Gia Sư Có Vấn Đề

Chương 20




Lạc Nghiên Vũ cùng Dương Hạo đi vào phòng hồ sơ, không phát hiện Dương Hạo lặng lẽ khóa cửa lại.

"Dương Hạo, quản lý muốn anh tìm tài liệu gì?" Cô đứng ở một hàng hồ sơ phía trước hỏi.

"Quản lý không muốn tôi tìm."

"Ah? Anh rõ ràng nói. . . . . ." Cô kinh ngạc xoay người qua, lại thấy được vẻ mặt bi thương đau xót của anh ta.

"Không nói như vậy, làm sao em sẽ cùng anh tới?" Dương Hạo nở nụ cười lạnh.

"Anh, anh muốn làm gì?" Nhìn vẻ mặt đáng sợ của anh ta, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi .

"Làm cái gì?"

Dương Hạo từng bước một đi tới trước mặt Lạc Nghiên Vũ, còn cô chỉ có thể từng bước một lui về phía sau.

"Nghiên Vũ, em biết không? Từ ngày thứ nhất em bước vào công ty thì anh liền yêu em!"

Cô mắt hạnh trợn tròn, hết sức kinh ngạc với lời anh ta đang nói! Cô chống lưng vào tường, không biết làm sao nhìn tới Dương Hạo chỉ cách cô mộtbước ngắn.

Dương Hạo nhìn thẳng vào mắt cô nói tiếp: "Em là đơnthuần xinh đẹp như vậy, làm việc nghiêm túc không nói, đối đãi người lại tốt; càng khó hơn chính là em luôn giữ mình thanh khiết, không giốngnhững phụ nữ khác mỗi ngày ăn mặc trang điểm xinh đẹp quyến rũ đàn ông, những điều này khiến cho anh thật sâu mê luyến em." Anh ta gần hơn,tựa như sùng bái khẽ vuốt gò má phấn nộn của cô.

Anh ta đụng chạm làm cho Lạc Nghiên Vũ run rẩy hết sức sợ hãi, muốn đẩy ra, lại sợ chọcgiận tới anh ta. Dương Hạo trước mắt cùng với anh ta bình thường lịch sự nhã nhặn là hoàn toàn khác biệt, cô không thể làm gì khác hơn là cốgắng nhẫn nhịn.

"Anh mỗi ngày đi làm chỉ cần thấy được một cáinhăn mày hay một nụ cười từ em, sẽ rất có tinh thần để làm việc, cho nên anh ghét nhất ngày nghỉ!" Anh ta chân thành thâm tình nhìn cô."NghiênVũ, anh biết rõ em đối với anh chỉ xem như đồng nghiệp, vì vậy anh chỉcầu xin có thể lặng lẽ thích em, ai ngờ. . . . . ."

Sắc mặt anh ta bỗng chốc biến thành ác độc, khiến cho lòng cô cả kinh!

"Ai ngờ em lại ở cùng một chỗ với tổng giám đốc! Hơn nữa còn để cho anhthấy được dấu hôn trên cổ em! Em ở đây hình tượng tốt đẹp trong lòng anh từ từ biến mất, em có hiểu được điều này làm cho anh có bao nhiêu khổsở không? !" Anh ta lớn tiếng quát.

Lạc Nghiên Vũ thấy tâm tìnhanh ta bất ổn, tựa hồ có dấu hiệu sụp đổ, cố đè xuống sợ hãi trong lòng, trấn an nói: "Dương Hạo, tôi cảm ơn anh đối với tôi tâm ý, nhưng. . . . . ."

Lời còn chưa nói xong, Dương Hạo tức giận trợn trừng mắtnhìn cô: "Em cho rằng cảm tơn anh, thì anh liền sẽ tha thứ em sao? Đó là không thể nào! Bởi vì khi anh nghe thấy chuyện em mang thai, em cũng đã tự tay bóp chết suy nghĩ hoàn mỹ về em trong anh!"

"Anh nghe thấy. . . . . . tôi và Giang Linh nói chuyện?"

"Không sai, anh là nghe thấy được, cũng nhận rõ em là một tiện nhân!" Ánh mắt của anh ta cuồng loạn.

Lạc Nghiên Vũ nhìn ra anh ta đã mất đi lý trí, cô ép buộc mình trấn định, suy tính chạy trốn như thế nào.

"Nghiên Vũ, tại sao em phải đối với anh như vậy?" Dương Hạo với gương mặt lịchsự chịu đủ thống khổ nhìn cô."Em có biết anh rất yêu em hay không?"

"Dương Hạo, anh đừng như vậy! Chuyện tình cảm là không thể miễn cưỡng!" Cô run rẩy nói.

Dương Hạo cười ha ha."Nếu không thể miễn cưỡng, vậy anh sẽ phá hủy em, khiến bất kỳ kẻ nào cũng không thể lấy em được!"

Anh ta bị điên rồi! Đây là ý niệm duy nhất trong đầu Lạc Nghiên Vũ Tâm. Côvạn vạn không ngờ tới Dương Hạo bình thường đối đãi người dịu dàng hiềnhoà, lại sẽ biến thành người điên cuồng như thế!

"Nghiên Vũ, anh tiễn đưa em đi trước, sau đó anh sẽ đi bồi em!" Hai tay anh ta chậm rãi duỗi đến.

"Không! Không cần. . . . . ." Cô tràn đầy sợ hãi mà ra sức đẩy anh ta ra, vừachạy tới cửa, vừa hô cứu mạng, hi vọng ngoài cửa sẽ có người nghe được.

"Muốn chạy trốn?" Dương Hạo nhếch lên nụ cười khát máu, hai ba bước đã bắt cô trở lại."Nói cho em biết, anh không có được, thì người khác cũng đừngvọng tưởng lấy được!"

Lạc Nghiên Vũ giùng giằng, vẫn hô to cứu mạng.

Ngoài cửa, có một nam nhân viên đi qua, nghe được tiếng gọi ầm ĩ của cô,người đó khẩn trương muốn mở cửa xem một chút tình huống."Là ai ở bêntrong?"

Lạc Nghiên Vũ nghe được âm thanh, trong lòng cao hứng, ngăn cổ họng kêu to: "Mau tới cứu tôi!"

Nam nhân viên kia bởi vì cửa bị khóa lại mà không cách nào tiến vào, người đó lập tức thông báo bảo vệ tới giúp một tay.

"Kêu to lên a! Dùng sức mà gọi!" Dương Hạo giống như là một ác ma thưởngthức bộ dáng kinh sợ tột cùng của cô, "Đợi khi bọn họ tới cứu thì em đãsớm một mạng chầu trời rồi !" Chìa khóa phòng hồ sơ đã sớm bị hắn cầmđi, muốn vào tới cũng không nhanh như vậy.

Không! Cô không thểchết được! Trong bụng cô còn có Bảo Bảo của cô và Quân Lỗi, cô còn muốn cùng Quân Lỗi cùng nhau chào đón Bảo Bảo ra đời!

Cô tiện tay từgiá đựng tài liệu rút ra một sấp tài liệu hung hăng đập vào đầu anh ta,nắm chặt ở cổ tay cô bị buông lỏng, cô lập tức chạy tới cạnh cửa.

Nhưng Dương Hạo động tác nhanh hơn cô, ngăn ở trước cửa, cười lạnh lẽo."Em dừng mơ trốn khỏi!" Anh ta từ từ tiến sát.

Lạc Nghiên Vũ sợ hãi cầm lấy tập tài liệu liều mạng ném về phía anh ta, ngăn cản anh ta đi tới.

Mà ở trong phòng họp, Nhạc Quân Lỗi đang cùng các chủ quản cao cấp mở hội nghị, bỗng dưng hắn cảm thấy trong lòng không yên!

Một vị trợ lý thư ký vội vã vọt vào phòng họp cắt đứt hội nghị bọn họ đang họp."Tổng giám đốc, không xong rồi!"

Sắc mặt Nhạc Quân Lỗi chợt lạnh lẽo."Xảy ra chuyện gì?"

Trợ lý thư ký đem chuyện nói ra, sắc mặt Nhạc Quân Lỗi đại biến lập tứcxông ra, các chủ quản cao cấp dĩ nhiên cũng là khẩn trương đi theo hắn.

Bộ Kế toán? Không phải là Nghiên Vũ chứ?! Hắn đang cầu nguyện trong lòng không phải cô!

Khi hắn chạy tới phòng hồ sơ của bộ Kế toán thì ngoài cửa đã tụ tập rấtnhiều người, thấy hắn đến, mọi người tự động nhường ra một đường, mà bảo vệ đang xô cửa.

"Tổng giám đốc, bởi vì không tìm ra chìa khóa,cho nên trước hết mời bảo vệ xô cửa, cảnh sát cũng sẽ tới đây ngay." Cóngười báo cáo tình hình mới nhất.

"Bên trong là người nào?" Hắn lập tức tìm kiếm bóng dáng của Nghiên Vũ, sao lại không thấy cô?

"Báo cáo tổng giám đốc, hình như là Nghiên Vũ!" Giang Linh nhắm mắt nói.

"Cái gì? !" Nhạc Quân Lỗi giận dữ, cấp bách nói: "Mấy người to con cũng đếngiúp một tay đi!" Lòng hắn nóng như lửa đốt muốn biết tình hình bêntrong.

Nhận được lệnh, trong lúc nhất thời, mấy người đàn ông khỏe mạnh cường tráng liền đồng tâm hợp lực xô cửa.

Bên trong, Dương Hạo nghe được tiếng xô cửa cũng gấp, không muốn sẽ cùngLạc Nghiên Vũ chơi trò chơi mèo vờn chuột nữa. Anh ta không nhìn đến côđang ném tập tài liệu tới, sải bước tiến lên trước bắt được cô.

"Nên kết thúc rồi!" Hai tay anh thật chặt bóp lấy cổ cô lần nữa.

Lạc Nghiên Vũ liền khó thở, đã dùng hết hơi sức còn lại đánh anh ta, đấmanh ta, nhưng anh ta vẫn không chút nhúc nhích. Dần dần, hai tay quơloạn của cô ngừng lại. . . . . .

Đang ở lúc nguy cấp, cửa bị phá tung!

Khi Nhạc Quân Lỗi nhìn thấy Nghiên Vũ đang bị người bóp cổ thì lòng hắnbỗng nhiên níu chặt lại, lập tức chạy lên trước kéo Dương Hạo ra, hunghăng đánh anh ta mấy quyền.

"Mày thật dáng chết, lại dám tổn hạicô ấy? !" Từ người hắn ngang nhiên tản ra phẫn nộ, với vẻ mặt lạnh lùngnghiêm nghị thấy rõ hơi thở hung ác.

Bị bảo vệ kiềm cặp DươngHạo nhìn chằm chằm Nhạc Quân Lỗi, cuồng tiếu."Cái tôi không có được, thì người khác cũng khỏi phải nghĩ đến lấy được!" Anh ta cuồng nộ kêu gào, cả người sa vào trong điên cuồng, làm mọi người ở chỗ này thấy mà sinhlòng sợ hãi.

Hai mắt đen sâu thẳm của Nhạc Quân Lỗi chứa đầy tứcgiận, đi tới vung tay lên đánh anh ta thêm mấy quyền, nếu không phải làcảnh sát đến, sợ rằng Dương Hạo sẽ bị hắn đánh đến thoi thóp nằm thở.

"Nghiên Vũ, em có sao không?" Hắn nóng lòng hỏi Nghiên Vũ đang ngồi trên đất.

Lạc Nghiên Vũ thuận khí, kiền gắt gao ôm lấy hắn."Quân Lỗi, em thật sợhãi!" Căng thẳng trong lòng vừa buông lỏng, cô nức nở khóc.

Nhìn bộ dáng cô bị hoảng sợ, Nhạc Quân Lỗi hận không được đem Dương Hạo chặt làm trăm mảnh!

"A. . . Bụng của em thật là đau!" Đột nhiên, Lạc Nghiên Vũ khổ sở phủ tay lên bụng đau.

Nhạc Quân Lỗi khẩn trương nói: "Anh lập tức đưa em đi bệnh viện!" Ngay sau đó ôm lấy cô xông ra ngoài.

Thấy màn này các nhân viên của Bùi Á ai cũng lấy làm kinh ngạc không thôi,bởi vì bọn họ chưa bao giờ thấy qua một mặt nổi điên cùng kinh hoảng như thế của vị Tổng giám đốc lạnh lùng này.

Mà Dương Hạo điên cuồng cũng bị cảnh sát mang về đồn cảnh sát.