Chật vật lắm cuối cùng 2 tiếng đã qua, thi Toán xong rồi Bảo ra cổng trường đợi
- Quái!! Xe mình đâu??
Thêm 20 phút nữa ... " bực rồi, giữa trời nắng nóng oi bức mà bắt thiếu gia phải chờ đợi, ôi còn đâu làn da ngọc ngà của mình" đó là tất cả những gì Bảo đang suy nghĩ. Ngó xung quanh thấy học sinh tản gần hết rồi mà chả thấy người đâu, Tùng em thì trốn hẹn hò cùng bạn gái rồi nên không biết túm ai để mà về, vài em xinh tươi đến ve vãn
- Anh đẹp trai gì ơi, cho em làm quen
- Xin lỗi em chắc không được - trong thâm tâm là muốn làm quen lắm đấy, nhưng nhẫn nhịn vì bị Hân nhìn thấy thì kế hoạch đổ bể hết... thấy lâu Hân chưa ra anh sực nhớ Rin lôi kéo Hân đi đâu đó, anh tức tốc chạy vào phòng HT. Không ngoài dự đoán, có 2 tên đang ôm 2 cái lap như không muốn rời trong phòng, Bảo hắng dọng
- Khụ khụ. Thiên ơi em muốn về
Hân không nhìn Bảo nhưng vẫn trả lời
- Chìa khóa trên bàn ấy, cậu cầm về tôi đang đánh, sắp thắng rồi đợi chút tí tôi về
Bảo thở dài ngao ngán " mê game hơn mê việc "
- Vậy em ở lại cùng anh
Sau 20 phút, Hâm tắt máy nhét vào balo và lôi Bảo về
- Cậu ra cổng trường đợi tôi lấy xe
- Không, em muốn đi với anh, ngoài kia nắng lắm
- Haizz, vậy đi
Hân lấy chìa khóa tính mở xe thì Bảo giựt chìa, đẩy Hân ra
- Anh qua ghế kia, em chở về
- Tự nhiên hôm nay siêng vậy?
- Ơ.. em thích, lên xe nhanh - Bảo đỏ mặt, anh là anh muốn ga lăng với người yêu ý mà
Hân phì cười rồi leo lên xe " cậu nhóc đáng yêu thật ". Xe chạy trên đường, không khí đang im ắng thì Bảo cất tiếng
- Mai anh chấm thi cả ngày nhỉ
- Ừ, còn mai cậu ở nhà cả ngày nhỉ
- Chà, chán thật
- Mặt cậu mà chịu yên ở nhà - Hân cười lớn
- Phì, chỉ anh hiểu em - Bảo cười theo
- Thế mai cậu tính đi đâu??
- Bar, lâu rồi chưa ra
Hôm sau Hân đã ra khỏi nhà từ sáng để lên trường chấm thi. Ở trên trường, cô chấm vài bài rồi thấy bài ai đó nét chữ quen quen.. để nhớ coi.. Ah! Của Mai. Chà, nét chữ sạch đẹp, trình bày gọn gàng vầy mới đáng là học sinh của cô chứ. Làm đúng hết luôn! Chuẩn mực học sinh của cô đây rồi, 10 điểm. Bài tiếp theo.... Hết lớp 10 sang lớp 11 chấm. Xem nào, nhớ coi chữ ai đây... của Tùng... ừm chữ tạm được, trình bày hơi xấu mà người quen cả, KỆ!! Đệch, đúng hết nó là thần đồng à?? 10 điểm, bài tiếp theo.. chữ ai đây, nét quen quen giống Bảo, mà Bảo nó trình bày cẩu thả lắm mà, nay còn đẹp hơn bé Mai nữa?? Chuyện gì đang xảy ra?? Ừm... đậu xanh rau móa, nó làm được bài khó mà làm dài dòng bài dễ?? 9. 8 điểm..
Tại chỗ Bảo
- Luv, lấy anh ly cốc tai
- Của anh, dạo này thấy anh ít lui tới vậy ạ? - Luv thằng pha chế rượu trong The King
- Nói chú nghe, hôm nay là buổi đi bar cuối cùng để chia tay hội độc thân đấy, em nào đẹp nhất gọi ra đây phục vụ anh ngày cuối nào
- Vâng, Linh ra đây - Luv ngoắc một nhỏ lại - Đây là Linh, em mới tậu về hôm bữa đấy, trẻ cả ngon nhất của quán.
- Linh, qua đây ngồi phục vụ anh - Bảo thấy một em xinh tươi thì mắt lóe lên sáng trưng. Thích Thiên thì sao? Hôm nay bữa cuối rồi quẩy nốt. Rồi 2 đứa chúng nó ôm nhau, hôn nhau rồi lum la, mà Bảo bẫn biết chừng mực nhé, anh cũng hơi say nên không nhìn được khuôn mặt đang cười gian của Linh. Tầm 5h chiều Bảo lết xác về với tình trạng say rượu, ả Linh thấy Bảo đi về mới gọi cho ai đó
- [ mục tiêu từ nay sẽ không tới bar nữa, nhưng kế hoạch vẫn như ban đầu, chuẩn bị đi]
- [ Vâng ] đầu dây bên kia trả lời
Hân thấy Bảo về mới ra đỡ Bảo vào
- Làm quái gì uống say thế hả?
- Thiên hả.. em.. không say.. anh đừng nói nhảm.. em muốn đi ngủ
- Rồi rồi - Hân dìu Bảo vào phòng, hất Bảo lên giường như vất bao rác - Ăn giống gì nặng khiếp, Haizz lại khổ thân tôi rồi
Hân thở dài ngao ngán rồi bắt đầu giải rượu cho Bảo, cô cởi áo anh ra lấy khăn ướt thấm lên người cho bớt mùi cồn, cô dốc nguyên chai nước vào miệng Bảo để giải rượu. Xong đầu, xong áo, còn cái quần tính sao giờ?? Nhắm mắt làm đại chứ sao. Uầy đâu được, lay Bảo dậy. Cô lắc vai Bảo để anh tỉnh dậy
- Bảo, Bảo, dậy nhanh lên
- Ư.. chi vậy?? Em muốn ngủ
- Thay quần ra tôi đi giặt
Bảo miễn cưỡng cởi quần ra nhưng vẫn nằm rồi đưa Hân ( mặc quần đùi bên trong nhé) Hân chụp lấy cái quần rồi bước ra ngoài " thế nào mà nhìn mình giống người vợ chăm sóc cho chồng vậy " cô ôm mặt đau khổ và đâu biết được 2 bóng dáng vừa rình vừa cười thầm. Là bà Hoa bà bác quản gia, bà Hoa thì thầm to nhỏ
- Tôi muốn nó là con dâu tôi ghê, nó không như con Yến
- Tôi cũng muốn cô ấy làm cô chủ của tôi lắm
- Thằng Bảo nó cũng thích Hân lắm đấy, gán ghép không ? - bà Hoa bụm miệng cười
- Tôi nhất trí - ông quản gia cười theo