nhiên là bị ngài làm hỏng thứ tốt này rồi. Hương dược này là đặc sản phương Tây, ngàn vàng khó mua được, nữ nhân nào chưa xuất giá mà vừa ngửi thấy cũng đều chưa có thai mà tiết sữa. Không biết có bao nhiêu quý nhân thích kiểu này nên muốn tìm loại hương này đó.”

Phụ nhân vừa nói vừa phất tay.

Bốn thị nữ kia hiểu ý, lập tức nửa nâng nửa ép Tạ Quỳnh đã mềm nhũn hết chân tay  đến chỗ bồn tắm.

“Tắm rửa thay quần áo cho nữ lang.”

Phụ nhân lườm nơi cao ngất ở phía trước người Tạ Quỳnh, cảm khái một câu: “Có tư sắc như vậy, hơn nữa với thể chất hiện giờ, lát nữa lại cho tiểu lang quân kia được lợi quá rồi.”

Trong lúc nói chuyện thì thị nữ đã nhanh nhẹn lột Tạ Quỳnh ra sạch sẽ.

Tạ Quỳnh cũng không hỏi lại thể chất mà phụ nhân đang ám chỉ rốt cuộc là thế nào___ Nàng đã thấy rõ rành rành rồi. Cũng biết về sự tồn tại của mảng ướt ở trước ngực kia.

Bản thân cũng cảm thấy chỗ phía trên hai bên ngực hình như có hơi quá lớn, ở giữa hai hạt thù du đó có sữa trắng đang thấm ra bên ngoài từng đợt đứt quãng.

Mà tiểu ý phía trên bị thị nữ lấy đi cũng đều đã bị chất lỏng kia làm ướt sũng toàn bộ___ Không phải chất lỏng là sữa của nàng.

Bảo sao nàng vừa mới nghe thấy được mùi tanh của sữa!