Chung quanh vắng lặng, dường như không có lấy một người đi đường, nhưng đèn đường rất sáng, chiếu rõ bên trong xe, nếu có người đi ngang qua, chỉ cần hơi chút đứng gần và ngó vào, toàn bộ cảnh xuân nóng bỏng trong xe sẽ bị triển lộ. Bởi vậy Lãnh Nham không dám cởi váy Mộ Gia Niên, chỉ dám thò tay luồn vào trong váy cô, kéo xuống nội y, nôn nóng xoa bóp đồi núi của cô.
Xúc cảm mềm mại làm anh yêu thích không buông tay, trái nặng mềm mại không ngừng tràn qua kẽ tay sau đó lại bị anh thay đổi góc độ nắn trở lại, những vết trai sạn thô rát trên lòng bàn tay cứa qua núm ngực, vân vê, khiến hai tiểu viên châu càng thêm dựng cứng. Bên dưới, cả hai đã sớm kết hợp gắt gao. Huyệt thịt trơn trượt bó chặt lấy côn thịt thô tráng, mỗi lần lại một lần khơi lên từng luồng khoái cảm tê dại, sướng tới tận sương tuỷ, từng tầng nếp gấp xiết chặt làm anh thở dốc không thôi, rít lên về sung sướng.
Mộ Gia Niên cũng thở dốc, cũng rên lên, tư thế nữ ở trên biến cô thành chủ động, chống bả vai anh, lắc mông lên xuống nhịp nhàng. Mật dịch nóng hổi trào ra tiểu huyệt, ào ạt chảy xuống bên dưới, dọc theo chỗ giao hợp của cả hai róc rách nhỏ xuống chỗ ngồi, tiểu huyệt ngập nước, lầy lội, dưới sự cắm rút ra vào càng ngày càng nhanh, tiếng nước vỗ cũng càng ngày càng vang dội.
Quần Lãnh Nham đã bị ướt sũng, anh tò mò vô cùng, nơi đó của phụ nữ sao mà tiết được nhiều nước đến vậy, mà còn cả cái mùi hương dâm mỹ kia nữa, cảm thấy rất dễ ngửi, nghiện cực kỳ.
Sau một hồi vuốt ve côn thịt, nhả ra rồi nuốt vào nhịp nhàng, Mộ Gia Niên chậm rãi bình ổn, mở miệng nói, “Anh làm đi.”
Lãnh Nham cho rằng cô đã mệt mỏi không muốn nhúc nhích nữa, nên vươn tay đỡ lấy eo cô, ưỡn người về phía trước, tiến sâu vào trong huyệt cô. Chưa kịp thể hiện mình thì cô đã vén áo trên lên, nâng hai bánh bao áp sát vào miệng anh, nói: “Ngậm.”
Anh vốn e cho cô sẽ bị lộ, nên mới không dám làm quá mức, không nghĩ tới cô chẳng sợ gì hết, vừa thấy anh hé miệng đã đẩy viên quả ngọt đi vào. Lãnh Nham ngoan ngoãn ngậm lấy, vươn đầu lưỡi thô ráp cọ xát đầu núm, sau đó y theo yêu cầu của cô nghiêm túc liếm quanh rồi ra sức mút lấy. Mộ Gia Niên ngửa cổ, ôm sát gáy anh, huyệt thịt gấp gáp co thắt lại, tiếng thở dốc khó nhịn rơi vào lỗ tai anh, thật không sao diễn tả được sự gợi cảm mê người này.
Anh nâng mông cô lên, rút nửa côn thịt ra sau đó lại hung hãn cắm sâu vào, chống lên điểm sâu nhất trong hoa huyệt, ma sát, đay nghiền, tăng tốc va vập lên hoa tâm càng ngày càng nhanh, giao hợp không hề cách trở khiến khoái cảm của cả hai đều càng mãnh liệt, không bao lâu anh liền cảm giác có chút mất khống chế, khoái cảm tê dại bức anh muốn nổ tung, anh muốn bắn.
Anh gấp gáp ôm bờ mông cô, nhanh chóng nâng cô lên, muốn rút côn thịt cương đến đáng sợ ra, kết quả cô lại ấn anh xuống, mạnh mẽ ngồi sụp xuống, lập tức lại đem cự vật dữ dằn của anh chôn sâu trong huyệt thịt, cô nói, “Bắn cho em.”
“Ruỳnh” Lực sát thương của ba chữ này quá lớn, Lãnh Nham chỉ cảm thấy đầu anh ong ong, một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vọt vào bên trong tiểu huyệt. Trên xe không có áo mưa, nhưng cô lại tình nguyện làm cùng anh không bao, như vậy anh cũng đã rất vui sướng, không nghĩ tới cô còn cho anh bắn trực tiếp vào trong. Chẳng lẽ đây là ngỏ ý của cô, cô đồng ý tiến thêm một bước thân mật với anh? Thậm chí cô cũng nguyện ý sinh con cho anh?
Vậy anh có nên rèn sắt khi còn nóng, thừa cơ trực tiếp cầu hôn cô luôn không?
Tuy nhiên Lãnh Nham còn chưa kịp ảo tưởng xong thì Mộ Gia Niên đã dội thẳng cho anh xô nước lã, trở về nguyên hình.
“Chỗ em có thuốc, còn có bao.”
Lãnh Nham tiếc nuối trong lòng, ỉu xìu đáp lại: “Ồ.”
Mộ Gia Niên bỗng cười một cái, “Xem ra anh không vui, thì đành thôi vậy.”
“Hả?”
Lãnh Nham vẫn chưa kịp phản ứng lại, “Thôi gì cơ?”
“Mời anh tới chỗ em.” Mộ Gia Niên đứng lên rời khỏi đùi anh, hạ thể cả hai vừa chia lìa, dòng nước sền sệt chảy ào ra như suối, nháy mắt tưới ướt sũng cả quần lẫn chỗ ngồi Lãnh Nham, vô cùng hỗn độn.
Nhưng Lãnh Nham đã không buồn mảy may mấy thứ này, chỉ vội la lên: “Đâu có đâu có, tôi vui, tôi cực kỳ vui, không được thôi.”
Cô nói muốn dẫn anh về nhà, đây quả thật là một niềm vui lớn, anh đã kích động đến hận không thể lập tức xuống xe rồi chạy vòng quanh ba vòng, sao có thể bỏ qua chuyện tốt này chứ?
Nơi ở của Mộ Gia Niên là một căn hộ chung cư liên thông tầng, nội thất tiện nghi đã được trang hoàng đầy đủ, chỉ cần xách dép vào ở là xong. Nhưng thật ra phong cách phối trí trong nhà khá độc đáo, có điều cả căn nhà không có hơi người sống, phỏng chừng là cô vừa mới dọn đến không lâu.
Đây cũng là toàn bộ ấn tượng của Lãnh Nham khi đến đây lần đầu tiên, mặt khác, anh căn bản đã không có thời gian và tinh lực gì để quan sát thêm nữa. Bởi vì anh đang cùng Mộ Gia Niên ôm hôn thắm thiết đi vào trong chung cư, dục vọng của cả hai đã sớm bậc lửa từ lúc vào thang máy.
“Ưm…”
Mộ Gia Niên bị anh đè ở trên tường, quần áo cũng bị lột sạch, trên ngực hiện vài tì hằn mờ nhạt, có lẽ là vừa rồi ở trên xe bị anh nặn ra. Đầu núm rắn lại, vẫn luôn dựng thẳng từ khi nãy, lại một lần nữa rơi vào trong miệng anh, khoang miệng ấm nóng kích đến cô run lên, ngâm khẽ ra tiếng.
Ban nãy làm xong còn chưa xử lý, hiện giờ bàn tay anh vừa sờ xuống giữa hai chân cô một cái, một dòng chất lỏng lập tức trào ra, dọc theo cẳng chân da thịt bóng loáng của cô chảy xuống.
Biết không cần làm tiền diễn, Lãnh Nham thu tay về, nhanh chóng cởi quần, một tay bế cô lên, đẩy eo nhắm chuẩn xác mà cắm tiến vào.
Mộ Gia Niên thét nhỏ một tiếng, hai chân khoanh chặt lấy eo anh, ra sức dướn thân sát về phía trước, nỗ lực nuốt vào càng nhiều. Đồng dạng không đeo bao như ban nãy, xúc cảm và khoái cảm mỗi lần va đập, cọ xát rõ ràng được phóng đại vô hạn, tiếng thở của hai dần gấp gáp, động tác luật động cũng càng ngày càng kịch liệt, tiếng hai cơ thể vỗ vào nhau vang dội như để diễn tả đoạn tình cảnh mãnh liệt, dâm mỹ vạn phần này.
“Được không?”
Cứ mỗi lần nắm quyền chủ đạo là Lãnh Nham lại cảm thấy sảng khoái, khoái cảm mãnh liệt vượt trên cả sinh lý, tựa như một cô nàng lạnh lùng, cao ngạo như cô rốt cục cũng bị anh chinh phục, khiến anh cảm thấy đã và rất có thành tựu.
“Được…”
Bộ ngực kiêu hãnh lắc lư qua lại, nhìn gương mặt Lãnh Nham trước mắt, Mộ Gia Niên dứt khoát xích lại gần, ưỡn cặp tròn cao ngất của mình cọ cọ anh. Lãnh Nham há miệng chộp lấy, hết liếm lại mút, thậm chí còn sử dụng hàm răng đay nghiến, ma sát, đồng thời đẩy hông, hung hăng đâm đến nơi mẫn cảm nhất của cô.
“A…”
Mộ Gia Niên rên lên như anh mong muốn, đôi tay luồn qua kẽ tóc sau gáy, cả người căng lên, tay vuốt lung tung, chân khoanh chặt eo anh, đầu ngón chân co quắp, quặp hết cả lại, tiểu huyệt gấp rút xoắn thật chặt lấy côn thịt.
Hai bầu ngực được thay phiên an ủi, Lãnh Nham lại đi tìm kiếm môi cô, câu lấy đầu lưỡi của cô, liếm mút cánh môi cô, đầu lưỡi trơn trượt không kiêng nể gì mà khua khoắng loạn trong khoang miệng cô. Lúc này đây cô cũng không đoạt lại quyền chủ động, chỉ ngoan ngoãn thuận theo động tác của anh, giao triền cùng anh, vươn đầu lưỡi đinh hương đón ý hùa của anh.
“Sắp bị em kẹp chết rồi.” Côn thịt bị cô kẹp chặt tới độ rút ra tiến vào đều có chút cố sức, anh không nhịn được thở dồn dập, tiếng nói đứt quãng tràn ra từ giữa hai đôi môi, “Sướng… Gia Niên…”
Khi gọi tên cô anh cảm thấy lòng anh mềm nhũn, loại khoái cảm tê dại trong cơ thể này cũng càng mãnh liệt.
“Ư…ư…” Mộ Gia Niên ôm sát anh, gác đầu lên đầu vai anh, thở hồng hộc đáp lại anh, “Em cũng… vậy… sướng… nhanh một chút…”
Đã chịu cổ vũ, Lãnh Nham tăng tốc, hung hăng đâm chạm tới hoa tâm cô, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh, thẳng cho đến khi tất cả tinh dịch tưới sâu vào trong cơ thể cô.
Mới vừa bắn xong dương vật tạm thời còn “ở trạng thái”, anh ôm chặt cô, chống trong huyệt cô, rót tất cả chất lỏng vào bên trong. Dẫu biết sau đó cô sẽ uống thuốc nhưng anh vẫn hy vọng, hy vọng nó có thể ở trong cơ thể cô nhiều hơn một lát.
◄ Chương trước Mục lục